Thất Sơn Tiên Môn

Chương 124: Ngàn cân treo sợi tóc




Lý Văn Hậu lái chiếc xe máy điện cà tàn của mình, chờ theo con gái cưng Lý Linh từ từ rời khỏi Thất Sơn Gia Viên. Cứ cách vài giây là lại nghe tiếng 2 cha con cười nói với nhau, vô cùng hạnh phúc.

Đứng nhìn theo bóng xe của Lý Văn Hậu, Trần Hồng Thắm âm thầm suy nghĩ trong lòng

“Cô gái này có điều gì đặc biệt mà Hư Linh có vẻ vô cùng quan tâm. Nếu không phải biết chắc chắn Hư Linh sẽ không làm chuyện gì mà không có lợi cho Minh Quân thì mình đã hoài nghi động cơ của Hư Linh rồi. Thôi, cứ nghe Hư Linh nói mà làm vậy!”

Trần Hồng Thắm tiếp tục gọi điện cho ai đó

“Thưa tiểu thư, bộ phận truyền thông xin nghe”

“Truyền lệnh của ta cho bộ phận truyền thông. Chuẩn bị công bố ra bên ngoài một tin tức. Em trai của ta sẽ thu nhận một người đệ tử. Hình ảnh và thông tin thì hãy đến chỗ tuyển dụng mà lấy.”

“Thưa tiểu thư, thời gian thì thế nào, cần gấp hay bình thường?”

“Cứ bình thường thôi, đảm bảo trong vòng vài ngày công bố ra đại chúng là được. Nhớ phải làm cho thật hoành tráng”

“Dạ, thuộc hạ đã rõ”



Trên tỉnh lộ 948, Lý Văn Hậu và Lý Linh đang tiếp cận dần với thị trấn Nhà Bàng.

“Con gái, chúng ta hãy ghé thị trấn mua vài bộ quần áo mới cho cả gia đình mình nhé. Cả nhà ta cũng không thể làm mất mặt Thất Sơn Gia Viên được. Chính thức vào đó ở thì cũng nên ăn mặc cho đẹp một chút.”

“Dạ, ba muốn như thế nào cũng được. Miễn là ba mẹ, em và chú sống vui vẻ là được. Con sợ sao khi đến Thất Sơn Gia Viên thì con sẽ còn rất ít thời gian gặp gỡ mọi người.”

“Ha ha ha, con gái khờ à. Đi theo trưởng môn tu luyện là chuyện quan trọng nhất. Cả nhà chúng ta đều phụ thuộc vào con rồi, nhất là em gái của con, sau này còn phải nhờ vào con nhiều”

“Dạ, con biết rồi, con sẽ cố gắng tu luyện thật chăm chỉ”

“Ha ha ha, phải như vậy chứ. Tới thị trấn rồi, hôm nay ba sẽ xuất máu cho con gái của ba một bộ quần áo mới thật là xịn sò luôn”

….

Trong căn nhà của Lý Linh

Cao Thời Đại đang ra sức hì hục với 2 nữ nhân theo hầu mình thì nghe bên ngoài có tiếng báo cáo của thuộc hạ

“Thiếu gia, thiếu gia, có tin vui. Đã nhìn thấy mục tiêu, bọn họ đang ghé thị trấn để mua sắm. Dự kiến trong vòng 40 phút sẽ trở về nhà”

Cao Thời Đại nghe thấy tin tức thì ánh mắt lóe lên hận ý. Hắn hung hăng tấn công thêm một phát chí mạng thật mạnh. Cô gái đang hầu hắn la lên một âm thanh mà đám thuộc hạ ở bên ngoài nghe được đều cảm thấy ngứa ngáy trong người.

Khoảng 5 phút sau, Cao Thời Đại bước ra ngoài. Bên trong phòng, 2 cô gái đã nằm vật vã ra vì mệt mỏi.

“Truyền lệnh của ta, tất cả ẩn nấp đi. Treo luôn cái xác của con nhỏ đã chết lên chung với 2 người kia. Ta muốn nhìn thấy cảnh con ả đó phản ứng gì khi vừa về nhà.”

