Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 100: Công Bại Thùy Thành




Ngay tại lối vào Quỷ vực, cuộc chiến diễn ra rất dữ dội và đầy hỗn loạn. Kiếm Vô Trần cùng Liễu Tinh Hồn toàn lực chém giết, mong vượt qua sự cản trở của các cao thủ Quỷ vực để trở lại nhân gian. Đã giao chiến được một lúc lâu nên Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh Hồn đột phá qua bốn tuyến phòng ngự của bọn quỷ quân, cự ly tới cổng vào giữa Quỷ vực và Nhân gian dần dần còn khoảng mười trượng. Tuy nhiên với khoảng cách mười trượng còn lại đó, hai người liên tục chiến đấu vất vả nửa canh giờ cũng không tiến thêm được một chút nào.

Lúc này xung quanh tập hợp thêm trên một vạn quỷ quân, tạo thành thế tường đồng vách sắt vây chặt lối ra. Giữa không trung Âm Thi Quỷ vương, Hắc Hà Quỷ vương, Vô Hồn gian Quỷ soái Vô Phách chia thành ba hướng, phía sau mỗi người thống lĩnh bốn tên quỷ tiên và rất nhiều quỷ tướng, quỷ mị. Âm Lệ dừng lại cạnh bên Âm Thi quỷ vương, mục quang chăm chú nhìn. Ngoài Bất Tử Huyết Lệ, Vô Gian Quỷ Sát đứng phía đối diện, còn có thêm một quỷ ảnh bên ngoài lấp lánh ám thanh sắc quang mang thần bí. Do toàn thân quỷ ảnh này có ám thanh sắc quang mang dầy đặc che khuất nên khó mà nhìn rõ diện mục, không thể nhận ra được lai lịch thế nào.

Giữa trận, ngũ thái quang mang ảo hóa thành ngũ sắc thần long lượn quanh Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh Hồn, ngăn cản vô số quỷ quân áp sát. Bên ngoài hai mươi tư quỷ mị hợp thành một đại trận thần bí, xung quanh không gian hình thành nên một tầng kết giới đặc biệt vây chặt lấy hai người.

Trong lúc đang tử chiến, Kiếm Vô Trần nói lớn: "Sư thúc, tình hình thế này chỉ sợ không dễ gì xông ra được. Chúng ta đã tiêu tốn quá nhiều chân nguyên, nếu cứ tiếp tục thế này thì chỉ có chết, người thấy hiện tại nên giải quyết thế nào?"

"Hiện tại chúng ta đã tới bước này, chỉ có thể cố hết sức mình cùng xông về phía trước. Giờ đây phải nhân lúc mấy đại cao thủ chưa ra tay thì nhanh chóng thoát ra khỏi trận tiến tới gần cửa ra, chỉ cần tới được cửa ta sẽ có biện pháp. Bây giờ con hãy tiếp tục thi triển Phong Hồn Phù, cố sức ngăn trở bọn quỷ vật phải lùi ra. Thời gian không còn nhiều, cứ tiếp tục kéo dài thì dù cho chúng ta xông tới được cửa thì cũng không còn khí lực mà trở ra nữa." Xoay người vung kiếm bức lùi một tên quỷ mị, Liễu Tinh Hồn ngữ khí trầm trọng nói lớn.

Nhìn xung quanh, Kiếm Vô Trần thần sắc ngờ ngợ nói: "Qua nhiều lần sử dụng, Phong Hồn Phù đã có vết nứt rất to, con sợ rằng nếu tiếp tục sử dụng sẽ làm hỏng Phong Hồn Phù, lúc đấy chúng ta không thể hoàn thành được nhiệm vụ."

Liễu Tinh Hồn trầm giọng nói: "Hiện tại hậu quả thế nào không thể nghĩ nhiều, nếu chẳng còn mạng trở về thì tất cả chỉ là vô dụng. Hiện giờ chúng ta trước tiên phải đối phó với nguy cơ trước mắt, mọi cái đành phải trông vào ý trời vậy. Hành động nhanh lên, chúng ta cần chớp lấy thời cơ để thoát ra."

Nhẹ thở dài Kiếm Vô Trần tay trái nắm chặt Phong Hồn phù, truyền một cỗ chân nguyên cường đại vào trong. Ánh sáng xanh bừng hiện, một cỗ khí tức thần thánh mãnh liệt bạo phát, lập tức bọn quỷ mị xung quanh hãi sợ nhanh chóng tránh xa, trận thế hoàn chỉnh trong thoáng chốc đã bị phá tan. Hét lớn một tiếng Kiếm Vô Trần cùng Liễu Tinh Hồn thình lình lao tới, chớp lấy cơ hội nhắm cửa ra phi thẳng. Một tiếng rú giận dữ truyền lại, Hắc Hà Quỷ vương, Vô Hồn gian Vô Phách, Âm Thi gian Âm Lệ đồng thời đuổi theo chặn đường Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh Hồn. Vô Phách xông thẳng vào Liễu Tinh Hồn, Hắc Hà quỷ vương cùng Âm Lệ đối đầu với Kiếm Vô Trần. Nhân ảnh chớp động, quỷ ảnh như gió, một trận kịch chiến giữa các cao thủ đã bắt đầu triển khai. Trong trận đấu Vô Phách với tu vi thâm hậu đánh cho Liễu Tinh Hồn liên tục thối lui, hoàn toàn không đủ sức hoàn thủ. Còn Hắc Hà quỷ vương cùng Âm Lệ vì lo ngại thanh Thiên Linh thần kiếm cùng Phong Hồn phù của Kiếm Vô Trần, nhất thời rơi vào tình trạng giằng co không thể hạ thủ được, chúng bắt đầu cảm thấy hết lòng nhẫn nại.

