Lời nói của Trường Xuân huynh cũng có một chút đạo lý, vì sự an nguy của Nhân gian cũng nên dũng cảm đứng ra nhận lệnh. Nhưng ta chỉ xin hỏi một câu, đã không biết bao nhiêu lần bản môn báo tin cho Thiên Kiếm viện biết thời điểm trừ ma đã tới, sao không nghe thấy huynh có nhiệt tâm được như vậy? Phải chăng Trường Xuân huynh tiền hậu bất nhất, tính trước mặt nói một kiểu nhưng sau lưng lại làm một kiểu?
Giọng nói có phần lạnh lùng, Huyền Ngọc chân nhân đứng trước Trường Xuân chân nhân lên tiếng chất vấn.
Trong đại sảnh mọi nguời đều biến sắc mặt, tựa hồ như không nghĩ Huyền Ngọc chân nhân có thể lên tiếng hỏi trực tiếp như vậy. Đứng trước, Lý Trường Xuân nét mặt đầy vẻ khó coi. Mọi người đều lặng im không nói một câu, trong lòng suy nghĩ, không biết được Lý Trường Xuân làm cách nào mà trả lời được câu hỏi đó. Đứng ở bên cạnh, Quân Bất Hối đỡ lời:
- Việc Huyền Ngọc chưởng giáo nói chỉ là hiểu lầm mà thôi, mới đây qu ý phái Càn Nguyên chân nhân tới Thiên Kiếm viện, do Trường Xuân sư huynh bận việc không thể tiếp đón nên tại hạ chính là người tiếp đãi. Lúc đó cũng chỉ vì chuyện Lục viện liên minh mà tại hạ nhất thời kích động, nói tới việc Lục viện liên minh mà sao nhãng những việc của Càn Nguyên sư huynh nói ra. Bữa nay tại đây, tại hạ mong Huyền Ngọc chưởng giáo tha lỗi.
Càn Nguyên chân nhân sau khi nghe những lời đó, sắc mặt bỗng lạnh lùng rồi giận dữ nói:
- Quân đại hiệp thật là thay đổi nhanh chóng quá, lâu ngày không gặp mà biến đổi nhiều đến thế. Lúc đó ta nhớ rõ ràng ngươi nói gì mà, sao lần này tự nhiên nhanh chóng thay đổi lời nói tới như vậy.
Chứng kiến tình huống bất diệu, Đạo viên Thất Huyền chân nhân vội vàng lên tiếng:
- Hai vị đạo hữu đừng nóng giận, việc tại Thiên Kiếm viện lúc đó cũng khó có thể phân định, thêm nữa cũng là chuyện trong quá khứ rồi, ta nghĩ không nên nhắc tới nữa làm gì nữa. Lần này mọi người tới đây, mục đích chính không phải là những chuyện đó mà là vì sự an bình của Nhân gian. Hợp lại ắt mạnh, chia ra ắt yếu. Điểm này ta hy vọng Huyền Ngọc huynh nhìn vào chuyện thiên hạ thương sinh mà phân chia nặng nhẹ tạm thời bỏ qua, đừng tranh cứ những chuyện khác nữa. Mục đích của ta đến đây là vì thiên hạ, tịnh không phải là thù oán cá nhân nên mong mọi người hãy nhanh chóng thương nghị cho chuyện liên minh nhanh chóng được thành lập, trước mắt mọi người chung tay ứng phó trường kiếp nạn sắp tới.
Sau khi nghe những lời của Thất Huyền chân nhân, Huyền Ngọc chân nhân nhìn tất cả mọi người một lượt rồi nói:
- Vì chúng nhân thiên hạ Dịch viên chúng tôi chắc chắn sẽ có mặt, trường kiếp nạn đó Dịch viên sẽ cố gắng mà ra sức, còn chuyện Lục viện liên minh thì Dịch viên chúng tôi cần phải cân nhắc. Cơ nghiệp Dịch viên cả nghìn năm nay, một mai nếu gia nhập liên minh thì Dịch viên ta sẽ như thế nào? gặp phải những hạn chế ra sao? phải giữ nguyên trạng thái truớc kia của bản môn, hay phải hoàn toàn phụ thuộc theo liên minh rồi dần dần thủ tiêu Dịch viên? Những điều đó ta bản thân là Dịch viên chưởng giáo không thể không nghĩ tới. Mọi người trước tiên hãy giải thích cho ta vấn đề đó rồi ta sẽ cân nhắc lại để trả lời sau.