Nói mấy chữ cuối cùng, hắn nghiến răng nghiến lợi mà nói, hận ý sâu vô cùng.

Thật ra, hắn và Lý Linh cũng chẳng có gì mà phải hận thù như thế. Nhưng hắn cứ hết lần này đến lần khác gặp chuyện không may mắn. Làm gì cũng không thuận lợi, hắn lại đem các thứ bực bội đó đổ hết lên đầu Lý Linh.

Có lẽ bản thân hắn cũng đã không còn tỉnh táo để thấy được hiện tại hắn hành động vô cùng ngu xuẩn và lỗ mãng.

Dường như có tác động thần bí nào đó từ trong hư vô mờ mịt, che mờ tâm trí của hắn, buộc hắn phải hành động theo bản năng hung ác và càng quấy khi xưa.

Thuộc hạ của Cao Thời Đại nhanh chóng làm theo. Thi thể người em gái tội nghiệp của Lý Linh cũng bị treo lên. Bên cạnh là phần thân của mẹ và chú Lý Linh. Bọn họ đều bị khống chế huyệt vị, chỉ có thể nhìn, nghe mà không thể nói gì.



Tiếng xe máy điện tiến đến gần căn nhà, vẫn còn thường xuyên nghe thấy tiếng cười nói của Lý Linh và Lý Văn Hậu.

“Két ..két ….két”

Tiếng phanh xe vang lên, chiếc xe trượt đi một đoạn ngắn mới dừng lại. Lý Linh hơi chật vật vì bất ngờ với quán tính của xe.

“Ba ơi, có chuyện gì vậy. Có chó nhà ai chạy ngoài đường hả ba?”

Lý Văn Hậu không thể trả lời, vì tâm trí của ông bây giờ không còn nhìn thấy gì khác ngoài cảnh trước ngôi nhà của ông.

Nơi đó, vợ, con gái và em trai của ông đang bị treo lơ lửng. Ngoài con gái của ông thì những người còn lại đều đã bị chặt đứt hết tay chân. Cảnh tượng chẳng khác nào địa ngục giữa trần gian.

Lý Văn Hậu buông tay khỏi chiếc xe máy điện, rồi dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy về hướng căn nhà, vừa chạy vừa nói bằng cái giọng run run như đang chịu một cái lạnh thấu xương.

“Mình ơi, em ơi, con ơi. Chuyện gì đã xảy ra thế này. Ai đã làm chuyện này, ai đã làm chuyện này….”

Ở trong bóng tối, Cao Thời Đại ra lênh

“Giải khai khẩu huyệt cho bọn chúng!”

Vợ và em trai của Lý Văn Hậu đột nhiên cảm thấy mình có thể nói chuyện được. Cả 2 đồng thời nhìn về hướng 2 cha con Lý Linh và hét lên.

“Anh ơi chạy đi, nhanh chạy đi đi, đừng đi qua đây, nhanh chạy đi …”

“Anh ơi chạy đi, cứu lấy con của chúng ta, nhanh chạy đi, đừng có đi qua đây, nhanh quay đầu chạy đi”

Lý Linh cũng đã nghe được tiếng của mẹ và chú mình, ánh mắt của cô cũng nhìn qua căn nhà của cô. Sau đó, toàn bộ cơ thể của cô chấn động mãnh liệt. Tinh thần của cô bị sốc kịch liệt. Tay chân của cô bị kích thích liên tục co giật, khiến cho cô đứng cũng không thể đứng vững.

Cô cũng nối bước Lý Văn Hậu, gần như là vừa đi vừa bò về phía căn nhà.

“Ra tay!”

“Vèo … Phập, Phập…”

Đầu của mẹ và chú Lý Linh bị chặt lìa, rơi xuống đất rồi lăn lóc mấy vòng mới dừng lại.

Chứng kiến tận mắt cảnh tượng đó, Lý Linh ngã quỵ tại chỗ mà hét lên

“MẸ! MẸ ƠI! … MẸ ƠI!!”