Xung quanh có rất nhiều quỷ tiên, quỷ mị lớp lớp vây tròn cẩn thận theo dõi trận chiến chính tà. Lúc sự chú ý của bọn quỷ vật đang tập trung trên thân Kiếm Vô Trần, thì Lục Vân cùng tám người xuất hiện cạnh chiến trường xông thẳng tới lối ra Quỷ vực. Lúc chín người Lục Vân hiện thân, Âm Thi quỷ vương hét lên tức giận chỉ huy các cao thủ theo sau ngăn chặn. Đồng thời các cao thủ của Hắc Hà gian cùng Vô Hồn gian khi nhìn thấy Lục Vân liền nhận ra đó là kẻ thù, hai mắt đỏ rực gào thét xông tới.

Cách đó không xa Bất Tử Huyết Lệ nhìn Lục Vân với nét mặt thiếu thiện cảm, trong ánh mắt hắn chứa đựng sự đề phòng, tựa hồ như vẫn còn nhớ đến lần thúc thủ dưới tay Lục Vân trước kia. Bên trái Vô Gian Quỷ Sát nhẹ nhàng quay đầu, hai mắt chăm chú quan sát Lục Vân thần sắc chứa đựng kinh ngạc.

Vô Gian Quỷ Sát nhìn sang hai bên Bất Tử Huyết Lệ cùng quỷ ảnh thần bí, mở miệng nói: "Huyết Lệ, Âm La, các ngươi có phát hiện ra trên thân thiếu niên này có gì đó khác thường không?"

Nhìn Lục Vân, Bất Tử Huyết Lệ hậm hực nói: "Người này quả thật không đơn giản chút nào, trong tay trái của hắn có một cỗ khí tức rất cổ quái, có khả năng khắc chế hết thẩy âm hồn quỷ vật. Ta chút nữa đã bị hủy diệt trong tay hắn, các ngươi nếu gặp phải thận trọng."

"Khí tức trên thân người này rất cổ quái, quả nhiên ẩn chứa cả khí tức của Quỷ vực, xem ra thân thế của hắn nhất định không đơn giản. Thêm nữa, ta luôn cảm thấy trên người hắn có một thứ gì đó khiến cho người ta phải sợ hãi, nhưng cụ thể là thứ gì thì không thể đoán được." Thanh âm u ám trầm đục, phát ra từ miệng Vô Hồn Âm La chính là quỷ ảnh thần bí.

Vô Gian Quỷ Sát lạnh lùng nói: "Trên người hắn có gì đó bây giờ chưa thể biết được, nhưng về mức độ thần bí tuyệt đối không ké hơn thiếu niên nắm giữ Phong Hồn phù kia. Hiện tại chúng ta quan sát cẩn thận, nói không chừng chỉ một lát nữa sẽ phát hiện được một số điều." Huyết Lệ cùng Âm La nhẹ gật đầu, chăm chú theo dõi cuộc chiến.

Lục Vân trước khi tiến vào, đã đoán ra sẽ gặp tình cảnh thế này nên giờ đây trấn tĩnh dị thường. Nhìn bọn quỷ tiên và quỷ mị xuất hiện trước mặt chắn đường, chàng nói lớn: "Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt toàn lực đưa mọi người xông tới trước, chỗ này do huynh đoạn hậu." Dứt lời, tay cầm Như Ý thần kiếm cấp tốc tham chiến, trong thoáng chốc khoảng trăm đạo kiếm mang bắn tung khắp trời nhắm thẳng vào địch nhân trước mặt kích tới.

Giữa không trung, tầng tầng xích hà rực sáng, vô số liệt hỏa chân nguyên ảo hóa thành những đóa hồng liên xoay tròn mang theo nhiệt khí mãnh liệt nghênh tiếp lũ quỷ tiên cùng quỷ mị. Kiếm mang vừa xuất ra, Lục Vân thân thể biến hóa thành mười tám đạo thân ảnh. Chỉ thấy nhân ảnh ảo hóa, mười tám Lục Vân đồng thời xuất hiện giữa không trung, mười tám thanh thần kiếm đỏ rực quẫy động mang theo kiếm khí bức người, giữa bầu trời tạo thành một cảnh sắc kỳ dị.

Hoảng sợ kêu thét, lũ quỷ tiên cùng quỷ mị cạnh đó dưới thế công kích mãnh liệt của Lục Vân, bị liệt hỏa hồng liên đánh trúng làm cho rối loạn. Giữa không trung, quỷ khí sâm âm cùng liệt hỏa chân nguyên thuần dương va chạm mãnh liệt phát ra những tiếng nổ lớn, mang theo vô số những khối lửa phiêu linh bay lượn. Hồng quang rực trời, bốn phía âm u trở thành toàn màu hồng rực rỡ. Giữa tầng không, mười tám Lục Vân tụ hợp lại thành hình tròn, mười tám đạo xích hồng kiếm trụ giao tụ tại một điểm, hỏa diễm bắn tỏa ra sáng bừng tuyệt mỹ.

