Thanh Triều Ngoại Sử 2

Chương 93: Ngã tại dữ thùy cư (thượng)




Nữ thần y vẫn còn chưa ngủ, nàng đứng ở ngạch cửa trông ra khoảnh sân trước nhà.  Ngoài sân mấy bụi cúc khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau.  Những buổi tối mùa thu ở ngoại thành hay có sương rơi, trông xa xa như màn khói loãng, trắng nhờ nhờ.  Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt nước long lanh trên lá.  Một năm qua đối với nữ thần y là những ngày tháng êm đềm nhất trong cuộc đời nàng.  Cửu Dương xây cho nàng căn nhà này.  Nhà được ngăn thành bốn căn phòng, một căn của chàng ngủ, một căn của nàng, một căn làm phòng đọc sách, còn căn kia để tiếp đãi khách và cũng là phòng ăn.  Mỗi căn phòng đều có cửa sổ thật to, không khí thật mát mẻ.  Phía sau nhà xây mái hiên nhỏ để làm khu nấu nướng, điểm đáng chú ý nhất là trong bếp có hai chiếc kệ gỗ, chứa đầy các lọ gia vị, vì nàng thích nấu ăn nên chàng xây chiếc kệ và tìm mua đủ các loại gia vị đặt trên đó cho nàng.

Cửu Dương đối đãi nàng rất tốt, thường ôm nàng, chàng rất hay ôm nàng, như thể đó là cách chàng cảm thấy bình an và ấm áp.  Khi ngủ dậy, việc đầu tiên chàng làm là tìm đến phòng nàng ôm nàng một cái, làm gì cũng phải ôm nàng hoặc kéo nàng ngồi sát vào chàng, nàng cũng rất thích được chàng ôm trong lồng ngực mình.  Có lần nàng đùa: “huynh nghiện ôm, hay huynh nghiện muội?” Chàng cười “huynh nghiện cả hai mất rồi! Cái nghiện này muội không bắt huynh cai đấy chứ?”  Khi đó nàng cũng cười “muội sẵn sàng mua thêm thuốc nghiện cho huynh!”

Lúc đầu, nữ thần y nghĩ, có lẽ vì chàng yêu nàng quá nhiều, vì chàng là người sống tình cảm nên mới sinh ra cái cảm giác quyến luyến như thế.  Nàng cảm thấy chàng còn quyến luyến nàng nhiều hơn cả khi hai người chưa về sống với nhau.  Có lần nàng hỏi chàng vì sao lại thế?  Chàng cười “ngày xưa, muội chưa phải là người yêu của huynh, bây giờ, muội là người yêu của huynh rồi nên huynh phải yêu hơn chứ!”  Những lúc như thế nàng chỉ biết nhoẻn miệng cười trong niềm xúc động vô bờ.

Nhưng dần dần nàng nhận ra, bên cạnh những lí do đó còn vì chàng sợ mất nàng.  Nàng không hiểu tại sao chàng lại sợ mất nàng như vậy, nhưng nàng nhìn thấy được nỗi bất an trong mắt chàng từ sau khi chàng vào cung gặp Khang Hi về.  

Đêm qua, nữ thần y nhớ nàng đã ngủ mơ, trong cơn mơ nàng thấy nàng phải ở một mình, nàng đã khóc.  Chợt nàng cảm giác có người ôm lấy nàng, vuốt ve trên tóc, tỉnh dậy mới hay chàng đã ở cạnh bên.  Tiếng khóc của nàng đánh thức chàng, nàng bèn úp mặt vào ngực chàng khóc nói nàng thấy mình đơn độc giữa cuộc đời khi những người thân yêu nhất của nàng lần lượt rời bỏ mà đi.  Bây giờ, chỉ còn mỗi chàng thôi, chẳng còn ai khác nữa.  Chàng nhất định phải sống, không để cho việc gì xảy ra!  Cửu Dương không đáp, chỉ ôm nàng thật chặt, như để khẳng định với nàng rằng bao nhiêu yêu thương nồng ấm chàng sẽ dành cả cho nàng, để lấp đầy cái khoảng trống cô đơn và yếu đuối trong tâm hồn nàng, và nàng sẽ mãi mãi có chàng cạnh bên, đến cuối cuộc đời.

