Thanh Xuân: Nam Thần Của Riêng Em

Chương 20: Tỏ Tình Thất Bại




Sau khi tan học thì cô liền thu dọn sách vở rồi đi đến cầu thang số 3 chờ Chính Hàm,lần này anh đến rất sớm khi mà cô đến thì đã thấy anh đang đứng dựa vào tường,trên tay còn cầm một hộp quà màu hồng..

" Yến Tư em đến rồi"

" Ừm "

" Ngày hôm nay anh sẽ đưa em đến một nơi "

Chính Hàm nói xong liền nắm lấy bàn tay của cô rồi đi ra khỏi trường học,hơn 20 phút sau thì cả hai cũng đến một nhà hàng.Yến Tư ngước nhìn nhà hàng một hồi lâu và sau đó thì cụp mắt xuống và thở dài..

" Anh đã đặt bàn trước rồi,chúng ta vào trong ăn thôi"

" Nhưng mà em không có đói bụng "

"Yến Tư em đi vào trong với anh đi,anh có một bất ngờ này cho em "

Sau đó thì anh liền kéo cô đi vào trong nhà hàng,bàn tay anh nắm chặt tay của cô không rời..Hô hấp của Yến Tư càng lúc không được ổn định, dường như anh ấy định tạo cho mình bất ngờ thì phải.

Tầng 4, phòng 415..

Bước vào trong phòng,Chính Hàm kéo ghế ra cho cô ngồi xuống rồi sau đó thì đưa hộp quà cho Yến Tư..

" Cái này anh tặng cho em "

" Chính Hàm,em không thể nhận quà của anh được cái này chắc là mắc lắm "

Tuy cô chưa mở ra xem bên trong là cái gì nhưng cô cũng chắc là món quà này rất là giá trị,cô chỉ cần nhìn bề ngoài là cũng hiểu được phần nào..

" Quà anh đã tặng thì anh không thể lấy lại,nếu em không nhận thì cứ quăng vào thùng rác đi "

" Anh "

Yến Tư nghe anh nói vậy chỉ biết thì biết mím môi gật đầu rồi nhận lấy.Sau đó cô mở ra xem thì đó là một sợi dây chuyền bạch kim trên đó còn đính chữ H nữa,mà chữ H là tên của anh ấy mà.

" Để anh đeo cho em nha "

" Vâng "

Lúc này Chính Hàm đi lại cầm sợi dây chuyền rồi đeo lên cho Yến Tư, khoảng cách của hai người bây giờ rất gần nhau,Yến Tư ngơ ngác nhìn anh một hồi lâu...

" Em đeo vào đẹp lắm "

" Chính Hàm,tại sao anh lại tặng quà cho em với lại trên mặt dây chuyền còn có chữ H nữa "

" Tại vì anh thích em,cho nên anh muốn tặng quà cho em công chúa nhỏ của anh.Chữ H là tên của anh,anh muốn em lúc nào cũng phải nhớ đến anh..."

Chính Hàm đưa tay chạm lên gò má của cô,hai mắt cứ nhìn cô đắm đuối không ngừng.Sau đó anh liền đưa môi của mình hôn lên môi của Yến Tư,càng lúc anh càng hôn mạnh hơn,anh mút lưỡi của cô sâu hơn.Lúc này mọi thứ xảy ra quá nhanh,cô không biết làm gì cho nên đành phải chấp nhận nụ hôn của anh.Đây là nụ hôn đầu của cô,nụ hôn này cô đã dành cho người mà cô yêu thương nhất.

"Ưm...a...ưm.."

" Chính Hàm...ưm...a..."



Nụ hôn quá là cuồng nhiệt khiến cho cô không thể nào thở được,hai tay của cô đành phải bấu víu vào người của anh,một lát sau cô không chịu được nữa mà đẩy anh ra..

" Ưm...Chính Hàm...anh buông em ra...em không thở được"

" Ưm..a..."

" Yến Tư anh thích em "

" Chính Hàm,anh qua ghế ngồi trước đi "

" Được "

Lúc này Yến Tư đưa tay sờ lên đôi môi của mình, hình như nó đang sưng lên thì phải. Ngươi đàn ông này đúng thật là quá mạnh bạo mà,nụ hôn đầu của cô mà lại ra sức chiếm hữu đến như vậy.

Đồ ăn lúc này cũng được đem ra nào là bò nướng,hải sản,thịt cừu và có cả rượu vang nữa.Ở bên cạnh đó còn có bánh kem,hoa hồng và nến nữa.Bây giờ nhìn lại khung cảnh này làm cho cô thấy đây giống như là một buổi cầu hôn vậy..

" Yến Tư em ăn đi,thịt bò này ngon lắm "

" Vâng,em cảm ơn "

Trong suốt bữa ăn anh cứ nhìn cô mãi,ánh mắt của một kẻ si tình.

Sau khi ăn xong thì cô đi vào trong nhà vệ sinh rửa mặt lại cho tỉnh táo,lúc này cô đưa tay chạm lên sợi dây chuyền mà Chính Hàm vừa tặng lúc nãy.

" Món quà này hình như nó không thuộc về mình và anh ấy nữa "

Yến Tư nở một nụ cười chua chát,hai tay chống lên bệ hoa cương còn gương mặt thì gục xuống..

[ Tôi biết cô đang đi cùng với con trai của tôi,cô liệu mà cắt đứt với nó đi ]

Yến Tư nhìn dòng tin nhắn một hồi lâu rồi sau đó cũng nhắn lại.

