Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 230: Ai thải bổ ai?




CHƯƠNG 230: AI THẢI BỔ AI?

-Vận công để chữa thương thì phải cởi sạch y phục, chứ nếu bất cẩn một chút, thì dã tràng xe cát.

Tống Thanh Thư biểu hiện khá là quái lạ.

Chu A Cửu lẳng lặng nhìn theo hắn, tựa như muốn biết được ý nghĩ trong lòng của hắn, quá một lúc lâu, khẽ thở dài:

-Ta có chút hối hận vì đã cứu ngươi…

Tống Thanh Thư áy náy với ánh mắt nàng, lẳng lặng chờ nàng nói tiếp.

Quả nhiên, Chu A Cửu ngượng ngùng tiếp tục nói:

-Vậy lát nữa ngươi hãy che đôi mắt mình lại đi..

Nàng còn có quá nhiều việc chưa có làm xong, tuy rằng ngượng ngùng xấu hổ, thế nhưng phong thái hoàng tộc khiến cho nàng rất nhanh điều chỉnh tốt tâm tình, bình tĩnh tiếp nhận hiện thực này.

-Nếu có che kín đôi mắt tại hạ cũng vô dụng thôi.

Tống Thanh Thư lắc đầu.

-Ngươi không che mắt lại?
Chu A Cửu thay đổi sắc mặt.

-Không phải,

Tống Thanh Thư cười khổ nói,

-Bởi vì hiện tại trong cơ thể tại hạ đã không còn chân khí của Thần Chiếu kinh, lần trước bị Tống Thanh Thư bức ép rơi xuống vực sâu, dẫn đến trong cơ thể âm dương nhị khí mất cân đối, lại thêm một lần nữa luyện một loại nội công khác, luồng chân khí mới này đã xóa đi chân khí Thần Chiếu kinh tồn tại trong người.

Chu A Cửu thấy ngực mình thắt lại, khóe miệng rỉ một vệt máu, hận hận nhìn hắn:

-Ngươi cố tình trêu đùa ta sao?

- Cũng không phải, tại hạ nhắc đến Thần Chiếu kinh trước đó chỉ là để cho công chúa chậm rãi thích ứng, miễn cho công chúa khi nghe được phương pháp chân chính cứu mạng thì sẽ trở mặt. Tống Thanh Thư đáp.

-Chân chính phương pháp, là sao?

Chu A Cửu tò mò nhìn hắn.

-Tại hạ tu luyện lại từ đầu là loại công pháp có tên gọi là Hoan Hỉ Thiện Pháp, dựa vào kiến thức từng trãi của Cửu công chúa, có thể biết được lai lịch của nó.
Tống Thanh Thư nói thẳng ra thì không tiện, dù sao môn công phu này nói ra trước mặt một nữ nhân thì quả là có chút hạ lưu..

-Hoan Hỉ Thiện Pháp?

Chu A Cửu quả nhiên biến sắc,

-Công phu đê tiện thái bổ âm khí hạ lưu kia?

- Hoan Hỉ Thiện Pháp thực chất là một môn tương tự võ công Song Tu, mà không phải Thái Bổ võ công , còn hạ lưu hay không hạ lưu, cái này là dựa theo đạo lý của người thấy đúng thì nó đúng, thấy sai thì nó sai…

Tống Thanh Thư đành phãi diễn giải.

-Ngươi nói cùng ta công phu này để làm cái gì?

Chu A Cửu quay đầu đi, không muốn nghe hắn tiếp tục nói.

-Hoan Hỉ Thiện Pháp có tác dụng cực kỳ kỳ diệu, sau khi tại hạ luyện môn võ công này, luồng chân khí Hoan Hỉ Thiện Pháp tựa như nuốt chửng hai luồng chân khí Cửu Âm chân khí cùng với Thần Chiếu chân khí, bởi vậy bên trong cũng có đặc tính của hai loại chân khí này, nhưng chỉ là không thể chữa như Thần Chiếu kinh trước đây là thông qua bên ngoài cơ thể vận công chữa thương.
Tống Thanh Thư đáp.

