Ban đầu, video giới thiệu của David chỉ thu hút sự chú ý trong một phạm vi nhỏ của những người theo dõi hắn.
Bất kể là tin hay không tin, video mà David đăng tải thật sự gây chấn động, quá thần kỳ, tất cả mọi người nhịn không được nhao nhao bình luận.
Nhưng khi David nói Dịch Mỹ Nhan hiện tại chỉ được bán ở Hoa quốc, thậm chí chỉ có chứng minh thư của Hoa quốc mới có thể mua, sự tò mò và cảm xúc của mọi người lập tức được kích thích lên đến đỉnh điểm.
Một số người cho rằng đây chỉ là một mánh lới quảng cáo, có lẽ David đã nhận tiền quảng cáo từ một công ty nào đó? Dù sao thì David cũng có mấy vạn fans, hiệu quả của Dịch Mỹ Nhan cũng thần kỳ đến không thể tưởng tượng nổi.
Một số người khác thì cho rằng không biết sản phẩm có kỳ diệu hay không, nhưng động thái này thật sự gây sốc! Cái gì mà chỉ có chứng minh thư Hoa quốc mới được mua, chẳng phải đây chỉ là một sản phẩm làm đẹp thôi sao, đây quả thực chính là kỳ thị quốc tịch trắng trợn!
Còn có những người tương đối lý trí hơn, đơn giản là trực tiếp lên mạng Hoa quốc để tìm hiểu thông tin.
Nhưng mà cái này không nhìn không sao cả, vừa nhìn thì thật sự bị khiếp sợ.
Tục ngữ nói rất hay, ba người thành hổ. Một sự việc mà một người nói có thể bạn sẽ không tin, hai người nói có thể bạn vẫn còn nghi ngờ, nhưng khi đến người thứ ba cũng nói như vậy, nhận thức của bạn dễ dàng bị dao động.
Huống chi hiệu quả của Dịch Mỹ Nhan này từ đầu đến cuối chưa bao giờ bị thổi phồng, sau khi sản phẩm ra mắt, công ty chế dược Sanh Đông thậm chí còn không cần quảng cáo, chỉ cần một buổi livestream dài mười mấy phút đã đủ để quảng bá sản phẩm.
Cho đến hôm nay, toàn bộ hàng tồn kho mà công ty chuẩn bị trước đó đã được bán hết sạch, các đơn đặt hàng trên mạng hiện nay đều thuộc dạng đặt trước, khách hàng thanh toán trước thì nhà máy bên này đẩy nhanh tốc độ sản xuất.
Người khác bán hàng phải nói rách miệng để thuyết phục, còn Dịch Mỹ Nhan này lại là khách hàng cầu xin như cầu ông bà nội để được mua!
Tình hình kinh doanh sôi động đến mức ngay cả công ty chế dược Sanh Đông cũng không ngờ tới, mỗi ngày nhìn đơn đặt hàng mà vừa đau lòng vừa vui vẻ.
Công ty bên này cũng muốn bán nhiều sản phẩm hơn để kiếm tiền, nhưng nguyên liệu và tốc độ sản xuất có giới hạn, dân số Hoa quốc hơn một tỷ người, dù chỉ một phần ba trong số đó mua hàng, áp lực cung ứng cũng rất lớn.
Cho nên nói, không phải công ty chế dược Sanh Đông phân biệt quốc tịch, chỉ bán sản phẩm cho người Hoa, mà là thị trường trong nước còn chưa đáp ứng đủ, làm sao có thể mở rộng ra thị trường nước ngoài?
Nhìn thấy trên mạng Hoa Quốc gào khóc đòi ăn, oán giận không giành được hàng...
Ngay lập tức, những người ở nước ngoài đang hung hăng cũng yên lặng ngậm miệng lại, trước khi rời đi, bọn họ không quên chia sẻ các video về Dịch Mỹ Nhan từ mạng Hoa quốc để thu hút sự chú ý và kiếm lượt xem.
