“Đây là em trai ta,ta mới là hỏi mấy nhóc làm gì ở đây”
Trước câu nói của Hoài Nam Vĩnh Xuyên mọi người đều bất ngờ đến tròn xoe mắt ngoại trừ Ôn Dương vẫn không hiểu gì không biết người trước mặt là ai, Hoài Nam Vĩnh Xuyên nhìn những tài liệu chất đống cùng sáu cái laptop liền hỏi:
“Sao mấy đứa lại ở đây”
Hàn Tử Diên là người giật mình tỉnh lại đầu tiên đi nhanh tới chỗ Hoài Nam Tư Âm rồi nói nhỏ tránh để Hoài Nam Vĩnh Xuyên nghe được:
“Anh Tư Âm,anh,…Bị phát hiện rồi”
Hoài Nam Tư Âm vẫn giữ nụ cười dịu dàng gật nhẹ đầu, lần này người hỏi là Hàn Diệt Phong nhưng chỉ đủ họ nghe:
“Anh đã nói với bố mẹ em chưa,anh bị phát hiện bao lâu rồi”
Hoài Nam Tư Âm nhẹ nhàng nói:
"Anh đã nói với Hàn Tổng và Phu Nhân rồi,còn lúc bị phát hiện là một đêm trước ngày các em xuất viện "
Cố Thanh đứng bên ngoài nhìn họ thì thầm to nhỏ liền nói:
“Các người nói gì vậy”
Hàn Tử Diên và Hạ Kiêu liền chột dạ giật thót cả người,Hàn Diệt Phong quay lại chỗ Ôn Dương rồi bình thản nói:
“Không có gì chuyện này dài lắm,có thời gian sẽ kể các cậu nghe”
Hoàng Băng vẫn còn khá bất ngờ nhìn Hoài Nam Tư Âm nói:
“Bất ngờ ghê nha, không ngờ hai người lại là anh em đó”
Ôn Dương liền lên tiếng:
"Có ai giải thích với em người này là ai không "
Hàn Diệt Phong chỉ thản nhiên như đã quen với điều này nói:
“Đây là Đại Tá Hoài Nam sẽ phụ trách vụ việc Thủy Ngân Đỏ lần trước”
Ôn Dương gật đầu"Ồ" một tiếng rồi không nói gì nữa, Hoài Nam Vĩnh Xuyên nhìn cô khó hiểu lên tiếng:
“Lần trước không phải đã gặp rồi sao,…”
Hạ Kiêu liền nửa con mắt đáp:
"Cậu ấy bị mù mặt giai đoạn cuối rồi "
Hoài Nam Vĩnh Xuyên nghe xong tròn xoe mắt “Ồ” một tiếng rồi im lặng, Hoài Nam Vĩnh Xuyên lúc này nhìn đám Ôn Dương hỏi:
“Tại sao mấy em lại ở đây”
Hoàng Băng liền nói:
“Bọn em cần một nơi bí mật để có thể giúp công ty xử lý một số chuyện cho nên mới đến đây”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên ngh vậy ngồi xuống cạnh Hoài Nam Tư Âm nói:
“Vừa hay anh cũng có chuyện tìm mấy đứa”
Cả đám nhìn nhau lập tức tập trung không còn thái độ ngã ngớn giống ban nãy nữa, Hoài Nam Vĩnh Xuyên chậm rãi nói:
“Lần trước bọn anh vô tình tra ra được khu giao dịch của Tu La hội nhưng khi đuổi đến thì bọn họ đã lập tức tẩu thoát,bọn anh đuổi theo và bắt được một nhóm trong số chúng và lấy được một vali bên trong ước chừng có 50 ống Thủy Ngân Đỏ”
Cả đám ngạc nhiên đồng thanh:
“CÁI GÌ!!!”
Hạ Kiêu đổ mồ hôi lạnh nói:
“Họ lấy đâu ra một lượng lớn như vậy chứ”
Hàn Diệt Phong thở ra một hơi nói:
“Chuyện này càng lúc càng nghiêm trọng rồi đây”
Ôn Dương lên tiếng hỏi:
"Vậy cái đám người anh bắt được,có nói gì không "
Hoài Nam Vĩnh Xuyên nghiêm túc nói:
"Chúng ta suy đoán đã đúng theo những gì họ khai thì,Tu La hội muốn dùng những thứ này để buôn bán cho các nước chiến tranh dùng để làm thuốc nổ, hơn nữa theo như lời khai thì Tu La hội sẽ còn phát triển thứ này nữa "
Cố Thanh cảm thấy có gì đó không đúng liền hỏi:
“Đám người mà anh bắt được bây giờ ra sao rồi,đừng nói với em đều chết hết rồi nhé”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên không trả lời chỉ gật đầu, Hoàng Băng đổ mồ hôi hỏi:
“Tại sao vậy ạ”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên nói:
“Là do canh gác lơ là bị người ta ám sát”
Bên phía Hoàng Thiên và Hàn Lãng biết được chuyện động trời này thì lập tức nổi giận, Hoàng Thiên tức giận nói:
“Mấy cái đứa nhỏ chuyện quan trọng như vậy mà bọn chúng không nói gì hết!!!”
Hàn Lãng cũng khó chịu nói:
“Bọn chúng lại muốn tự đâm đầu vào nguy hiểm nữa hay sao”
Ôn Tuyền lúc này bình tĩnh lên tiếng:
"Cứ để bọn nhỏ tùy hứng đi,nhờ Tư Âm trông giúp là được,dù sao bây giờ chúng ta biết cũng chưa muộn "
Hà Nhiếp cũng nói:
“Cho dù bây giờ có chạy đến đó cũng không làm gì được,cứ bình tĩnh chờ đợi dù sao thì chúng ta cần thời gian”
Hoàng Thiên và Hàn Lãng cuối cùng cũng cố gắng để bình tĩnh lại bọn họ tự thề rằng xử lý xong mọi chuyện nhất định phải dạy dỗ đám ôn con này.
Bọn họ rơi vào thế căng thẳng một khi Thủy Ngân Đỏ còn tiếp tục lưu hành chính là nguy hiểm đối với bất kỳ ai.Cố Thanh suy nghĩ một lát liền nói:
“Đại Tá,anh có thể cho em một ống Thủy Ngân Đỏ không”
Ngoại trừ Ôn Dương và Hoài Nam Vĩnh Xuyên thì tất cả đều bất ngờ quay sang nhìn Cố Thanh,Hạ Kiêu lo lắng nói:
“Tiểu Thanh không được,thứ đó quá nguy hiểm anh biết em am hiểu về nó nhưng mà,…”
Cố Thanh nắm tay Hạ Kiêu nói:
"Vậy thì anh đi với em là được "
Hạ Kiêu nhìn nụ cười tự tin của Cố Thanh cũng không đành lòng dập tắt nó cuối cùng chỉ thở dài gật đầu, Hoài Nam Vĩnh Xuyên bỏ qua màng tình tứ này của họ nói:
“Anh có thể biết em muốn có Thủy Ngân Đỏ để làm gì không”
Cố Thanh tự tin nói:
“Em muốn nghiên cứu loại Thủy Ngân này”