Thánh Quốc Thần Thú Hệ Liệt - Bộ 3

Thánh Quốc Thần Thú Hệ Liệt - Bộ 3 - Chương 2




Giống như bị cái gì hung hăng đâm vào tim, Mesel toàn thân chấn động — ánh mắt kia, đôi mắt vàng đêm đêm ngưng mắt nhìn mình, dường như từ trong mơ đột nhiên bước vào hiện thực, cảm giác cảnh trong mơ cùng hiện thực đan xen không chân thật khiến cho sĩ quan luôn luôn quả cảm kiên nghị trong nháy mắt dao động. Lẽ nào… ‘Hắn’ trong mơ thực sự tồn tại? Nếu như thật sự là ‘Hắn’…

Nhớ tới hai người đêm đêm triền miên, Mesel nhịn không được tâm thần rung động — không! Mesel Iris Norton! Bình tĩnh một chút, ‘Hắn’ trong mơ là con rắn, làm sao có thể cùng hiện thực nhập làm một mà nói? Đó là mơ, một giấc mơ hoang đường, như vậy mà thôi.

Mesel thầm hít sâu một hơi, ép buộc mình tỉnh táo lại.

Hoàn toàn không phát hiện bất cứ dị trạng gì, Lôi Tư tư lệnh kính cẩn nói: “Na Lam vương tử, cho phép tại hạ giới thiệu với ngài hạm trưởng chiến hạm Articulatio No. — Mesel Iris Norton tướng quân”.

“Tham kiến Na Lam vương tử”. Mesel thực hiện kiểu chào cao nhất theo nghi thức quân đội diện kiến hoàng thất.

Na Lam vương tử không đáp lại.

Trên khuôn mặt tuấn mỹ không có bất cứ biểu tình gì.

Một đôi mắt thâm thúy nhìn thẳng vào sĩ quan trước mặt, lâu thật lâu sau mới chậm rãi mở miệng: “Ngưỡng mộ đã lâu, hạm trưởng của ta…”

Hạm trưởng của ‘ta’?

Giọng nói trầm thấp của vương tử tràn ngập từ tính, trong lời nói ẩn hàm thân mật thoạt đầu khiến tim Mesel nhảy lên, nhưng chỉ chốc lát đã chuyển thành cực kỳ phẫn nộ.

Lần đầu gặp mặt đã nói chuyện ngả ngớn như vậy, đúng là một tên công tử bột không biết liêm sỉ!

Trong cuộc đời tòng quân, Mesel không phải chưa được nói qua về đồng tính, nhưng có một ngày lĩnh giáo thủ đoạn lãnh khốc giết một người răn trăm người của hắn, sẽ không ai dám tới gây rối.

Huống chi bây giờ hắn thân là sĩ quan chỉ huy tối cao của hải phận Atlances, được kính trọng gấp bội, càng không ai dám nói lời vô lễ với hắn.

Nghe đồn trong ‘Tứ công tử Thánh quốc’ đời tư của Na Lam vương tử nghiêm cẩn nhất, bản thân yêu cầu rất cao, bây giờ vừa nhìn cũng bất quá là một kẻ ăn chơi trác táng.

Hôm nay lọt vào tay bản hạm trưởng, coi như ngươi xui xẻo.

Mesel lạnh lùng cười.

Nhạy bén phát hiện bực tức của nam nhân, ánh mắt Na Lam vương tử chợt hiện một tia tiếu ý.

‘Người đẹp băng giá’ trước mặt so với trong hình càng thêm băng giá, cũng càng thêm tràn ngập thách thức.

Sau khi bề mặt khối băng tan chảy, có thể tiềm ẩn sâu bên trong sẽ là nhiệt tình như dung nham?

Vương tử cá tính lãnh đạm lần đầu tiên đối với người khác có hứng thú thăm dò.

Nhìn nhau đánh giá đối phương, hai người nam nhân nổi tiếng như nhau, Lôi Tư tư lệnh rốt cuộc ngửi ra mùi thuốc súng, hắn thích thú nói: “Na Lam vương tử, phụng mệnh Thánh sứ Cao Già thánh quốc, từ nay về sau đặc huấn bí mật của ngài ở Articulatio No. sẽ do chính hạm trưởng tự thân xuất mã”.

“Vậy sau này xin hạm trưởng chỉ giáo nhiều hơn”. Na Lam mỉm cười.

“Không cần khách sáo, Na Lam vương tử, tại hạ từ trước đến nay công tư phân minh, sẽ không mảy may khách sáo với đối tượng huấn luyện của ta”. Mesel biểu cảm không giả dối nói.

