Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 622




Chương 622

Triều đình cũng không hoàn toàn cấm các thí sinh từ Thư viện Dụ Hoa tham gia hội thi, ngược lại để cho bọn họ thi bình thường.

Chỉ là kết quả thi đi ra khác với những năm trước.

Không còn loại huyền thoại kiểu một nửa nhân tài đất nước đều có nguồn gốc từ thư viện Dụ Hoa nữa. Một khi huyền thoại giả tạo bị phá vỡ, tất cả những gì còn lại chỉ là một mớ hỗn độn.

Tuy rằng cũng có hai mươi mấy người có cơ hội tiến vào điện thí, nhưng cũng không có ai đặc biệt nổi bật.

Điều này cũng gần như chứng minh, thánh địa Khoa Cử được ngàn người ngưỡng vọng trước kia, quả thực chính là một trò đùa.

Chiêu Vũ Đế nhìn thấy kết quả như vậy vô cùng giận dữ, càng điều tra kỹ lưỡng hơn số quan viên liên quan đến vụ việc lúc trước.

Thậm chí phạm vị tra xét so với lúc trước còn rộng hơn.

Các bộ hạ cũ của Trữ Quốc Công lúc này đều giấu đuôi ngậm mỏ, không ai dám gây ra bất cứ chuyện gì vào thời điểm này.

Trước khi đến điện thí, không có gì ngoài ý muốn thì Chiêu Vũ Đế sẽ không có gọi những thí sinh có xuất thân từ Thư viện Dụ Hoa.

Người mà hắn ta gọi chủ yếu là người từng có giải nguyên ở địa phương, còn thích đặt câu hỏi cho những người trẻ tuổi. Có lẽ là vì muốn cho triều đình mục nát một ít sức sống mới, Chiêu Vũ Đế một hơi gọi mười mấy người trả lời.

Trần Lập Huy cũng xuất hiện trong danh sách.

Lúc từ Điện Minh Quang đi ra, Trần Lập Huy liền có dự cảm, lần này hắn có lẽ có thể giành được vị trí cao nhất kia.

Sự thật chứng minh rằng linh cảm của Trần Lập Huy rất chính xác.

Chẳng bao lâu, kết quả điện thí đã được Công bố.

Bảng vàng mới vừa dán lên, Triệu Khương Lan vừa chuẩn bị đi ra đại môn, liền nghe được trên đường phố bên ngoài vang lên một tiếng thét rung trời.

“Trạng nguyên là Trần Lập Huy! Trần Công ty liên tục đỗ tạm nguyên!”

Hôm nay tam giáp phải cưỡi ngựa dạo quanh đường phố, là một người thích nơi náo động, Triệu Khương Lan đương nhiên muốn dính chút không khí vui mừng kia.

Hồng Mai sáng sớm đã bị nàng xách ra tham gia trò vui.

Không vì cái gì khác, Triệu Khương Lan quyết tâm thay đổi tật xấu của nàng ốc sên đó, thuận tiện nhân cơ hội xem có tiến sĩ thích hợp nào đáng để trao thân gửi nhận hay không.

Hồng Mai bị Triệu Khương Lan trang điểm lên lấp lánh quý phái, trong tay còn nhét vài cái khăn tay dính được hương thơm.

Triệu Khương Lan nhắc nhở nàng: “Trong chốc lát tam giáp sẽ đi dạo trên đường, chắc chắn ở đó sẽ có không những ít thí sinh khác. Nếu người nhìn thấy kẻ nào có khí chất và diện mạo không tầm thường, nhớ nắm chắc cơ hội, đưa khăn tay gay cho người đó.”

“Vương phi, cái này, cái này quá không biết rụt rè rồi.” “Rụt rè nữa thì người không gả đi nổi đâu”.

Khóe miệng Hồng Mai giật giật, gần đây, cứ ba câu nói của Vương phi thì có hai câu muốn để nàng lập gia đình.

Nàng còn rất nhỏ kia mà.

Chẳng bao lâu đám đông trở nên nhộn nhịp hơn nữa.

Ở hàng ghế đầu có người điên cuồng la hét, hơn nữa nghe giọng nói còn là một nàng gái đang hò hét. Trạng nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa đang cưỡi ngựa tiến đến. Triệu Khương Lan xoa xoa tai, chỉ vào phía trước hô lên với Hồng Mai: “Nhìn thái độ của người ta đi, ngươi hãy học một chút.”

Hồng Mai cũng không kiềm chế được tò mò, nhón chân nhìn về phía người tới. Trong số ba người cưỡi ngựa, Trần Lập Huy vô cùng đặc biệt.

Hắn vốn là Trạng nguyên trẻ tuổi nhất, lại mang khuôn mặt tuấn tú ưa nhìn.