Kết quả là, từ khóa "Dịch Mỹ Nhan" nhanh chóng trở nên nổi tiếng trên các mạng xã hội nước ngoài như YouTube, Blog, Facebook, v.v.
Tuy rằng có nhiều tiếng nói nghi ngờ, nhưng cũng có không ít người bị thu hút.
Đặc biệt, Dịch Mỹ Nhan này không chỉ làm đẹp mà còn có thể chữa trị vấn đề mùi cơ thể mà bọn họ rất đau đầu, trời má, đây rốt cuộc là sản phẩm thần thánh gì!
Nhưng tiếp theo mọi người cũng rất bi kịch phát hiện, mặc kệ bọn họ là nghi ngờ khinh thường, hay là tò mò muốn nếm thử, thảo luận nửa ngày đều là uổng công, vì Dịch Mỹ Nhan này không thể mua được.
Tuy nhiên, cũng có những người thông minh, bởi vì tò mò muốn thử, bọn họ nhờ bạn bè hoặc học sinh người Hoa của mình giúp mua hộ.
Người Hoa ở nước ngoài thường bị phân biệt đối xử, hiếm khi có cơ hội thể hiện giá trị của mình, nên những người Hoa đang sống ở nước ngoài không do dự, nhanh chóng liên lạc với người thân và bạn bè trong nước để giúp mua hàng.
Số người gọi điện về từ nước ngoài càng nhiều, thì trong nước không phải cũng truyền ra sao..
Vì vậy, tin tức Dịch Mỹ Nhan có thể chữa trị mùi cơ thể bất ngờ lên hot search.
"Cao tay thật đấy Dịch Mỹ Nhan, không ngờ lại có thể chữa trị mùi cơ thể nữa!"
"Mẹ tôi hỏi tại sao tôi lại phải quỳ xuống mua đồ, tôi nói cho mẹ biết đây quả thật là sản phẩm của công ty nghiên cứu y dược, Dịch Mỹ Nhan thực chất là thuốc đấy, trên bao bì không viết sai đâu..."
"Ha ha, thực ra trước đây tôi cũng muốn nói rồi, tôi có chút mùi hôi nhẹ, sau khi uống Dịch Mỹ Nhan thì không biết từ khi nào đã khỏi, lúc đó tôi còn nghĩ rằng mũi mình bị hỏng rồi cơ."
"Cái này... Nếu đã chữa được mùi cơ thể, vậy liệu có chữa được mùi chân không? Một ông chú 50 tuổi đang hy vọng điều này rất thực tế."
"Phụt ha ha ha, ông chú lầu trên đúng là trâu bò! Có ai từng trải nghiệm không? Xin mời đại diện lên tiếng!"
"Mùi hôi chân thì có hơi quá, cô em gái đang uống Dịch Mỹ Nhan nói rằng sẽ đánh chết chú đó, ha ha ha..."
"Nhưng có thể viết huyết thư cho công ty chế dược Sanh Đông nghiên cứu một chút, mùi hôi chân và mùi cơ thể cũng có điểm chung mà."
"Điều này có thể có đấy, người bị mùi hôi chân như tôi sẽ viết huyết thư ngay lập tức!"
Cư dân mạng hi hi ha ha, tổ đội chạy tới trang web chính thức của công ty chế dược Sanh Đông để lại bình luận. Tất nhiên, trước khi đi còn không quên tiếp tục nhắc nhở sản xuất thêm hàng.
Hiện tại trong nước bọn họ còn chưa đủ mua, người nước ngoài cũng tới góp vui. Dù công ty chế dược Sanh Đông đã tuyên bố rõ mua Dịch Mỹ Nhan qua các kênh không chính thức nếu gặp vấn đề sẽ phải tự chịu trách nhiệm, nhưng cũng không ngăn được sự nhiệt tình mua hộ của người nước ngoài.
Tất nhiên. Dưới tình huống như vậy, cũng xuất hiện rất nhiều vấn đề tiêu cực.
