Thanh Xuân Là Anh

Chương 23: Thi Học Kì Roài




Sắp thi cuối học kì, nó khá là bận rộn, dù biết sẽ được ưu ái nhưng nó vẫn phải cố gắng lấy điểm thật cao, đặc biệt không thể để thấp điểm toán được, mất mặt lắm. Nó ôn chật vật vất vả lắm luôn, đụng vào đề cương mà hoang mang, toàn thứ nó không biết gì luôn ấy, cố gắng trùng tu toán nhưng không thành, hình như nó vẫn bị ngu người rồi.

Đang cố đọc hết sách này qua sách kia, xem bài giảng online các thứ để làm bài, thấy Duy Dương nhắn tin

" Sao rồi cô nương, anh không nhắn tin em cũng bơ anh luôn à"

Nó phì cười, đúng là hơn 2 tuần rồi anh không nhắn tin cho nó nó cũng không bao giờ nhắn tin trước cho anh mà

" Em đang ôn thi học kì vất vả này"

" I know "

" Anh không ôn thi ư?"

" Có chứ, Sử Địa Công dân anh cũng phải vất vả đây này"

" Haizz ít ra nó còn đỡ hơn toán"

" Toán ?? Em không hiểu chỗ nào à? Sao không hỏi anh?"

" Đề cương ôn tập mà em chẳng làm được câu nào cả"

" Sao không hỏi"

" Làm phiền nhiều quá em sẽ bị ngại, em đang đọc lại sách mà khó hiểu ghê, rõ ràng học một kiểu thi một kiểu vậy ai chơi"

" Gửi đề cương qua anh giảng chi tiết cho mai thi nữa kìa"

"Anh đang rảnh à?"

" Hơi rảnh >< gửi đi anh giảng cho"

Nó mỉm cười chụp đề cương gửi cho anh đúng thật là hạnh phúc mà
Loading...

Nhanh chóng anh call cho nó và bắt đầu công trình giảng cho một đứa ngu toán như nó.

Nhẽ ra mấy bài cơ bản nó cũng phải làm được chứ nhỉ? Nhưng đây thì không, nó chẳng thể làm được bài nào cả. Lúc mẹ lên thấy nó đang chăm chỉ học tập, vừa nghe anh giảng vừa ghi ghi chép chép mẹ vào hóng một lúc mà nó chẳng nhận ra vì đeo tai nghe mà nên mẹ lại đi xuống.

Anh giảng mãi nó mới hiểu ấy, rồi lại tự làm lần lượt mấy bài tương tự

" Có lẽ anh phải dạy em để thi cho kịp ngày mai thôi, còn lấy lại gốc thì hè ra ngoài này học tiếng Anh rồi anh kèm thêm cho"

" Hicc thế này trượt đại học mất thì sao"

" Haha yên tâm có anh đây rồi "

Nó lại cười, bộ ổng muốn thả thính hay gì, nghe " có anh đây rồi" là mát hết cả lòng cả dạ, đã thế lại còn cái giọng ấm áp dễ sợ haizz ý gì chứ, muốn làm nó chết chìm trong đường mật thế này à, thính bay lung tung cả lên

" Lỡ em trượt đại học thật thì sao" Nó thở dài

" Thì anh nuôi" Nghe đầu dây bên kia ổng phì cười, đâu ra cái thứ dễ thương vậy chứ, cứ thả thính mà không thích người ta, hừmm đồ độc ác mà.

" Thế anh không định lấy vợ à mà nuôi em" haizz biết là thính mà nó vẫn cứ muốn tiếp tục hỏi để nghe anh nói, haizz

" Để anh tính đã, thôi làm cho hết đề cương đi, hơn 9 giờ rồi, thế em đã ôn Sử với Địa chưa?"

" Sử Địa ôn từ chiều ạ, giờ chỉ học toán thôi"

" Vậy làm đề cương cho xong đi, chỗ nào không hiểu hỏi anh"

Nó lại thở dài, ngán ngẩm lắm rồi

" Sao nữa? Học đi, chẳng có nhẽ anh lại call video xem em có học không, hay lại đi xem phim vậy"

" Phim chưa ra tập mới, em không lười như anh nghĩ đâu"

" Vậy thì học đi, mai mà dưới 8 điểm toán đừng trách anh"

" 8 điểm là mơ ước của em đấy"

" Không biết, học đi, làm xong chụp qua đây anh test thử"

Nó lại thở dài rồi tắt máy

Nó phải đi học đây, nhất định phải được 8 điểm toán không thì mất mặt lắm.