Nữ thần y đứng tựa cửa chờ Cửu Dương thật lâu, không thấy chàng về.  Gió thu hiu hắt từng cơn đưa tới.  Lúc chàng chia tay nàng đến phủ Sách Ngạch Đồ là giờ Mùi, bây giờ đã đầu giờ Hợi rồi.  Nàng chờ thêm một lúc lâu nữa, không đứng nổi bèn chầm chậm trượt xuống, ngồi xuống nền nhà.  Ánh trăng soi chiếu lên gương mặt trong sáng và ngây thơ của nữ thần y, nơi này thật bình yên, dường như mọi chuyện đều có thể bỏ mặc.  Nữ thần y che miệng ngáp một hơi dài, nhắm mắt lại ngủ thiu thiu.  

Từ đằng xa Cửu Dương thấy nữ thần y ngồi ngủ gục trước cửa nhà, khẽ cười, tiến lại ngồi đối diện nhìn nàng.  Trong tiết trời mùa thu, dưới ánh trăng, chàng thấy người con gái đẹp như thiên tiên.  Trong khung cảnh lãng mạn trữ tình đó, ngoài tiếng thở khe khẽ của nữ thần y thì hoàn toàn tĩnh mịch. Có vài cơn gió thu hiu hiu thổi lại khiến mi mục nàng rung rinh.

Cửu Dương nhìn nữ thần y một lúc lâu kề môi vào tai nàng gọi bằng giọng ngọt ngào:

- Nữ thần y. 

Nữ thần y mở mắt.  Bấy giờ đêm đã khuya, sao đầy trời lấp lánh.  Gió đêm thổi tới mang theo hương cúc man mát. 

- Muội mệt rồi, vào phòng ngủ nào.

Cửu Dương nói, nữ thần y lắc đầu:

- Tối nay muội không muốn ngủ, chỉ muốn ở cạnh huynh thôi.

- Dầu sao cũng vào nhà trước đã, trời khuya, ở ngoài này hứng sương không tốt đâu.

Cửu Dương nói rồi đưa hộp trà bảo nữ thần y cầm giúp chàng, đoạn bế bổng nàng lên trong hai tay, đưa nàng vào nhà.  

Cửu Dương đi đến cuối phòng ngủ của nữ thần y, đặt nàng ngồi lên trường kỷ bên dưới cửa sổ, trông ra khu vườn, nữ thần y với tay để hộp trà lên đầu tủ.  Cửu Dương mở hộc tủ, lấy vài cây đèn cầy đốt lên. 

Nữ thần y nhìn ánh đèn cầy nhảy múa lung linh soi những tia sáng vàng vọt lên mặt Cửu Dương.  Đêm đã khuya, bên ngoài hoàn toàn yên lặng, chỉ có tiếng gió thổi qua khóm cây rì rào. Đêm bình lặng vậy nhưng nàng cảm thấy mọi thứ chẳng có vẻ bình thường chút nào. Một nỗi lo sợ vu vơ bỗng xâm chiếm tâm hồn nàng. 

- Thiên Văn – Nữ thần y gọi nhỏ - Muội không ngừng nghĩ đến chuyến đi của huynh vào buổi sáng ngày mai.  Muội có việc này muốn nói với huynh…

Nữ thần y nói tới đây không nói thêm nữa, khẽ đập đập nhẹ bàn tay xuống trường kỷ, ra ý bảo chàng ngồi bên nàng.  Cửu Dương đi lại ngồi cạnh nữ thần y, nàng tiếp:

- Muội muốn…

Nữ thần y ấp úng, vừa nói vừa giơ tay vén tóc qua vai.  Cửu Dương đặt tay lên vai nữ thần y:

- Muội sao?