Đó chính là giá Dịch Mỹ Nhan ở nước ngoài tăng vọt, những người mua hộ có tâm thì chỉ tăng giá để kiếm lời, dù là kẻ tham lam nhưng ít nhất sản phẩm vẫn là hàng thật.
Nhưng có những kẻ xấu tính thì trực tiếp lợi dụng tên tuổi của Dịch Mỹ Nhan để lừa đảo, khiến danh tiếng bị tổn hại ở nước ngoài!
Loại chuyện này Phương Tử Dương cũng không ngoài ý muốn.
Kiếp trước khi Nghiêm Đồng sử dụng những sản phẩm trong "bàn tay vàng", đã từng gặp phải tình huống tương tự, nên cậu đã sớm có chuẩn bị tâm lý.
Nhân lúc sự việc mới chỉ bắt đầu, cậu lập tức áp dụng các biện pháp.
Ngay sau khi tin tức về việc mua hộ ở nước ngoài xuất hiện, công ty chế dược Sanh Đông ngay lập tức đăng một thông báo trên trang web chính thức:
【Hiện nay, công ty chúng tôi đã nhận được thông tin về một nhóm người bán hàng gian dối, sử dụng sản phẩm không rõ nguồn gốc để giả mạo... Do đó, công ty chúng tôi một lần nữa nhắc nhở quý khách hàng, vì sức khỏe của mình, xin đừng mua sản phẩm qua các kênh không chính thức...
Mặt khác, Dịch Mỹ Nhan chỉ là một trong số các dược phẩm thuộc dòng nghiên cứu làm đẹp của công ty chúng tôi, các sản phẩm khác thuộc dòng làm đẹp cũng sẽ được ra mắt trong tương lai và việc bán hàng sẽ có hạn chế về điều kiện, trong đó bao gồm báo cáo y tế. Nếu qua báo cáo y tế phát hiện rằng người sử dụng đã từng dùng sản phẩm của công ty chúng tôi nhưng không có hồ sơ mua hàng, thì công ty chúng tôi sẽ không bán bất kỳ sản phẩm nào thuộc dòng làm đẹp cho họ trong tương lai. Điều này nhằm ngăn chặn mọi người bị lừa đảo, mong quý khách hàng thông cảm, cảm ơn.
...Về vấn đề thiếu hụt nguồn hàng hiện nay, công ty đang tích cực xử lý. Xin mọi người hãy kiên nhẫn, chúng tôi sẽ nhanh chóng cung ứng đủ cho thị trường trong nước và mở rộng ra thị trường quốc tế.
Vì vậy, xin quý khách hàng ngàn vạn lần không nên mua sản phẩm qua các kênh không chính thức! Cảm ơn!】
Thông báo của công ty chế dược Sanh Đông không chỉ được đăng trên trang web chính thức mà còn được phát trên Weibo.
Khi thông báo được công bố.
Những kẻ bán hàng gian dối đang chuẩn bị xoa tay làm một vố lớn lập tức ngơ ngác:...
Mà cư dân mạng thì nhịn không được bật cười.
"Cách màn hình tôi cũng có thể cảm nhận được công ty chế dược Sanh Đông tràn đầy ham muốn cầu sinh ha ha ha."
"Ngàn vạn lần không nên... Ha ha ha, chỉ vì câu này, yên tâm đi, tâm trạng của tôi khi xếp hàng mua hàng đột nhiên không còn gấp gáp nữa."
"Tuy rằng việc áp dụng hạn chế mua bán, và yêu cầu cung cấp báo cáo y tế trong tương lai có chút rắc rối, nhưng từ đó tôi thực sự thấy được sự chân thành của công ty chế dược Sanh Đông và trách nhiệm đối với khách hàng, rất an tâm."
"Thấy công ty chế dược Sanh Đông áp dụng quy định hạn chế mua bán khắt khe như vậy, không hiểu sao tôi lại cảm thấy yên tâm hơn..."