-Vậy muốn chữa thương thì phải làm sao?

Trong lòng Chu A Cửu đã đoán được mấy phần.

Tống Thanh Thư có chút lúng túng,

-Chỉ có thông qua nam nữ kết hợp thì tại hạ mới có thể đem Hoan Hỉ chân khí truyền vào bên trong cơ thể của công chúa, chữa trị nội thương..

Chu A Cửu cũng đã đoán trước như vậy, những vẫn biến sắc, lạnh lùng nhìn hắn:

-Có phải là ngươi muốn chiếm tiện nghi của ta?

Tống Thanh Thư nghiêm mặt nói:

- Tại hạ nếu đối với Cửu công chúa có ý định, thì sẽ quang minh chính đại theo đuổi công chúa, không đến phải dùng thủ đoạn bỉ ổi như thế, huống chi không những công chúa còn là bằng hữu, mà lại còn mấy lần đã cứu tại hạ..

Nghe xong hắn nói, Chu A Cửu thở dài:

-Ngươi để ta suy nghĩ lại…

-Cửu công chúa, bây giờ thương thế đang trầm trọng, nếu như cứu trị trễ, e rằng dù có đại la kim tiên cũng cứu không được.
Tống Thanh Thư không hề nói dối, hắn có thể nhận ra được khí tức của Chu A Cửu càng lúc càng yếu.

-Việc quan hệ đến danh tiết của ta, làm sao hối thúc được chứ..

Chu A Cửu lườm hắn nói.

Nghe vậy Tống Thanh Thư cũng không dám giục nữa, vì không muốn ảnh hưởng đến tâm tư nàng, hắn lẳng lặng ngồi dưới đất nhắm đả tọa.

Quá thời gian một nén nhang, Chu A Cửu giọng nói truyền đến:

-Ngươi... ngươi …chữa trị đi…

Tống Thanh Thư mở mắt ra, Chu A Cửu ánh mắt kiên định không còn nữa, trên da thịt trắng nõn cũng nhiễm một tầng đỏ ửng, nhìn trên giường mỹ nhân lẳng lặng nằm, Tống Thanh Thư thầm than, nếu như có lựa chọn, chính hắn cũng không nghĩ là nhanh như thế lại được kết hợp thân thể xáƈ ŧɦịŧ với nàng, tình cảm giữa hai người còn rất đạm bạc sơ sài, ngày hôm nay mình làm như vậy, khó tránh khỏi có hiềm nghi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn…
-Cửu công chúa… y phục trên người là tự mình thoát hay là tại hạ giúp công chúa?

Chu A Cửu nghe được Tống Thanh Thư hỏi, trong lòng hận không thể một quyền đánh vào trên mặt hắn, tức giận trả lời:

-Tùy ngươi!

-Vậy tại hạ đến đây ….

Tống Thanh Thư đến ngồi ở mép giường, bàn tay từ từ hướng về nàng nơi cổ vạt áo tới gần, Chu A Cửu hai mắt nhắm nghiền, đôi lông mi dài khẽ run.

-Khoan đã!

Khi những đầu ngón tay Tống Thanh Thư vừa chạm tới cổ áo nàng, Chu A Cửu đột nhiên mở mắt ra.

-Hả?

Tống Thanh Thư còn tưởng rằng nàng đổi ý, lúc này nếu như nàng không đồng ý, chính hắn cũng không thể cưỡng ép để cứu nàng được.

-Đem đôi mắt của ta che lại đi..

Chu A Cửu c mở miệng nói làm cho Tống Thanh Thư sững sờ.

-Tại sao?

Tống Thanh Thư buột miệng hỏi.

-Ngươi không cần biết.
Chu A Cửu nghiêng đầu sang chỗ khác, không nhìn hắn nữa.

-Vậy cũng được…

Tống Thanh Thư ánh mắt liếc nhìn chung quanh, nhìn xuống bên hông nàng đai lưng bằng tơ lục, tính chất mềm mại, độ rộng cũng vừa vặn thích hợp che mắt, liền đưa tay ra giật lấy đầu sợi. ..

