Thấy anh im lặng, trong mắt lộ ra một tia oán hận, Giang Noãn cười thầm, vẫn phải vừa đ.ấ.m vừa xoa. Nghĩ vậy cô đặt canh xuống, đặt tay lên vai anh, ngồi tựa vào vai anh, giống như một con hồ ly tinh quyến rũ thì thầm bên tai anh: "Ông xã à, chờ ngày mai anh thi xong, em sẽ thỏa mãn anh được không? Không phải anh thích nhìn em mặc bộ đồ đó sao? Em đã chuẩn bị rất nhiều kiểu dáng, có màu đỏ, màu trắng, màu đen, anh thích em mặc màu nào thì ngày mai em mặc màu đó cho anh xem, được không?"
Cô luôn cởi mở và bạo dạn như vậy đấy, lại thích theo đuổi sự tươi mới và trêu chọc ai đó. Mỗi lần cô mặc một bộ quần áo hơi hở hang, khi Hứa Yến từ bên ngoài bước vào, đôi mắt của anh đều nhìn thẳng và trở nên đỏ ngầu, lập tức lao tới như con sói đói...
Nghe thấy hơi thở của người đàn ông trở nên gấp gáp, yết hầu của anh trượt lên trượt xuống, và cảm thấy ở đâu đó có một sức nóng khó tả.
Cô dịu dàng vỗ n.g.ự.c anh: "Mau uống canh đi anh, uống xong nhanh chóng tắm rửa nghỉ ngơi, ngày mai đi thi cho tốt." Nói xong cô chống vai anh đứng dậy đi lấy canh.
Nhưng cánh tay sắt đá của người đàn ông vẫn ôm chặt eo cô, anh thở gấp, giọng khàn khàn: "Em muốn anh nhịn c.h.ế.t đấy à." Mấy đêm nay anh chỉ có thể chờ Giang Noãn ngủ say, mới dám lén lút cai nghiện miệng và tay.
"Được rồi, uống canh đi, em đút anh ăn như thế này nhé." Giang Noãn ngậm canh vào miệng mình rồi mới mớm cho anh.
Đừng hỏi anh có chê hay không, ngay cả chỗ thân mật của cô anh còn mút nữa là, chắc chắn anh rất thích.
Chẳng thế à, mắt anh sáng lên ngay lập tức, anh còn chủ động ngẩng đầu lên, chờ đợi sự thân mật của cô.
Uống uống hôn hôn, dính lấy nhau hồi lâu mới uống hết bát canh.
...
Sáng hôm sau, Hứa Yến đi thi, thời tiết quá lạnh, Giang Noãn ăn sáng xong ngồi thoải mái trên giường ấm áp đọc sách.
Cô đang đọc chăm chú thì đột nhiên nghe thấy tiếng thím Lưu ở ngoài cửa gọi mình: "Noãn Noãn ơi!"
Giang Noãn nhanh chóng đáp lại.
"Có người tìm cháu đấy, là bạn cùng phòng lúc cháu ở quê. Đang ở phòng khách nhà mình, cháu mau ra đây đi."
Thím Lưu vừa đi mua nguyên liệu nấu ăn về thì thấy một người phụ nữ cao lớn hùng dũng đứng trước cửa nhà họ Hứa, người phụ nữ đó đang định gõ cửa, thế là thím Lưu hỏi cô ấy đang tìm ai. Hỏi ra mới biết là tới tìm Noãn Noãn, biết được cô ấy là người bạn đã cùng nhau trải qua những khoảng thời gian khó khăn trong thời gian Noãn Noãn về quê, thím Lưu vội vàng mời cô ấy vào nhà họ Hứa.
Giang Noãn sửng sốt, sau đó cô bước xuống giường, nhanh chóng mặc áo khoác, đi dép bông rồi chạy ra ngoài.
Chạy đến phòng khách, Giang Noãn vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy người phụ nữ đang ngồi trên ghế sô pha, cô gọi: "Chị Hồng Anh!"
Nhìn thấy Giang Noãn, Lý Hồng Anh không kìm được hai mắt nóng lên, tiếng gọi vang dội: "Noãn Noãn!"
Hai người ôm chặt lấy nhau, thật lâu sau mới có thể nguôi ngoai cơn xúc động trong lòng.
Hai người đã gần hai năm không gặp nhau rồi, nhưng họ vẫn thân thiết như lần đầu gặp mặt. Suy cho cùng đây là tình bạn lúc ở quê cùng đồng cam cộng khổ và cùng tìm vui trong đau khổ, thật sự rất sâu nặng.
Giang Noãn nắm tay cô ấy, cô có rất nhiều chuyện muốn hỏi, thế nên cô nóng lòng hỏi: "Chị Hồng Anh ơi, mọi người thi đại học có suôn sẻ không? Trở về thành phố hết chưa ạ? Chị mau nói cho em biết đi!"
Vào giữa tháng một năm nay mới công bố kết quả, sau đó Giang Noãn lại đến Thượng Hải chơi một tuần, khi trở về cô bận mở chi nhánh của cửa hàng nên quên gửi thư hỏi thăm tình hình của các thanh niên trí thức.
Lý Hồng Anh mỉm cười và vỗ nhẹ vào mu bàn tay cô: "Em đừng vội, chị sẽ nói cho em biết mọi chuyện." Máy nói chuyện bật công tắc, nói liền một tiếng không ngừng.
Giang Noãn quan tâm lắng nghe, cũng tìm hiểu về tình hình của các thanh niên trí thức ở thôn Thanh Thủy.
Họ đều thi đỗ đại học, Lý Hồng Anh thi đỗ trường Đại học Dệt may Bắc Kinh, Trần Bân và Vương Bình thi đỗ Đại học Nông nghiệp Bắc Kinh, Cố Tương thi đỗ Đại học Sư phạm Bắc Kinh, Tô Hiểu Nguyệt thi đỗ Đại học Công thương Bắc Kinh, Dương Ái Liên đỗ Đại học Thượng Hải, ngay cả Triệu Hướng Tiền cũng thi đỗ vào một trường cao đẳng tốt ở Bắc Kinh.
Ngoài họ ra, còn có một vài người trong thôn cũng trúng tuyển đại học!
Nghe nói trưởng thôn quá vui mừng nên đã bỏ ra số tiền rất lớn để tổ chức tiệc chiêu đãi những người thi đỗ.
Đại đội Thường Thanh có nhiều thôn xóm như vậy, mà chỉ có người của thôn Thanh Thủy thi đỗ, những thôn khác như thôn Thanh Ngõa, thôn Thanh Sơn, thôn Thanh Từ đều không có ai thi đỗ!