Thánh Đường

Chương 196: Chiến Phi Phượng




Tất cả mọi người rất hưng phấn, mấy năm nay, ngoại trừ Đạo Quang Đường nhấc lên một lần gợn sóng, thì không có phân đường nào có thể đánh vỡ phân cấp. Ba đường dưới chỉ có thể là ba đường dưới, ba đường ở giữa thì chỉ ở giữa, ba đường trên thì cao cao tại thượng. Đồng thời, tuổi tác và nguyên lực tiêu chuẩn các phân đường cũng không đồng nhất, địa vị cũng tương đối khác biệt. Tất cả mọi người đều khát vọng hướng về phía trước, nhưng quá khó khăn, thiên phú chiếm ưu thế, tài nguyên chiếm ưu thế, hơn nữa lại được các trưởng lão ưu tú chỉ điểm, bối cảnh tổng đường thâm hâu. Muốn khiêu chiến, hoàn toàn là một giấc mơ, càng không cần phải nói tới nghịch thiên như Lôi Quang Đường này.

Tất cả mọi người đều khát vọng phá vỡ vận mệnh của mình, đương nhiên ngoại trừ đệ tử ba đường trên cùng.

“Các ngươi biết không? Ta nghe nói ngay cả Đạo Quang Đường cũng khẩn trương rồi!”

“Thật hay giả vậy, cũng không tới mức uy hiếp tới bọn họ mà.”

“Ai biết được, thẳng thắn mà nói, ta cũng hiểu được Lôi Quang Đường tới thời điểm hiện giờ cũng đã không tồi rồi. Khả năng uy hiếp tới ba đường trên là có thể tính bằng không. Tuy nhiên lực ảnh hưởng của Vương trưởng lão cũng rất lớn. Hiện tại thế hệ trẻ tuổi của chúng ta không phải chỉ có một mình Ninh Chí Viễn nữa, còn có Vương trưởng lão.”

“Đúng vậy, rốt cuộc cũng xuất hiện một người có thể chống lại được Ninh Chí Viễn, có thể nghĩ được người Đạo Quang Đường khó chịu thế nào.”

“Hừ, nhỏ giọng một chút.”

Bên trong Thánh Đường, các đệ tử tới từ các phân đường vui vẻ trò chuyện, đều nghị luận một trận chiến sắp tới giữa Lôi Quang Đường và Phi Phượng Đường. Đây là chuyện hiếm thấy mà không có quan hệ với Đạo Quang Đường.

“Phi, Lôi Quang Đường cái loại rác rưởi này mà cũng dám đánh đồng với chút ta sao?” Một người đệ tử trẻ tuổi Đạo Quang Đường không kìm nổi mà thóa mạ một câu, vừa nhìn đã biết mới gia nhập Thánh Đường không lâu, đúng là mang theo vinh quanh vô cùng của Đạo Quang Đường: “Sư huynh, ta đi giáo huấn bọn họ một chút!”

Mấy đệ tử lớn tuổi của Đạo Quang Đường thật ra lại thản nhiên cười nói: “Thôi đi, tiểu nhân đắc chí mà thôi, chờ khi bọn họ có thể đụng tới được cánh cửa Đạo Quang Đường chúng ta rồi nói sau.”

“Một đám ếch ngồi đáy giếng mà thôi, làm sao biết được chỗ mạnh mẽ chân chính. Chấp nhặt với bọn họ thật ra làm giảm trình độ của chúng ta.”

Những đệ tử Đạo quang Đường cũng thật kiêu căng, cũng không chút giảm bớt thanh âm, chính là khiến cho người khác có thể nghe thấy được.

Những đệ tử khác thật không dám khiêu khích, ngẫu nhiên nhìn thấy đệ tử Linh Ẩn Đường hoặc là Tiên Nguyên đường còn có thể kêu gọi nhịp, nhưng Đạo Quang Đường bao năm nay đã thành lập áp lực hùng mạnh vô cùng. Nhất là Ninh Chí Viễn còn tồn tại, những đệ tử khác cũng không dám nhìn lên, Đạo Quang Đường đã là một đặc thù tồn tại trong chín phân đường.

