Thánh Đường

Chương 238: Ép sát




Cả Thiên Tâm bảo vui mừng hớn hở, tràng diện to lớn như vậy, các đệ tử trẻ tuổi xuất sắc cũng đều có mặt. Có Thiên Tâm bảo, cũng có các cao thủ đến từ các môn các phái khác, thanh niên ai không muốn dương danh thiên hạ, có cơ hội như vậy tuyệt đối là chạy theo như vịt.

Hơn nữa nghe nói Thiên Tâm bảo Dương Dĩnh đẹp như tiên nữ, cùng Bá Thiên đường Yên Vũ Nguyệt được xưng là tuyệt đại song kiều.

“Ngày hôm nay ta đã nhìn thấy Dương Dĩnh rồi!”

“Thật sự, thế nào, thế nào, so với đồn đãi thì như thế nào?”

Đệ tử Tuyết phong cốc vẻ mặt mê say, “Nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt hơn xa danh tiếng à. Hôm qua ta đã có một đêm không ngủ, trong đầu đều là dung mạo của nàng, ai, nếu như có thể thấy Yên Vũ Nguyệt mới biết được ai tốt hơn ai.”

“Thôi đi, lòng tham chưa đầy, nghe nói Yên Vũ Nguyệt này chính là điển hình lãnh khốc, Dương Dĩnh dù sao cũng là đệ tử thánh đường, dễ nói chuyện hơn nhiều lắm.”

….

Diễn Đạo Thính, Long Hỉ đang cùng với một người tuổi còn trẻ đối kiếm, kiếm khí bắn ra bốn phía, khiến cho chung quanh vang lên những thanh âm trầm trồ khen ngợi.

“Long ca thực lực siêu quần, tiểu đệ bội phục.”

Tưởng Hổ triệt kiếm, lui về phía sau vài bước, chắp tay cười nói.

“Tưởng Hổ, xem ra ngươi ở trong Bá Thiên đường mấy năm nay cũng không lười biếng, công lực đột nhiên tăng mạnh.”

Long Hỉ gật gật đầu, “Lại nói, cái này Yên Vũ Nguyệt rốt cuộc có cái dạng gì, thực sự đẹp như vậy sao?”

Tưởng Hổ cười khổ, “Đại sư tỷ rất ít nói chuyện với đệ tử phía dưới, hơn nữa thời gia bế quan tương đối dài. Bá Thiên đường có một truyền thuyết, nếu có người thấy được diện mục thật của nàng, nàng sẽ quăng cái khăn che mặt đi mà lộ ra mặt thật.”

“Ah, chẳng lẻ lại có người chứng kiến dung mạo của nàng đầu tiên, nàng sẽ gả cho người đó sao?”

“Ha ha, không chừng có khả năng này, ít nhất có chút thú vị.”

“Chậc chậc, ngươi cần phải thêm chút sức, nếu như ôm được Yên Vũ Nguyệt trở về, tuyệt đối là một cái công lớn, thanh thế của Thiên Tâm bảo ta tất nhiên càng thêm uy mãnh.”

Long Hỉ cười nói.

Tưởng Hổ cười khổ, Long Hỉ ở trong bảo quá lâu rồi, đại khái nghĩ thiên hạ chỉ có mình Thiên Tâm bảo. Bá Thiên đường là địa phương nào chứ, bản thân hắn còn đang ở lớp giữa thế hệ trẻ vùng vẫy, còn nói cái gì tới Yên Vũ Nguyệt, bất quá như thế nào cũng là về nhà, Tưởng Hổ cũng không thể hạ thấp uy phong của mình.

Diễn Đạo Thính, thỉnh thoảng sẽ có luận bàn, các môn các phái tiến tới cùng một chỗ, muốn làm náo động, bình thường ai muốn có danh tiếng, lúc này chính là cơ hội dương danh lập vạn.