Liệt diễm tỏa ra, làm cho lũ quỷ binh phía dưới đồng loạt kinh hoàng hỗn loạn. Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt song kiếm cùng huy động, hai cỗ kiếm khí cường đại thần thánh trái phải chém tới tạt ngang bốn phía. Phía sau Tử Dương chân nhân và Phong Viễn Dương đoạn hậu, giao Vân Phong bị trọng thương cho Hứa Khiết dìu cùng tiến thẳng về phía trước. Được Lục Vân xuất thủ hỗ trợ làm cho mấy cao thủ đều bị chặn lại, giúp cho bọn Ngạo Tuyết tám người nhanh chóng tiếp cận phía trái hai người Kiếm Vô Trần, cự ly tới lối ra không còn bao xa.

Mắt thấy chẳng mấy chốc đã tới lối ra, tâm lý mọi người đều vui mừng. Đột nhiên lúc đó có một tiếng cười lạnh lẽo xuất hiện phía trên đầu, ngay lập tức thân ảnh Âm Thi quỷ vương hiện ra trước mặt Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt chặn đường tiến của bọn họ.

"Muốn chạy à, đừng tưởng dễ như vậy, thật đáng tiếc các ngươi đã quên đây chính là Quỷ vực chỉ có thể tới chứ không thể trở ra. Giờ đây các ngươi phải táng mạng chốn này, tất cả quay lại cho ta!" Tàn khốc nhìn mọi người, Âm Thi Quỷ vương huy động song thủ, chưởng tâm hướng vào nhau xuất một luồng chân nguyên màu đen dầy đặc tụ thành hình cầu lấp lánh phích lịch điện quang hắc sắc, mãnh liệt hướng thẳng Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt phóng tới.

Sắc mặt biến động, Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt nhanh chóng nhìn nhau, ánh mắt mỗi người đều thập phần nặng nề. Tuy là lần đầu tiên gặp Âm Thi Quỷ vương, nhưng dựa vào tu vi của bọn Quỷ soái có thể hiểu được, tên Quỷ vương này nhất định hết sức lợi hại, hai nàng đối đầu với hắn không nắm chắc được điểm nào. Trong Quỷ Vực, Quỷ vương không chỉ là kẻ thống trị mà tu vi còn đạt đến đẳng cấp cao thủ đại thành, cũng giống như Nhân gian giới tu vi đạt tới mức cuối quy tiên là cao thủ bậc nhất.

"Mọi người cẩn thận, toàn lực phòng thủ!" Trong tiếng hét lớn, hai nàng không hẹn đồng thời huy động thần kiếm phát ra hai luồng khí hợp lại thành kiếm mang sắc tím vàng, kích trúng hắc sắc chân nguyên đang bay tới. Mãnh lực vừa tiếp xúc, hai loại lực lượng đối nghịch đụng độ, chớp mắt phát ra một đạo quang hoa cường thịnh kèm theo tiếng sấm kinh thiên. Cuồng phong gầm thét, âm phong tru réo, lực ma sát cực độ sinh ra từ cuộc va chạm tạo ra tiếng nổ dữ dội. Lực nổ liền hình thành nên một luồng lốc xoáy mãnh liệt, di chuyển rất nhanh vào giữa đám quỷ quân. Vô số tiếng hét thảm thiết phẫn nộ truyền lại, trong lúc hoảng loạn không ít quỷ quân không tránh kịp tan biến trong luồng lốc xoáy.

Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt thân thể chấn động, bị bắn ra. Phía sau sáu người còn lại cũng bị lực nổ dữ dội này xô đẩy, nỗ lực tiến tới trước đó đều hóa thành hư vô. Âm Thi quỷ vương toàn thân hắc sắc quang hoa chớp động, quỷ khí ngoài thân xao động dữ dội, hiển nhiên cũng bị ảnh hưởng bởi áp lực cường đại đó. Dưới đất Kiếm Vô Trần cùng Liễu Tinh Hồn chứng kiến mọi người xuất hiện, tâm lý vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Kinh ngạc vì thấy Lục Vân bình an trở về, vui mừng sau khi thấy mọi người xuất hiện đã thu hút sự chú ý của đại bộ phận địch nhân, tạo cơ hội cho hai người bọn họ đào thoát khỏi nơi này.

Trong đầu chợt hiện lên tình cảnh của mọi người, tâm tư Lục Vân chấn động, thân ảnh chàng xuất hiện bên cạnh Hứa Khiết giữ nàng cùng Lâm Vân Phong đứng vững. Nhìn qua tất cả, Lục Vân thần sắc lạnh nhạt nhìn Kiếm Vô Trần rồi rời ánh mắt nói: "Mọi người cẩn thận, hành động theo kế hoạch, để Quỷ vương cho ta đối phó" Nói xong thân ảnh xuất hiện ngay trước mặt Âm Thi Quỷ vương, làm cho hắn sợ hãi vội tránh né.