"
Tất cả mọi người nghe rõ vấn đề đó đều đưa mắt nhìn tới Phong Lôi chân quân phía trên. Đồng thời Nho viên Hạo Vân cư sĩ sắc mặt có chút biến đổi, tựa hồ như ý thức rõ được vấn đề Huyền Ngọc chân nhân đưa ra. Một mai nếu liên minh rồi thì cuối cùng Lục Viện còn tồn tại được không? Nếu quả thật không còn tồn tại thì không phải cuối cùng tất cả đều bị Thiên Kiếm viện thôn tính hết hay sao? Cười khẽ một tiếng, Phong Lôi chân quân đáp:
- Huyền Ngọc chưởng giáo tâm tư cẩn thận, điều đó quả thật là vấn đề hết sức trọng yếu. Hiện tại ta chỉ có một vấn đề lớn muốn nói, lần này Lục viện liên minh chủ yếu chỉ vì muốn ứng phó với hạo kiếp của Nhân gian, sở dĩ lúc đầu muốn liên thủ là mong các viện tận dụng hết mọi năng lực của mình, có lực thì xuất lực, có mưu thì xuất mưu, tất cả mọi người cùng nhau mà vượt qua cửa ải khó khăn này. Sự việc mà Huyền Ngọc chưởng giáo bận tâm tạm thời sẽ không xuất hiện, bất quá sau này sẽ nói lại. Hạo kiếp sắp tới quá mãnh liệt, chính đạo không có khả năng chế ngự, thì tới lúc đó phải chăng vô luận Lục viện hay Dịch viên lại có thể duy trì? Lý do lần này để liên minh cũng là vì muốn tập trung toàn bộ lực lượng của Nhân gian để đối kháng với kiếp nạn nghìn năm hiếm gặp. Quả thật là về sau này tình hình rốt cục nó như thế nào thì hiện tại không ai có thể nói chính xác cho được, ta chỉ hy vọng rằng mọi người tất cả hãy đồng lòng, còn nếu không được như vậy thì không chỉ có Lục viện mà cả Nhân gian sẽ có khả năng trầm luân trong sự thống trị của yêu ma. Hiện giờ tình huống như thế nào ta nghĩ tất cả mọi người đều cũng có thể nghĩ được.
Toàn bộ đại sảnh đều yên lặng, mọi người đều suy nghĩ tới lời nói của Phong Lôi chân quân. Trước tiên thì thấy lời nói của lão đạo này có phần khoa trương, nhưng không phải không có khả năng xảy ra nên khiến cho mọi người không thể phản bác. Tiếp đến, theo phân tích tình huống hiện tại thì Vực chi tam giới xuất hiện tại Nhân gian, trong lúc này thế lực của đối phương vô cùng mạnh mẽ, Nhân gian chính đạo nếu không liên hợp lại với nhau thì sớm muộn cũng lần lượt bị tiêu diệt.
Thứ ba là Phong Lôi chân quân đến từ Vân Chi pháp giới, là nơi mà vô số người tu chân cả đời hướng tới, vì vậy mà lời của lão ta nói lúc này có vẻ như đại biểu cho những người còn đang giấu mặt của Vân Chi pháp giới, với giới tu chân thông thường mà nói thì không dám phản bác. Tu chân không giống như những người khác, tu vi cao thâm có thể hiểu rõ tạo hoá thiên địa, có thể dự báo trước một số việc mà thường nhân không biết. Vì vậy trong mắt những người bình thường bọn họ đều có vẻ uy nghiêm thần bí.
