Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 214




Hàn Diệt Phong đang khá đau đầu về Ôn Dương không phải chuyện gì khác đó chính là Ôn Dương không hề biết ghen là gì,Ôn Dương phải nói là rất vô tư khiến Hàn Diệt Phong lâu lâu còn phải phát cáu.

Ngoài chuyện đi mưa lần trước thì còn một vài chuyện khác ví dụ như Ôn Dương rất vô tư khi thấu hắn và một cô nàng khác đi cùng nhau nhưng Ôn Dương vẫn vui vẻ mà không hỏi gì nhiều mặc dù Hàn Diệt Phong chẳng nói câu nào với cô bạn nữ đó nhưng vẫn muốn xem phản ứng của Ôn Dương nhưng Ôn Dương lại chỉ nói một câu:

"Nếu anh bận thì em sẽ ăn trưa cùng Nguyệt Tước và Kiều Kiều"

Thế là từ đó Hàn Diệt Phong còn ghen với Hoa Kiều và Nguyệt Tước, một lần khác khi cả hai đang đi dạo trong trường vào buổi chiều thì có một nữ sinh khối 10 đã tỏ tình Hàn Diệt Phong ngay trước mặt Ôn Dương, Hàn Diệt Phong vốn muốn xem Ôn Dương sẽ phản ứng ra sao nhưng Ôn Dương cả nửa ngày cũng chẳng lên tiếng nhưng cho đến khi Ôn Dương lên tiếng thì lại là:

"Anh Diệt Phong, anh nhìn em làm gì người ta tỏ tình anh kìa"

Hàn Diệt Phong phát cáu lần bốn trực tiếp kéo tay Ôn Dương rời đi mà không hề nói gì với cô bé nữ sinh đó, từ đó về sau Hàn Diệt Phong khi thấy có nữ sinh lại gần thì trực tiếp dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn họ khiến họ sợ hãi không dám lạo gần.

Một lần khác khi Hàn Diệt Phong vừa chơi bóng rổ xong Ôn Dương đang mang nước đến thì có một nữ sinh lớp bên cạnh cố gắng lấy hết dũng khí đưa nước và khăn cho Hàn Diệt Phong mặc cho ánh mắt chết chóc của Hàn

Diệt Phong, Ôn Dương thấy vậy thì vô tư lên tiếng:

"Ề vậy em đưa nước cho Tiểu Thanh và chị Băng,...."

Ôn Dương chưa nói hết câu thì Hàn Diệt Phong đã trực tiếp ôm lấy eo cô trước mặt nữ sinh toàn trường rồi lấy chai nước trên tay Ôn Dương mà uống,Hàn Diệt Phong phát cáu lần Cũng từ đó cũng không nữ sinh dám có can đảm đưa nước cho Hàn Diệt Phong mà chỉ dám đứng từ xa nhìn cũng có những cô gái thử thách bản thân kết quả là Hàn Diệt Phong không hề nhân nhượng mà ném chai nước vào thùng rác.

Một lần khác nữa, Ôn Dương đang trực nhật lau bảng thì có một nam sinh đã đến thẳng lớp tặng hoa và một hộp bánh cho Ôn Dương đi kèm theo đó là lời tỏ tình, Ôn Dương biết không nên nhận nên đã từ chối khéo nào ngờ cậu bạn đó khá cứng đầu mấy ngày liên tiếp bám theo Ôn Dương.

Hàn Diệt Phong khi biết chuyện này thì suýt chút nữa tức giận đến mức lật cả bàn ăn vào một ngày Hàn Diệt

Phong đã đi xuống lớp Ôn Dương thì thấy cậu bạn đó đang ríu rít bên cạnh cô,Ôn Dương thì thường không nhớ những chuyện không quan trọng nên chuyện được tỏ tình và gương mặt của cậu bạn qua ngày hôm sau cô lạo quên sạch chẳng nhớ được gì.

Hàn Diệt Phong thì nhìn thấy cậu bạn đó cứ ríu rít thì cả gương mặt đen lại đằng đằng sát khí bước đến trực tiếp bế lấy Ôn Dương đang lau bảng trước sự bất ngờ của cậu nam sinh kia, Hàn Diệt Phong không nói lời nào trực tiếp một tay bế Ôn Dương mà ép lưng cô về phía bảng đen mà hôn.

