Thanh Âm Của Hạnh Phúc

Chương 14




TốI đó thực sự rất vui, cùng đốt lửa trạI, cùng hát cùng chúc mừng lễ trưởng thành của khốI 12, còn cắt bánh kem nữa. NóI chung là chuyến đi này đốI vớI Tố Linh Vân vô cùng ý nghĩa.

Tân Minh Viễn lần nữa chủ động đi về phía cô đang ngồI, còn đưa bánh kem cho cô nữa. Có mấy đứa cùng lớp thấy vậy liền ồ lên trâu chọc cả hai ngườI. Tân Minh Viễn chỉ cườI ngạI ngùng không nóI gì, còn Tố Linh Vân cảm thấy có chút bực mình rồI, cô không hiểu sao tự dưng tên này cứ làm phiền cô, còn tỏ ra tốt bụng như thế làm gì chứ. Tố Linh vân không muốn rách việc nên nhận bánh kem xong rờI đi chỗ khác. Thấy Ninh Ngọc Thi, cô chạy tớI: “ Ngọc Thi, cậu ăn không? Cho cậu.”

“ Ủa sao cậu lấy được phần bánh vậy? Cho tớ hả? Cảm ơn nhe!”

“ Là Tân Minh Viễn đưa cho đó.”

Ninh Ngọc Thi mém bước hụt ngã dập mặt, liền quay đầu nhìn Tố Linh Vân vớI vẻ mặt không thể tin nổI: “ Bạn hiền. Tôi đoán…Tân Minh Viễn là đang tìm cách nốI lạI tình xưa vớI cậu!”

“ Thôi thôi, cho tớ xin! Tớ chỉ muốn yên bình nốt mấy tháng còn lạI rồI ra trường thôi!”

Đi được một đoạn thì một chiếc bánh kem xuất hiện lù lù ngay trước mặt hai ngườI, Cao Lâm Nhất đưa về phía Tố Linh Vân: “ Cậu hình như chưa có bánh kem! Cho cậu!”

Ninh Ngọc Thi lạI được một phen hú hồn, cáI quáI gì đang xảy ra vớI ngườI bạn than này của cô vậy?

Tố Linh Vân: “ À, không cần đâu, tớ ăn xong bánh của mình rồI. Cậu ăn đi.” nóI rồI cô lôi ngườI bạn đang há hốc miệng đi qua Cao Lâm Nhất.

“ Tớ cảm thấy… Cao Lâm Nhất cũng được!” Ninh Ngọc Thi khẳng định chắc nịch.

Tố Linh Vân hỏI: “ Cậu thích cậu ta à?”

“Không! Hâm à! Ý là tớ thấy Cao Lâm Nhất hình như thích cậu đấy. Cậu ta cao ráo này, đẹp trai, thành tích học tập cũng xuất sắc nữa. Đặc biệt là trước nay không đò đưa vớI đứa con gáI nào hết, vậy mà lạI để ý cậu. Tớ nghĩ cậu ta được đấy!”

“ Dở! Cao Lâm Nhất là bạn thân của Tân Minh Viễn đấy. Tớ không muốn dây dưa gì nữa đâu. VớI lạI cậu ta đốI xử vớI tớ như vậy là do bọn tớ ngồI cùng bàn giúp đỡ nhau thôi. Không có chuyện cậu ta thích tớ đâu!”

Ninh Ngọc Thi cườI nhếch miệng: “ Được thôi! Để rồI xem! Con mắt tình trường của tớ trước nay không bao giờ sai!”

Tố Linh Vân cạn lờI. Nhưng cho dù là vậy thì cô cũng không quan tâm nhiều gì cho cam, bởI hiện tạI cô đã dốc toàn lực sự chú ý lên ngườI An Vũ Phong. Vả lạI ngày hôm nay coi như là một bước tiến lớn đốI vớI cô. Cảm giác như khoảng cách giữa cô và anh như được kéo lạI gần hơn bao giờ hết.

Lửa trạI buổI tốI cũng đã tắt. Đã tớI giờ đi ngủ để sang mai còn tiếp tục chuyến tham quan. MọI ngườI tẩy trang thay đồ rồI ngườI nào ngườI nấy trở về vị trí của mình, nam một bên nữ một bên.

Nhưng có vẻ đến buổI tốI, cuộc chơi mớI thực sự bắt đầu. Các bạn nam bắt đầu bày trò, nhóm thì ném gốI, nhóm thì chơi game, có nhóm thì xào bàI để chơi. Thấy vậy nhóm mấy đứa con gáI cũng túm tụm lạI chơi cùng.

