Hôm nay Bạch Thanh dùng bữa với bố mẹ.
Đây là lần đầu tiên Bạch Thanh gặp bố mẹ vợ của mình, mục đích không cần nói cũng biết.
Mấy ngày trước, cậu đã đặt trước một nhà hàng cao cấp chọn đồ xong liền cảm thấy hơi chật chội.
Trong tiếng nhạc violin tao nhã, bố mẹ đối phương đến hơi muộn.
Bạch Thanh thận trọng đứng lên, vội vàng mời đối phương ngồi xuống. Cậu đã nghĩ đây sẽ là một bữa tối hài hòa nhưng vẻ mặt của đối phương vẫn chưa nguôi ngoai.
Trong lúc chờ món ăn, bố của Viên Lý lên tiếng trước nhưng âm lượng bị tiếng đàn vi-ô-lông lấn át khiến người ta khó nghe rõ nội dung.
Chú ý đến cha của Viên Lý đã nói xong, Bạch Thanh lo lắng nuốt nước bọt liếc nhìn Viên Lý muốn cho bạn gái một cái ám chỉ nhưng Viên Lý chỉ khó chịu di chuyển túi không nói gì.
“Con … ngài có thể nói lại được không?”
“……… Nơi làm việc …… Bao lâu? ……”
Bạch Thanh rất hối hận khi chọn nhà hàng này, thính giác của cậu rất yếu cộng với âm nhạc thì chỉ có thể hiểu được mấy chữ.
“… Con làm việc ở thủy cung được gần một năm.” Bạch Thanh có chút chột dạ, không biết mình có trả lời sai câu hỏi hay không.
Sau cuộc trò chuyện, giọng bên kia luôn trầm khiến người nghe rất khó chịu.
“Bác biết là thính giác của con không tốt sao?” Bạch Thanh rốt cuộc không nhịn được quay đầu hỏi Viên Lý.
Viên Lý không trả lời cậu.
Cuối cùng, bữa tối này khiến một mình Bạch Thanh bị tra tấn và đau khổ.
Khi tiễn bố mẹ vợ ra xe, bố của Viên Lý quay lại và nói điều duy nhất mà Bạch Thanh có thể nghe thấy.
“Cậu như vậy không được, cậu không xứng con gái của tôi.”
Đêm đó, Bạch Thanh trực ca đêm ở thủy cung, cậu nhìn xuống.
Hồ bơi lờ mờ gần như tối đen hoàn toàn, tiếng nước chảy rì rào, hàng ngàn sinh vật đang bơi ở giữa khuấy động vực sâu cổ xưa không đáy.
Bạch Thanh ngồi xổm xuống, bóng tối gần như nuốt chửng cậu.
Một đoàn bóng đen từ dưới vực sâu đang đi qua đi lại tuần tra, Bạch Thanh thấy Siren trong nước.
Cậu vươn tay, Siren liền đỉnh đầu lên cọ vào lòng bàn tay cậu
Bàn tay đổ mồ hôi lạnh vì ác ý của người khác, trong nháy mắt bị thiên sứ dưới biển hôn lên.
Cậu mặc bộ đồ bơi vào và lặn xuống nước, Siren vì cậu mà chu toàn tạo những gợn sóng mềm mại trong làn nước tĩnh mịch.
Làn nước lạnh đang dâng lên khắp người Bạch Thanh, hết lần này đến lần khác tràn vào lồng ngực, cậu mở rộng cánh tay tuỳ ý cho Siren đẩy mình vào bức tường trong góc. Siren vẩy chi trước và tiếp tục dùng miệng hôn vào mặt Bạch Thanh.
Bạch Thanh sờ sờ vây lưng nhẵn nhụi của Siren, chân thành hỏi: “Thính lực không tốt rất xấu sao?”
Thính giác của cá heo gấp mấy lần con người và bất kỳ âm thanh ồn ào nào cũng sẽ mang đến sự tra tấn cho chúng, đặc biệt là tiếng vỗ tay của khán giả.
Siren cọ cọ cậu.
“Có nhớ nhà không?” Bạch Thanh hỏi lại.
Siren lại cọ lần hai.
“…”. Truyện Phương Tây
Được rồi, Bạch Thanh cảm thấy được, thật khó.
Cậu đưa tay vịn tay cầm, chột dạ ngẩng đầu nhìn camera, phát hiện là điểm mù.
Cậu hận sắt thép nắm vây lưng Siren, “Em có thể giữ lại tiền đồ không?”
Siren nhỏ giọng hừ hừ như là đang cãi lại sau đó dùng sức đẩy eo Bạch Thanh vào tường, kiên trì cọ xát bắp đùi mềm mại của cậu.
Màn đêm đen là màu bảo vệ tốt nhất, bao phủ những con cá heo và cũng làm mờ khuôn mặt đỏ bừng của Bạch Thanh.
Hai tay Bạch Thanh chộp vào trên bờ, tóc mái che khuất tầm mắt, mím môi đè nén hơi thở dần dần nặng nề.
Ai có thể ngờ rằng Siren là nguyên nhân khiến Bạch Thanh nổi lên phản ứng nhỏ.
Chờ đến khi Siren phát tiết xong, Bạch Thanh đã sưng tấy và đau đớn, hai mắt đỏ hoe, xấu hổ bò ra khỏi mặt nước rồi trốn vào nhà vệ sinh, thề rằng sẽ không bao giờ dung túng cho Siren nữa.
Tuy nhiên, sau lần đó, Siren đã biết mùi vị trở nên nghiện.
Đối với nó, phần thịt trên đùi của Bạch Thanh mềm và trơn, căn bản chính là một báu vật.
Điều này khiến Bạch Thanh lo lắng đề phòng vì sợ rằng ban ngày ban mặt ở trước khán giả nó sẽ vận động.
May mắn thay, Siren đủ thông minh để hiểu những lời cảnh cáo của Bạch Thanh cũng biết được tình cảnh của cậu nhưng khi Bạch Thanh trực ca đêm thì cậu phải xuống nước để bồi nó nếu không nó sẽ nóng lòng muốn thử ban ngày làm ra chút ‘chuyện tốt’.
Một lần, vào ban đêm ở dưới nước, Bạch Thanh bị chặn ở một góc.
Cậu quay lưng lại với Siren, thành thật mà nói, cậu không thể chấp nhận sự thật một cách tích cực.
Động tác của Siren thô bạo đến mức kéo cả quần bơi ra, Bạch Thanh sợ quần bơi rơi xuống bể nên khó khăn kẹp vào giữa hai chân.
Điều này làm cho đùi cậu lạnh, hai cánh mông tròn trịa bị kẹp chặt phát trắng chói mắt ở trong nước.
Trước kia đều phải cách quần bơi, Siren thực sự chưa từng chạm vào Bạch Thanh, bây giờ khiến nó vô cùng hưng phấn, đầu tiên dùng miệng mổ vào cái khe bí ẩn kia sau đó nôn nóng đút bộ phận sinh dục vào chen vào da thịt.
Bạch Thanh bị Siren làm cho tê dại và sảng khoái, dòng nước chảy vòng qua mắt cá chân hôn lên eo cậu như một cái bẫy dìm linh hồn cậu xuống vực sâu.