"Đồng ý với lầu trên. Thà bán ít mà vẫn đảm bảo chất lượng, công ty chế dược Sanh Đông quả thật là một doanh nghiệp lâu đời, mặc dù bị thu mua nhưng vẫn giữ được lương tâm và niềm tự hào của mình."
"Những kẻ bán hàng hiểm độc lấy sản phẩm kém chất lượng treo đầu dê bán thịt chó là thật sự rất đáng ghét, làm không tốt sẽ rất mất mặt với nước ngoài, cần phải nghĩ cách ngăn chặn."
"..."
Nội dung thông báo của công ty chế dược Sanh Đông về quy định hạn chế mua bán có phần khắt khe, nhưng cư dân mạng lại đón nhận rất tốt.
Thứ nhất là vì đồ quý thì hiếm, hiện tại sự nóng hổi và hiếm có của Dịch Mỹ Nhan đã vượt quá dự đoán, trong mắt mọi người nó sắp trở thành thần dược rồi, nên việc thần dược đắt đỏ, khó mua là điều tất nhiên?
Thứ hai chính là người Hoa có một tật xấu, chính là đặc biệt sĩ diện và đoàn kết.
Đừng thấy ngày thường trên mạng mọi người nói chính phủ quốc gia không tốt gia, diss chỗ này diss chỗ kia, nhưng đó chỉ là châm chọc nội bộ. Một khi liên quan đến lợi ích và danh dự của đất nước, người Hoa luôn đoàn kết trước nay chưa từng có.
Đối với những kẻ làm mất mặt đất nước ở nước ngoài, mọi người đều căm thù đến tận xương tuỷ.
Huống chi Dịch Mỹ Nhan này là thứ được uống vào cơ thể, nếu có vấn đề gì thì có thể xảy ra án mạng. Đến lúc đó những người mua hộ kia gặp chuyện không may cũng sẽ không nghĩ là mình đáng đời vì giao dịch với kẻ bán hàng lòng dạ hiểm độc, mà sẽ khăng khăng cho rằng người Hoa gian trá lừa đảo, chỉ cần một chút kích động, sự việc có thể trở thành vấn đề quốc tế.
Thông báo mạnh mẽ của công ty chế dược Sanh Đông đã có tác động rất lớn.
Nếu còn muốn mua các sản phẩm khác của công ty trong tương lai, tốt nhất không nên tham rẻ hoặc bớt việc mà tìm đến kẻ bán hàng gian dối.
Bất quá kéo dài như vậy cũng không phải biện pháp.
Hiện tại công ty chưa thể mở rộng thị trường quốc tế ngay lập tức, vì có quá nhiều vấn đề và rắc rối cần giải quyết, nhưng hiệu quả của Dịch Mỹ Nhan quá hấp dẫn, sau khi phát hiện Dịch Mỹ Nhan còn có tác dụng trị mùi cơ thể, nhu cầu từ nước ngoài càng ngày càng tăng.
Chỉ cần công ty chậm chạp không mở rộng thị trường quốc tế, vấn đề với những kẻ bán hàng lòng dạ hiểm độc sẽ rất khó giải quyết, vẫn tồn tại nhiều rủi ro.
Nhưng cũng không phải là không có biện pháp.
Công nghệ Tân Thế Giới cùng với chính phủ đang cùng nhau nghiên cứu chip nhận dạng, đây là một giải pháp không tồi, tính toán thời gian, bên phía anh trai cũng nên có kết quả.
Chờ sau khi hot search trên Weibo lắng xuống.
Thứ bảy, buổi sáng Phương Tử Dương rời giường thay quần áo xong, lập tức cười híp mắt gọi điện thoại cho Tạ Tranh.
***
Tòa nhà công ty công nghệ Tân Thế Giới.
Phòng họp.
Hôm nay như thường lệ là cuộc họp hàng tháng của ban lãnh đạo. Không giống như những lần họp nghiêm túc trước đây, gần đây không khí trong mỗi cuộc họp của công ty đều rất nhẹ nhàng.
Nguyên nhân rất đơn giản, vì boss của bọn họ đang yêu đương, nên tâm trạng rất tốt.