Nó lại bắt tay vào sự nghiệp làm đề cương, sau một hồi loay hoay làm tích cực lắm thì nó đã dừng lại, lại vướng rồi. Với cái điện thoại nhắn tin cho Duy Dương, anh chưa trả lời, làm cái gì mà lâu vậy, nó đành để đó đi làm bài khác, nhưng vẫn không làm được, cả đề còn lại 2 câu đấy. Nhìn đồng hồ giờ đã gần 11 giờ rồi, nhanh còn học lại lí thuyết để đi ngủ nữa chứ.

Nó lại nhắn tin cho Trung Kiên để hỏi anh, anh không trả lời, hừmm đang online mà không trả lời, thế là nó đi thả một đống sticker, cuối cùng thấy anh seen và rep lại nhanh chóng

" Con xin mẹ, con đang đánh hạng, mẹ vừa làm con bị kill một mạng đấy"

Nó thở dài, hóa ra chơi game à, vậy thì chắc Duy Dương cũng đang chơi bảo sao nhắn tin anh không trả lời, hừmm đúng là mấy thứ học giỏi bảo sao không cần ôn gì vẫn giỏi, hicc sao nó lại ngu người như vậy.

Đợi lâu quá, cũng muộn nữa rồi nên nó đành đi nhắn tin hỏi Quỳnh xem làm chưa, dù sao nhỏ cũng là thành viên đội tuyển toán năm sau thi mà, sao nó lại quên mất Quỳnh cơ chứ

Hờ hờ đương nhiên là hai bài đấy Quỳnh đã làm làm, thế là Quỳnh phải giảng cho nó và nó an tâm tắt điện thoại đi ngủ sớm, mai còn phải đi thi nữa, nó mà buồn ngủ thì không tập chung được gì cả ấy.

Sáng hôm sau, đồng hồ báo thức đã reng reng, mơ mơ màng màng nó chợt tỉnh dậy, hừmm hóa ra là vừa mơ, một giấc mơ thú dị sao dạo này nó hay mơ thấy Duy Dương dễ sợ. Thôi bỏ đi, nó đưa tay với cái điện thoại tắt chuông báo thức, suýt sặc vì mớ tin nhắn của Duy Dương, hừmmm

" Em đâu rồi" vâng là tin nhắn lúc 23 giờ 46 phút, lúc đấy đi ngủ rồi còn đâu

" Anh xin lỗi tại anh chơi game nên không thấy tin nhắn của em"

" Em làm xong chưa, vướng chỗ nào à?"

" Em ngủ rồi à? Hay giận anh nhỉ"

" Vậy thôi em ngủ ngon "

Và tin nhắn lúc 5 giờ 45 phút


" Em đã dậy chưa, có gì hỏi đi để lát đi thi nữa"

" Chưa dậy à "

Vâng và tin nhắn lúc gần nhất là 6 giờ 15 phút

" Đồ con lợn kia, có dậy đi không hả "

Hừmm nó có béo đâu, sao gọi nó là lợn, nó chỉ hơi mập mạp chút xíu thôi mà

Sau một hồi suy nghĩ nó sent lại

"Em làm ra rồi><"

Nhanh chóng đã thấy anh rep

" Tự làm được sao? Giỏi ghia vậy"

" Hừmm em phải đi hỏi bạn bè rồi suy nghĩ để làm đấy, vất vả lắm mới xong"

" Bạn á, nam hay nữa à mà thôi bỏ đi, xong là tốt rồi, có hiểu chưa?"

" Đương nhiên là hiểu chứ, lúc em nhắn tin cho Trung kiên hỏi lão dám chửi em"

" À bảo sao lúc đấy nó kêu là cái đồ dở hơi này gì đấy, anh còn tưởng nó chửi anh"

" GÌ CƠ??? Đồ dở hơi á, lát em sẽ cho hắn không toàn thây"

" Anh vô tội, anh không liên quan, hai anh em tự giải quyết đi????"

" Hừmmm còn anh nữa, kêu làm đi có gì khó hỏi anh thế mà đi chơi game"

" Đợi mãi không thấy em hỏi nên anh mới đi chơi mà"

" Kệ anh, em đi ăn sáng đây"

" Vậy lát làm bài cho cẩn thận đấy"

Nó hỏng rep lại mà đem điện thoại đi sạc pin rồi ra vệ sinh cá nhân còn ăn sáng để tới trường.

Nó tung tăng vừa đi bộ tới trường vừa hát, haizz hy vọng làm toán sẽ tốt, chỉ cần tốt môn toán mọi thứ còn lại sẽ tự khắc tốt, hy vọng điểm cao để thi xong còn xõa, hè này nhất định sẽ thú dị, kiểu gì cũng được đi du lịch dài dài.

