Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 90




Sáng sớm sau khi ăn sáng xong, người nhà họ Thẩm lần lượt đi ra ngoài, ngày mai đơn vị của Giang Noãn mới phải đi làm, cô về phòng thay quần áo. Tối hôm qua sau khi hai người bày tỏ lòng mình đã quấn lấy nhau ở cửa hồi lâu, hẹn hôm nay sẽ đi hẹn hò.

Hôm nay là buổi hẹn hò đầu tiên của hai người, cô rất mong chờ, vì đêm qua cô ngủ quá muộn nên hai người hẹn nhau lúc mười giờ sáng.

Có lẽ do quá phấn khích và dopamine tiết ra quá mạnh, nên đêm qua sau khi tách khỏi Hứa Yến, Giang Noãn nằm trên giường trằn trọc, vẫn luôn nghĩ đến Hứa Yến, nghĩ đến cảnh hôn khiến người ta mặt đỏ tim đập nhanh, mãi cho đến nửa đêm mới chìm vào giấc ngủ. Hôm nay lại dậy sớm, nhưng sắc mặt cô vẫn hồng hào, mịn màng, đôi mắt trong suốt và sáng ngời, không thấy vẻ phờ phạc vì thiếu ngủ.

Có lẽ đây là sức mạnh của tình yêu.

Giang Noãn mở tủ quần áo sáu ngăn bên giường, trong tủ chứa đầy quần áo, bao gồm váy liền, váy ngắn, quần tây, áo sơ mi các kiểu, tất cả đều là những thứ cô mua khi trở về thành phố.

Cô rất yêu cái đẹp, gần đây cô đã may một số bộ váy đẹp, cô tự may bằng máy may của mợ Chu Dung với các loại vải trong không gian, cô chưa mặc, chúng còn rất mới và đẹp.

Giang Noãn chọn một trong những chiếc váy này, cuối cùng chọn một chiếc váy màu vàng tươi có thắt lưng, kết hợp với một đôi giày da cổ.

Sau khi mặc xong, trông cô vừa thuần khiết, ngọt ngào và thời trang, làn da trắng như tuyết, trắng như kem.

Cô đứng trước gương trên tủ quần áo tết tóc, lấy một thỏi son trong không gian ra thoa một chút lên đôi môi hồng vốn đã mỏng của mình, trông cô rất trong sáng và quyến rũ.

Sau đó, cô lấy một chiếc túi vải nhỏ màu trắng phù hợp với bộ váy này từ trong tủ ra đeo chéo, xoay tới xoay lui trước gương với vẻ hài lòng.

Không hổ danh là cô! Đẹp, dễ thương và quyến rũ!

Mặc quần áo trang điểm xong, cô nhìn đồng hồ, đã gần mười giờ, trên môi nở nụ cười ngọt ngào, cô bước nhanh ra khỏi cửa.

Quả nhiên, Hứa Yến đã đứng thẳng người chờ ở trước cửa nhà họ Thẩm, Giang Noãn vừa mở cửa ra đã nhìn thấy Hứa Yến mặc quân phục, vai thẳng eo rộng.

Nghe thấy tiếng mở cửa, Hứa Yến lập tức quay người lại, tim lỡ nhịp rồi đập dữ dội.

Anh nhìn thẳng vào cô gái xinh đẹp rực rỡ trước mặt, cô như một đóa hoa mỏng manh, bước vào thế giới của anh một cách sống động và rực rỡ, như một dòng suối ngọt ngào chảy trong cuộc đời tẻ nhạt của anh.

Nhìn cô bé nhà mình cười tươi, tim anh như bị một sợi lông quét qua, tê rần, cảm xúc nặng nề tràn ra lồng ngực, mặt mày hơi lạnh cũng thay đổi vào ngay lúc này.

Giang Noãn đi tới, trìu mến ôm lấy anh, tự nhiên nắm tay Hứa Yến đang buông thõng bên trái, ngón tay đan vào nhau, nắm thật chặt, gương mặt nhỏ nhắn tươi cười, nhẹ giọng nói: "Anh đến lúc nào thế? Đợi lâu rồi đúng không?"

Mu bàn tay như có dòng điện chạy qua, bàn tay mềm mại khiến cánh tay tê dại, Hứa Yến ho khan một tiếng, nhẹ nhàng kéo tay Giang Noãn ra, khàn giọng nói: "Sẽ có người nhìn thấy, chú ý bị ảnh hưởng, nam nữ nên giữ khoảng cách hai mét."

Giang Noãn hơi sững sờ nhìn bàn tay bị kéo, cô quay đầu nhìn xung quanh, không một bóng người, đôi môi anh đào hồng khẽ mím lại, ngẩng đầu không vui nói: "Ở đây không có ai, em muốn nắm tay anh, anh không muốn nắm tay em à? Chúng ta không phải người yêu sao?"

Giữ khoảng cách hai mét? Thế thì đâu phải yêu nhau đâu, cô đơn thì có? Mặc dù cô biết những hạn chế của thời đại này, nhưng tình yêu nam nữ thẳng thắn và yêu thương khác với đời sau này, lúc này cả nam và nữ đều xấu hổ khi bày tỏ tình cảm của mình, một khi quan hệ giữa nam nữ quá thân thiết sẽ bị coi là tác phong có vấn đề, có tác động xấu đến xã hội.

Mối quan hệ của họ đơn giản hàm súc như tình bạn cách mạng, chỉ ngồi trò chuyện tâm sự với nhau đã thấy thỏa mãn.

Tuy đây là lần đầu cô yêu, nhưng cô là người có cái nhìn thoáng về tình yêu, anh là bạn trai của cô, đương nhiên cô muốn thân mật, ngọt ngào, làm nũng với anh.

Nhìn một người đẹp trai, tràn ngập hormone, riêng dáng người thôi đã khiến cô thèm nhỏ dãi, huống chi đây còn là trai đẹp cực phẩm?

Trước đây cô rất tiếc nuối vì chưa từng yêu, tuy rằng từ nhỏ đến lớn có vô số người theo đuổi cô, nhưng tệ hại là người theo đuổi cô không kiên trì bỏ cuộc giữa chừng, hoặc là cảm giác của cô vừa mới chớm nở đã nhìn thấy đối phương thế này không tốt thế kia không tốt sau đó héo úa, thật sự cô không kén chọn đâu!

Giang Noãn ngẩng đầu nhìn Hứa Yến, đây là lần đầu tiên cô yêu trong hai kiếp, quả thật bây giờ cô rất thích anh, ai có thể hiểu được suy nghĩ thèm thuồng thô lỗ của một cô gái đã cô đơn nhiều năm? Cô đã kiềm chế bản thân không đeo bám anh suốt thời gian qua rồi đấy!

Hứa Yến nhíu mày khi nghe Giang Noãn nói: "Sao lại không phải người yêu chứ?"

Giang Noãn nhìn người đàn ông căng thẳng trước mặt, lời nói nghiêm túc và sốt sắng, hiển nhiên anh quan tâm đến mối quan hệ của hai người.

Tâm trạng của cô vốn đã rất tốt giờ lại tốt hơn một chút, vốn cô chỉ càu nhàu chút thôi, không ngờ anh lại phản ứng dữ dội như vậy. Cô rất thích sự quan tâm tự nhiên của Hứa Yến, cô vốn là người thiếu cảm giác an toàn, cô muốn anh yêu cô, cưng chiều cô đến tận xương tủy.