Mặc dù biểu hiện bên ngoài của boss vẫn không thay đổi nhiều, trông vẫn rất nghiêm nghị, nhưng áp suất không khí lạnh đã biến thành nhiệt độ bình thường. Gần đây nếu mọi người phạm phải sai lầm gì, boss không chỉ không làm khó dễ mà còn rất kiên nhẫn chỉ dẫn.
Tóm lại một câu, gần đây tất cả mọi người hạnh phúc vô cùng.
Tất nhiên, boss thả lỏng thì thả lỏng, công việc vẫn không thể qua loa, mọi người làm báo cáo vẫn rất nghiêm túc.
Mà đúng lúc này, phòng họp bỗng vang lên tiếng rung của điện thoại...
Ngay lập tức. Phòng họp trở nên im lặng.
Tuy rằng gần đây Tạ Tranh rất khoan dung, nhưng thái độ làm việc nghiêm cẩn của Tạ Tranh vẫn sẽ không cho phép mọi người phạm sai lầm, trước khi họp không chỉnh điện thoại di động thành chế độ im lặng.
Thế là Tạ Tranh mím môi, giọng nói lạnh lùng: "Điện thoại của ai?"
Mọi người không nói gì, ai nấy đều im lặng như gà.
Đây là lần đầu tiên mình hỏi không ai đáp lại, không dám thừa nhận? Giọng Tạ Tranh trầm xuống: "Trả lời tôi."
Các lãnh đạo cấp cao vẫn không lên tiếng, ánh mắt nhìn anh có chút quỷ dị.
Tạ Tranh nhíu mày, đang chuẩn bị nổi giận.
Thư ký Lý ngồi bên cạnh cuối cùng cũng không thể chịu nổi nữa, che mặt chỉ vào túi áo khoác đặt trên ghế của sếp mình: "Sếp, là điện thoại của anh."
Tạ Tranh: "..."
Tạ Tranh tỏ vẻ người vừa rồi ngu xuẩn không phải mình, bình tĩnh lấy điện thoại ra chuẩn bị tắt máy.
Thế nhưng ngay sau khi thấy rõ tên người gọi hiển thị trên màn hình, nhất thời thái độ làm việc nghiêm cẩn gì đó vứt ra sau đầu trong nháy mắt, thần sắc trở nên dịu dàng ngay tức khắc.
Anh nhấc máy, giọng nói dịu dàng: "Alo? Sao dậy sớm vậy?"
Các lãnh đạo cấp cao đồng loạt nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy mặt trời gần như đứng bóng:... Dậy sớm?
Đầu dây bên kia.
Phương Tử Dương nghe vậy liếc nhìn đồng hồ đã 11 giờ, nhịn không được cười: "Đúng rồi, nhớ anh đến không ngủ được nên dậy thôi."
Người luôn tuân thủ giờ giấc làm việc như Tạ Tranh có hơi xúc động: "Vậy chút nữa anh sẽ về nhà ăn cơm cùng em."
"Không cần về đâu, em vừa ăn xong. Lát nữa em sẽ đến công ty tìm anh, anh dẫn em đi thăm phòng nghiên cứu của anh trai được không?"
Phương Tử Dương bị sự kích động của Tạ Tranh làm cho hài lòng, nụ cười trên mặt làm sao cũng không thu lại được, giọng nói không tự chủ mang theo chút nũng nịu.
Tạ Tranh cũng rất thích điều này, lập tức đồng ý ngay: "Được."
Phương Tử Dương cười tít mắt: "Anh đồng ý nhanh vậy, anh còn chưa hỏi em đến phòng nghiên cứu làm gì? Nhỡ em muốn lấy trộm tài liệu mật của công ty các anh thì sao?"
Người đàn ông này sao lại tin tưởng cậu đến vậy, cậu nói gì cũng tin? Chẳng có chút nghi ngờ gì, rõ ràng bọn họ mới xác định mối quan hệ chưa lâu.
