Khương Lâm lập tức nói: “Thư ký, đại đội trưởng, tôi muốn cáo buộc Trình Như Hải tội ngược đãi mẹ kế, ngược đãi em dâu và cháu trai.
Hắn không phân chia gia sản chính thức mà thẳng tay đuổi chúng tôi đi, rõ ràng là hành phi của phần tử thổ phỉ xấu xa, tên súc sinh như thế này mà dám nhận chức tổ trưởng đội sản xuất? Hắn có tư cách gì?”Trình Như Hải trở nên ngu ngơ, không ngờ rằng cô dám trực tiếp nhắm vào hắn gây khó dễ, muốn làm phản sao? “Hừ cô là cái thứ ham ăn biếng làm, năm đó vì lười biếng không muốn xuống ruộng làm việc, cho nên mới cưới em trai tôi…”“Phi phi phi!” Khương Lâm cắt ngang lời hắn: “Cái gì mà anh em, anh coi anh ta là em trai sao? Có anh trai nào nghe tin em trai mình không ổn thì lập tức đuổi mẹ già, em dâu cùng cháu trai ra khỏi nhà không? Xem ra anh cũng chỉ là thứ lòng dạ nham hiểm.”Cô đem lời Lưu Hồng Hoa mắng Đại Bảo nói lại lên người Trình Như Hải, khiến hắn ta giận đến đen mặt.Hắn vừa muốn nói hắn không có đuổi người, là bọn họn chịu không nổi không khí trong nhà nên tự muốn dọn đi!Khương Lâm lại không cho hắn cơ hội mở miệng: “Tôi cũng là một chiến sĩ cán bộ theo chân các vĩ lãnh tụ vĩ đại, hưởng ứng theo lợi kêu gọi của Đảng, xây dựng và phát triển nông thôn.
Anh như vậy là bôi nhọ thanh danh chiến sĩ, làm việc bất chính chứng minh mình là phần tử xấu, anh có tư cách gì đảm đương chức tổ trưởng? Tôi muốn đề cử tố giác anh.”Trình Như Hải bị cô chọc giận đến mặt xanh mặt đỏ, mồm mép của cô từ lúc nào nhanh nhẹn vậy? Phản bác đến đâu đều không có cơ hội đáp lại, khiến hắn ta nghẹn muốn chết!Ngoài Trình Như Hải đang ngu ngơ, những người khác cũng đều sửng sốt nhìn Khương Lâm, không biết sao đột nhiên cô lại đanh đá lên như vậy.Khương Lâm vẫn tiếp tục không cho bọn họ cơ hội phản ứng: “Vốn dĩ tôi xin nghỉ trở về thành phố thăm người thân, nhưng khi tôi đi đến trụ sở công an thì nhớ đến mẹ chồng tôi đang ở nhà một mình, lại sợ tên khốn Trình Như Hải ức hiếp bà, tôi làm sao mà mặc kệ được? Tôi không thể trơ mắt nhìn hai vợ chồng hỗn đản kia bắt nạt phụ nữ yếu đuối.”Bọn họ dọn ra ngoài là bởi vì Lưu Hồng Hoa cả ngày chỉ cây dâu mắng cây hoè, cắt xén phần ăn của Đại Bảo, Tiểu Bảo, còn sai anh em họ ăn hiếp hai đứa nhỏ.Còn bản thân cô vốn dĩ đã trở về thành phố nên mới không biết, Diêm Nhuận Chi xem xét tình hình rồi dọn ra ngoài để hai đứa nhỏ không bị ức hiếp.
Tự nhiên sẽ tạo thành tình huống chia nhà gián tiếp.Diêm Nhuận Chi nghe Khương Lâm nói mà bụm mặt khóc thành tiếng, cùng lên án Trình Như Hải: “Năm đó ở nông trường, lúc người khác coi thường anh thì anh vẫn luôn được tôi một tay che chở.