Long Hỉ cùng Tưởng Hổ tự nhiên là cao cao tại thượng nhìn náo nhiệt chung quanh, một đám người đi theo sau bọn họ. Long Hỉ cùng Tưởng Hổ tăng thêm Dương Dĩnh đều là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ của Thiên Tâm bảo.

“Thiên Tâm lão tổ mặt mũi ghê gớm thật, nghe nói lần này tam tông ngũ phái bát đại bảo cùng với các môn các phái của thế giới tiểu thiên đều phái người đến.”

“Đúng vậy a, nhưng mà tam tông bên kia nhiều lắm là phái đệ tử tới chúc mừng, năm phái, đại khái là trưởng lão cấp bậc.”

“Cái này cũng không tệ rồi, cả tiểu thiên thế giới có mấy người có danh vọng như vậy.”

“Không biết Vạn Ma Giáo sẽ tới quấy rối hay không? nếu như bọn hắn đến thì càng náo nhiệt rồi.”

“Vạn Ma Giáo gần đây rất hung hăng càn quấy, các nơi đều điên cuồng hành động, đã đang khiêu chiến địa vị của tam tông.”

“Năm phái thế nào thì không biết nhưng mà hiện nay có chút đạo tiêu ma trướng. Ly Hỏa phái, Tà Linh Đường, Xá Âm Giáo thực lực cùng trình độ không ngừng tăng cường, uy danh cũng rất mạnh mẽ, ngược lại thế lực của Đạo Quang phái càng ngày càng yếu đi.”

“Xem đi, không được bao lâu nữa sẽ có náo nhiệt lớn rồi, nếu như bát đại bảo liên hợp lại, rồi đột nhiên nhiều ra một con quái vật khổng lồ, phạm vi thế lực không khéo lại phải phân chia một lần nữa.”

Các đệ tử tự nhiên là náo nhiệt mà thảo luận, đến cấp bậc nhất định, giống như trưởng lão các môn phái thì đang nói chuyện.

Tiểu thiên thế giới cũng có quy củ của tiểu thiên thế giới, tuy nhiên mặc dù là thánh tu và tà tu đối nghịch, nhưng ở địa bàn của tà tu hoặc là bát đại bảo, cũng không thể tùy ý sinh sự được.

Trên địa bàn của Thiên Tâm bảo, ai cũng muốn cho Thiên Tâm lão tổ vài phần mặt mũi.

“Long ca, nghe nói Tam muội mang theo một tên tiểu tử từ thánh đường trở về?” Tưởng Hổ hỏi.

Long Hỉ hừ lạnh một tiếng, “Tiểu tử kia bất quá chỉ là một người không học vấn không nghề nghiệp chỉ biết hoa ngôn xảo ngữ lừa đảo, há lại cho hắn xằng bậy. Lần này Thiên Tâm bảo việc quan trọng là muốn tuyển song tu bầu bạn cho tam muội, nhất định phải tìm được tuổi trẻ tuấn kiệt chân chính.”

“Ah, đây chính là chuyện vui lớn nha, nếu như Long ca cùng Tam muội kết hợp, trai tài gái sắc tuyệt đối là một chuyện may mắn của Thiên Tâm bảo ta.” Tưởng Hổ nói ra.

Long Hỉ cười to, tâm tình vô cùng thư sướng, trong mắt hắn xem ra Tưởng Hổ học được không tồi ở Bá Thiên Đường, rất hiểu chuyện.

Vương Mãnh cùng Dương Dĩnh cũng không thể mỗi ngày đứng ở trong Dưỡng tâm xá, Dương Dĩnh lơ đãng đi ra ngoài một chuyến, lập tức khiến cho những đệ tử tuấn kiệt trẻ tuổi chấn động lớn một hồi. Đại đa số mọi người là lần đầu tiên thấy Dương Dĩnh, quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt, tận mắt nhìn đến lực rung động thật sự quá mạnh mẽ.

Dương Dĩnh có lẽ là đã đánh giá thấp lực ảnh hưởng của mình, tăng thêm tin tức Dương Dĩnh muốn tuyển song tu bạn lữ trên đại lễ thượng thọ của lão tổ lan truyền nhanh chóng, nhất thời đệ tử tuấn kiệt của Thiên Tâm Bảo đều sôi trào.

