Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 171




Giang Noãn và Hứa Yến cùng trở về từ thành phố Liêu Ninh, dĩ nhiên gia đình cho rằng hai người về cùng nhau chỉ là sự trùng hợp, sự chú ý của họ đổ dồn vào cánh tay bó nẹp của Hứa Yến, không hề nghi ngờ Giang Noãn mượn cớ đến l.à.m t.ì.n.h nguyện viên ở thành phố Cát Lâm là giả.

Chỉ có ông nội Hứa nhìn họ với ánh mắt suy nghĩ sâu xa.

Khi Hứa Yến trở lại nhà họ Hứa, ông nội Hứa liếc nhìn tay anh và một phần nhỏ trên đầu bị cạo tóc khâu vết thương, ông vẫn có chút sợ hãi, ông sợ cảnh người tóc trắng tiễn người tóc xanh.

Dù bình thường ông hay la mắng anh nhưng trong lòng ông rất hài lòng và tự hào về đứa cháu này.

Mấy ngày trước, không lâu sau khi Giang Noãn lên đường đến thành phố Liêu Ninh, ông cũng nhận được điện thoại từ bên đó nói tính mạng Hứa Yến bị đe doạ, mặc dù ông cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn nhưng vẫn bị dọa sợ không nhẹ.

May mắn không bao lâu sau nhận được tin cháu trai của mình đã an toàn, ông mới dần tỉnh táo lại.

Cả ông nội và cháu trai đều cứng rắn không phải người sẽ thể hiện cảm xúc của mình với nhau.

Hứa Yến biết chuyện này không thể giấu được ông, cũng biết ông tức giận, anh thấp giọng nói: "Ông nội, khiến ông lo lắng rồi."

Ông Hứa khịt mũi trong lòng: Thế thì sau này cháu phải cẩn thận cho ông, đừng làm ông lo lắng, người già không chịu được sợ hãi!

Nhưng ông lại nói: "Con bé Noãn mới là người lo lắng, nhiệm vụ này hoàn thành rất tốt, quân đoàn trưởng cháu cứu là đồng đội tốt của ông, nhưng sau này cháu nhất định phải chú ý an toàn, người đàn ông chân chính không nên làm người phụ nữ của mình lo lắng."

Nói xong, ông dừng lại ghét bỏ nhìn cháu trai: "Thằng nhóc nhà cháu còn chưa cầu hôn con bé Noãn chứ gì, với tốc độ của cháu, ông nghĩ ba năm năm nữa cháu cũng không lấy được vợ đâu, cái miệng không phải vật trang trí, phải nói nhiều hơn, dỗ dành bạn gái nhiều hơn, phấn đấu cưới được vợ càng sớm càng tốt, biết tranh hơn thua!"

Hứa Yến:...

Anh cũng đã từng nghĩ, thậm chí trong mơ cũng nghĩ, anh đã nhắc vài lần, Noãn Noãn nói chờ khi cô trưởng thành sẽ nhắc lại vấn đề này, anh sợ cô thấy anh phiền phức, sẽ cảm thấy nhàm chán, nên bây giờ anh không dám nhắc đến.

...

Sáng hôm sau sau khi Giang Noãn trở về Bắc Kinh, đúng lúc khai trương quán ăn nhanh, cô cùng Thẩm Gia Vĩ và gia đình đến cửa hàng làm lễ cắt băng khánh thành.

Hôm nay ngoài Hứa Yến bận đi họp quân đội, báo cáo hoàn thành nhiệm vụ không đến thì Giang Noãn còn mời Lý Nguyên Nguyên, Trang Nghiên, Phạm Tề, Lộ Nhất Hoà, Chu Hương Ngọc và Ngô Tiểu Đào đến nhà hàng làm nóng bầu không khí.

Nhà hàng nằm trong khu phố ăn vặt Hiên Minh, nên không phải lo lắng về số lượng người.

Nhà hàng không lớn nhưng nhìn đơn giản và sạch sẽ, nhà hàng được chia thành ba khu vực.

Một là kệ trưng bày đặt thực phẩm, do hạn chế của thời đại, hiện nay điện khí hóa phát triển chưa cao, không có tủ đứng, tủ đông ba bốn tầng như đời sau, Giang Noãn thiết kế đơn giản ba kệ để hàng với nhiều ngăn bên trong. Một hộp gỗ lớn cách nhiệt, giữ cho đồ tươi mới, bên trong đặt đá dùng để bảo quản thực phẩm, một nửa hộp rỗng để thực phẩm, làm Malatang, và một nửa còn lại xiên đồ ăn vào xiên gỗ, xiên que nướng chín theo cách xiên.

Bên cạnh kệ trưng bày là khu vực ăn uống dành cho khách hàng, có bốn bàn, mỗi bàn có thể ngồi sáu người.

Một khu vực phía trước cửa là khu vực nấu lẩu cay và xiên que, nguyên liệu cơ bản của Malatang và xiên que khác nhau nên các nồi nấu cũng riêng biệt.

Lúc này, hộp gỗ của kệ trưng bày có đầy đủ thực phẩm, bao gồm củ sen, rong biển, măng, mộc nhĩ, đậu phụ, đậu phụ xiên và các loại đồ chay, đậu nành...

Anh ấy cũng làm nhiều loại viên khác nhau theo công thức của Giang Noãn, mặc dù các loại viên trông giống như món mặn nhưng chi phí làm ra lại thấp hơn nhiều so với thịt viên.

Trong nhà hàng có cả những món nội tạng mà mọi người không thích như thận gà, thịt thăn, tim gà, lòng lợn, vì những loại thực phẩm này có mùi rất khó chịu.

Nhưng sau khi làm sạch, cho vào nồi với nước cốt bí rồi nấu, rất ngon!