Thế nhưng, tình cảm của Tạ Tranh lại thuần túy như vậy, trịnh trọng nói: "Của anh cũng là của em." Vì vậy, thiếu niên có thể thoải mái tham quan những điều bí mật nhất trong sự nghiệp của anh.
Đối với hầu hết đàn ông, câu nói này chỉ mang tính chất dỗ dành, nhưng với Tạ Tranh, đây là lời hứa nghiêm túc nhất. Một khi đã xác định, anh sẽ không giữ lại gì.
Càng ở bên Tạ Tranh, Phương Tử Dương càng cảm thấy mình thực sự được ông trời ưu ái, linh hồn khô cằn của cậu như trở lại tuổi thanh xuân, tràn đầy sức sống.
Cậu cười híp mắt, gọi một tiếng: "Tạ đại ca."
Tạ Tranh dịu dàng đáp lại: "Ừ..."
Tim Phương Tử Dương ngọt ngào: "Vậy lát nữa em đến dưới tòa nhà rồi gọi cho anh. Tạm biệt."
Cúp máy, suy nghĩ một chút.
Cậu lại mở wechat, gửi tin nhắn cho Tạ Tranh: "Tạ đại ca, em cũng thích anh, moah moah. [Biểu tượng dễ thương]"
Mà Tạ Tranh vừa cúp điện thoại còn có chút không nỡ, thì nhận được tin nhắn wechat.
Lập tức trong lòng vui như hoa nở, khóe miệng không kìm được nụ cười.
Anh quét mắt nhìn quanh phòng họp, các lãnh đạo cấp cao từ nãy giờ vẫn vụng trộm vểnh tai nghe anh nói chuyện điện thoại, thỉnh thoảng liếc nhìn anh.
Tạ Tranh ưỡn ngực, vô cùng bình tĩnh đè lại nút nói chuyện wechat, cũng nhắn lại cho Phương Tử Dương một tin, giọng nói trầm thấp: "Moah moah."
Sau đó, mặt không đỏ tim không đập, anh cong khóe môi: "Cậu ấy là người hay làm nũng thế đấy."
Hầu hết các lãnh đạo đều là chó độc thân: "..."
Boss à, đừng tưởng chúng tôi không nhận ra anh đang khoe khoang, trong nhà có vợ nhỏ thì giỏi lắm sao!
Vì vậy.
Cuộc họp đáng lẽ kéo dài hai tiếng, nhưng chỉ cần một giờ là xong.
Chờ Tạ Tranh kết thúc cuộc họp.
Phương Tử Dương cũng gần đến cửa tòa nhà công nghệ Tân Thế Giới.
Vì mối quan hệ tình cảm tạm thời chưa tiện công khai, có cụm từ "vợ nhỏ" này mang đầy sự mơ hồ về giới tính, nên nhân viên công ty không liên hệ cậu với bà chủ đang được bàn tán sôi nổi gần đây, chỉ nghĩ rằng cậu em trai của Đường tiên sinh đến công ty.
Thấy Phương Tử Dương đến, mấy cô gái lễ tân rất phấn khích, "Phương tiểu thiếu gia tới rồi, là tới thăm Đường tiên sinh sao?"
"Tình cảm giữa Phương tiểu thiếu gia và Đường tiên sinh thật tốt..."
"Tiểu thiếu gia xin chờ một chút, tôi lập tức gọi điện thoại cho ông chủ. Bên Đường tiên sinh ở phòng nghiên cứu chúng tôi không thể liên lạc trực tiếp được."
Đường Huân cũng là cổ đông của công ty Tân Thế Giới, với cương vị là em trai của Đường Huân, tất nhiên mọi người rất chào đón cậu, nhất là gần đây Dịch Mỹ Nhan của công ty chế dược Sanh Đông đang nổi như cồn, mà công ty chế dược Sanh Đông lại là món quà của Đường Huân tặng em trai mình, với tư cách là chủ sở hữu công ty chế dược Sanh Đông, Phương Tử Dương thật sự là không được nhiệt tình cũng không được.