Nhìn khắp mọi người đang đứng trong đại sảnh, Thất Huyền chân nhân mở miệng nói:
- Huyền Ngọc chân nhân thấy lời nói của gia sư tại hạ thế nào? Hiện tại khắp tu chân giới ma vật tung hoành, mỗi vùng đều xuất hiện dấu vết của ma vật sát nhân. Nếu quả thật chỉ bằng năng lực của một phái, căn bảnhoàn toàn không thể ứng phó với chúng. Vì lê dân bách tính, những người tu đạo như chúng ta tạm thời vứt bỏ đi những tạp niệm lấy thiên hạ an nguy mà gánh vác, cùng nhau bảo hộ sự hoà bình của Nhân gian. Lần này liên minh cũng chỉ là hình thức, một dạng của kế hoạch hợp nhất, có hợp nhất mới khả dĩ thống nhất và vạch rõ khuôn phép để phân chia rõ ràng công việc của mọi người. Tất cả phải lấy sự an nguy của Nhân gian làm mục tiêu, quyết không để xuất hiện việc lợi dụng liên minh nhằm phục vụ cho lợi ích cá nhân. Thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách, Huyền Ngọc huynh nghìn vạn lần phải phân định rõ ràng, việc này không chỉ đơn thuần vì sự an nguy của Nhân gian mà còn vì sự an nguy của Lục viện, bao gồm cả Dịch viên ở trong đó. Chính là "nếu da không còn thì sao lông mọc được" tới lúc chính đạo bại vong phải chăng Dịch viên cũng có thể tồn tại huy hoàng mãi trên Nhân gian?
Nghe những lời đó Pháp Quả đại sư, Ngọc Vô Song, Lý Trường Xuân cùng nhau lên tiếng khuyên hy vọng Huyền Ngọc chân nhân đồng ý. Tuy nhiên, trên mặt của Huyền Ngọc chân nhân không biểu lộ chút gì, không một ai biết được lúc này lão đang suy nghĩ những gì. Trên đại sảnh những tiếng rầm rì dần dần biến mất, mọi người đều tập trung vào Huyền Ngọc chân nhân để đợi câu trả lời cuối cùng của lão. Không cần biết đó là đồng ý hay là không, Huyền Ngọc chân nhân chỉ cần đưa ra câu trả lời thuận tai vậy là đủ để tiếp tục cho vấn đề tiếp theo.
Ngồi lặng yên trong toà đại sảnh, Huyền Ngọc Chân Nhân vẻ mặt thoáng qua chút trầm tư. Với tình hình hiện tại, hiển nhiên lần này ngũ viện với hoài bão và sự thành tâm tới đây, mặc dù có thể tự ý cự tuyệt, nhưng qua những lời nói đó có thể thấy hậu quả cũng khá nghiêm trọng. Nhưng nếu lần này đồng ý thì định mệnh của Dịch viên giờ đây sẽ nằm trong tay kẻ khác và sự tồn vong của Dịch viên ai có thể nói được rõ ràng? Rồi Huyền Ngọc chân nhân lại nghĩ tới lời của tổ sư hiển thánh, Lục viện liên minh thất giới tất loạn. Nếu như quả thật là như vậy thì khi Lục viện liên minh chẳng phải cũng chính là lúc thất giới bắt đầu rơi vào cảnh loạn lạc sao? Nếu lần này toàn lực phản đối, không hiểu có thể khả dĩ ngăn trở điều đó hay không? Nhưng dáng điệu của mọi người lại có khí thế hăm doạ như vậy, nếu như không đáp ứng thì liệu có hữu dụng hay không?
Trong lúc này Huyền Ngọc chân nhân cảm thấy bản thân mình bị đưa vào tình huống vô cùng khó xử, chỉ thấy lão đôi mày nhíu lại rồi lại lộ rõ dáng vẻ trầm tư.
