Chương 683
Ngô Bình nói: “Nếu liên tục có người chết thì đúng là bất thường, cô đã điều tra chưa?”
Nhậm San San: “Rồi, ba người thiệt mạng kia đều có xu hướng bị trầm cảm, nhưng trước khi chết không có biểu hiện gì. Bố tôi còn mời thầy phong thuỷ đến mà cũng không ăn thua”.
Ngô Bình nói: “Tôi cũng biết một chút về phong thuỷ đấy, cô trả tiền đi rồi tôi đến xem cho”.
Nhậm San San ngạc nhiên: “Anh biết về phong thuỷ ư?”
Ngô Bình: “Ừ, không dám nhận là cao siêu, chứ chắc chắn hơn thầy phong thuỷ mà bố cô mời”.
Nhậm San San hừ nói: “Được rồi, chỉ cần anh giải quyết được vấn đề này cho tôi thì tôi trả anh 10 triệu”.
Mười triệu cũng không ít, Ngô Bình vui vẻ đồng ý ngay: “Được, mai tôi sẽ đến”.
Lúc này, Diệp Huyền, Tô Vấn và Ngưu Đống Đống đã quay lại, ai nấy đều có vẻ kỳ cục.
Ngô Bình nói với Nhậm San San: “Tôi có việc rồi, không ngồi với cô nữa, mai gặp”.
Anh đi về chỗ cũ rồi hỏi: “Sao rồi?”
Diệp Huyền nín cười nói: “Má ơi! Quá kích thích, hai người họ lên xe cái là vào việc ngay, xe rung lắc mạnh khiếp luôn”.
Nói rồi, anh ta lấy điện thoại ra rồi mở đoạn clip cho Ngô Bình xem. Anh nhìn qua một chút rồi bảo Diệp Huyền tắt đi: “Các anh em đã hả giận chưa?”
Thiệu Tôn dựng ngón tay cái: “Rồi, quá đã luôn, Tiểu Ất kiểu gì cũng cười bể bụng”.
Lúc này, mấy cậu ấm ở đây đều rất phục Ngô Bình.
Ngô Bình nhìn đồng hồ rồi nói: “Thôi mọi người chơi tiếp đi, tôi về trước đây”.
Diệp Huyền vội nói: “Đừng về vội tiền bối, Tiểu Tôn đã gọi một nhóm các em xinh tươi đến nhà, mình chiêm ngưỡng tí đã”.
Ngô Bình: “Thôi, tôi bận rồi”.
Diệp Huyền đành bó tay rồi tiễn Ngô Bình ra xe.
Vì đã uống rượu nên Ngô Bình định bắt taxi, khi anh đang chờ xe thì Nhậm San San đi tới nói: “Đi cùng tôi không?”, cô ấy vẫy tay, một chiếc xe đã đi tới.
Một người tài xế đi xuống mở cửa xe, Ngô Bình không khách sáo mà ngồi lên ghế sau cùng Nhậm San San luôn.
Chiếc xe lăn bánh, Nhậm San San châm một điếu thuốc rồi hỏi: “Anh ở đâu?”
Ngô Bình: “Sơn trang Thái Khang”.
Nhậm San San hỏi: “Còn phòng trống không?”
Ngô Bình rất kiên quyết: “Không được, nếu cô không có chỗ ở thì đến sơn trang Vân Đỉnh ấy”.
Nhậm San San hừ lạnh nói: “Thôi, thế tôi về khách sạn cho xong”.
Chiếc xe đi tới sơn trang Thái Khang, Ngô Bình đi xuống rồi nói: “Cảm ơn”.
Nhậm San San: “Mai tôi sẽ đến đón anh”, dứt lời, cô ấy ra hiệu cho tài xế lái xe đi luôn.