Mặt khác các môn các phái cũng đều muốn tham dự vào, có thể cùng Thiên Tâm bảo quan hệ thông gia, lại có thể đạt được giai nhân, còn đòi hỏi gì hơn nữa!

Hơn nữa Dương Dĩnh là thánh đường Phi Phượng đường Đại sư tỷ, thực lực khẳng định không kém, loại này giai nhân đi chỗ nào tìm được chứ.

Chẳng những Thiên Tâm bảo, cùng với tất cả đệ tử các bảo khác, ngay cả một ít ma tu cũng muốn rục rịch.

Cũng không phải Thánh tu cùng bát đại bảo quan hệ tựu so ma tu tốt hơn một chút, kỳ thật đối với bát đại bảo cùng tà tu mà nói, ma tu hay Thánh tu cũng không có khác biệt.

Dương Dĩnh mặc dù là Thánh tu đệ tử, nhưng dù sao cũng là người của Thiên Tâm bảo, cao hơn một tầng nữa, đến lúc đó thoát ly thánh đường cũng không có gì lớn.

Tin tức càng truyền càng xa, nhất là dung mạo của Dương Dĩnh, thoáng cái nhiệt độ thậm chí còn nóng hơn cả đại thọ của Thiên Tâm lão tổ nữa.

“Mẫu thân, bảo chủ hơi quá đáng, ta phải đi tìm hắn!” Dương Dĩnh cả giận, sao có thể như vậy.

Dương Khanh Tư giữ chặt Dương Dĩnh, “Dĩnh nhi, bình tâm tĩnh khí, nhớ rõ ta đã nói với ngươi rằng, các ngươi nên rời đi, hiện tại đã không còn kịp rồi, nếu như hai người các ngươi hiện tại mà bỏ đi, về sau cũng không ngẩng đầu làm người ở thánh đường được rồi. Ta xem Vương Mãnh đứa nhỏ này cũng là người có tâm cao khí ngạo, ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi đối với hắn có lòng tin sao?”

Dương Dĩnh cắn cắn bờ môi, “Có!”

“Vậy thì cứ để như thế thử xem, nếu như hắn có được thực lực như ngươi nói, thế hệ trẻ tuổi muốn tìm ra người hơn hắn thật đúng là rất không dễ dàng.”

Dương Khanh Tư cười nói, “Ngươi đó, quan tâm quá tất sẽ loạn, kỳ thật ta xem ngược lại là một cơ hội. Vương Mãnh chỉ cần có thể đánh bại người cậu ngươi chọn lựa, chẳng phải là đúng ý của ngươi rồi còn gì.”

“Đúng vậy... còn nói cái gì mà môn đăng hộ đối...”

“Ha ha, ta muốn hắn phải nghĩ ra biện pháp, mấu chốt là thực lực bản thân vượt qua thử thách, những thứ khác có thể quanh co vòng vèo một chút, muốn biện pháp, thật sự không được thì mượn một chút danh hiệu của Chu tổ sư, nhiều lắm là các ngươi trở về hướng nàng thỉnh tội là được rồi.”

Dương Khanh Tư nói ra.

“Mẫu thân, thật sự là phương pháp xử lý rất tuyệt, con làm sao lại không thể nghĩ ra được đây!”

“Ngươi đó, chỉ lo nghĩ đến tiểu tử kia thôi nha, đứa nhỏ này cũng không biết chạy đi đâu.”

Dương Khanh Tư vuốt đầu Dương Dĩnh, tràn đầy yêu thương, kỳ thật lần này cũng là có tâm khảo nghiệm Vương Mãnh một chút, thời đại bây giờ người biết ăn nói có nhiều lắm, bảo hộ, nói thì dễ dàng, hồng nhan họa thủy, Dương Dĩnh thật đẹp, nếu như không có thực lực, lấy cái gì mà bảo hộ đây.