Tố Linh Vân rờI khỏI phòng thì bắt gặp An Vũ Phong, nhìn thấy cô trong bộ dạng như vậy anh lạI có chút ngạc nhiên hỏI: “ Sao váy cậu ướt thế kia?”
Tố Linh Vân nhún vai: “ Bị ngườI khác làm đổ nước vào á. Mau mà không để lạI vết quá rõ.”
“ NgườI nào lạI không cẩn thận như vậy chứ.” An Vũ Phong bất bình lên tiếng.
“ Không có gì. À cậu đi một mình hay đi cùng ai vậy?” Tố Linh Vân dò hỏI.
“ Tớ tớI đây một mình thôi, đang chờ nước mang ra.”
Nghe vậy, Tố Linh Vân ngập ngừng hỏI: “ Vậy có muốn ngồI cùng vớI bọn tớ không? Có cả Cao Lâm Nhất nên cậu không cần ngạI đâu!”
“ Cao Lâm Nhất?” An Vũ Phong nghi hoặc: “ Không phảI tốI qua cậu từ chốI cậu ta rồI à? Sao sáng nay vẫn đi uống nước cùng nhau?” Cảm thấy bản thân có vẻ giống như đang xen vào chuyện ngườI khác quá nhiều nên An Vũ Phong vộI nóI: “ À ý là tớ hơi tò mò xíu…”
Tố Linh Vân nhún vai: “ Tớ cũng từ chốI rồI đó chứ nhưng mà Ninh Ngọc THi lạI đồng ý hộ tớ luôn rồI. VớI cả tính ra vẫn là bạn cùng lớp nên vẫn phảI tỏ ra bình thường thôi á. Đi ra ngồI cùng bọn tớ!”
An Vũ Phong gật đầu rồI đi theo sau cô tớI chỗ Cao Lâm Nhất cùng Ninh Ngọc Thi đang ngồI.
Ninh Ngọc Thi trông thấy sự xuất hiện cảu An Vũ Phong thì cũng lấy làm ngạc nhiên: “ Gì vậy? Sao cậu lạI đi cùng Linh Vân?”
“ Tớ thấy cậu ấy đi một mình nên rủ ra ngồI vớI bọn mình thôi ý.” Tố Linh Vân vộI nóI.
Ninh Ngọc Thi nghe vậy cũng gật đầu cho qua. Chỉ có Cao Lâm Nhất thì dường như không thoảI máI lắm, hắn tỏ ra khá khó chịu vớI sự hiện diện của An Vũ Phong ở đây, bởI vì hắn cho rằng An Vũ Phong cũng thích Tố Linh Vân. Khung cảnh hai ngườI đạp xe vui vẻ cùng nhau cũng bị hắn trông thấy rõ ràng tất thảy. Hắn cảm nhận được mốI đe dọa vô hình từ An Vũ Phong, sợ rằng một lần nữa Tố Linh Vân lạI bị cướp đi mất nên càng tỏ ra cảnh giác hơn.
An Vũ Phong hình như cũng cảm nhận được ánh nhìn không thiện chí từ Cao Lâm Nhất. Cũng phảI thôi, hắn ta thích Tố Linh Vân mà lạI thấy anh đi cùng cô nên tỏ ra cảnh giác như vậy cũng phảI. An Vũ Phong nhún vai mặc kệ, anh không quan tâm lắm đến ánh nhìn của ngườI khác dành cho mình bởI vì anh chẳng làm gì sai cả.
Cứ như vậy bốn ngườI ngồI trò chuyện rồI uống nước, ăn nhẹ. Sau khi xong thì Tố Linh Vân chủ động kéo Ninh Ngọc Thi tách ra đi trước, cô không muốn cho Cao Lâm Nhất có cơ hộI đi theo nữa.
“ Nè, cậu làm gì mà gấp gáp như vậy chứ?” Ninh Ngọc Thi vừa thở dốc vừa nóI.
Tố Linh Vân nghiêm túc nóI: “ Tớ sợ Cao Lâm Nhất sẽ đòI đi theo thôi!”
Ninh Ngọc Thi nghi hoặc: “ Cậu không thích cậu ta tớI vậy à?”
“ Tớ bình thường nếu cậu ta chỉ coi tớ là bạn bè bình thường, giờ thì cậu ta lạI có tình cảm vớI tớ nên thấy hơi khó xử một chút, hai ngườI lạI ngồI cùng bàn nữa nên tớ cũng chả biết làm thế nào. Chắc quay trở về tớ xin cô đổI chỗ quá!”
“ Tớ thấy Cao Lâm Nhất oke mà! Cao ráo, đẹp trai, nhà giàu lạI học giỏI. Thế mà mắt mũI cậu ban đầu thế nào lạI đi chọn Tân Minh Viễn.”
Tố linh Vân nhăn mày: “ Cậu đừng nhắc về quá khứ ngu ngốc cảu tớ nữa! Mà cho dù Cao Lâm Nhất có tuyệt vờI như lờI cậu nóI thì tớ cũng không có tình cảm gì vớI cậu ta đâu. Vả lạI cậu ta lạI là bạn thân của Tân Minh Viễn nên chuyện yêu nhau lạI càng không thể!”
“ Thử yêu đi cũng có sao. Đằng nào cũng sắp ra trường rồI, chia tay thì cũng không ngạI.”
Tố Linh Vân nghi hoặc nhìn Ninh Ngọc Thi: “ Cậu hình như đang cố gắng cổ xúy tớ đi quen Cao Lâm nhất thì phảI!”
Ninh Ngọc Thi chột dạ vộI quay đầu nhìn đi hướng khác: “ Haha….có hả, tớ chỉ là nóI vậy thui chứ cũng không có ý gì đâu. Cậu đừng để tâm.”
Tố Linh Vân thở nhẹ: “ Nếu cậu thích cậu ta thì có thể tìm hiểu cậu ta ngay bây giờ. Dù sao thì tớ luôn ủng hộ cậu.”
“ Hả, hả, không có chuyện đó đâu… Chúng ta mau đi chơi thôi! Sắp phảI về rồI đấy! Mau đi thôi!” nóI ròI Ninh Ngọc Thi kéo Tố Linh Vân đi chơi hết chỗ này tớI chỗ khác, tớI tận giờ ăn trưa thì hai ngườI trở về.
Cả lớp sau khi ăn xong thì về phòng thu dọn hành lý chuẩn bị quay trở về nhà. Chuyến đi trảI nghiệm 2 ngày 1 đêm này thực sự rất vui và để lạI nhiều kỉ niệm vớI mỗI ngườI. Đặc biệt là Tố Linh Vân, chuyện tốt cũng có, mà chuyện drama cũng có luôn. Nhưng tóm gọn lạI được đi chơi riêng và cùng trò chuyện vớI An Vũ Phong đã khiến cô cảm thấy hạnh phúc lắm rồI.