Phượng Khương Trần vừa chuẩn bị ngủ tiếp, nào ngờ vừa nằm xuống thì Thiết thúc đã đến báo, trong hoàng cung có người đến nói Tây Lăng Thái tử bị thích khách đả thương hai chân, Tôn thái y không nắm chắc phần thắng nên đã tiến cử Phượng Khương Trần cho Tây Lăng Thái tử, người trong hoàng cung đang hỏa tốc đến mời nàng…
Mời, mời muội muội nhà ngươi!
Phượng Khương Trần vừa ra khỏi cửa đã thấy hai hàng thị vệ nhìn chằm chằm nàng, Phượng Khương Trần hiểu có lẽ đối phương sợ nàng không chịu đi, liền muốn dùng vũ lực.
Chắc hẳn đây là thủ đoạn của Dao Hân Công chúa, Dao Hân Công chúa quả thực đã đánh giá thấp nàng, Phượng Khương Trần nàng không bao giờ đem ân oán cá nhân vào việc công, đừng nói hôm nay là Tây Lăng Thái tử, ngay cả muốn nàng chữa trị cho Tây Lăng Dao Hân, nàng cũng có thể làm tốt.
Phượng Khương Trần hành lễ với người đến từ hoàng cung, sau đó quay về phòng lấy hòm thuốc rồi đi theo đối phương.
Tây Lăng Thái tử, lại gặp mặt rồi!
Phượng Khương Trần bước vào Tĩnh Nguyệt Viên, trước khi nàng đứng vững đã bị Dao Hân Công chúa chặn đường, chỉ thẳng vào mũi nàng nói rằng: “Phượng Khương Trần, ca ca của bổn cung là một người vô cùng tôn quý, nếu như hiện tại chúng ta không ở Đông Lăng, làm gì đến lượt ngươi đến chữa trị. Hôm nay nếu ngươi không chữa lành vết thương cho thái tử, bổn cung sẽ bắt ngươi bồi thường bằng tính mạng.”
Trần, làm phiền hôm khác hãy tìm ta, trời đã muộn nên Khương Trần rất mệt mỏi. Còn nữa, nếu như người đến tìm ta chữa trị cho Tây Lăng Thái tử, phiền người hãy thể hiện ra lễ độ của một người nhờ vả người khác.”
“Nhìn dáng vẻ của công chúa khiến ta bị dọa không nhẹ, nếu Khương Trần sợ tới mức tay chân run rấy, hậu quả thật không tưởng tượng nổi, công chúa cần thận nghĩ thử xem đến cùng người mời ta đến đây làm cái gì? Hơn nữa, công đừng quên hôm nay Cửu hoàng thúc đã nói với người những gì, nơi đây là Đông Lăng, một Tây Lăng công chúa đứng đây khoa tay múa chân làm cái gì.”
“Phượng Khương Trần, ngươi dám nói lời bất kính.” Tây Lăng Dao Hân đứng chặn ở nơi này cũng vì lo lắng, lại không nghĩ tới Phượng Khương Trần cứng rắn hơn so với ban ngày, không biết nàng lấy đâu ra tự tin như vậy.
“Tội danh trên người Khương Trần đã nhiều, cũng không sợ phải gánh thêm tội này. Dao Hân Công chúa nếu làm chủ được thì cứ việc nói, còn không thì hãy đi hỏi người thật sự làm chủ mọi việc, thời gian của Khương Trần cũng rất đáng quý.” Phượng lý giải tâm lý của người nhà người bệnh, chỉ vì lo lắng mà làm chậm trễ thời gian chữa trị của bác sĩ.
“Công chúa, thái tử điện hạ tìm người hỏi Phượng đại phu tại sao đến giờ vẫn chưa tới, tình trạng của thái tử hiện giờ đang rất xấu.” Thái giám bên cạnh Tây Lăng Thiên Lâm lo lắng đi ra, thấy Phượng Khương Trần đứng đó thì hai mắt sáng rỡ, thiếu chút đã đi đến kéo Phượng Khương Trần đi.
Tây Lăng Dao Hân nghe xong cũng lo lắng, nhìn thấy Phượng Khương Trần không có ý đi vào, nàng ta tức giận đến mặt mày xanh tím: “Phượng Khương Trần, ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, không nghe thái tử ca ca nói gì sao?”
“Ta có nghe thấy, nhưng như vậy thì sao chứ?” Nữ nhân này ngu ngốc cực độ, không hiểu sao lúc trước nàng lại có thể thua trong tay nàng ta, xem ra chính mình cũng quá ngốc rồi.
“Ngươi còn không mau đi. Các ngươi mau đem nàng áp giải vào trong.” Tây Lăng Dao Hân chỉ tay về phía đám thị vệ ở sau lưng, thị vệ nghe xong không nói hai lời, vặn hai tay của Phượng Khương Trần đi về hướng cung điện của Tây Lăng Thiên Lâm, mà Phượng Khương Trần trái lại cũng rất phối hợp.