Trên tầng, Tạ Tranh đã sớm chờ đợt điện thoại thứ hai của vợ.
Nhận được báo cáo của lễ tân nói Phương tiểu thiếu gia tới, anh lập tức giả vờ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại nóng như lửa đốt chạy xuống lầu đích thân đón người.
Tạ Tranh có một tật xấu, chính là tâm tình trong lòng càng kích động, vẻ mặt của anh càng giấu kín biểu hiện bên ngoài, trừ khi xung quanh đều là những người thân quen và tin tưởng nhất.
Cho nên khi Phương Tử Dương nhìn thấy anh vội vã đi xuống, đôi mắt Tạ Tranh vô cùng thâm trầm, trông như sắp nổi giận, kết hợp với khí thế hung hăng (rất nóng lòng gặp người yêu), nhất thời khiến cô gái lễ tân sợ tới mức run lên.
Nhưng mà Phương Tử Dương tất nhiên nhận ra rõ ràng người đàn ông này đang nôn nóng gặp mình.
Cậu có chút muốn nhào tới, mặt dày với người yêu vừa mới xác định mối quan hệ, làm nũng ngay trước mặt, tận hưởng sự ngọt ngào buồn nôn và lãng mạn của tình yêu.
Nhưng cuối cùng vẫn không thể không nhịn xuống, làm một cậu em ngoan ngoãn chào hỏi, nụ cười rạng rỡ: "Tạ đại ca, em đến tìm anh trai, lại làm phiền anh dẫn em đến gặp anh ấy rồi."
"Không phiền, để anh dẫn em đi." Tạ Tranh lại bị nụ cười của người trước mặt mê hoặc.
Nói xong, liền làm bộ dáng trưởng bối tuổi, dưới ánh mắt hoa si của cô gái lễ tân, nắm tay người yêu mà mình luôn tâm tâm niệm niệm đi lên thang máy chuyên dụng trên tầng cao nhất.
Đợi đến khi vào thang máy.
Hình tượng của Tạ Tranh lập tức sụp đổ, không cho phép cự tuyệt đem người yêu lại gần, nặng nề hôn một cái lên trán.
Sau đó lỗ tai hồng hồng nói: "Thật là thích làm nũng, sau này muốn hôn thì nói thẳng, không cần phải gửi "moah moah". May mà anh cũng hay lên mạng, không thì không hiểu ý em đâu."
Rõ ràng là muốn hôn mà còn cố tìm lý do!
Trong lòng Phương Tử Dương buồn cười không chịu nổi, ai có thể nghĩ đến Tạ tổng bề ngoài lạnh lùng khí phách, nội tâm lại tương phản đáng yêu như vậy, nếu bị người ngoài nhìn thấy nhất định sẽ rớt vỡ cằm.
Nhưng, Phương Tử Dương rất thích Tạ Tranh như vậy.
Phương Tử Dương chủ động vòng tay qua cổ Tạ Tranh, cơ thể áp sát thân mật: "Tạ đại ca thật lợi hại, em chỉ ám chỉ một chút mà anh đã hiểu ngay~"
Hơi thở nóng bỏng gần trong gang tấc, mang theo mùi vị câu người.
Thiếu niên không chỉ thích làm nũng, mà còn... có chút phóng đãng, mỗi tối đều thèm muốn anh.
Tạ Tranh cảm thấy mình đã hiểu ra điều gì đó, tai đỏ như sắp chảy máu: "Chỉ được hôn thôi, không được làm gì khác, còn chưa kết hôn, quá sớm cũng không tốt cho sức khỏe."
Tác phong của cán bộ kỳ cựu lão xử nam vạn năm vẫn như cũ!
"Biết rồi, chỉ hôn thôi, hôn một cái..."
Phương Tử Dương rốt cục nhịn không được bật cười.
Cũng không so đo trong đầu nam nhân nghĩ cái quỷ gì, trực tiếp tiến tới hôn lên môi đối phương, một nụ hôn Pháp nồng nàn ngây ngô.