Nhìn thấy dáng vẻ trầm tư của Huyền Ngọc chân nhân, Pháp Quả đại sư nhẹ giọng nói:
- Trước mắt tình hình có như thế nào ta cũng không nên đề cập đến nữa. Nếu như truyền thuyết là sự thật thì Thái Âm tế nhật chính là điềm bất tường ngàn năm hiếm gặp. Lần này Thái Âm trùng hiện, Nhân gian hạo kiếp thật là khó có thể tránh khỏi, khi tình huống đó xảy ra không ai có thể biết được nó sẽ ác liệt đến như thế nào. Hãy tưởng tượng tới tình huống tốt nhất, khi vực chi tam giới xuất hiện tại Nhân gian cùng lúc đó chính đạo liên minh cũng bắt đầu thành lập kết hợp với Vân Chi pháp giới cùng nhau tiêu diệt bọn chúng. Còn với tình huống xấu nhất là khi thất giới loạn thì Nhân gian yêu ma quỷ quái vô số, nếu như thế lực chính đạo phân tán cuối cùng sẽ vướng bại vong, tới lúc cuối cùng cả Nhân gian chìm trong tăm tối, cảnh tượng lúc đó như thế nào không ai dám tưởng tượng tới. Huyền Ngọc chưởng giáo vì cơ nghiệp nghìn năm của Dịch viên mà thận trọng suy xét như vậy điều đó cũng là cần thiết, nhưng điều đó chỉ hợp lý lúc Nhân gian hoà bình mà thôi. Chứ sắp tới Nhân gian đại loạn có môn có phái nào có khả năng không bị cuốn vào vòng xoáy đó chứ?
Hiểu rõ được lời nói của Pháp Quả đại sư, Nho Viên Hạo Vân cư sĩ cũng lên tiếng: Nguồn: http://thegioitruyen.com
- Lời nói của đại sư rất đúng, chính vì việc lần này có quan hệ hết sức trọng đại nên cho Huyền Ngọc chưởng giáo chút thời gian để chấp nhận chuyện đó. Hiện tại chúng ta hãy nên nói tới những việc tiếp theo. Nếu như việc liên minh được thành lập, các viện sẽ phân phối nhiệm vụ ra sao, điều động nhân thủ cách nào? Hơn nữa còn vị trí minh chủ ai sẽ là người đảm trách, vị trí đó lấy công bình để cạnh tranh, do mọi người cùng tiến cử hay là toàn bộ do Vân Chi pháp giới sai khiến? Người đó năng lực như thế nào để phục chúng, có khả năng thế nào để được sự tin tưởng trong vị trí đó? những chuyện như vậy cũng cần chúng ta phải thảo luận.
Khẽ nhìn Thất Huyền chân nhân, Pháp Quả đại sư lặng yên không nói, tựa hồ như gặp khó khăn khi đề xuất vấn đề này. Thất Huyền chân nhân như hiểu rõ ý tứ của Pháp Quả đại sư liền vội vàng cất lời:
- Lần này do sự việc rất quan trọng, như gia sư tại hạ đã nói minh chủ nhân tuyển do những người phía trên nhận định, còn cụ thể là ai thì tới lúc cuối của buổi thành lập liên minh sẽ công bố. Còn khả năng như thế nào thì bao giờ cũng phải là người tận lực mà ra sức rồi. Để phân phối nhiệm vụ và điều động nhân thủ việc đó đã được tạm thời thảo luận, hiện tại chỉ chờ Huyền Ngọc huynh trả lời rồi chúng ta sẽ bàn luận một cách cụ thể vấn đề đó.
Đôi lông mày cau lại, Hạo Vân cư sĩ đảo mắt một vòng nhìn mọi người, thấy tam phái cao thủ không nói một câu, biểu lộ sự bình tĩnh tựa hồ như họ đã biết rõ kết quả. Chỉ có các Dịch viên cao thủ thần sắc không vui chút nào, tuy nhiên mặc dù không nói ra nhưng trên những khuôn mặt đã biểu lộ sự cực lực phản đối sự tình.