“Quan hệ giữa nhà cô và nhà ông An cũng thật tốt!” Một người phụ nữ trung niên mặt tròn khác không nhịn được mà cảm thán.
Được làm việc ở bếp ăn công ty Vận Tải thì đều là người thân trong nhà, hoặc ít nhiều đều có liên quan đến công ty Vận Tải. Cho nên, mọi người đều biết hoàn cảnh trong nhà của từng người. Bây giờ nghe thấy người phụ nữ trung niên mặt tròn nói vậy, một người khác không nhịn được nói xen vào: “Còn không tốt được sao? Ông An chính là bà mối cho Kim Muội và Đại Long nhà bà ấy đó…”
“Ha ha…”
Khu bếp ngập tràn tiếng cười chọc ghẹo, Lý Đại Long xuất hiện vào đúng lúc này.
“Ông An sao rồi? Mấy ngày nay tối nào tôi cũng qua đó thăm, nghe nói miệng vết thương hồi phục không tệ.”
Lý Đại Long nhận lấy đôi đũa Thái Kim Muội đưa tới, gật đầu: “Rất có tinh thần, hôm nay tôi tới ông ấy còn đứng lên kéo tay tôi nói chuyện đó…”
Thái Kim Muội đưa tay lau khóe mắt: “Tuy biết không nên, nhưng mà tôi thật sự cảm thấy nếu lần này ông không đổi nhiệm vụ với ông An, nói không chừng người xảy ra chuyện chính là ông…”
Thái Kim Muội cồn chưa nói hết đã bị Lý Đại Long cản lại. Chỗ này là bếp sau căn tin, có nhiều người biết khó giữ được bí mật. Có chuyện gì nên về nhà nói vẫn hơn.
Mọi người xung quanh thấy hai vợ chồng này đều vùi đầu ăn cơm không nói chuyện phiếm mới tiếp tục làm việc của mình.
Có điều, trong lòng mọi người đều có một bàn cân, sau khi An Quốc Cường gặp chuyện không may, mọi người trong công ty Vận Tải đều biết An Quốc Cường đổi nhiệm vụ với Lý Đại Long, chuyện này không hiếm gặp ở đội vận tải, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ vận chuyển đúng hạn thì cấp trên của công ty Vận Tải sẽ không quan tâm.
Bây giờ ai nấy đều thổn thức, vận may An Quốc Cường không tốt, không ngờ gặp phải tai nạn xe cộ. May là con gái trong nhà giỏi giang, đang yên đang lành, một cô gái nhỏ đã phải gánh vác gánh nặng cả nhà.
Sau đó, đề tài trong bếp sau căn tin đã chuyển tới những chuyện xảy ra sau khi An Hoa vào đội vận tải.
Lý Đại Long ngồi ăn cơm luôn dựng thẳng lỗ tai lên. Nghe thấy chuyện An Hoa kế thừa cương vị của An Quốc Cường, cuối cùng trong mắt đã lóe lên chút ngạc nhiên.
Ông ta vừa về, sau khi nghe thấy An Quốc Cường xảy ra chuyện đã không kịp hỏi han rõ ràng mà chạy thẳng đến nhà ông. Bây giờ nhớ lại, vừa rồi ở nhà họ An, ông ta có thấy An Hoa mặc đồng phục công ty Vận Tải.
Có điều gia cảnh nhà ông An đã sa sút đến mức đó sao? Để một cô bé con vào đội vận tải chịu khổ!
Sau khi hai vợ chồng ăn cơm xong thì cùng về nhà.
Vừa vào cửa, Lý Đại Long đã lập tức hỏi rõ vợ mình là Thái Kim Muội tất cả những chuyện lớn bé đã xảy ra trong công ty Vận Tải sau khi ông ta đi lái xe.
Thái Kim Muội đã quen mỗi lần Lý Đại Long đi xe về sẽ có chuyện cần hỏi, thuần thục kể hết.
Lý Đại Long càng nghe chân mày càng nhíu chặt lại.
“Điều đó chứng tỏ vụ tai nạn xe cộ của ông An, công ty Vận Tải chúng ta không bồi thường tai nạn lao động sao?”
Thái Kim Muội là một người phúc hậu, nghe thấy ông ta hỏi vậy thì cũng tiếc nuối lắc đầu: “Cũng không bồi thường được bao nhiêu. Nghe nói công ty chúng ta định chờ chân ông An lành lại sẽ lắp chân giả cho ông ấy. Cho nên ông An không được nhận thêm bồi thường nữa.”
Lý Đại Long nghe thấy có thể lắp chân giả, chút áy náy trong lòng đã nhanh chóng vơi đi không ít.