Lý Văn Hậu cũng quỳ xuống, đôi bàn tay chằng chịt vết chai sạn đưa ra chạm lên cái đầu đã rời khỏi thân thể của vợ ông. Tay ông liên tục run, mắt của ông mở to, từng tia máu như muốn phá vỡ mạch máu và vỡ ra. Ông ngửa mặt lên trời hét lớn

“ÔNG TRỜI ƠI! TẠI SAO ? RỐT CỤC LÀ TẠI SAO?”

“Vèo…Phập”

Lý Văn Hậu chỉ cảm thấy tầm nhìn bị xoay tròn, rơi xuống đất, sau đó là một màu tối đen như mực. Ông cũng đã bị chém đầu tại chỗ.

Lý Linh nhìn thấy đầu của cha mình rơi xuống thì phun ra một ngụm máu tươi rồi bất tỉnh.

Từ bên trong căn nhà, Cao Thời Đại bước ra cùng với đám thuộc hạ của mình. Hắn nhìn qua mấy cái xác đầy máu me rồi nhìn qua Lý Linh, sau đó thì cất tiếng cười to

“Ha ha ha … này thì dám xem thường bổn thiếu gia, này thì làm mất mặt bổn thiếu gia. Nhưng mà còn chưa xong đâu, từ giờ cô sẽ phải lấy thân xác ra hầu hạ bổn thiếu gia đến chết mới thôi”

Cao Thời Đại nói xong thì ra hiệu cho 2 tên thuộc hạ tiến lên bắt Lý Linh lại.

Hai tên này tiến lên, đở Lý Linh đã hôn mê dậy, định trói Lý Linh thì phát sinh biến cố

“Víu .. Víu … Phập, Phập”

Hai âm thanh xé gió vang lên, sau đó là tiếng cái gì đó bị chặt đứt. Đầu của 2 tên thuộc hạ rơi xuống.

Đám người Cao Thời Đại còn chưa kịp phản ứng thì đã có hai bóng người cấp tốc tiếp cận và đỡ lấy Lý Linh.

Lúc này, Cao Thời Đại mới nhìn rõ kẻ ra tay là ai. Chính là 2 cô gái đi theo hầu hạ hắn. Nói chính xác hơn là 2 đệ tử của Nữ Quyền Môn đã bị cha hắn tẩy não.

“Con mẹ nó, các ngươi làm cái gì vậy hả?”

Hai cô gái cũng không trả lời Cao Thời Đại. Ngay khi vừa tiếp cận Lý Linh, một người lên tiếng nói nhỏ với người còn lại.

“Ta sẽ đoạn hậu, sư muội hãy mang theo cô ấy chạy về hướng rừng tràm Trà Sư!”

Cô gái còn lại cũng không nói nhiều, chỉ gật đầu thể hiện đồng ý.

“Ngay bây giờ!”

Cô gái cầm đầu vung kiếm chém về phía Cao Thời Đại. Cô gái còn lại thì ôm theo Lý Linh thi triển thân pháp bỏ chạy.

Kiếm khí kèm theo linh khí nhanh chóng tiếp cận đám người. Cao Thời Đại cũng không có hoảng sợ mà vẫn rất bình tĩnh đứng đó.

Khi kiếm khí tiếp cận, một tên luôn đứng bên cạnh Cao Thời Đại vung đao ra cản.

“KENG!”

Tiếng kim loại va chạm vang lên, toàn bộ kiếm khí bị đánh tan. Người nọ phi thân lên cao hơn 10 mét, hắn nhìn theo bóng lưng cô gái đang chạy rồi nhểnh miệng cười mỉa mai

“Trước mặt của ta mà vọng tưởng có thể mang người bỏ chạy!”

Nói rồi hắn chém ra một đao, đao khí hình thành một tia ánh sáng hình lưỡi đao bay thẳng về hướng mục tiêu. Những nơi đao khí đi qua, không khí bị đốt cháy tạo ra tiếng nổ đốp đốp.

Cô gái làm công tác đoạn hậu vừa nhìn thấy đối phương phi thân lên thì đã biết thời cơ đã mất, cô cũng không thể chặn lại đao khí của đối phương. Cô chỉ kịp hô lên

“Sư muội, cẩn thận!”

Vị cô nương đang mang theo Lý Linh bỏ chạy quay người lại, cô chỉ kịp ném Lý Linh sang một bên, sau đó linh khí hộ thể tràn ra hình thành một lá chắn.