Vừa tới cổng trường gặp trúng ngay tên Hưng, cảm giác đen đủi ngay từ hôm thi đầu tiên rồi, ủa sao cứ ám nhau dài dài vậy ta? Ờ chắc nay không có hoa hòe gì đâu nhỉ? Hừmm nó mặc kệ vẫn tung tăng đi vào phòng thi, phòng thi thì xếp theo tên, trộn học sinh cả khối lại, vẫn không tránh được sự việc mà phòng thi được hai đứa con gái còn lại là con trai, haizz nó rất mợt mỏi nha. Đã thế lại còn ngồi cùng với toàn mấy đứa lớp cuối cùng của khối thì làm sao biết trao đổi bài với ai. Duyên số thế nào lại ngồi cùng bàn với một bạn nam bên lớp chọn 1 của ban tự nhiên, haha đã thế bạn này lại còn bị cảm nắng nó từ hôm đầu tiên lên lớp 10, he he nó có ý nghĩ không tốt rồi, hy vọng Lí Hóa Sinh các thứ đều nhờ cậy vào bạn này cả.

Môn toán thi đầu tiên, lại đúng vào cô chủ nhiệm lớp nó trông, tuy nhiên nó vẫn khá nghiêm túc làm bài, nó ngu toán thế mà vẫn có đứa hỏi bài nó mới ghê chứ, ờ thì mấy bài chống liệt nên nó cũng biết làm chứ, sao khi an tâm được 6 điểm rồi nó bắt đầu đi làm hình, trời má nếu không có Duy Dương giảng siêu dễ hiểu chắc nay nó bó tay chấm com với mấy bài hình quá, mà bạn ngồi bên cạnh mã đề khác nữa, chẳng so kết quả được, hỏi gì thì hỏi thôi.

Lại tiếp tục kiếm 8 điểm nhanh chóng trong vòng 40 phút đầu, còn 50 phút nữa cho một câu hình khó và một câu đại số khó cuối cùng, hai điểm, nó chẳng mơ ước cho lắm, hy vọng không sai chỗ nào kiếm 8 điểm ngon lành. Ngồi kiểm tra lại bài rồi ung dung thanh thản, mặc định hai câu cuối không làm nên nó cũng chẳng mất công suy nghĩ cho nhiều, thấy nó ngồi chơi ung dung mấy đứa xung quanh cứ hỏi hỏi, ờ thì đương nhiên bài nào làm được nó sẽ nhắc chứ. Cô chủ nhiệm nhìn nó, hừmm cô mà xem thi thì nghiêm túc lắm, nãy giờ nó cựa hơi nhiều rồi đấy.

" Đánh dấu bài là mất học sinh giỏi đấy Đan nhé"

Nó mím môi ngồi im re luôn

" Xong rồi à?" Cậu bạn ngồi bên cạnh quay qua hỏi nó

" Còn hai câu cuối không biết làm nên thôi bỏ vậy" Nó cười cười nói nhỏ

" Câu hình dễ lắm mà, tôi chỉ cho cậu vậy"

Nó chớp chớp mắt nhìn cậu bạn bên cạnh, trời má ga lăng vậy cơ. Dù sao cậu ta làm xong rồi mà, đúng là dân khối A giỏi vậy luôn

" Hay cậu thử nói hướng để tôi làm thử xem sao"

Vâng hai đứa tiếp tục nói nhỏ nói nhỏ, tụi kia mà quay ngang quay dọc thì thầm to nhỏ là cô nhắc hết, hờ hờ may cô không nhắc nó nữa. Vì cô sẽ nghĩ là đơn giản là nói chuyện, vì biết thừa tính nó mấy thứ khó mặc định không làm rồi.

Và sau một hồi tích cực suy nghĩ theo hướng làm của bạn bên cạnh nó cũng làm ra, trời má cuộc đời có bao giờ làm được câu hình khó đâu chứ, thi trắc nhiệm tù mù trúng thì trúng đây thi tự luận không biết thì bỏ luôn. Haizz nó mỉm cười hạnh phúc, vậy nếu không sai là nó được 9 điểm ư? Mặc dù chẳng vẻ vang gì cho lắm nhưng mà dù sao cậu bạn chỉ nói hướng làm còn nó tự giải quyết, không xem là gian lận quá mức chứ. Kệ, mặc kệ liêm sỉ gì tầm này nữa, làm thôi, thế là nó bắt tay vào làm câu lấy 9 điểm.