Đưa tay tới bên hông lại bị Chu A Cửu theo bản năng chặn lại, Tống Thanh Thư biết trong tâm trí nàng vẫn còn giãy dụa, nên chặn lại bàn tay nàng, hắn nhẹ nhàng kéo một cái, liền đem đai lưng của nàng cỡi ra, Chu A Cửu cả người cứng đờ, thở dài một hơi, rốt cục nhận mệnh mà nhắm hai mắt lại.

Bởi vì mất đi sợi đai lưng ràng buộc, y phục trên người Chu A Cửu như đóa hoa sen nở tràn ra, Tống Thanh Thư đưa tay đưa đến trong cổ áo nàng, chạm tới da thịt mềm mại trơn nhẵn, rõ ràng thấy được thân thể Chu A Cửu run lên.
Có điều đã đến mức độ này, Tống Thanh Thư cũng không làm Liễu Hạ Huệ, bàn tay từ từ di động, Chu A Cửu hô hấp càng ngày càng gấp rút, hai bầu vú không ngừng chập trùng cực kỳ mê người, nhưng Tống Thanh Thư lo lắng thương thế của nàng tăng lên, vội vàng đem hoan hỉ chân khí truyền vào trong cơ thể nàng, quả nhiên thân thể của nàng chậm rãi mềm nhũn ra.

Bàn tay luồn sau gáy của nàng, tuy rằng bị khăn lụa che khuất đôi mắt, thế nhưng vẻ thanh lệ vẫn không mảy may mất đi, mũi ngọc tinh xảo cùng, đôi môi anh đào trên khuôn mặt không một tỳ vết…

Nhìn đôi môi mọng của nàng nàng hơi hé mở lóng lánh ướŧ áŧ ánh sáng lộng lẫy, Tống Thanh Thư cảm thấy cổ họng khô nóng, liều lĩnh đưa miệng mình hôn tới.

-Um..um…...

Chu A Cửu bị bất ngờ không kịp đề phòng, hàm răng trắng đều thất thủ, bị đầu lưỡi của hắn tiến nhanh vào khoang miệng, vừa mới bắt đầu thì phản kháng một hồi, nhưng rất nhanh nghĩ tới chung quy là do mình lựa chọn, cuối cùng thì đầu lưỡi của nàng đáp lại quấn cuộn với lưỡi của Tống Thanh Thư
Lo lắng thương thế nàng có biến, Tống Thanh Thư quyết định mau chóng cứu nàng, vì lẽ đó liền thôi thúc toàn bộ chân khí Hoan Hỉ, khí tức kíƈɦ ŧɦíƈɦ tính dục của nữ nhân cũng tăng cao nồng nặc, nghe được từ yết hầu nàng truyền đến tiếng “ um..um..” ngọt ngào, Tống Thanh Thư biết thời cơ đã gần đủ rồi, hai tay hắn liền tách ra y phục trên trên người nàng, lộ ra thân thể trắng mịn mềm mại,

Cảm nhận được động tác nam nhân trên người mình, Chu A Cửu trong lòng nổi lên cảm giác khác thường, ngượng ngùng trong bóng tối , cũng vui may là che đậy hai mắt, chứ không thì nàng qua lúng túng.

Có điều đôi tay và cái lưỡi của người nam nhân thủ đoạn kỳ cao minh, trải qua thời gian bị hắn chạm đến, cũng không lâu lắm Chu A Cửu biết đến cái u cốc bên dưới của mình đã làm tốt việc chuẩn bị tiếp nhận, Chu A Cửu trong miệng lẩm bẩm thì thầm:
-Viên đại ca...

Chu A Cửu để cho Tống Thanh Thư bịt kín hai mắt của mình, tuy rằng bởi vì ngượng ngùng, nhưng còn có một nguyên nhân không nói ra được, thân thể thuần khiết của nàng bây giờ giao cho một nam nhân xa lạ, đành dựa vào bị che lại hai mắt, đem đặt người nam nhân nằm trên cơ thể mình, ảo tưởng hóa thành hình dáng của Viên Thừa Chí..