- Muội muốn nói bây giờ gia đình huynh chỉ còn lại mình huynh, cho nên muội muốn…

Nữ thần y lại ấp úng.  Cửu Dương lờ mờ hiểu nàng đang muốn nói gì với chàng, nhìn nàng đăm đăm.  Từ trước tới nay giọng nói dịu dàng và sự e lệ của nàng như có sức quyến rũ lạ lùng, đã chinh phục chàng, và chàng không thể cưỡng lại, nhưng vẫn muốn nghe từ miệng nàng:

- Muội muốn nói gì nào?

Nữ thần y cúi đầu, mãi không nói tiếp được nữa, cằm gần như chạm ngực, không dám nhìn lên.  Cửu Dương nhìn chiếc cổ mảnh mai và làn da tươi mát của nữ thần y, lòng chàng dâng lên cảm giác ngọt ngào, say mê.  Thêm vào đó, hơi thở nàng nhẹ như tơ.  Cuối cùng, nữ thần y thu hết can đảm ngẩng mặt lên.  Bốn mắt nhìn nhau, hai người cùng lúc dường như bị luồng điện luồn qua khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể, thật lâu, thật lâu sau, nữ thần y mới nói với giọng thật nhỏ mà dường như chỉ có mình nàng nghe được:    

- Muội muốn sinh con cho huynh.

Nữ thần y nói rồi mặt đỏ lên, không thể tin nổi nàng lại đi nói thành lời những suy nghĩ đó.  

Nỗi khát khao bùng nổ như pháo hoa ngày hội trong mọi tĩnh mạch khi Cửu Dương nghe nữ thần y nói câu nói đó, lập tức vòng tay chàng ra sau gáy nàng, vuốt nhè nhẹ.  Nữ thần y khép hờ hai mắt nàng lại, người như lả đi trong cử chỉ âu yếm này.  Rồi trong giây phút mà bàn tay đưa dần xuống dưới xoa vòng qua lại tấm lưng mềm mại và nuột nà, nữ thần y càng cúi thấp đầu, cằm dính vào ngực, mặt đỏ như gấc, lan đến tận chân tóc, vẻ như sẵn sàng để mặc tình chàng muốn làm gì thì làm.  Trông nữ thần y như tan chảy khiến trái tim Cửu Dương đập mạnh. Trước đây, chàng chưa từng thấy nàng tan chảy trước mặt chàng bao giờ, trông nàng lúc này hiện rõ hai chữ "phục tùng."  Cửu Dương đưa tay vén vài sợi tóc đi lạc ra khỏi vai nữ thần y ra sau gáy nàng. Cái chạm phớt này khiến nữ thần y có phản ứng, nghiêng đầu tựa vào mấy ngón tay chàng.  Với ánh nhìn dịu dàng, Cửu Dương lướt ngón tay cái qua môi dưới của nữ thần y, đoạn, chàng đỡ lấy cằm nàng lên giữ cằm nàng bằng ngón trỏ và ngón cái của bàn tay, cúi xuống đặt lên môi nàng nụ hôn.

Thật lâu sau, Cửu Dương rời môi nữ thần y, quét chiếc lưỡi từ môi nàng mơn trớn xuống chiếc cổ trắng mịn, thon dài, hai bên xương quai xanh tinh xảo, rồi chàng thẳng người dậy.  Cửu Dương dùng một tay chàng cầm bàn tay nữ thần y lên, di ngón cái lên xuống vuốt ve mấy đốt ngón tay khiến hơi thở của nữ thần y trở nên nặng nề hơn.  Chàng có thể ngửi được hơi thở nàng tỏa ra hương thơm thanh thoát như hương hoa lan, tiếp tục mân mê từ tay nàng lên hông, eo, rồi ngừng trên ngực, xoa nắn thật nhẹ. 