Đã có Lục Vân chế trụ Âm Thi quỷ vương, Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt đồng thời thi triển chiến giáp hộ thể, song kiếm cùng xuất đánh cho bọn quỷ tiên dần dần lùi xa. Sau lưng Hứa Khiết dìu Vân Phong cùng Tất Thiên, Đỗ Lực đồng loạt hành động, còn Tử Dương chân nhân cùng Phong Viễn Dương yểm hộ phía sau nhanh chóng chớp lấy thời cơ chạy về phía lối ra. Vài tên quỷ tiên cùng vài chục tên quỷ mị một mặt công kích Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt, mặt khác lại đánh lén phía sau Tử Dương chân nhân và Phong Viễn Dương. Bọn cao thủ Quỷ Vực rất nhanh đã phát giác điểm yếu của nhóm người nằm ở phía sau, tức thì tập trung binh lực chủ chốt bắt đầu chia ra làm hai nhắm thẳng Tử Dương chân nhân và Phong Viễn Dương đột kích.

Lúc bấy giờ Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt che được mặt trước lại để hở mặt sau, đoàn người rơi vào tình cảnh khó khăn. Không còn cách nào Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt đành chia một trước một sau, toàn lực chống chọi đòn tấn công của đám cao thủ, điều này làm hai người rơi vào cảnh tay rối cước loạn nên chẳng giữ được bao lâu. Đường tiến bị cản trở, đoàn người dưới áp lực mạnh của địch nhân buộc phải hạ xuống đất và bị vây hãm giữa những đòn tấn công của lũ quỷ binh. Giữa không trung Lục Vân cùng Âm Thi Quỷ vương chiến đấu không ngừng nghỉ, giữa hai người thắng bại khó mà đoán được nên không có thời gian chiếu cố tới mọi người.

Bên cạnh Liễu Tinh Hồn nhìn ngó xung quanh, thấy Bất Tử Huyết Lệ, Vô Gian Quỷ Sát cùng với Vô Hồn Âm La đều tập trung sự chú ý trên người Lục Vân, trong ánh mắt lão lộ ra vẻ vui mừng. Liễu Tinh Hồn quay đầu nhìn Kiếm Vô Trần truyền âm nói: "Vô Trần, con hãy tìm cách tới sát bên ta ngay. Ta phải phát động Huyền Ngọc Hồ, trong lúc nó thu thập lũ quỷ vật chúng ta chớp lấy thời cơ bọn cao thủ quỷ vực đang kinh hoảng tránh né tiến tới cổng ra, quay trở về ngay." Kiếm Vô Trần nghe thấy thế tâm trạng vui mừng, nhìn sang Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt không thể nhịn được hỏi: "Còn bọn họ, con muốn nói Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt?" "Thời khắc lúc này, tình huống nguy cấp phải lấy đại sự làm trọng, bỏ tình cảm phụ nữ qua một bên. Vô Trần con phải nhớ, làm việc lớn phải dám quyết đoán, khi nào cần vứt bỏ nên bỏ tất đi, đừng để tình cảm làm cho khốn đốn. Hiện tại nhanh tới gần ta, chúng ta nhân lúc cao thủ quỷ vực đang toàn lực tập trung vào Lục Vân thì lúc đó liều mạng mở đường."

Nhẹ thở dài, trong ánh mắt Kiếm Vô Trần có vẻ không nỡ, cuối cùng nhìn lại Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt. Hắn xoay người ánh mắt thoáng chốc chợt trở lên lạnh lùng, Thiên Linh thần kiếm trong tay xuất ra uy lực mạnh gấp ba lần, một kiếm đã bức lùi Vô Phách, đồng thời tay trái huy động, một đạo huyền thanh sắc quang mang hướng Hắc Hà quỷ vương ấn tới. Hắc Hà Quỷ vương nhãn thần biến đổi, thấy Phong Hồn phù xuất hiện lập tức nhanh chóng tránh xa. Kiếm Vô Trần nắm lấy cơ hội, thân ảnh chớp nhoáng xuất hiện bên cạnh Liễu Tinh Hồn một kiếm bức lui Âm Lệ.

Liễu Tình Hồn khẽ nói: "Toàn lực hướng cửa ra xông tới, chú ý theo bảo hộ ta, ta bắt đầu phát động Huyền Ngọc Hồ đây." Dứt lời, thân thể lão như mũi tên lăng không hướng cửa ra lao đi. Kiếm Vô Trần tay trái cầm Phong Hồn phù, tay phải cầm Thiên Linh thần kiếm đồng thời phát động, tập trung công kích mãnh liệt hướng truy cản của Hắc Hà Quỷ vương và Vô Phách. Cười lạnh một tiếng, thân ảnh Hắc Hà Quỷ vương và Vô Phách cùng chớp động, thân hình bỗng nhiên tiêu biến. Nhưng chỉ sau chớp mắt, thân hình bọn chúng đã xuất hiện trước mặt hai người Kiếm Vô Trần kiên quyết chặn đường tới lối ra.

Liễu Tinh Hồn lúc này nhãn thần u ám, trên trán hiện ra một tia hắc sắc âm khí. Nhìn hai tên cao thủ hiện ra trước mắt, khóe miệng Liễu Tinh Hồn nở một nụ cười tàn khốc tà ác mở miệng thét lớn, một đạo quang hoa xanh ngọc xuất hiện giữa không trung. Vật vừa xuất ra, Liễu Tinh Hồn nhanh chóng kéo theo Kiếm Vô Trần động thân nhằm hướng lối ra lao tới.

