Thoạt nhìn cũng đoán được, trong nhà người phụ nữ này không thiếu tiền.Ánh mắt Tô Nguyệt sáng lên, cô không hề do dự, lập tức đi lên phía trước, ngăn cản người phụ nữ này.Thời điểm người phụ nữ ấy nghi hoặc nhìn sang, Tô Nguyệt hơi hơi mỉm cười, nhỏ giọng hỏi: “Chị gái, chị có muốn mua một chút Bánh Trứng Gà không? Bánh Trứng Gà này do chính tay em làm ra, vừa thơm lại vừa ngon.”Vốn dĩ người phụ nữ cho rằng có người chặn cô ấy lại muốn chào hàng món đồ vật gì đó, trong lòng không kiên nhẫn, đang muốn xua đuổi người ta đi, sau đó bỏ của chạy lấy người như bình thường, có ngờ đâu khi nghe tới danh từ “Bánh Trứng Gà” đầy lạ lẫm này, cô ấy đã bị nó hấp dẫn.Cô chưa hề nghe tới món ăn nào tên là Bánh Trứng Gà cả.Xuất phát từ tò mò, người phụ nữ ấy không đi nữa, mà quay sang hỏi: “Bánh Trứng Gà là cái gì?”Tô Nguyệt thấy đã hấp dẫn được sự chú ý của cô ấy, lập tức xốc lên một góc rổ của mình, lộ ra Bánh Trứng Gà vàng ươm thơm ngọt bên trong, nhiệt tình giới thiệu: “Chị gái à, chị nhìn xem, đây là Bánh Trứng Gà do chính tay em tự làm, đặc biệt ăn rất ngon, chị gái, em mời chị nếm thử một miếng, nếm thử xong chị sẽ không thất vọng đâu.”Tô Nguyệt không nói hai lời, đã lấy một miếng đưa cho cô gái kia, mà người phụ nữ này cũng không do dự, trực tiếp cầm lên nếm thử.
Nói cũng lạ, bình thường cô ấy đâu có bạo dạn như vậy, có điều mùi hương này thật sự quá thơm ngọt, chỉ hít vào một cái đã cảm thấy ăn ngon rồi.Miếng bánh vừa vào tới miệng, người phụ nữ đã kinh ngạc, không nghĩ tới, ngửi đã ngon, ăn vào miệng càng mỹ vị hơn nhiều.
Từ trước tới nay, chưa bao giờ cô ấy được nếm loại điểm tâm nào ngon như vậy.Người phụ nữ ấy một chút do dự cũng không có, trực tiếp hỏi: “Em gái à, Bánh Trứng Gà của em bán thế nào vậy?”Tô Nguyệt biết này phi vụ mua bán này đã thành, cô lặng lẽ nói: “Chị gái, người ở đây nhiều, chúng ta qua ngõ nhỏ bên kia nói chuyện đi.”Người phụ nữ kia thản nhiên gật đầu, đi theo Tô Nguyệt qua bên đó, vừa đi cô ấy vừa tự giới thiệu, “Chị họ Giang, em cứ gọi chị là chị Giang.”Tô Nguyệt rất ngoan ngoãn, nghe vậy lập tức ngọt ngào gọi một tiếng chị Giang.
Chờ đến ngõ nhỏ vắng vẻ bên kia, cô hoàn toàn bỏ ra lớp vải trên rổ, nói: “Chị Giang, đây đều là bánh do chính tay em làm, bên ngoài không mua được.