Ôn Dương bàng hoàng vì bị hôn cô định phản kháng thì tay còn lại của Hàn Diệt Phong lập tức nắm lấy hai tay cô mà ép lên đỉnh đầu, Hàn Diệt Phong hôn xong thì cắn mạnh vào môi dưới của Ôn Dương rồi quay sang lạnh lẽo nhìn cậu bạn kia mà lên tiếng:

" CÒN MUỐN NHÌN ĐẾN BAO GIỜ"

Cậu bạn kia sợ hãi Hàn Diệt Phong xin lỗi ríu rít rồi chạy biến, Ôn Dương đỏ ửng mặt vừa thở vừa nhìn Hàn Diệt Phong mà mắng:

"Anh làm gì thế hả!!!Em mà thoát được nhất định em sẽ tẩn anh một trận"

Cô đang vùng vẫy thì lần nữa môi bị bị môi Hàn Diệt Phong khoa lại,Hàn Diệt Phong biết bây giờ có nói thì Ôn

Dương cũng không nhớ bản thân đã được cậu bạn kia tỏ tình, Hàn Diệt Phong hôn xong khiến Ôn Dương không ngừng thở dốc, hắn thì thầm vào tai Ôn Dương:

"Mèo con,em nhớ cho kỹ nếu em dám quên thì sau này anh sẽ khiến em không thể quên được nữa,em là của anh có rõ chưa, phải luôn nhớ cho kỹ mèo con em là của riêng anh"

Từ đó không ai dám đến gần tỏ tình với Ôn Dương nữa vì Hàn Diệt Phong mà biết thì kết cục của bọn họ chẳng mấy tốt đẹp, cậu bạn đã tỏ tình Ôn Dương kia được Hàn Diệt Phong mời đi đấu bóng rổ, Hàn Diệt Phong không hề cho cậu ta cơ hội chạm được quả bóng thậm chí Hàn Diệt Phong còn rất độc miệng, hắn nói câu nào là khiến cậu bạn kia trầm cảm và tuột dốc tinh thần câu đó.

Vì lý do Ôn Dương không biết từ ghen là viết thế nào có khi cả hình dạng tròn vuông méo mó của nó ra sao cô cũng không biết ấy chứ, nên bây giờ là có tình trạng Hàn Diệt Phong đang có mặt ở ký túc xá cùng với bốn người

Cố Thanh, Ôn Dương thì xuống thư viện cùng Nguyệt Tước và Hoa Kiều để làm bài tập cùng rồi.

Bốn người Cố Thanh cũng biết được vấn đề này cũng đau đầu thay cho Hàn Diệt Phong luôn, Hàn Tử Diên nửa con mắt nói:

"Tôi không nghĩ là Ôn Dương lại vô tư như vậy luôn đấy"



Hoàng Băng đồ mồ hôi hột nói:

"Vốn dĩ là như vậy mà"

Lời của Hoàng Băng vừa dứt thì cả năm người đều trầm mặt,Hạ Kiêu nghĩ nghĩ một lúc liền nói:

"Sao không tìm cách giúp đồ bạo lực biết ghen đi"

Hoàng Băng lên tiếng:

"Chuyện gì thì tôi không biết nhưng với chuyện đó thì tôi dám cá còn khó hơn cả lên trời "

Hạ Kiêu nhìn Hàn Diệt Phong đang không có chút sức sống nào lên tiếng:

"Chịu thôi giúp cậu ta một lần đi"

Ôn Dương hiện tại đang ở ngoài thư viện ngồi trong một góc cùng Nguyệt Tước và Hoa Kiều trao đổi bài tập, bọn họ vừa làm bài tập vừa nói chuyện vui vẻ.Bọn họ tuy ngồi trong góc nhưng sớm đã có một đám học sinh cá biệt từ trường khác để ý đến bọn họ từ lâu vì thư viện họ ngồi không phải thư viện của trường nên cũng khó quản.

Tên cầm đầu của đám cá biệt đó là Đại Long tên đó để ý Ôn Dương khá lâu rồi nhưng không có cơ hội trò chuyện cùng vì Ôn Dương rất ít khi ra khỏi trường.Đại Long đi đến ngồi cạnh Ôn Dương,hai đàn em của hắn ta cũng đi đến ngồi cạnh Hoa Kiều và Nguyệt Tước, Đại Long lên tiếng trêu chọc:

"Cô gái nhỏ cuối cùng cũng có cơ hội gặp được nhóc rồi,dễ thương thật đó nhóc tên gì"

Ôn Dương quay sang Đại Long cười tươi rồi đáp:

"Tại sao anh không giới thiệu trước mà lại hỏi tôi trước"

Đại Long cười nham hiểm thích thú đưa tay sờ tóc Ôn Dương rồi nói:

"Rất có cá tính anh rất thích nhóc đấy,anh là Đại Long là trùm trường của Thương Du "

Nguyệt Tước tức giận lên tiếng:

"Anh tránh xa cậu ấy ra,anh có tin là tôi nói với thầy cô là anh trêu ghẹo nữ sinh không "

Tên đàn em của Đại Long liền lên tiếng:

"Này em gái,em tưởng bọn anh sợ sao, bọn anh. Còn thích nữa đó"

Hoa Kiều nhanh tay muốn lấy điện thoại tìm thẩy cô giúp đỡ thì đã bị tên đàn em còn lại của Đại Long giật mất, Hoa Kiều đập bàn nói:

"Các anh đừng có mà quá quắt"

Đại Long và hai tên đàn em cười như được mùa sau câu nói của Hoa Kiều, Ôn Dương im lặng nãy giờ tay gấp cuốn vở lại lên tiếng:

"Đi thôi hai cậu nói nhiều với những hạng người có lỗ tai chỉ để trang trí thì không được gì đâu hơn nữa bọn họ cũng không có được thông minh như mình nghĩ, toàn là một đám đầu óc ngu si tứ chi phát triển thôi"

Hoa Kiều và Nguyệt Tước lẫn đám Đại Long tròn mắt nhìn Ôn Dương rất thản nhiên gấp tập vở bỏ vào cặp,Đại

Long tức giận nhưng chưa kịp lên tiếng thì một cây bút chì đã chĩa thẳng vào mắt của Đại Long khiến hắn ta đổ mồ hôi lạnh.