Tâm thần rung động, Hắc Hà quỷ vương và Vô Hồn gian Vô Phách thình lình nhận ra điều gì đó đều ngửa mặt nhìn lên không trung, chúng nghe thấy tiếng âm u kỳ dị, gió lạnh chợt nổi lên. Chỉ thấy một chiếc bình hai quai màu xanh ngọc, úp ngược giữa không trung, thân bình xoay tít phát ra tiếng động kỳ dị chói tai. Một cỗ hấp lực xoáy tròn đáng sợ xuất hiện, như muốn nuốt chửng tất cả mọi thứ trong thoáng chốc vây trọn khu vực phía ngoài cửa ra. Giữa những tiếng kêu gào thảm thiết thật kinh khủng, hơn ngàn tên quỷ binh trong chớp mắt đã bị hút vào bên trong hóa thành vô ảnh.

Liên tục gầm lên giận dữ, Hắc Hà quỷ vương cùng Vô Phách đồng thời nổi giận, thân hình nhanh chóng lao ra phía bên ngoài muốn né tránh lực hút đáng sợ này. Giữa không trung cách đó không xa, Bất Tử Huyết Lệ, Vô Gian Quỷ Sát, Vô Hồn Âm La phẫn nộ nhìn không gian xoay chuyển, Huyền Ngọc hồ nhanh chóng trở nên to lớn. Còn Âm Thi quỷ vương đang giao thủ cùng Lục Vân cũng phát giác ra, lập tức điên cuồng hét lớn bỏ Lục Vân xông tới Kiếm Vô Trần.

Dưới đất Ngạo Tuyết cùng mọi người đang bị vây chặt, thì nhìn thấy Huyền Ngọc hồ đang hút vào rất nhiều quỷ vật trong lòng không khỏi thở phào một tiếng. Tuy nhiên vừa mới vui mừng, tám người đã cảm thấy một cỗ lực rất mạnh kèm theo hấp lực có thể cuốn trôi cả đất trời đang mãnh liệt cuốn hút thân mình vào. Tâm trạng chấn động Thương Nguyệt hét lớn: "Mọi người cẩn thận, nhanh chóng tập hợp lại cùng liên thủ để chống đỡ cỗ hấp lực đáng sợ kia." Lục Vân thấy Quỷ vương ly khai không đuổi theo, mục quang nhìn lên Huyền Ngọc hồ trên không trung. Tuy không rõ đây là bảo vật gì, nhưng Lục Vân cảm nhận rõ ràng trong Huyền Ngọc hồ này ẩn chứa âm sát chi khí quả thật là một vật vô cùng tà ác. Nhìn thấy hai người Kiếm Vô Trần đã lao vào cửa lối vào thông đạo, Lục Vân lạnh nhạt hừ một tiếng không tin nổi bọn họ thuộc danh môn chính phái mà ẩn giấu thứ pháp bảo tà ác như vậy, đúng là lòng người khó đoán.

Mục quang vụt chuyển, thấy mọi người gặp tình thế không ổn Lục Vân hạ xuống, chàng đang định mở miệng nhưng cảm thấy điều gì đó không ổn liền nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía Âm Thi quỷ vương. Giữa không trung Âm Thi quỷ vương điên cuồng rống một tiếng, một cái cờ nhỏ màu đen đón gió phình lên che trước Huyền Ngọc hồ . Hắc kỳ vừa hiện, trong chớp mắt hóa thành một đạo hắc vân che kín trời, ngăn trở Huyền Ngọc hồ cách tuyệt với phía dưới. Dưới sự cản trở của hắc kỳ, Huyền Ngọc hồ hoàn toàn đã không còn tác dụng.

Lúc này thân thể Hắc Hà Quỷ vương xuất hiện ngay bên cạnh cửa thông đạo hy vọng ngăn cảnhai người đào tẩu. Tuy nhiên sau một tiếng hét kinh hoàng đầy vẻ sợ hãi, thân thể Hắc Hà quỷ vương bỗng nhiên bắn mạnh về sau, quỷ khí ngoài thân chớp mắt tiêu biến và bị trọng thương nghiêm trọng. Thấy hắn bị trọng thương làm cho bọn cao thủ Âm Lệ, Vô Phách, Bất Tử Huyết Lệ đang dụng toàn lực xông tới cửa ra phải thất kinh, khẩn cấp dừng ngay thân hình lại.

Nhìn Kiếm Vô Trần nhanh chân đào tẩu mang theo Phong Hồn Phù, khiến cho bọn cao thủ Quỷ Vực trong tâm chấn động và đầy phẫn nộ. Lúc đầu bọn chúng muốn tiến tới chặn hắn lại, vô luận thế nào cũng không để mất đi Phong Hồn Phù. Nhưng Hắc Hà quỷ vương đã thụ thương, khiến cho lũ Quỷ vực cao thủ tự tư tự lợi đều dừng lại không tiến tới, cẩn thận phân tích lợi hại đều thấy không nên hấp tấp hành sự nữa.

Bên ngoài thông đạo bọn quỷ quân có tới một vạn, dưới sự phản công của các cao thủ đã chết gần hai nghìn tên. Thêm nữa lại bị Huyền Ngọc hồ điên cuồng hút cũng chết rất nhiều, còn lại không đủ bốn nghìn. Ngoài ra Hắc Hà quỷ vương đã bị trọng thương khi giao chiến, Âm Lệ, Vô Phách, Âm Thi quỷ vương đã tiêu hao không ít tu vi, tất cả chỉ còn Quỷ vực tam đại hung tà chưa động thủ, thực lực vẫn còn rất mạnh mẽ.