***

Tổng cộng có trên ba trăm khoang phòng, có thể chứa hơn một nghìn nhân viên.

Thân là sĩ quan chỉ huy tối cao trên chiến hạm, khoang phòng của hạm trưởng đương nhiên nằm ở tầng cao nhất, chẳng những không gian rộng rãi, mà còn có tầm nhìn mênh mông, có thể đem cảnh đẹp trên biển thu vào tầm mắt.

“Oa, vương tử, ngươi xem, tầm nhìn này thật tuyệt a”. Một thiếu niên nhỏ nhắn xinh xắn, tóc đen mắt xanh, tuổi chừng mười sáu, mười bảy vừa chạy tới khoang phòng của hạm trưởng, lập tức vọt tới như tên bắn, hưng phấn lên tiếng xuýt xoa.

“Ân, không tệ”. Na Lam nhàn nhạt nói.

Rõ ràng chính là rất đẹp, có đúng hay không? Bỉ Á bất mãn dẩu môi.

Gia tộc hết đời này đến đời khác đều phục vụ trong hoàng cung Cao Già thánh quốc, thiếu niên từ mười tuổi đã hầu hạ Na Lam vương tử mặc dù biết rõ tính cách lãnh đạm của cậu chủ, nhưng vẫn là thường xuyên phát ra tiếng phàn nàn bất mãn.

Vì sao cậu chủ không thể giống như ba vị vương tử khác trong ‘Tứ vương tử Thánh quốc’, luôn thoải mái cười to chứ?

Bộ dạng vương tử đẹp như vậy, nếu có thể cười nhiều một chút, bảo đảm phụ nữ nhào tới tuyệt đối còn nhiều hơn so với các vương tử khác.

Đáng tiếc a, đáng tiếc, quá sức lãng phí khuôn mặt anh tuấn như vậy, ai.

“Bỉ Á,tuổi ngươi còn nhỏ xíu, học người ta than thở cái gì?” Na Lam vương tử gõ nhẹ vào đầu hắn. “Đem hành lý sắp xếp xong, thì quay về khoang phòng mình đi. Quy củ trong quân đội rất nhiều, ngươi phải cẩn thận ghi nhớ. Nếu như phạm vào bất quân kỷ nào, bản vương tử sẽ không bao che ngươi, nhớ kỹ”.

“Nhớ kỹ, nhớ kỹ”. Bỉ Á làm mặt quỷ.

Đối với thái độ không biết lớn nhỏ của người hầu, Na Lam vương tử cũng không để ý, từ nhỏ cùng hắn lớn lên, thiếu niên chỉ nhỏ hơn mình vài tuổi cá tính hoạt bát, thông minh hiếu động, cùng cá tính lạnh lùng của mình mặc dù hoàn toàn tương phản, lại hoà hợp đến không ngờ.

“Được rồi, vương tử, Norton tướng quân được xưng là hạm trưởng ma quỷ số một thế giới rốt cuộc có bộ dạng gì a?” Bỉ Á vừa sắp xếp hành lý, vừa hiếu kỳ hỏi.

Mesel Norton tướng quân chưa tới bốn mươi tuổi đã là sĩ quan chỉ huy tối cao của hải phận Atlances, có thể nói là phá kỷ lục sĩ quan chỉ huy tuổi trẻ nhất từ trước tới nay của lịch sử hải quân. Nghe đồn hắn là một nam tử máu lạnh thiết diện vô tư, cá tính nghiêm lệ, không nói cười tuỳ tiện, chỉ cần phạm vào quân kỷ, dù là thiên hoàng lão tử cũng không khoan dung.

“Bộ dạng gì a…Ngươi thử đoán xem”. Nhớ tới khuôn mặt xinh đẹp băng lãnh như tuyết của nam nhân, ánh mắt Na Lam không khỏi nhu hòa lên.

“Ta đoán a, hắn hẳn là bộ dạng cao to tráng kiện, tiếng nói như chuông lớn, da đen như than, hung ác lên có thể hù chết một đống người”.

Nghe được miêu tả của thiếu niên, Na Lam không khỏi cảm thấy buồn cười.

“Chỉ có câu cuối cùng ngươi miễn cưỡng đoán đúng thôi”.

“A? Bộ dạng hạm trưởng không phải như vậy? Thế nhưng cha hắn Norton lão tướng quân đến hoàng cung thánh quốc. Ta gặp qua hắn a. Lẽ nào bộ dạng hắn còn thô lỗ hơn?”.

