Lúc này trên mặt Triệu Khương Lan mới lộ ra một chút ý cười, vỗ nhẹ mấy cái lên mặt nàng: "Là Kiều Oanh à"
"Gần đây ngài có khỏe không?"
"Ăn được uống được, sức khỏe cũng không tệ."
La Kiều Oanh cắn môi nói, rốt cuộc vì kiêng dè nên cũng không dám hỏi nhiều. Chiêu Vũ để nhìn những thuộc hạ bên cạnh, mấy năm trước đều có Lê Vương cùng với vợ chồng của Vũ Vương, hiện giờ toàn bộ đều không thấy. Chỉ có hai người con trai ngồi quy củ ở một bên, không bao giờ... Có thể cười ngây thơ như trước kia nữa rồi.
Ngược lại, bây giờ lại ngồi nghiêm chỉnh, ngay cả nói chuyện cũng không dám, chỉ có thể ngồi thẳng lưng ở phía sau.
Thân là phụ thân, trong lòng hắn cũng thổn thức không thôi.
Mọi người ngồi ở phía dưới, mỗi người mang một tâm trạng khác nhau, nói đây là bữa cơm đoàn viên thể nhưng một chút hương vị vui mừng còn không có.
Triệu Thanh Nghị sợ Mộ Dung Bắc Uyên còn tức giận với mình nên cố ý lấy lòng hắn, ngồi ở bên cạnh những tay không ngừng gắp đồ ăn cho hắn.
Công chúa Ninh Vân ngồi bên cạnh còn cố ý nói: "Ui cha, tứ ca với tứ tẩu tình cảm cũng thật mặn nồng, ta thật sự ghen tị với hai người đấy!".
Mộ Dung Bắc Uyên không muốn Triệu Thanh Nghi mất mặt với người ngoài, cho nên cũng không có từ chối, chỉ im lặng buồn rầu ngồi giữa một bàn đầy đồ ăn.
Triệu Khương Lan vẫn còn muốn nhìn, tầm mắt vẫn không tự chủ được mà nhìn về phía đối diện một cái. Ngoại trừ sự cay đắng, nàng đều không có được thứ gì cả. Bởi vì đau khổ, lập tức không nhịn được mà mượn rượu giải sầu.
Lúc sau chờ cho nàng tiếp tục lấy bầu rượu để rót đầy ly, thì mới phát hiện bầu rượu đã hết từ lúc nào rồi.
"Người đâu, đem cho bổn cung thêm một bầu rượu"
Mộ Dung Bắc Hải đè tay của nàng lại: "Hôm nay muội đã uống nhiều rồi."
"Một chút như vậy, làm sao mà đủ được, huynh yên tâm, tửu lượng của muội tốt lắm, sẽ không say đâu."
"Nhã Lan, đừng làm cho huynh lo lắng."
Triệu Khương Lan vâng một tiếng, nhưng vẫn lưu luyến không rời bầu rượu, đầu đã bắt đầu đau lâm râm. Đương nhiên là tửu lượng của nàng không được tính là tốt, lúc trước cũng không ít lần say.
Thế nhưng tửu phẩm rất tốt, cho dù có say, cũng không cãi nhau ầm ĩ, chỉ biết im lặng mà ngồi nhìn. Đến đoạn sau, thái hậu đứng dậy đi trước, không lâu sau Chiêu Vũ để cũng bởi vì đa cảm mà cũng không đành lòng ở lại lâu, vội vàng rời đi.
Hoàng hậu thấy mọi người với vẻ mặt mệt mỏi, mở miệng đề nghị nói: "Tuy rằng đã vào đông, nhưng năm nay bên trong ngự hoa viên có một loại hoa cúc nở rất tốt. Không bằng đợi lát nữa kết thúc yến hội rồi, mọi người cùng