Rống lên một tiếng phẫn nộ không cam tâm, Âm Thi Quỷ vương chuyển thân lạnh lùng nhìn nhóm người của Lục Vân, hắn muốn đem tất cả nộ khí phát tiết lên mình bọn họ. Phẫn nộ nhìn Lục Vân, Âm Thi Quỷ vương cất giọng đầy hận thù nói: "Thật đáng chết, tất cả là do lũ người các ngươi. Nếu không vì các ngươi đã thu hút sự chú ý của bọn ta, thì làm sao hai tên kia có thời cơ phát động lợi khí đó trốn đi cùng với Phong Hồn Phù. Để trừng trị bọn đáng ghét các ngươi, ta nhanh chóng lột da các ngươi, đâm nát các ngươi, uống cạn máu các ngươi." Quỷ thủ huy động, Âm Lệ chỉ huy quỷ tướng đằng sau, xuất lĩnh quỷ quân mãnh liệt tấn công. Đồng thời, quỷ tiên cùng quỷ mị xung quanh cũng phẫn nộ hét lớn cũng điên cuồng công kích.

Nhìn xung quanh, ánh mắt Lục Vân trầm trọng khẽ nói: "Mọi người hãy cẩn thận, chúng ta hiện tại chỉ có một cơ hội duy nhất để tiến vào thông đạo, đó là lúc bọn chúng chưa kịp tiến hành phong bế. Một khi chúng phong bế xong thông đạo, chúng ta hoàn toàn không còn hy vọng nào nữa. Tất cả bây giờ khẩn trương tới gần đây, Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt phòng vệ hai bên tả hữu, sư phụ cùng sư huynh toàn lực đoạn hậu, chúng ta xông lên." Nói xong hồng quang bạo xạ, Như Ý Tâm Hồn kiếm ẩn chứa kiếm mang như ánh ngọc quét thẳng phía trước mở đường. Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt một tả một hữu huy động thần kiếm, cùng Lục vân tạo thành hình tam giác toàn lực xông tới trước. Mọi người phía sau tự huy động trường kiếm, bám theo Lục Vân tiến lên theo sau. Xung quanh khoảng chục tên quỷ tiên cùng lũ quỷ mị miệng phát ra tiếng hét tức giận liên miên, điên cuồng phát động Quỷ vực Hóa Hồn đại pháp, ẩn chứa sức mạnh xâm thực tà ác vô biên công kích mãnh liệt mọi người. Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt do thần kiếm có khả năng khắc chế quỷ vật vì vậy áp lực không lớn lắm, nhưng Tử Dương chân nhân cùng Phong Viễn Dương phía sau phải đối mặt với áp lực nặng nề không gì sánh được.

Nhìn từ xa, giữa đám quỷ quân đen kịt bức áp có một đoàn người chầm chậm di động, vô số những luồng sáng kỳ dị giữa hắc sắc quỷ ảnh hiện ra chói mắt phân ra trông thật mỹ lệ. Tử Dương chân nhân mím chặt môi, tay cầm trường kiếm điên cuồng vũ động kiên quyết chống lại rất nhiều đòn tấn công của cao thủ Quỷ vực. Bên cạnh Phong Viễn Dương trong ánh mắt xuất hiện một tia thảm đạm, thân hình rung động dữ dội trên khóe miêng còn vương chút huyết tích. Không hề than thở, không rên một tiếng, Phong Viễn Dương vẫn nghiến chặt răng tận lực bảo hộ sau lưng bốn người bị thương tiến lên phía trước.

Lục Vân thần kiếm tung hoành múa loạn, liệt hỏa chân nguyên cường đại thiêu đốt tất cả những lực lượng tà ác gần đó, nhanh chóng hủy diệt bọn địch nhân phía trước mặt. Hai bên cánh do có Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt toàn lực trợ giúp, vì vậy tốc độ tiến tới của Lục Vân không hề giảm sút. Ánh mắt nhìn hướng về cửa ra ánh chừng cự ly còn độ năm trượng, chỉ cần nỗ lực chắc chắn vẫn có hy vọng. Hét lớn một tiếng, Lục Vân tiếp tục thôi động chân nguyên toàn thân, liệt hỏa chân nguyên bá đạo điên cuồng phát ra làm cho quỷ khí phía trước giảm đi. Lợi dụng đòn thế mãnh liệt này, Lục Vân dẫn dắt mọi người tiến thêm một trượng.

Hiện tại cuộc tử chiến vẫn không khác lúc trước, chẳng mấy chốc cửa ra đã tới gần. Giữa không trung Âm Lệ, Vô Phách, Âm Thi quỷ vương tam đại hung tà đang theo dõi cuộc chiến, bắt đầu di chuyển tới gần Lục Vân chuẩn bị xuất thủ cản trở đường chạy thoát của mọi người.

Ba trượng, hai trượng rưỡi, hai trượng, mỗi bước một gần hy vọng của mọi người càng lớn dần, trong ánh mắt hiện rõ ý chí cầu sinh khiến tất cả đều cố gắng. Tử Dương chân nhân và Phong Viễn Dương thần sắc đã tái nhợt, ánh mắt vô quang, thân hình không ngừng run rẩy nhưng vẫn nghiến chặt hàm răng không hề lên tiếng. Phía sau Tất Thiên nhìn hai người rồi khẽ nói với Đỗ Lực: "Đến lượt chúng ta rồi đấy. Sư đệ, chuẩn bị xong chưa?" Ngữ khí ảm đạm, thực sự đang ẩn giấu điều gì đó.

