Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 129




Nhà họ Dư.

Bầu không khí kiềm nén và bao trùm trong mây đen.

Cha mẹ Dư cũng đã nghe chuyện của Lý Uy, cảm thấy anh ta đáng đời! Chỉ có ánh mắt của Dư Đan tối sầm lại, cô ta vốn muốn mượn d.a.o g.i.ế.c người, nhưng lại tự lấy đá đập vào chân mình. Không giải quyết được chuyện của Giang Noãn, ngược lại còn kéo cả gia đình mình vào cuộc.

Hai ngày nay bọn họ đã kiệt sức vì sự quấy rối của Lý Uy và cha mẹ anh ta với những ánh mắt chế giễu của những người khác, người cũng già đi vài tuổi, bà ta thở dài oán hận liếc nhìn Dư Đan: "Vừa lòng con rồi chứ gì, con mất mặt lớn như vậy mà Tiểu Lưu cũng không chê con, con hãy gả cho một người đàn ông tốt như vậy đi. Tiểu Lưu sẽ giúp con thu dọn tàn cục bên nhà Lý Uy, mấy ngày nay con nên ngoan ngoãn chuẩn bị lo cho việc cưới xin."

Lần trước bà ta cãi nhau với Dư Đan, Dư Đan định dọn ra ngoài, ai mà biết hai ngày qua lại xảy ra chuyện như vậy, may mà Tiểu Lưu không quan tâm. Sáng nay còn đặc biệt đến an ủi bà ta và trấn an bà ta rằng chỉ cần Dư Đan gả cho anh ta, anh ta sẽ giải quyết những chuyện này, còn hứa sẽ cho con trai của bà ta một công việc tốt, ngoài ra quà cưới cũng rất hậu hĩnh, bằng không bà ta nhất định đuổi cô con gái phản nghịch này ra khỏi nhà!

Dư Đan không có phản ứng gì khi nghe mẹ Dư nói, bây giờ cô ta hoàn toàn không dám dọn ra ở riêng nữa, Lý Uy sẽ nhanh chóng được thả ra, anh ta nhất định sẽ không buông tha cho cô ta. Danh tiếng của cô ta đã bị phá hủy, bị người đời chê cười, trong mấy ngày này cô ta sống không bằng chết.

Cả người Dư Đan như sống dở c.h.ế.t dở, tinh thần hốt hoảng, không còn nghị lực để chống lại mẹ Dư nữa, cô ta đành chấp nhận số phận của mình.

...

Vài ngày sau.

Giang Noãn nghe Lý Nguyên Nguyên kích động kể chuyện mấy ngày nay Dư Đan và Lý Uy gặp phải, chỉ cảm thấy câu nói “kẻ ác tự nhiên có kẻ ác giũa mài nó” rất đúng!

Vài ngày trước, Giang Noãn đã viết ra những gì anh trai Lý Nguyên Nguyên nghe ngóng được về Lý Uy thành hai bức thư nặc danh, nhờ người chuyển nó cho Vương Thu Hà và xưởng trưởng nhà máy của Lý Uy là Phương Quốc Cường.

Cô cũng không ngờ Vương Thu Hà và Phương Quốc Cương lại cứng như vậy, chỉ trong một ngày ngắn ngủi Lý Uy đã không còn gì, bây giờ còn đang ngồi xổm trong trại giam.

Về phần Dư Đan thì bị nhà họ Lý quấy rầy không dám ra ngoài, công việc của cô ta cũng bị đình chỉ, vài ngày nữa sẽ có nhân viên mới tiếp quản công việc của Dư Đan, nghe nói cô ta sẽ sớm kết hôn, đằng nam còn cho quà cưới rất hậu hĩnh.

Hai chị em plastic của Dư Đan là Tạ Linh và Hà Văn Khiết chưa bao giờ đến thăm Dư Đan, giống như không có việc gì và không có người này nên vẫn ăn uống bình thường, còn nói xấu Dư Đan với người khác, giậu đổ bìm leo.

Sau khi giải quyết được mối nguy hiểm tiềm ẩn, Giang Noãn thoải mái mời Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên đi ăn nhà hàng.

Ăn uống no say, về nhà tâm trạng thoải mái!

Buổi tối, mọi tiếng động đều im ắng, trong phòng của Giang Noãn, cửa sổ hướng ra ngõ lại vang lên, người ngoài cửa sổ nói ngắn gọn: "Là anh."

Giang Noãn nghe thấy giọng nói trầm thấp của Hứa Yến, lập tức tiến tới mở cửa sổ nghênh đón, có chút kinh ngạc: "Anh Hứa Yến, sao anh lại tới đây?"

Sau lần thân mật đó, cách hai ngày cô lại đến tìm Hứa Yến mà anh không có ở nhà, nghe ông Hứa nói anh đang đi làm nhiệm vụ, cô rất tức giận. Cô ở nhà mà anh cũng không thể đến nói với cô một tiếng à, chỉ là một câu nói thôi mà, nhưng sau khi nghĩ lại thì có lẽ anh đã bị cô trêu chọc quá đáng, ngại ngùng không dám đến tìm cô.

Mấy ngày nay không gặp nhau, cô rất nhớ anh. Cô lập tức ôm lấy vòng eo gầy của anh, nhẹ nhàng cọ vào người anh, dịu dàng nói: "Anh ơi, mấy ngày nay em rất nhớ anh, anh có nhớ em không?"

Trong phút chốc, cô không nghe thấy câu trả lời của người đàn ông, bàn tay của người đàn ông cũng không ôm lấy cô.

Cô tức giận thả anh ra, tức giận nói: "Anh bị làm sao vậy? Sao lại phớt lờ em?"

Chỉ nhìn thấy vẻ mặt Hứa Yến nghiêm nghị, đôi mắt đen láy âm trầm nhìn cô, cúi người lấy chăn bông mỏng trên giường quấn quanh người cô, che đi những đường cong yêu kiều khiến người ta bốc hoả, sau khi quấn xong người đàn ông mới ôm vào trong lòng.

Giang Noãn cau mày giãy giụa: "Anh làm gì đấy? Thả em ra! Anh như này là đang bắt cóc em!"

Hứa Yến vẫn không nói chuyện, vẻ mặt u ám nhìn cô.

Giang Noãn cảm thấy mờ mịt, rõ ràng trước đây vẫn ổn, mới có mấy ngày không gặp mà anh đã đối xử với cô như vậy rồi, còn phớt lờ cô, cô rất tức giận!

Lẽ nào anh ấy không vui sao? Giang Noãn thận trọng hỏi, am hiểu lòng người: "Anh sao vậy? Tâm trạng không tốt sao?"

Hứa Yến vẫn không nói lời nào, chỉ nghiêm mặt nhìn cô.

Không hỏi được thì cô có thể làm gì chứ!