Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 48




Hứa Yến có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ từ bàn tay mềm mại của cô gái, nóng rực, thiêu đốt anh như lửa đốt, thân thể anh càng ngày càng căng cứng. Anh lại rũ mắt xuống, nhìn thấy cô gái đang ngây người.

Anh siết chặt quai hàm, kéo tay Giang Noãn ra, trầm giọng hỏi: "Cô làm cái trò gì vậy?"

Giang Noãn bị hỏi đến ngây người, bây giờ trông cô rất khác lạ, ăn mặc kỳ lạ, cư xử kỳ quái, nhưng cô không thể nói cho anh biết sự thật phải không? Cô ngập ngừng hồi lâu cũng không nói lời nào.

Đang lúc cô lúng túng thì bên cạnh cô vang lên một giọng nói nghi ngờ: "Hứa Yến, hai người ở đây làm gì thế? Sao lại đứng ngây ngốc ở chỗ này?" 

Anh ấy cho rằng Hứa Yến đã rời đi từ lâu, nhưng bây giờ không chỉ chưa đi, mà trong nhà còn có thêm một cô gái xinh đẹp... mặc đồ đen kỳ quái?

Giang Noãn nghe tiếng nhìn qua, là một thanh niên cao gầy, đeo kính cận. Chỉ thấy Hứa Yến yên lặng nhìn cô chằm chằm.

Cuối cùng Giang Noãn cũng đã nghĩ xong nên nói gì rồi, cô nhướng mắt nhìn Hứa Yến: "Tiểu đoàn trưởng Hứa, tôi vừa đi chợ đen, tôi muốn mua vài thứ nên tôi ăn mặc thế này. Chuyện kia... tôi chạy là vì tôi đã gặp phải người xấu, anh ta âm thầm đi theo tôi, tôi sợ..."

Cô nói xong rũ mắt xuống, giọng nói khẽ run, giọng điệu lộ ra một chút sợ hãi.

Không nghe thấy Hứa Yến đáp lại, cô tiếp tục cúi đầu cho đến khi cổ đau nhức, sau đó cô nghe thấy những lời ngắn gọn của anh từ trên đỉnh đầu truyền đến: "Ừ, sau này cẩn thận một chút."

Giang Noãn thầm nghĩ chắc là tránh được lần này rồi chứ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Giang Noãn ngẩng đầu lên gật đầu với anh.

Cô đang nghĩ không biết đi ra ngoài có gặp lại nữ chính hay không, cách ăn mặc này của cô nguy hiểm quá, phải nhanh chóng cởi bộ đồ này ra mới được.

Giang Noãn suy nghĩ một hồi, nói với Lý Minh Hoa ở bên cạnh đã đợi đến khi hoa cũng tàn: "Anh trai này, xin chào anh, anh có chỗ nào cho tôi thay quần áo được không?"

Lý Minh Hoa sửng sốt, nói: "Ờm, có, tôi đưa cô tới đó."

Giang Noãn cảm ơn rồi đi theo, Lý Minh Hoa đưa cô đến một gian phòng cách đó không xa, anh ấy nói với Giang Noãn: "Ở đây, cô vào đi."





Giang Noãn nhanh chóng cởi bỏ quần áo đang mặc bên ngoài, đổi giày trở lại, gấp quần áo lại cho ngay ngắn, lấy túi vải mang theo khi đến và bỏ quần áo với giày vào trong. Chiếc mũ quá lớn, không gấp được nên cô chỉ có thể cầm trong tay. Chờ khi đi ra ngoài cô sẽ để tất cả những thứ này vào trong không gian, nếu không lúc đi về xe lừa cùng Trương Hân sẽ bị lộ mất.

Cô chỉnh lại quần áo và đầu tóc rồi mở cửa đi ra ngoài.

Thấy hai người đàn ông bên ngoài nhìn về phía mình, cô ngượng ngùng cười nói: "Tôi còn có việc nên về trước đây, xin lỗi đã làm phiền."

Thấy họ không có phản ứng gì, cô mở cửa bước đi.

Sau khi đi ra, cô nhìn xung quanh, không có ai! Cô ngay lập tức nhét quần áo, giày trong túi vải và chiếc mũ cô đang cầm vào trong không gian, trái tim cô cuối cùng thả lỏng!

...

Trong sân, Lý Minh Hoa không ngừng lải nhải hỏi cô gái vừa rồi là ai, nhưng có nói thế nào thì Hứa Yến vẫn tỏ vẻ phớt lờ anh ấy. Vừa rồi anh ấy rõ ràng nhìn thấy cô gái đang che miệng Hứa Yến một cách thân mật, điều khiến anh ấy càng kinh ngạc hơn là Hứa Yến để cô gái che rất lâu, lâu đến mức anh ấy đứng hóng hớt tê cả chân thì Hứa Yến mới nhẹ nhàng kéo tay cô gái ra.

Rốt cuộc anh ấy đã thấy cái gì! Rõ ràng là cảnh hai người đang yêu đương, anh ấy thật sự rất tò mò, thằng nhóc này nghĩ thông suốt từ khi nào vậy? Còn tìm một cô người yêu rất xinh đẹp nữa!

Tâm trạng của anh ấy có chút phức tạp, có chút tinh tế và có chút u sầu, bởi vì khối băng lớn này cũng có người yêu rồi. Tuy rằng khối băng lớn này quả thực rất đẹp trai, trước đây khi hai người còn là bạn cùng bàn, trong gầm bàn của Hứa Yến có vô số bức thư tình của các bạn học nữ viết cho. Khụ, lúc đó anh ấy cũng chẳng kém là bao! Ài! Rốt cuộc người yêu của mình đang ở góc xó xỉnh nào chờ mình tới tìm thế hả giời!

...

Nhân lúc còn sớm nên Giang Noãn đến cửa hàng bách hóa ở thị trấn, muốn mua một ít len sợi, những sợi tơ bóng trong không gian chỉ đủ để đan một chiếc khăn quàng cổ. Bây giờ là cuối tháng chín, thời tiết ở phương Bắc sắp trở lạnh rồi nên cô mua nhiều chút, định mấy ngày này sẽ đan vài chiếc áo len ấm áp hoặc đồ dệt kim.

Nhân tiện cô cũng muốn mua một cái ấm để sau này có thể uống nước nóng bất cứ lúc nào.

Trong cửa hàng bách hóa không có nhiều người lắm, do không gian nhỏ nên chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhìn thấy tất cả các mặt hàng.