[ Bác yên tâm,hôm nay là lần cuối con gặp anh ấy ]

Năm phút sau cô đi ra thì thấy anh đang cầm nhẫn và hoa hồng,Chính Hàm thấy đây là thời cơ tốt nhất cho nên anh liền quỳ xuống tỏ tình với người con gái mà mình yêu..

" Yến Tư anh thích em,em làm bạn gái của anh nha "

" Anh thật sự rất thích em,em có thể cho anh một cơ hội để làm bạn trai của em không "

" Chính Hàm,em xin lỗi em không thể làm bạn gái của anh được.Em đã có bạn trai rồi "

Người đàn ông khi nghe câu nói này của cô thì cứ như sét đánh ngang tay,anh không thể tin được là cô có bạn trai.Thời gian này cô ấy đâu có đi chung với người nào khác giới ngoài mình đâu..

" Anh không tin đâu,em không thể có bạn trai được"

" Chính Hàm,tại sao em không thể có bạn trai.Em cũng xinh đẹp như bao người cho nên việc em có người yêu cũng là chuyện bình thường mà "

" Em và bạn trai của mình yêu xa cho nên anh mới không biết đó thôi,chứ em có bạn trai rồi cho nên em không thể đồng ý lời tỏ tình này được "

" Yến Tư,em bỏ hắn ta đi anh có thể cho em mọi thứ mà,anh cho em tình yêu và kể cả danh phận "



" Không được đâu, em rất yêu anh ấy "

" Vậy còn anh,trong suốt thời gian qua em xem anh là gì "

" Em xem anh là bạn, một người bạn tốt "

Lúc này đây cô đã kiềm chế lại bản thân của mình chứ nếu không đã khóc như mưa rồi..

" Yến Tư,thật sự là em không hề thích anh sao dù chỉ là một chút thôi cũng được "

" Thật sự em không có thích anh "

Chính Hàm lúc này không thể bình tĩnh được nữa,anh tiến sát lại gần rồi đè hai bã vai của cô xuống mà chất vấn.

" Yến Tư,anh biết là em thích anh mà tại sao em lại dối lòng mình chứ. Ngày hôm ấy anh đã thấy em vẽ chân dung của anh mà "

" Chính Hàm,anh đừng có mộng tưởng nữa bức tranh đó tôi đã đem bán rồi.Người ta nhờ tôi vẽ mà thôi chứ tôi không hề yêu thích gì anh cả "

" Em...." anh gằn giọng lên

" Vậy còn nụ hôn lúc nãy em tính như thế nào "

" Dù sao thì cũng hôn rồi nên em cũng không tính toán gì cả,với lại anh cứ xem như đây là nụ hôn tạm biệt đi.Sau này em không muốn gặp anh nữa,em sợ bạn trai của mình sẽ ghen.."

" Ngô Yến Tư em ác lắm,em đã khiến cho anh yêu em rồi,nhưng bây giờ lại đối xử tàn nhẫn với anh.."

" Xin lỗi,nhưng thật sự chúng ta vẫn nên làm bạn,em bây giờ đã có người yêu rồi nên mong anh đừng làm phiền đến em nữa "

Yến Tư nói xong liền cầm ba lô rồi chạy ra khỏi phòng,cánh cửa đóng lại tạo ra một âm thanh lớn.Chính Hàm đứng đó với một vẻ mặt đầy tức giận,sau đó anh liền phá vở tất cả mọi thứ,bàn tay thì đấm vào tường thật mạnh..

" Rầm "

" Bụp..a...ưm.."

Chính Hàm ngồi bệt xuống sàn nhà cầm chai rượu lên uống cạn,khoé mắt bỗng cay cay ửng đỏ.Đúng là khi thích một người trong mắt chỉ toàn là hình bóng của cô ấy.

" Yến Tư! Em làm cho anh đau lắm,thật sự rất đau "

" Em không thích anh sao,tại sao em lại không thích anh chứ "

" Rốt cuộc thì anh có điểm gì không tốt chứ,tại sao em lại không chọn anh "

Bàn tay anh siết chặt chai rượu rồi hét lên,âm thanh có chút lớn tiếng,sau đó anh lại cạnh bàn nhặt chiếc nhẫn lên rồi bỏ vào trong túi quần tây.

Mọi thứ bây giờ đã mất hết rồi nhưng anh lại không nỡ buông, không nỡ bỏ chiếc nhẫn này đi.Tình cảm đâu thể nói bỏ là được,tuy hai người chỉ quen nhau trong thời gian ngắn nhưng trong trái tim của anh cô đã có một vị trí quan trọng,vị trí này không một ai có thể thay thế được...

Lần đầu tiên anh bị chối,lần đầu anh có cảm xúc với một người con gái nhưng cô ấy cũng là người làm cho anh đau nhất.Đến chính anh cũng không ngờ rằng mình lại yêu cô ấy nhiều đến thế,anh ước gì mình có thể đến sớm hơn một chút thì hay biết mấy..

"Ngô Yến Tư, anh hận em nhưng anh cũng rất yêu em "

Chính Hàm ngồi ở đó uống cho đến khuya rồi mới đi về nhà, nhưng chẳng hiểu sao anh lại đi đến nhà của Yến Tư.Lúc này anh chỉ biết nở một nụ cười gượng gạo rồi nói với bác tài xế quay xe trở về nhà của mình. Ngồi ở trên xe anh cứ nhớ lại hình ảnh hai người ngồi chung với nhau,lâu lâu có một cô gái quay sang nhìn trộm, những ký ức ấy cứ ùa về khiến anh không thể chịu được nữa...