Một tên đàn em của Đại Long lớn tiếng quát:



"Con nhỏ kia mày làm cái đéo gì đó h,..."

Tên đó chưa nói hết câu Ôn Dương đã nhìn hắn với ánh mắt chết chóc hắn ta bất giác rùng mình và lạnh sống lưng nhìn Ôn Dương, Ôn Dương cười cười đưa gần cây bút chì đến mắt của Đại Long mà nói:

"Anh có muốn thử móc mắt ra xem trong đó có gì không,tôi sẽ giúp anh đảm bảo không đau "

Đại Long đổ mồ hôi nhìn Ôn Dương, Ôn Dương chỉ cười khinh một tiếng rồi thu lại cây bút chì sau đó hiên ngang rời đi cùng Nguyệt Tước và Hoa Kiều,Đại Long tức giận đến nghiến răng nghiến lợi tay vớ lấy bình hoa ném về phía Ôn Dương mà nói lớn:

"Con Chó Kia Đứng Lại Cho Tao!!!!"

Cái bình hoa bay nhanh đến Ôn Dương nhẹ nhàng bắt lấy rồi nhìn đám Đại Long rồi cô lại nhìn xuống bình hoa cô rút ra những bông hồng trong bình hoa rồi đưa cho Hoa Kiều và Nguyệt Tước mà nói:

"Hai cậu cầm đi một lát nữa có việc cho hai cậu đấy"

Hoa Kiều và Nguyệt Tước không hiểu gì mà cẩm lấy mớ hoa hồng mà Ôn Dương đưa, Ôn Dương sau đó nắm chặt bình hoa ném ngược về phía Đại Long mà nói lớn:

"Ném thì,... Phải ném cho chuẩn vào!!!"

Cái bình hoa chuẩn xác bay đến đầu của Đại Long mà vỡ nát, Đại Long lập tức cháng váng tay ôm đầu đang chảy máu sau đó là bất tỉnh nhân sự nằm trên đất đám đàn em của Đại Long chưa kịp định hình thì đã nghe những tiếng xương khớp kêu "lắc rắc".

Ôn Dương tay bẻ lắc rắc cười một nụ cười man rợ,nụ cười kéo đến tận mang tai cô nói:

"Được rồi cả hai tuần nay vẫn chưa đánh nhau nên tôi cảm thấy rất ngứa ngáy tay chân,nhào vào đây"

Hai tên đó chưa kịp định hình được chuyện gì đang xảy ra thì đã bị Ôn Dương lao vào tẩn cho một trận tơi bời gương mặt bị đánh đến biến dạng,hai tên đó người thì bị Ôn Dương làm cho trật khớp tay người thì bị Ôn Dương bẻ trật khớp chân.

Chỉ sau một lúc Ôn Dương đứng dậy phủi phủi tay nhìn cả ba người Đại Long nằm trên đất, Hoa Kiều nhìn bọn họ bị Ôn Dương đánh đến biến dạng thì lòng liền cảm thán bản thân đã đúng khi chọn làm bạn với Ồn Dương thay vì cùng Thiên Bích Cẩm và Vương Cúc làm đối thủ của Ôn Dương.

Nguyệt Tước nhìn bọn họ lại nhìn mớ hoa hồng trên tay thì cũng hiểu ra gì đó Nguyệt Tước tiến đến đặt lên người của ba người Đại Long mỗi người một bông hoa hồng, Hoa Kiều cũng tiến đến đặt lên người mỗi người một bông.

Hoa Kiều và Nguyệt Tước chắp tay lại đồng thanh:

"Yên nghỉ đi"

Một tên đàn em của Đại Long bị tình huống này chọc cho từ trong cơn mê tỉnh lại mà lớn tiếng:

"CHỨA CÓ CHẾT HAI BÀ NỘI ƠI" Đ

Tên kia cũng tức giận tỉnh lại nói lớn:

"HƠN NỮA NỀU ĐI CÚNG HOA THÌ PHẢI CÚNG HOA CÚC VẠN THỌ CHỨ!!!AI ĐỜI ĐI CÚNG HOA

HỒNG" C

Hoa Kiều và Nguyệt Tước tỉnh bơ lên tiếng:

"Ua còn sống hả"

Hai tên đó liền đồng thanh:

"SỐNG NHĂN RĂNG ĐÂY HAI BÀ NỘI "