“Người tới rồi, ngươi tự mình nhìn đi…”

Nam tử từ ngoài cửa đi vào mặc quân phục trắng, vóc dáng thon dài đĩnh bạt, tuổi chừng ba mươi lăm.

Mái tóc ngắn màu vàng kim nhạt chải gọn về phía sau, lộ ra ngũ quan lãnh liệt tinh tế.

Da thịt trắng nõn dù phơi dưới ánh mặt trời cũng không đen, được một đôi mắt xanh thẳm như biển cả tôn lên càng thêm hoàn mỹ động lòng người.

Bỉ Á nhìn không chuyển mắt, kinh ngạc há to miệng.

Oa… Không nghĩ tới hạm trưởng ma quỷ số một thế giới trong lời đồn cư nhiên bộ dạng đẹp như vậy!

“Gian phòng sao lại lộn xộn như vậy, xin lập tức sắp xếp lại”. Sắc mặt Mesel vô cùng khó coi.

Tên công tử bột lười biếng này! Ngay cả vào thụ huấn trong quân đội cũng phải mang theo người hầu, đúng là hết thuốc chữa.

Nhìn thấy vẻ khinh thường trên mặt nam nhân, Na Lam vương tử cũng không tức giận, ngược lại còn nở nụ cười nhàn nhạt. “Bỉ Á, gặp hạm trưởng Articulatio No. Mesel Norton tướng quân nổi tiếng thế giới, còn không mau tiến lên hành lễ”.

“Nga, vâng, vâng”. Bỉ Á vội vàng phục hồi tinh thần lại, kích động hừng hực mà đi lên trước. “Hạm trưởng, xin chào, ta là Bỉ Á, là người hầu bên cạnh Na Lam vương tử, từ hôm nay trở đi cũng phải theo vương tử phục vụ trong quân đội, xin hạm trưởng chỉ giáo nhiều hơn”.

Thấy thiếu niên hành một quân lễ xiêu xiêu vẹo vẹo, chẳng ra cái gì Mesel tuấn mi chau lại. “Bỉ Á phải không? Ngươi hôm nay mới vừa vào quân đội có rất nhiều chuyện không rõ ràng, ta không trách ngươi. Thế nhưng từ ngày mai trở đi, bản hạm trưởng không cho phép ngươi vào phòng ngủ của ta nữa”.

Mesel luôn luôn chán ghét có người ra ra vào vào nơi mình muốn giữ riêng tư nhất. Nếu như không phải mệnh lệnh của thượng cấp, đánh chết hắn cũng sẽ không để tên vương tử đáng ghét kia ở chung một phòng ngủ với mình.

“A?” Nghe được hạm trưởng nói, Bỉ Á không khỏi ngẩn người. “Nhưng mà vương tử cần phải có người giúp y thay quần áo, sửa sang giường chiếu, bảo ta không vào phòng làm sao làm? A, ta biết rồi, có phải hạm trưởng muốn làm giúp vương tử hay không? Đúng đúng, thật tốt quá, hiện tại các ngươi cũng coi là người ở chung!”

“Cái gì người ở chung? Không được phép nói bậy!” Mesel nghe thấy chói tai vô cùng, lạnh lùng quát lớn tên tiểu quỷ khẩu vô già lan (ăn nói bạt mạng) này.

Bỉ Á bị giọng điệu gay gắt của nam nhân làm cho sợ đến mức run lẩy bẩy, vội vàng trốn sau lưng vương tử.

Ngô… Thật đáng sợ nga, hạm trưởng ma quỷ này quả nhiên danh bất hư truyền, hung dữ lên thật đủ khủng bố a.

Thấy bộ dạng sợ hãi của thiếu niên, trong bụng Na Lam cảm thấy có chút buồn cười, nhưng trên mặt một bộ biểu tình lãnh đạm như cũ.

“Hạm trưởng mắng đúng lắm, coi ngươi về sau nói chuyện còn dám không biết lớn nhỏ như vậy hay không, nghe lời hạm trưởng, ngươi đi xuống đi, cái khác ta tự mình làm là được”.

“Vậy sao được, mọi thứ của vương tử từ nhỏ chính là ta thu xếp, ta không yên tâm”. Bỉ Á tuổi tuy nhỏ, nhưng vì từ bé đã đi theo bên cạnh vương tử, đối với y rất trung thành.

“Đừng để ta nói lần thứ hai, đi xuống”. Na Lam rất khó nghiêm mặt với thiếu niên.