- Muội thật mềm mại.

Cửu Dương thì thầm, và chỉ bằng bàn tay đó chàng đã có thể tháo các khuy áo ra khỏi người nữ thần y, đặt lên trường kỷ.  Chiếc yếm hồng ló ra, nhưng dây yếm vẫn thít lấy phần lưng, hai đầu ngực cương cứng nhô lên dưới tiết trời mùa thu.  Cũng bàn tay đã cởi áo nữ thần y tìm được dây yếm, kéo nhẹ, trong khi tay còn lại Cửu Dương nắm lấy vạt yếm, lột bỏ mảnh vải nhỏ khỏi người nàng.  Hai bầu ngực căng mẩy hiện ra dưới ánh đèn cầy chập chờn trong phòng và ánh trăng bên ngoài khung cửa.  

Cửu Dương đứng dậy khỏi trường kỷ, cúi mình, vừa đặt hai tay chàng lên hai đầu gối nữ thần y vừa nhẹ nhàng tách chân nàng ra, rồi quỳ xuống ở giữa hai chân.  Cặp núi non trắng hồng rung rinh, khi nữ thần y khẽ chống tay nàng xuống trường kỷ, nhấc người lên để chàng kéo chiếc váy xuống chân.

Bộ ngực to tròn căng mọng đẹp tới nỗi tác động thật mạnh vào Cửu Dương, làm cho hô hấp chàng trở thành khó khăn, như đang chạy bộ lên con dốc cao, mắt chàng nhìn chằm chằm vào vùng núi non căng phồng.

Cửu Dương vùi đầu chàng vào cổ nữ thần y, một chốc sau, chàng kéo đôi môi đầy ham muốn xuống rãnh ngực.  Nữ thần y nhắm mắt, ngửa đầu lên trần nhà khi đôi bờ môi nóng bỏng lân la đến vùng núi non bên phải, tìm được nụ hoa đã sớm dựng đứng sừng sững đầy mời gọi trên đỉnh núi, cắn nhẹ quanh chấm hồng nhỏ bé, rồi bất thình lình bọc môi quanh vật thể ấy mút lấy, trong khi tay còn lại chàng đặt lên bầu ngực trái, xoa bóp bằng những ngón tay dài và mạnh mẽ.

Từ miệng nữ thần y bật ra những tiếng rên rỉ, máu trong người nàng dồn cả lên hai điểm nhỏ trên ngực, tim đập thình thình như trống trận vì chàng không ngừng và không ngừng dùng môi và tay thay phiên nhau trút tất cả những yêu thương và nhung nhớ của những năm qua vào đôi bầu ngực nàng.  Nửa thân trên vô cùng đê mê, nữ thần y ưỡn ngực, một cách đầy bản năng, nàng đẩy sâu bờ ngực vào miệng và tay chàng thêm hơn. 

Bàn tay nấn ná trên bầu ngực non mềm thật lâu nhưng sau cùng cũng dời xuống eo, di chuyển từ từ xuống bụng nữ thần y, rồi bụng dưới, tìm tới thánh địa mà bất kỳ người đàn ông nào cũng thèm muốn.  

Nữ thần y ngừng rên rỉ khi đầu lưỡi liếm láp hôn mút nụ hoa nàng cũng theo tay chàng di chuyển xuống eo, rồi xuống sâu hơn.  Một nụ hôn đậu lên phần đồi cỏ đầy đặn ở hạ thể, nữ thần y tiếp tục rên rỉ, hơi thở càng trở nên sâu và khó nhọc hơn bao giờ khi khu rừng rậm của nàng bị vạch ra hai bên, để lộ khe động khép chặt, nhưng không lâu sau khe động cũng bị vạch ra để lộ hai mép thịt đỏ hồng đang run rẩy dưới ánh đèn cầy.