Khẽ gật đầu, Đỗ Lực nhìn kỹ Tất Thiên yếu ớt nói: "Chuẩn bị xong rồi, lúc trên đường tới đây đệ đã chuẩn bị rồi." Nói xong Đỗ Lực nhẹ ngẩng nhìn chân trời, tựa hồ nơi đó là gia đình, nơi đó là cố hương.

Vỗ mạnh tay lên vai, Tất Thiên kiên cường nhìn hắn trầm giọng nói: "Thôi nào, mạnh mẽ lên, không được để lũ quỷ vật ở Quỷ vực coi thường đệ tử Nho viện chúng ta. Hạo Nhiên chính khí, nhân giả vô địch!" Thân thể chấn động, Đỗ Lực nắm chặt tay sư huynh cố gắng gật đầu.

"Mọi người nghỉ ngơi đi, bây giờ nhiệm vụ này giao cho chúng tôi giải quyết nốt." Nói xong Tất Thiên cùng Đỗ Lực đồng thời xuất hiện trước Tử Dương chân nhân và Phong Viễn Dương một kiếm bức lui quỷ mị. Tử Dương chân nhân nhìn hai người nhẹ thở dài, không nói lời nào chỉ khẽ gật đầu.

Được Tất Thiên cùng Đỗ Lực vào trận, tốc độ tiến lên tăng hơn nhiều, thoáng chốc cự ly chỉ còn gần một trượng. Nhận thấy cửa thông đạo đã đến gần, Lục Vân hét lớn: "Mọi người toàn lực cầm cự. Sắp đến rồi, cố gắng lên!"

Nói xong thần kiếm quang hoa tăng lên gấp ba lần, theo đó mỗi lần tiêu diệt hơn trăm tên quỷ binh phía trước mặt.

Sáu tên cao thủ Quỷ vực vẫn đứng im giữa không trung, bỗng nhiên đồng thời phát động tấn công chớp nhoáng. Chỉ thấy bên trên hắc vân cuồn cuộn, hắc sắc quang mang hội tụ thành quang ảnh và quang trụ khác nhau, trông như một hắc võng che kín bầu trời đối mặt với mọi người vây quanh. Do sáu tên đại cao thủ này tu vi cao cường, thêm vào lại tập kích bất ngờ, một đòn cường đại này giáng xuống lập tức đánh vào giữa nhóm người Lục Vân.

Nguy hiểm cận kề, Lục Vân ngẩng đầu lên và miệng phát ra một tiếng hét tức giận. Thần kiếm ngự không, một con huyết sắc cuồng long từ thân kiếm đằng không bay lên xông thẳng vào sáu tên cao thủ. Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt cũng đã nhận thấy nguy hiểm, toàn thân quang hoa bạo phát, thần kiếm trong thời gian ngắn nhất liên tục huy động hai trăm bốn mươi mốt lần. Thần kiếm cấp tốc huy động với thanh âm mãnh liệt xé không, hình thành một tiếng động kỳ dị chói tai, kèm theo một hồng một tím hai đạo quang hoa hình thành chín tầng bảo vệ phía trên đầu mọi người.

Tử hồng quang hoa dưới sự công kích của hắc sắc quang ảnh xáo động kịch liệt, ngay lập tức bị phá hủy. Lực công kích cường đại hung mãnh như sóng thần, điên cuồng đột phá tuyến phòng ngự mà Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt dựng lên rồi ngay lập tức đánh vào thân thể mọi người. Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt do sở hữu chiến giáp hộ thể, dễ dàng chống lại lực đạo mãnh liệt như phá hủy đó. Nhưng mọi người xung quanh không có được may mắn như vậy, khi sức mạnh đó tới gần, ngoài cố gắng chống chọi thì đã bị lực lượng cường đại ép chặt xuống dưới đất.

Những tiếng kêu đau đớn và phẫn nộ cùng lúc tràn ngập cả chiến trường. Không hề quay lại nhưng trong đầu Lục Vân hiện rõ thảm trạng của mọi người.

Trừ Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt bề ngoài có vẻ chưa bị trọng thương, Vân Phong dưới sự che chắn của Hứa Khiết thụ thương không nặng lắm. Trong bốn người thì Tử Dương chân nhân và Phong Viễn Dương bị lực mạnh mẽ ép chặt xuống đất, toàn thân huyết mạch rách ra, máu bắn tung tóe, còn huynh đệ Tất Thiên và Đỗ Lực không tốt gì hơn, cũng bị đè chặt xuống hoàn toàn không thể cử động.

Tiếng cười truyền lại, sáu tên cao thủ Quỷ vực vô thanh vô tức xuất hiện trên đầu âm u nhìn mọi người. Nhìn xung quanh một lượt, Âm Thi quỷ vương lạnh lùng nói: "Đám người đáng hận kia, cuối cùng đã bị chúng ta phong ấn tại bầu trời âm ám này. Hừ, còn mấy tên thì lại trốn mất cùng Phong Hồn phù mà chúng ta thiên tân vạn khổ mới lấy được. Hiện tại chúng ta hủy diệt hồn phách bọn này luyện hóa thành nguyên thần, để bọn chúng nhận sự trừng phạt tàn khốc nhất." Cạnh đó năm tên cao thủ không nói nói gì, cùng gật đầu chuẩn bị hành động.