Nếu đã xác định quan hệ, cậu sẽ không ủy khuất chính mình. Sống lại một lần nữa, lần này cậu muốn đạt được tùy tâm sở dục lại tùy ý.
Tạ Tranh khác với Tạ Văn Húc, cậu sẵn lòng mở lòng ngay từ đầu với người đàn ông này, vì cậu không còn là đứa trẻ ngây thơ không hiểu lòng người như trước kia, mà Tạ Tranh cũng rất xứng đáng.
Hai môi quấn quýt, thân mật vô cùng.
Cho đến khi thang máy đến tầng cao nhất "ding dong" một tiếng mở ra.
Bên ngoài vang lên một tiếng "OMG!" quen thuộc, khiến cả hai lập tức đỏ mặt tách ra.
Phòng nghiên cứu của công ty Tân Thế Giới là nơi cơ mật nhất trong công ty, không chỉ nằm ở tầng trên cùng mà muốn vào phòng nghiên cứu chỉ có thang máy riêng của tổng giám đốc.
Vừa rồi trước khi Tạ Tranh xuống lầu đã nói chuyện điện thoại với tầng cao nhất.
Thuỵ Khắc và Đường Huân nhận được tin Phương Tử Dương đến rất vui mừng, ngay lập tức bỏ mọi thứ xuống vui vẻ ra đón ở cửa thang máy.
Ai ngờ, khi cửa thang máy mở ra, hai cẩu nam nam bên trong hoàn toàn không che giấu!
"Tử Dương, có vẻ như tình cảm của em và ông chủ phát triển rất thuận lợi..."
Đường Huân tâm tình phức tạp nhìn em trai bảo bối, miệng cậu bị hôn đến hồng hồng, ngữ khí có chút u oán chua xót.
Tuy nói y rất ủng hộ em trai và ông chủ hẹn hò, nhưng khi biết hai người thực sự ở bên nhau, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy hình ảnh nóng bỏng như thế, vẫn có cảm giác như tự tay đẩy cải trắng nhà mình vào miệng lợn.
Còn Thuỵ Khắc chính là hâm mộ đố kỵ.
Vì sao rõ ràng đều là anh em ruột, hắn theo đuổi Đường Đường nhiều năm như vậy mới ngẫu nhiên có thể ăn được một chút đậu hủ, còn Tạ Tranh vừa đến là có thể làm chuyện ở thang máy hôn nhẹ, thật sự là quá không công bằng!
Thuỵ Khắc ghen tị hâm mộ quyết định trở thành người xấu.
Hắn vội vàng kéo Phương Tử Dương còn chưa hoàn hồn ra, đẩy tới trước mặt Đường Huân, sau đó tự mình vọt vào thang máy ngăn Tạ Tranh lại, tích cực nói: "Em trai Tử Dương, em đi nói chuyện về chip nhận diện với Đường Đường trước đi. Sắp đến trưa rồi, anh và Tạ Tranh đến khách sạn bên cạnh đặt đồ ăn, món ăn ở đó rất ngon, đợi ở đây nhé, bye bye!"
Nói xong.
Thuỵ Khắc dùng tốc độ tay độc thân gần ba mươi năm bấm thang máy, sau đó nhìn về phía Tạ Tranh u oán khóc chít chít: "Tạ Tranh, tên khốn kiếp này, lại dám ở trước mặt tôi hôn một cái!"
Hắn là một người từng trải vạn bụi hoa, mà tốc độ theo đuổi vợ còn không bằng Tạ Tranh ngu ngốc yêu đương này, á á cảm thấy muốn chết.
Tạ Tranh: "..."
Tạ Tranh ưỡn ngực, bình tĩnh lấy điện thoại ra, mở tin nhắn moah moah mà vợ gửi lúc trước, đưa tới trước mặt Thuỵ Khắc, giọng điệu khoe khoang: "Còn có một cái moah moah nữa."
Thuỵ Khắc: "..."
Người anh em này không phải là người!