Miệng nữ thần y mở thành vòng tròn hoàn hảo trước khi nàng nấc một tiếng khi đôi môi chàng áp vào tiểu huyệt, chiếc lưỡi dày rộng quét tới quét lui lên hai cánh cửa bên ngoài hang động.

Hơi thở của nữ thần y vừa trở nên gấp gáp, nhịp tim đua nhau đập, thì đôi môi và chiếc lưỡi đó dừng động tác càn quét.  Nữ thần y cảm giác hụt hẫng, nàng mím môi, nhưng ngay khi nàng điều hòa được hơi thở của mình, chiếc lưỡi bất thình lình đánh trái đánh phải một cách linh hoạt vào hạch tâm phía trên cửa động, trước khi ngậm lấy điểm nút hoan lạc đó và mút mạnh lấy.

- Áaa!

Miệng nữ thần y lại há mở và kêu một tiếng lớn.  Điểm nút nhạy cảm bị kích thích mạnh mẽ, đến nỗi tiểu huyệt nàng tiết ra chất nhờn trong suốt, thứ nước trơn trượt giúp chiếc lưỡi có thể dễ dàng chui lọt vào hang động ngọ nguậy.  

- Aaa!

Nữ thần y lại bật kêu trong cơn thống khoái tràn ngập vùng hạ bộ, nàng chỉ ước gì chàng vĩnh viễn không ngẩng đầu, để chiếc lưỡi kia lấp kín tiểu huyệt, ở trong đó, không chịu nằm yên, không chịu để cho nàng yên, mà ngọ nguậy, liên tục…

Nữ thần y nẩy hông, để chiếc lưỡi có thể đâm sâu vào nàng thêm hơn...  

Cử chỉ này của nữ thần y và âm thanh rên siết đầy khêu gợi từ miệng nàng dội qua tai Cửu Dương.  Chàng biết nàng cần được thỏa mãn, muốn chàng vào sâu trong nàng thêm nữa…

Hạ thể Cửu Dương lúc này cũng bừng bừng ham muốn, tiếng rên rỉ gấp rút của nữ thần y đốt cháy dòng máu vốn đã nóng hừng hực đang chảy rần rật trong huyết quản chàng.  Nhưng cũng ngay trong lúc chàng định cởi y phục của mình, đột nhiên một ý nghĩ chớp lên trong đầu chàng.  “Đôi mươi,” chàng nhủ lòng, giả sử ngày mai mọi chuyện bại lộ chàng không may chết đi thì đây sẽ là người vợ góa trẻ đây…

Cửu Dương như bừng tỉnh, nhất đầu ra khỏi động tơ thượng hạng, nhìn chiếc váy đã nhăn nhúm trên sàn nhà của nữ thần y.  

Nàng ngừng rên siết, cái cảm giác cực kỳ hưng phấn sâu trong động nàng biến mất, thứ xúc cảm làm nàng ướt đầm không còn.  

- Ôi… – Nữ thần y nhìn Cửu Dương khẽ van xin được chàng lấp đầy - Làm ơn… 

Cửu Dương nhìn bầu ngực đong đưa của nữ thần y, nàng vẫn còn đang thở hổn hển.  Chàng cố kiểm soát thứ phản ứng phóng đãng trong cơ thể mình lại, để tìm sự thăng bằng.  Và ngay khi chàng ổn định được đầu óc mình rồi chàng thì thầm:

- Không thể như thế, nhưng huynh sẽ giúp muội đến.