“Được rồi, đi xuống thì đi xuống”. Bỉ Á lại quen thói làm mặt quỷ, nhưng sau khi nhìn đến ánh mắt băng lãnh của hạm trưởng sợ tới mức bỏ trốn mất dạng. “Vương tử, vậy ta đi xuống, ngày mai gặp!”.

“Chủ tớ các ngươi tình cảm không tồi nhỉ”. Giọng điệu Mesel có một loại châm chọc.

Không hiểu vì sao, khi nhìn thấy vương tử trẻ đối diện nói loại thân mật không chút giấu giếm này, ngực Mesel chính là một trận phiền muộn. “Bỉ Á là đứa bé ngoan”. Na Lam không nhiều lời, chỉ là nở nụ cười nhàn nhạt.

Nghĩ đến trong hoàng thất, để tránh huyết mạch hoàng thất hỗn tạp, có người quen từ nhỏ quyển dưỡng luyến đồng để giải quyết nhu cầu sinh lý của nam nhân, Mesel càng thêm buồn bực. “Ta mặc kệ quan hệ giữa các ngươi như thế nào, vào trong quân đội, các ngươi chính là hai cá thể độc lập, phải có trách nhiệm với hành vi của chính mình. Từ nay về sau hết thảy mọi chuyện, xin tự mình làm, không cần mượn tay người khác, đây cũng là một trong những nội dung huấn luyện.

“Ta biết rồi”.

“Tốt lắm, xin vương tử tự mình sắp xếp hành lý cho xong. Ngươi có thể sử dụng nửa tủ quần áo bên phải, nửa bên trái là đồ đạc cá nhân của ta, xin đừng tùy ý lục lọi”.

“Ta biết rồi”.

“Giường bên phải vừa mới chuyển tới cho vương tử, còn lại bên trái là giường riêng của ta, xin đừng tùy ý đụng vào”.

“Ta biết rồi”.

“Ngoài ra, giờ ngủ là chín giờ tối, trước đó xin vương tử đem việc riêng giải quyết cho xong, đúng chín giờ ta lập tức tắt đèn”.

“Ta biết rồi”.

“Vương tử có bất cứ câu hỏi gì xin lập tức đưa ra, ta sẽ — ngươi… Ngươi làm cái gì?!”

Mesel nhìn thấy vương tử đột nhiên cởi áo, sợ đến mức phát ra một tiếng kêu tức giận.

“Làm cái gì? Cởi quần áo ngủ a”. Na Lam dùng một loại ngữ điệu bình thản không kinh ngạc nói. “Lẽ nào hạm trưởng ngủ không cởi quần áo?”.

“Xin ít nhất là mặc áo ngủ vào”. Mesel ép buộc mình dời tầm mắt khỏi vòm ngực xích lõa kia.

“Xin lỗi, vừa rồi mỗi một điều hạm trưởng nói, bản vương tử đều có thể tuân thủ, chỉ duy nhất điều này không được —”. Na Lam tiếp tục cởi hết đồ nửa bên dưới. “Bản vương tử quen ngủ trần truồng”.

Mesel nhìn vương tử lõa thể không mảnh vải che thân, hoàn toàn không rời được tầm mắt. Thanh niên gần hai mươi tuổi, có mái tóc vàng rực rỡ, ngũ quan đường nét hoàn mỹ. Thân hình so với mình cao hơn một chút, khuôn ngực rắn chắc cùng tứ chi thon dài, bắp thịt nhỏ dài ưu mỹ đều khắp cơ thể.

Na Lam vương tử đứng ở nơi đó, sống động như thần mặt trời Apollo chuyển thế.

Mesel Iris Norton tướng quân ở quân ngũ nhìn qua vô số người cùng giới lõa thể, trong lòng đột nhiên rối loạn. Loại khát vọng quen thuộc trong mơ từ bụng dưới bỗng chốc tuôn ra toàn thân.

Mesel bỗng xoay người lại, nắm chặt hai tay, kiềm nén tình triều cuồn cuộn kia. Mesel Iris Norton! Ngươi điên rồi sao? Đó là một người nam!

“Ta còn có chút việc phải giải quyết, vương tử ngủ trước đi”.

Tướng quân luôn luôn dũng mãnh tiến lên, tuyệt không lùi bước, hiện tại lại chỉ muốn thoát khỏi nam nhân nhiễu loạn tâm tư của mình.

“Được, ngủ ngon!” Hạm trưởng của ta.

Nhìn bóng lưng nam nhân gần như chạy trối chết, khuôn mặt vương tử lộ ra nụ cười nhẹ ôn nhu không gì sánh được.