Đao khí mạnh mẽ chém lên lá chắn linh khí, tạo ra âm thanh va chạm của kim loại.

“KENG .. ”

“RẮC …”

“PHẬP!”

Lá chắn linh khí chỉ có thể ngăn cản đại đa số sức mạnh của đạo khí thì đã bị vỡ tan. Phần còn lại của đao khí hung hăng chém lên người của cô gái. Tạo ra một vết thương kéo dài từ trên vai trái xuống tới eo bên phải.

Cô gái bị thương và rơi từ trên không xuống đất, cô phun ra một ngụm máu tươi rồi gian nan đứng lên.

Sư tỷ của cô thấy vậy liền quát lớn

“Sư muội, tiếp tục chạy, nhớ báo thù cho tỷ!”

Nói xong thì cô vung kiếm chém thẳng hướng Cao Thời Đại. Mục đích của cô là khiến cho tên đao khách kia phải phân tâm bảo vệ Cao Thời Đại.

Nhưng mà, cô đã đánh giá thấp thuộc hạ xung quanh Cao Thời Đại. Kiếm khí vừa bay lại gần thì đã bị hơn 5 thanh đao hất tung lên cao.

Lại có thêm 5 tên thuộc hạ khác nhảy ra, tất cả đều vung đao lên chém thẳng về phía vị sư tỷ này. Những tên này tuy chưa phải là linh đồ nhưng cũng là võ sĩ đỉnh phong. Chân khí cũng đã chuyển hóa thành linh khí một bộ phận lớn.

Một người thì không thể đơn thân độc mã giao phong với linh đồ, nhưng kết hợp sức mạnh của 5 người thì vẫn có thể dư sức giết chết một linh đồ.

Liên tục chống đỡ từng đao từng đao từ bốn phương tám hướng bay tới. Vị sư tỷ này bản thân cũng khó bảo toàn được lâu, nói gì đến đoạn hậu.

Đứng ở trên cao, tên đao khách kia thấy vậy thì mỉm cười. Ánh mắt hắn hướng ra vị trí cô gái đã bị thương. Hắn lại vung đao lên, linh khí tràn ra dung nhập vào thanh đao.

“Tuyệt mệnh đao!”

“Vèo ….”

Một đao chém ra, đao khí đi trước, đao phong theo sau, tạo thành một cơn lốc nhỏ, ầm ầm kéo về hướng cô gái đang bỏ chạy ở đằng xa.

Nếu trúng một đao này, không bị chém ra làm 2 thì cũng bỏ mạng tại chỗ. Còn né tránh? đã không còn kịp, cô gái bị thương, đao khí lại rất nhanh, làm sao mà né được.

Cô gái nhìn đao khí kéo về phía mình, hai mắt đỏ như máu, không hề chớp mắt, cô nghiến răng nghiến lợi nói

“Ta không cam tâm, ông trời ơi, ông đúng là không có mắt mà!”

“Roẹt roẹt … ầm ầm ẦM ẦM ..”

Dường như nghe thấy tiếng nói của cô gái, ông trời cũng có phản ứng. Tiếng sấm nổ vang lên, nhiều tia sét thô to từ trên cao xuất hiện và giáng mạnh xuống đất. Nó lại vô tình cắt ngang qua đao khí, sức mạnh của đao khí lập tức bốc hơi.

Các tia sét tạo ra nhiều vụ nổ lớn, sóng xung kích ép văng mọi thứ xung quanh. Một cách hữu ý mà vô tình, cả ba cô gái đều bị đánh văng đi ra xa, rời khỏi khu vực chiến đấu.

Sư tỷ của cô gái phản ứng đầu tiên là muốn quay lại, nhưng có một âm thanh luôn vang vọng trong đầu cô, bảo cô đi về một nơi nào đó. Cho dù không hiểu gì, nhưng cô cũng nghe theo.

Còn cô gái mang theo Lý Linh thì bị ngã lên một đống rơm cỏ, an toàn vô sự. Cô cũng phản ứng cực nhanh, túm lấy Lý Linh rồi chạy đi như điên.