Cửu Dương nói một câu không đầu không đuôi xong tặc lưỡi một cách tiếc rẻ, đương nhiên, chẳng riêng gì chàng, mà bất kỳ người đàn ông nào không tiếc rẻ khi phải bỏ dở cơ hội ngàn năm một thuở để được gần gũi người con gái này.  Bởi người con gái ngồi trước mặt chàng quả tình rất đẹp, đôi bờ vai thon thả, ngực to, hông nở, cảnh xuân phơi bày cả ra.  Nàng sở hữu ba vòng siêu chuẩn không người đàn ông nào không có “phản ứng” khi nhìn thấy.  Tuy nhiên, chàng linh cảm thứ gì chẳng lành sẽ xảy ra vào buổi sáng ngày mai nên không thể để nàng vừa mới trải qua niềm hạnh phúc vô bờ sau đó trở thành một góa phụ!  Không thể để lửa dục thiêu hủy lý trí của mình được! 

Cửu Dương nghĩ đoạn, nhắm mắt như thể đang phải đấu tranh với điều gì dữ dội trong tư tưởng, rồi chàng khẽ lắc đầu, cho tỉnh táo hẳn, đoạn mở mắt ra.

Bàn tay phải của Cửu Dương áp vào hoa huyệt nữ thần y, ngón giữa đặt trước cửa huyệt nàng, ấn  nhẹ vào.  Do hoa huyệt nữ thần y ướt nhẹp nước nên ngón tay to dài có thể cắm hẳn tất cả các đốt ngón tay vào trong huyệt thịt một cách trơn trợt.  Động tiên thật nhỏ bé, gặp ngón tay đã đủ mang lại cho nữ thần y cảm giác ngập ứ, nàng chống hai tay lên vai chàng, đầu ngả ra sau, mắt muốn tuột ra sau đầu.  Mỗi khi chàng kéo ngón giữa ra, nàng mở mắt, hơi thở rít sâu trong họng.  Ngón tay rắn rỏi di chuyển vào, nàng nhắm nghiền mắt, một tiếng rên lớn thoát ra từ sâu trong cổ họng nàng lần nữa.  

Hông nữ thần y hơi chuyển động theo ngón tay Cửu Dương để hồi ứng.  Thật phấn khích, sung sướng, nữ thần y dời tay xuống mân mê những bắp thịt rắn rỏi trên hai cánh tay chàng.

Dần dần, Cửu Dương tăng tốc độ và sức va chạm lên, chàng rút ngón tay gần như ra khỏi hẳn hang động nhục dục, rồi dập mạnh trở vào lại.  Nữ thần y bủn rủn cả người.  Sự va chạm này cũng phát ra tiếng nước, mỗi lần ngón tay chàng thọc mạnh vào rút ra đều mang theo tiếng ọc ọc.

Hạ thể của Cửu Dương không ngừng nổi lên phản ứng, mặc dù chàng đã cố sức kìm nén, làm sao lại không khi hoa huyệt nàng vừa khít lại ấm, hút chặt ngón tay chàng như thế, còn nhiều nước… Cửu Dương hơi khựng tay, lúc này chàng chỉ muốn rút ngón tay ra, rồi dùng nhục bổng của mình thay thế, đâm chọc nhục trượng vào hoa huyệt nhỏ bé, chưa trải sự đời kia một cách không thương tiếc... 

- Ôi… – Nữ thần y sắp đạt cao trào, van xin trong cơn hụt hẫng khó chịu - Xin huynh… đừng ngừng chuyển động.

Cửu Dương trả lời trong nụ cười khẽ:

- Hút chặt ngón tay huynh như vậy làm sao mà chuyển động được.

Sau đó chàng trở lại tốc độ vừa nãy, không, chàng tăng tốc, trong khi đầu chàng cúi xuống đặt những nụ hôn lên hai bên cửa động, chóp mũi liên tục chọc vào tâm hạch khiến điểm nút hoan lạc ấy sưng cứng lên.  