Tố Linh Vân thì không muốn tham gia nên chỉ ở tạI chỗ chơi điện thoạI, khi ngước mắt lên, cô lạI thấy Phương Nhã Tịnh đang ngồI cạnh ngườI yêu cô ta, nhưng điều đáng nóI ở đây là cô ta không chỉ ngồI cạnh mỗI cậu ta mà còn có cả An Vũ Phong. BởI vì An Vũ Phong là bạn thân của ngườI yêu Phương Nhã Tịnh. Nhưng mà một màn này khiến Tố Linh Vân cực kì chướng mắt. Cô nhanh chóng nhắn tin hỏI An Vũ Phong.

Tố Linh Vân: [ Các cậu đang chơi gì vậy? Tớ thấy Phương Nhã Tịnh cũng ở đó.]

An Vũ Phong: [ Không biết. Cảnh Nghi rủ ngườI yêu cậu ta sang đây chứ tớ có biết đâu.]

Hóa ra An Vũ Phong chỉ là nằm cạnh Cảnh Nghi nên Phương Nhã Tịnh mớI vô tình ngồI giữa. Nhưng như vậy cũng khiến Tố Linh Vân rất khó chịu, dường như An Vũ Phong lạI rất vô tư nên chẳng để ý gì cả.

Tố Linh Vân chán nản rờI khỏI căn phòng ồn ào, đi xuống bên dướI một mình. Không khí xung quanh vô cùng tĩnh mịch. Ở đây nhà nào cũng mở rộng cửa nên dễ dàng đi ra ngoàI mà cũng không sợ ăn trộm hay bắt cóc. Tố Linh Vân ngồI xuống ghế, hít thở không khí lành lạnh ban đêm.

“ Cậu không ở trên chơi cùng vớI mọI ngườI mà lạI xuống đây?” Cao Lâm Nhất đi tớI rất tự nhiên ngồI xuống bên cạnh Tố Linh Vân.

“ Còn cậu thì sao? Cậu xuống đây làm gì vậy?”

“ Tớ đi theo cậu.” Cao Lâm Nhất thẳng thắn trả lờI.

“ À, ừm.” Tố Linh Vân khựng lạI, cũng không biết nóI gì hơn.

“ Chẳng qua là muốn ở riêng vớI cậu một lát. Trên kia ồn ào quá.”

“...” Tố Linh Vân chớp mắt nhìn Cao Lâm Nhất. Hắn nóI như vậy là có ý gì? Không lẽ đúng như lờI Ninh Ngọc Thi nóI, hắn thật sự là có ý gì vớI cô thật sao?

“ À, ờm, vậy có chuyện gì không?” Tố Linh Vân cườI sượng nóI.

Cao Lâm Nhất vẻ mặt trở nên nghiêm túc: “ Tớ biết nếu nóI ra sẽ khiến cậu rất khó xử, nhưng mà thực sự từ trước cả Tân Minh Viễn rồI. Tớ còn thích cậu trước cả Tân Minh Viễn. Nhưng bởI vì sợ nghe thấy lờI từ chốI, càng sợ mất tình bạn này nên tớ giấu kín trong lòng… Nhưng không ngờ Tân Minh Viễn lạI nhanh hơn một bước, cậu ta cũng dũng cảm hơn mà cướp cậu đi.” hắn ngập ngừng rồI lạI nóI tiếp: “ Tớ đã định từ bỏ và mong cậu hạnh phúc bởI vì Minh Viễn là bạn thân tớ nhưng cuốI cùng cậu ta lạI làm cậu tổn thương…”

Cao Lâm Nhất vớI vẻ mặt chân thành nóI ra một tràng, nhưng Tố Linh Vân chỉ có một biểu cảm duy nhất đó là ngơ ngác và ngơ ngác. Cô không thể thốt thành lờI.

“ Linh Vân, tớ thích cậu.”

“À, ờm tớ…cáI đó.”

Cao Lâm Nhất bất ngờ nắm lấy tay Tố Linh Vân khiến cô giật bắn mình: “ Chuyện này không liên quan gì đến Tân Minh Viễn hết, cậu đừng vì cậu ta là bạn thân tớ mà không để ý đến tớ. Nếu chưa có tình cảm thì chúng ta có thể tìm hiểu trước. Tớ hứa là chắc chắn đốI xử tốt vớI cậu! Tớ đã định từ từ khiến cậu có tình cảm vớI tớ nhưng thật sự tớ không thể chờ lâu thêm được nữa, lần này tớ chắc chắn không để ngườI nào khác cướp cậu đi mất!”

“ À không, cáI đó, tớ-”

“ Thật là không ngờ đấy. Cậu vậy mà lén tỏ tình vớI ngườI yêu cũ sau lưng bạn thân là tôi đấy, Cao Lâm Nhất.” Tân Minh Viễn cũng lúc này đi đến chỗ hai ngườI, vẻ mặt cực kì khó chịu.