Nhìn bóng dáng đệ tử Đạo Quang Đường, mọi người không kìm nổi mà phiền muộn, nhưng không có cách nào khác.

“Thật hy vọng Lôi Quang Đường có thể sáng tạo ra kỳ tích, khiến cho những tên kiêu ngạo này hiểu được, bọn họ cũng không nhiều hơn chúng ta một đầu, hay một chân đâu!”

“Dù sao ta quyết định ủng hộ Lôi Quang Đường!”

“Không phải chứ, đối thủ kế tiếp là Phi Phượng Đường đó, chúng ta…”

“Người không có chút chí khí nào sao? Ta quyết định trung lập!”

Sặc~~~

Phàm là chuyện có liên quan tới Phi Phượng Đường đều không thiếu người chú ý, lần này lại tới một độ cao trước nay chưa từng có.

Lôi Quang Đường đã sáng tạo ra kỳ tích, nhưng đây là điểm cuối sao?

Cũng không ai biết được. Ba ngày sau, rốt cuộc cũng gặp Phi Phượng Đường.

Ba ngày trôi qua trong giây lát, Phi Phượng Đường mở rộng sơn môn, vô số đệ tử dũng mãnh tiến vào Phi Phượng Đường. Bọn họ vừa có thể nhìn thấy mỹ nữ, lại có thể xem một trận chiến phấn kích, ai không khát vọng chứ?

Vương Mãnh từ khi bắt đầu xuất chiến, duy trì toàn thắng, hơn nữa còn có mười phần phân lượng, bày ra năng lực lý giải pháp thuật và tầm nhìn thấu không thể tưởng tượng.

Mấu chốt chính là, nguyên lực hắn là 20 tầng.

Nếu chí có mười lăm tầng, mọi người cũng không dám mong chờ quá cao. Phi Phượng Đường chỉ sợ đều là 20 tầng trở nên, tuy rằng đám người Dương Dĩnh cũng không quá biểu lộ, nhưng dùng cái mông cũng biết người ta không thể nào trì trệ mà không tiến.

Chỉ có điều cái ngưỡng cửa 20 tầng, chỉ cần tới được là có hi vọng, có thể liều mạng được rồi.

Khác với các phân đường khác bẩn loạn, Phi Phượng Đường sạch sẽ vô cùng, hơn nữa lộ ra một loại hương khí của các cô gái. Những phân đường khác tới đây đều không kìm nổi mà hít sâu vài hơi, đây đều là mùi thơm của cơ thể nha.

Bình thường tới Phi Phượng Đường đều là phải tuân theo quy củ, cho dù không thể nói là không được nhìn phi lễ, nhưng nếu có động tác gì có lỗi nặng, thì cũng bị chỉnh như thường. Tuy rằng Phi Phượng Đường đều là nữ nhân, nhưng lại tập trung những nữ tu nữ tú, đều là nữ nhân nhưng khác biệt với nữ nhân thế gian, ở trong này không phải lấy mạnh yếu mà luận, mà là phải nói tới thực lực.

Thế giới Tiểu Thiên, Chu Tước đại lục nữ nhân mạnh nhất chính là Ma Tâm Tông tông chủ Cận Thu Thủy, quả nhiên là người không ai dám chọc, bởi vì nữ tu cũng là nữ nhân, mà nữ nhân là không thể đắc tội.

Nhưng hôm nay là ngày đặc thù, đám sư tỷ sư muội của Phi Phượng Đường cũng có vẻ khá độ lượng, ít nhất bị những nam tu nhìn chằm chằm cũng không nổi giận, đây là một ngày đặc thù.

Khác với những đại hội lần trước, lần này đại hội đã tăng thêm chút gia vị khác, ngay cả những nữ đệ tử Phi Phượng Đường đều cảm thấy thiếu hơn vài phần sát khí mà hơn một chút ái muội.