Nữ thần y nhìn người đàn ông đang chôn đầu ở giữa hai chân nàng, không ngừng thở dồn dập.  Đối với tư thế này nàng đột nhiên có cảm giác quen thuộc.  Khi còn nhỏ nàng cũng giống như vậy, ngồi ở trên vai chàng, lớn giọng hô “cưỡi ngựa nào!”  Hiện tại nàng cũng như xưa, đặt chân qua hai vai chàng nhưng là chàng đang khẩu giao cho nàng, sâu trong huyệt, bằng ngón tay, môi và lưỡi chàng vừa hôn vừa liếm láp quanh hai bên cửa động, mũi chọc vào điểm nút phía trên cánh cửa nhục dục, những chiêu này hợp lại cùng lúc quả thực đã điểm trúng tử huyệt nàng.

Chẳng bao lâu sau, chẳng cần nhục côn thật sự cắm vào tiểu huyệt đã khiến nữ thần y đạt đỉnh, bụng nàng bốc ngọn lửa ngùn ngụt, nàng bật tiếng gào to, hai mắt trợn ngược, một lượng nước lớn xối thẳng vào đầu ngón tay đang ở trong huyệt.

Cửu Dương chờ cho hơi thở nữ thần y thôi hổn hển, rút tay khỏi huyệt nàng.  Hang động mất đi vật ngăn chặn trong nháy mắt có dòng nước trong suốt òng ọc tràn ra từ sâu trong tâm cung, chảy xuống đùi nữ thần y.

Cửu Dương ngồi lên trường kỷ, nhìn chất nước dính nhớp quanh ngón tay chàng bằng ánh mắt vô cùng hài lòng, sau đó, chàng nhặt áo nàng lên, khoác vào cho nữ thần y, cài khuy áo, và vuốt tà áo cho thẳng nếp.

- Huynh không muốn gần gũi muội để muội sinh con nối dõi cho huynh sao?

Nữ thần y chớp mắt, hỏi.

Cửu Dương lắc đầu:

- Huynh muốn, rất nhiều, muội không biết huynh đang ham muốn muội nhiều đến chừng nào đâu nhưng huynh không thể ích kỷ như vậy, nhỡ ngày mai có việc xảy ra huynh muốn muội vẫn còn có thể đường đường chính chính đến với người khác huynh.

Nữ thần y gối đầu lên vai Cửu Dương:

- Muội là của huynh, chỉ của huynh thôi.

- Huynh biết, nhưng... không...

Cửu Dương tiếp tục lắc đầu, đoạn chàng cúi người, nhặt chiếc váy trên sàn nhà lên cầm trong tay.  

- Tại sao huynh luôn đối tốt với muội vậy?

- Vì muội chính là người huynh muốn gắn bó suốt đời.

Cửu Dương vừa nói vừa mặc váy vào cho nữ thần y, trước khi choàng tay quanh lưng nàng, bế bổng nàng trong hai tay đặt ngồi lên đùi chàng.  Nữ thần y như một đứa trẻ ngồi nghiêng trên đùi Cửu Dương, tựa má nàng vào ngực chàng, ngẩng mặt nhìn lên.  Dưới làn mi cong, nàng có thể tha hồ tận hưởng nhìn ngắm gương mặt chàng.  Chàng có nét mặt nhìn thẳng hay nghiêng đều rất đẹp.  Mũi cao, hàm vuông vức, dạo này khá bận rộn nên chàng chưa cạo râu, nữ thần y nhìn hàm ria lún phún trông chàng càng thêm cuốn hút phong trần.  Lúc nãy, nàng đã cảm giác được ram ráp ấy nơi hạ thể, nơi cổ, và nhất là hai nụ hoa trên ngực…

Suốt đêm hôm đó Cửu Dương để nữ thần y ngủ yên trong lòng chàng, vòng tay siết chặt quanh người nàng.  Đêm yên lặng như tờ.  Ngoài cửa sổ, trong vườn hoa, có ánh trăng, có tiếng côn trùng, có bóng hoa, tiếng gió...  Đây chính là cảnh sắc mà mười mấy năm qua cơ hồ như giây phút nào chàng cũng mộng mị thèm khát nhưng chỉ tìm thấy trong những cơn mơ…

(còn tiếp)