Chưa tới hai hôm chân bị bong gân của Giang Noãn đã khỏi, sau đó cô và mọi người lao vào một trận chiến gặt lúa sôi sục ngất trời.
Ngoại trừ cơn mưa lớn bất chợt ngày hôm đó, ngày nào thời tiết cũng chói chang, nắng gắt, quá trình thu hoạch cũng tiến triển thuận lợi. Hôm nay thu hoạch thành công tốt đẹp, tất cả các hạt lúa đều được phơi nắng đúng cách, bỏ vào kho lúa. Sản lượng lúa năm nay rất tốt, cao hơn hẳn năm trước nhiều, vượt quá chỉ tiêu, sau khi đi giao hoàn thành thóc thuế chắc sẽ dư rất nhiều. Chờ đến vụ mùa thu năm nay, cuối năm có thể phân phát đến các gia đình, ổn định vững chắc không ít, ít nhất sẽ không đói nữa, vừa nghĩ thôi lòng ai cũng vui vẻ.
Mặc dù trồng vội gặt vội vất cả, ai cũng đen, gầy nhom nhưng nửa tháng nay đã kiếm được điểm công không ít, ai cũng nở nụ cười rạng rỡ, lòng vui như đón Tết.
Chẳng vậy à, sau những ngày trồng vội gặt vội mọi người hò reo muốn sáng mai đi huyện họp chợ, mua đồ, nhân tiện ghé tiệm cơm nhà nước ăn một bữa no nê bù đắp thiếu hụt sức khỏe.
Thế là sáng hôm kia, mọi người dậy sớm hơn gà, một nhóm người đứng ở cổng thôn chờ xe lừa chở đi huyện.
Giang Noãn chú ý tới không thấy nữ chính, cô nhớ lại nội dung trong truyện, hình như nữ chính thường chờ những lúc ít người mới đi, để giảm khả năng bị lộ, cô đoán là có thể lần trước những bà cô đó quá hóng hớt, suốt đường đi cứ hỏi này hỏi nọ nên cô ta sợ bị lộ. Như vậy cũng tốt, đợi lát nữa cô tìm cơ hội đi chợ đen sẽ không gặp phải, cô luôn cảm thấy nữ chính âm u khiến cô hoảng sợ.
Đường núi còn gồ ghề lồi lõm, mông còn đau, Giang Noãn vẫn không chịu nổi cảm giác bị xóc. Ngoại trừ những thanh niên trí thức cũ như bọn Lý Hồng Anh, Trương Bân bình tĩnh nói chuyện phiếm với một nhóm bà cô, thì những thanh niên trí thức mới đều sắp nôn mửa. Lần này đi xe lừa không giống như lần trước ngồi máy kéo chỉ đi hơn một tiếng đã đến thị trấn, đi xe lừa phải mất ít nhất hai tiếng mới đến, nên thấy không thích đi.
Đi được nửa đường Giang Noãn đã quen rồi, còn có tâm trạng thưởng thức phong cảnh trên núi, lúc này mặt trời vẫn chưa mọc, gió ban mai thổi nhẹ trên mặt, khá là thoải mái.
Thấm thoát đã đến huyện, vẫn là dáng vẻ cũ như thường ngày.
Có kinh nghiệm của lần trước, biết được vị trí của chợ đen, Giang Noãn định đi chợ đen bán hoa quả trong không gian. Rau quả trong không gian của cô đã chín hết, cây nào cũng trĩu quả, cũng may hoa quả trong không gian không hái cũng sẽ không bị thối, nếu không cô đau lòng chết mất.