Dương Dĩnh và Vương Mãnh rốt cuộc có quan hệ gì, những tin tức bát quái bay đầy Phi Phượng Đường. Nội tình thật sự bên trong chỉ có bốn đóa kim hoa của Phi Phượng Đường là biết. Nhưng hiển nhiên người khác cũng không thể từ trên người các nàng mà lấy được tin tức gì. Nhưng lén nghị luận là khó tránh khỏi, đại sư tỷ không nói, ai cũng không dám hỏi loạn, dù sao ở Phi Phượng Đường không ai có thể nghi ngờ Dương Dĩnh, đây là tồn tại cơ bản ở Thánh Đường.

“Ngươi nhìn Dương Dĩnh hơn hay là Vương Mãnh hơn?”

“Khó mà nói nha, thực khó mà nói, cung tu, thuật tu, thể tu, kiếm tu thậm chí ít có thiên lệch, đều là mỗi người một vẻ. Nhưng thẳng thắn mà nói, chân chính có thể đứng lên đỉnh chỉ có kiếm tu. Dương sư tỷ bài danh thứ hai cá nhân bảng lần trước. Lại qua mấy năm chỉ sợ thực lực đã sớm nâng cao một bước. Hai mươi tầng nguyên lực bất tử kim thân có thể khắc chế Đường Uy đó là hoàn toàn tương khắc, nhưng gặp phải Phi Phượng Kiếm của Dương sư tỷ liền khó có thể nói.”

Trước mắt, những đệ tử mạnh nhất Thánh Đường có thể kể tới Ninh Chí Viễn, Dương Dĩnh, Ninh Nhân, Lương Nguyên, hết thẩy đều là kiếm tu. Bây giờ còn thêm một Lý Thiên Nhất nữa, hoặc là nói, thời này là thời kỳ đỉnh cao của kiếm tu.

“Sao ta nghe nói Vương Mãnh cũng là kiếm tu?”

Một đệ tử Bách Thảo Đường bỗng nhiên nói.

Mọi người im lặng một lát, sau đó mới cười to nói: “Đó là lúc mới vào kêu như vậy, ta xem thuật tu và thể tu của hắn đều là lựa chọn không tồi rồi, kiếm tu chắc thôi đi.”

“Đúng vậy, hắn có một thanh đoạn kiếm, nếu thật muốn làm kiếm tu, dù thế nào cũng phải dùng một thanh kiếm tốt chứ.”

Những đệ tử Phi Phượng Đường tư thế hiên ngang oai hùng chỉnh tề thải mái, tuy nhiên ánh mắt các nàng cũng nhìn về phương xa, cùng đợi người tới khiêu chiến.

Rất nhiều người còn chưa thấy qua Vương Mãnh, tuy nhiên nghe đồn thì thật ra rất nhiều rồi. Các nàng nghe đồn tới lỗ tai muốn thủng luôn rồi, bất luận là Vương Mãnh có quan hệ gì với đại sư tỷ, có thể tới trình độ này, liền đủ làm cho các nàng sinh ra lòng hiếu kỳ rồi.

Mà lúc này ở sơn môn truyền tới tiếng hoan hô, không cần đoán cũng biết, Lôi Quang Đường tới rồi!

Các đệ tử kinh ngạc nhìn phần đông đệ tử Lôi Quang Đường, bọn họ kiêu ngạo ngẩng đầu, trước ngực thêu một chữ “Lôi” thật to, đây là dấu hiệu của Lôi Quang Đường. Mà ở phía sau lưng lại thêu một chữ “Mãnh” thật lớn đầy uy vũ. Đây là bọn họ muốn cảm tạ Vương Mãnh, là nhờ Vương Mãnh mang lại một cuộc sống mới cho bọn họ.

Trần Hải Quảng, Hà Tử Uyên dẫn mọi người tới, đây là bọn họ lên kế hoạch, phải có khí thế. Bọn họ phải làm cái gì đó, cũng không chỉ giơ mắt nhìn xem mà không giúp gì được.