Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 218




Trong phòng riêng, mọi người đều mặt mày hồng hào, trò chuyện vui vẻ, hồi tưởng về quá khứ và hướng tới tương lai.

Giang Noãn nói chuyện vui vẻ, cũng biết được cha mẹ của Cố Tương đã được sửa lại án xử sai, cơ thể kiệt sức của cha mẹ cô ấy cũng từ từ khá lên, cha mẹ của những người khác đều khỏe mạnh và bình an. Bọn họ cảm thấy mình quá may mắn, may mà những ngày tháng khổ cực đã qua.

Nghe được những tin vui này, Giang Noãn cảm thấy mừng cho bọn họ, cùng bọn họ uống vài ly rượu. Cô biết tửu lượng của mình không tốt, thấy hơi say nên cũng không dám uống thêm nữa.

Từ trưa cho đến chiều tà, mọi người vẫy tay chào tạm biệt và bắt chuyến xe cuối cùng để về nhà.

Giang Noãn về đến nhà an toàn, cô trở về phòng, bên trong ấm áp, đang hơi say lại bị gió lạnh thổi tới, mặt lại lập tức nóng lên.

Cô nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm, cô đoán là Hứa Yến đang tắm.

Lúc sáng khi đi ra ngoài, Giang Noãn đã để lại giấy nhắn cho anh, nói rằng buổi chiều cô sẽ trở về.

Nghĩ đến những gì đã hứa với anh tối hôm qua, Giang Noãn cởi quần áo đi vào phòng quần áo lấy mấy bộ quần áo kia. Bộ quần áo làm bằng lụa, sờ lên trơn mềm như lớp da thứ hai trên cơ thể, từng mảnh vải nhỏ đến đáng thương, vo lại chỉ bằng một nắm tay của cô.

Sau khi chọn tới chọn lui, cuối cùng cô chọn màu đỏ tươi nhất, sau này mấy bộ khác vẫn còn rất nhiều cơ hội để mặc, tóm lại chúng sẽ được sử dụng thôi.

Sau khi mặc vào người, cô lắc eo bước tới trước gương soi toàn thân.

Nhìn vào gương, cô tự luyến ngắm nhìn vóc dáng xinh đẹp và làn da mềm mại của mình rất lâu.

Cánh tay ngọc mềm mại như củ sen tuyết, đôi chân ngọc thon gọn cân đối, mịn màng, chỗ cần lồi thì lồi cần cong thì cong... Những đường cong tuyệt đẹp của cơ thể cô lộ ra.

Trong trạng thái say rượu, khuôn mặt cô đỏ bừng, đôi mắt như có nước, nước mắt quay vòng, vô cùng xinh đẹp, là một yêu tinh hút hồn, quyến rũ đến mức không gì sánh bằng.

Tuy nhiên, yêu tinh nhỏ bé quyến rũ này đã bị người chồng thân yêu bá đạo của cô thu phục!

Cửa phòng tắm vang lên tiếng “cạch”, Hứa Yến chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng quanh thân dưới bước ra, thoáng nhìn thấy cảnh đẹp trước mắt, anh dừng bước, cơ bắp rắn chắc và eo thon của người đàn ông có vai rộng đầy sức mạnh lập tức căng ra.

Anh nhìn thấy bé con mặc một chiếc váy màu đỏ, dưới ánh đèn, vóc dáng hoàn hảo của cô lộ ra không hề che giấu chút nào, im hơi lặng tiếng mê hoặc anh, gửi cho anh lời mời hấp dẫn.

Nhìn thấy anh, cô nở một nụ cười quyến rũ, xinh đẹp hơn cả hoa, hô hấp của anh lập tức bị cuốn đi, một cơn hưng phấn mạnh mẽ từ tứ phía truyền đến.

Khoảnh khắc tiếp theo, cô chạy đến như một con yêu tinh, khi cô lắc lư, anh không thể dời ánh mắt nhìn đi chỗ khác.

Giang Noãn chạy tới đứng ở trước mặt anh, ngẩng đầu lên, thấy anh đang nhìn mình chăm chú và nhiệt tình, hai mắt đỏ ngầu, quả táo Adam của anh lăn lộn không ngừng, dáng vẻ này khiến cô nhớ tới một câu - như hổ như sói.

Dựa vào anh quá gần, có thể cảm nhận được làn sóng nhiệt tỏa ra từ anh, làm cho không khí xung quanh ấm hơn một chút.

Bàn chân trắng nõn và mềm mại của cô dẫm lên mu bàn chân màu lúa mì của anh, cánh tay trắng như ngọc ôm lấy cổ anh. Sau khi dùng một chút lực ấn đầu anh xuống, cô mới chậm rãi tiến lại gần anh, nhẹ giọng nói: "Ông xã, anh thi có tốt không? Anh có thích màu em đang mặc không? Em mặc có đẹp không? Anh có thích không? Có phải em là người trung thực và giữ lời hứa, nói được làm được. Ông xã ơi, anh hãy khen em."

Cô cọ xát trong vòng tay anh, giọng điệu quyến rũ làm nũng với anh.

Nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của người đàn ông cùng nhịp tim đang đập, cô càng vặn vẹo, ngẩng đầu dịu dàng nói: "Ông xã à, anh mau khen vợ xinh đẹp của anh đi, bé con ngoan của anh, bé yêu của anh, em gái... ngoan của anh... anh ơi, sao anh không nói chuyện..."

Hứa Yến khẽ ngửi mùi thơm độc đáo trên cơ thể cô, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm vào đôi mắt ngấn nước của cô, cánh môi hồng hào mềm mại, đôi môi anh đào khẽ mở, lộ ra chiếc lưỡi đinh hương mềm mại, mang theo sức hấp dẫn, vẻ đẹp mê hoặc c.h.ế.t người.

Anh nôn nóng đè lên, thân mật cuốn lấy đôi môi và chiếc lưỡi của cô.

Sau một nụ hôn dài và mãnh liệt, Hứa Yến nhấc bổng cô lên và bế cô lên, để cô quấn lấy anh như một con gấu Koala.

Anh đi chậm lại, lại hôn lên đầu lưỡi mềm mại ngọt ngào của cô, tay cũng dần trở nên càn rỡ, khàn giọng nói: "Em uống rượu?"

Giang Noãn bị nụ hôn của anh làm rối loạn, cô rụt lại cái lưỡi ẩm ướt của mình, nhẹ nhàng nói: "Em chỉ uống một chút thôi, không say, nếu không làm sao em còn nhớ được những gì đã hứa với anh chứ. Những chuyện liên quan đến chồng thân yêu của em em đều để ở trong lòng đấy, anh thấy em tốt với anh chưa?"

Cô chợt nhớ ra anh còn chưa trả lời câu hỏi vừa rồi của mình, cô không ngại phiền mà hỏi lại.