Gầm lên giận dữ, Lục Vân quay lại cùng Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt bay lên chia làm ba hướng bảo vệ mọi người. Mắt nhìn nhau, trong ánh mắt ba người đều lộ vẻ đau xót nhưng không ai nói gì, lúc này những gì đã nói chẳng cần phải nói lại, chỉ cần ánh mắt giao nhau mọi tâm ý đều được giãi bày. Những lần sống chết cùng nhau khiến cho ba người Lục Vân, Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt có một sự tương thông sâu sắc. Ba người trao đổi xong cái nhìn, đã hiểu rõ tâm ý.

Lạnh lùng nhìn ba người, lục đại cao thủ của Quỷ vực cười lên âm ám đồng thời tấn công. Tuy nhiên, lúc bọn chúng đang tấn công thì một đạo huyền thanh quang mang từ trong thông đạo chiếu thẳng ra. Giữa thanh sắc quang mang, vô số phù chú biến hóa thành các dạng đồ án khác nhau bay tỏa ra trong không trung. Cuối cùng những đồ án đang lơ lửng giữa không bắt đầu hợp lại, từ từ hình thành nên một đồ án hình bắc đẩu thất tinh. Lúc đồ án bắc đẩu thất tinh vừa thành hình thì bẩy vị tinh tú đột nhiên phát xuất ra ánh sáng chói mắt, giữa không trung hợp thành một vòng ánh sáng nối liền thất tinh với nhau, rồi bay trở lại vào trong động.

"Không, không được!" Điên cuồng gầm thét, lục đại cao thủ thần tình cực kỳ phẫn nộ, từng tiếng hét không cam tâm như tê tâm liệt phế. Lục Vân cùng Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt nhìn thấy thất tinh đồ án tiêu tan, thần sắc liền đại biến, trong mắt lộ ra vẻ ảm đạm cùng tuyệt vọng. "Thất tinh hoàn hiện, Quỷ vực trần phong!" Không ngờ tâm địa Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh Hồn lại độc ác như thế, chúng đã phong ấn thông đạo giữa Quỷ vực và Nhân gian. Như vậy nhóm người Lục Vân, trong tình huống này làm thế nào trở về nhân gian đây? Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Mục quang chuyển động, sáu đại cao thủ cùng lúc theo dõi chín người còn đang bị mắc kẹt lại, trong mắt chúng ẩn chứa quang mang tà ác lạnh lẽo vô biên. Tất cả sự giận dữ, tất cả oán hận, đều tập trung ở trên thân Lục Vân và mọi người. Những đôi mắt như muốn nuốt hồn phách, âm ám lạnh lùng tà ác làm cho mọi người rợn cả tóc gáy, như có một luồng khí lạnh chạy từ đỉnh đầu xuống tận bàn chân. Xung quanh tất cả quỷ tiên, quỷ mị, quỷ tướng, quỷ binh đều phẫn nộ nhìn và bắt đầu chầm chậm tiến lại vây tất cả mấy người vào giữa. Lướt nhìn sáu người trọng thương, vẻ mặt Lục Vân khôi phục lại nụ cười đã mất. Mục quang chuyển tới khuôn mặt Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt, ánh mắt ba người giữa không trung giao nhau nhè nhẹ gật đầu, nụ cười thê lương cùng lúc xuất hiện. Không nói gì, ba người đồng thời chuyển thân xoay lưng vào nhau, hoành ba thanh thần kiếm giơ ngang trước ngực. Từng làn gió nhẹ thổi khẽ làm tóc của hai nữ tử bay bay, đầy vẻ tang thương lẫn phiêu dật trong đó. Giữa bầu trời âm ám, ba nhân ảnh bình tĩnh đứng giữa trận đơn độc đối mặt với hàng ngàn cao thủ.

Là những ai, giữa thiên quân vạn mã đứng kiêu ngạo không hề cúi đầu.

Là những ai, trong thế giới Quỷ vực âm u trường kiếm trong tay vẫn xoay ngang phía trước. Là những ai, trong khoảnh khắc tĩnh lặng trầm mặc. Là những ai, giữa những làn huyết quang thản nhiên hồi thủ. Trời cao như có muôn lời nhẹ nhàng thủ thỉ và mây ngập ngừng ngoái lại không đi. Đáy mắt thổn thức nhu tình như sóng, trái tim liệu còn lại bao nhiêu điều hối tiế c?

Chuyến đi tới Quỷ vực, liệu đã thành công hay dang dở? Điểm này có thể nói là chưa rõ ràng. Phong Hồn phù đã được thu hồi, phong ấn thông đạo giữa Quỷ vực và Nhân gian đã được phong bế, cuối cùng đã giữ được hòa bình cho nhân gian hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng chín người bọn họ có phải là cái giá phải trả của nhiệm vụ này? Trong chín người thì sáu người trọng thương, ba người nguyên vẹn hiện phải đối mặt với hàng ngàn quỷ quân cùng sáu đại cao thủ của Quỷ vực, trong tình huống này nhóm người Lục Vân đối phó ra sao, kết quả sau này sẽ thế nào?