Tống Thanh Thư trong lòng đã định, lúc này trên người Chu A Cửu chỉ còn chiếc yếm cùng cái tiểu nội khố màu đỏ ở bên trong, che đậy phía dưới chiếc yếm là hai bầu vú vưu vật, khiến người ta chỉ muốn phạm tội, mặt trên yếm thêu một đôi uyên ương hý thủy, thực sự là rất mê người, một khối tam giác đen sẫm ẩn hiện, phía dưới bao trùm lấy chiếc rãnh nhỏ âm hộ màu hồng đỏ cực kỳ dụ nhân, Tống Thanh Thư áp tay lên lên chiếc mu nhỏ láng mịn, bây giờ mới phát hiện nơi này đã nhầy nhụa, ướŧ áŧ vô cùng.
Đôi bàn tay hắn lần tháo chiếc yếm ra, yếm vừa rớt xuống, lập tức trước mặt sáng ngời, hai bầu vú vừa tròn vừa căng, vừa trắng vừa mịn, cao vút ngạo nghễ, phía trên là hai đầu núʍ ѵú đỏ hồng như anh đào, khiến cho người ta chỉ muốn ngậm ngay lấy mà mút nút.

Nghe tiếng rên khẽ của Chu A Cửu, hiển nhiên nàng vẫn cảm nhận được kɦoáı ƈảʍ, hắn không dám lãng phí thời gian, lập tức móc ra cây côn ŧɦịŧ, gân xanh nổi lên, qui đầu hướng lên trời, giống như đại pháo sắp khai hỏa vậy.

Chu A Cửu xúc cảm thấy trước người một sức nặng đè lên, dù nàng chưa có kinh nghiệm, nhưng với thiên tính nữ nhân khiến cho Chu A Cửu biết đến đã tới bước mấu chốt nhất, thân thể của nàng trở nên cực kỳ căng thẳng.

-Á…

Chu A Cửu kêu lên một tiếng đau đớn là lúc vừa nghe "phốc" một tiếng, côn ŧɦịŧ sáp nhập tiến vào phá vỡ màиɠ ŧяiиɦ nàng, côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư đã hoàn toàn cùng u cốc nàng kết hợp vào nhau, Chu A Cửu sơ kinh nhân đạo, bồng môn sơ khai liền cảm thấy một trận kích đau.
Tống Thanh Thư,sau đó dùng sức nhấn qui đầu vào trong hang động u cốc chật hẹp của Chu A Cửu, dừng lại một chút, thoáng cái đã cắm vào tận cùng đường hàng, chỉ nghe Chu A Cửu rêи ɾỉ một tiếng, đôi lông mày nhíu lại, bộ dáng rất thốn đau, bất quá lúc này hắn cũng không quản nhiều như vậy vì còn phải vận chân khí cứu người, trãi qua một lúc, côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư bị nhục động u cốc bao chặt xiết lấy, kɦoáı ƈảʍ không cần phải nói, bên trong vừa mềm, vừa khít, dịch nhờn tràn trề, làm cho tâm trí hắn như phiêu đãng, hít sâu một hơi, sau đó hắn tiếp tục chuyển động, tiến xuất tiến xuất, càng lúc càng nhanh….

Chu A Cửu thân thể bị Tống Thanh Thư thúc đẩy làm cho chấn động hai bầu vú lắc lư cực kỳ hấp dẫn, hắn đưa tay nắm lấy, một bên vuốt ve se đầu núʍ ѵú, một bên ve vuốt nắn bóp, Chu A Cửu khuôn mặt giờ như hoa đào, so với vẻ điềm tĩnh ngượng ngùng vừa rồi thì hoàn toàn không giống, bộ dáng nàng giờ rất vũ mị mê nhân nhìn lại song nhũ, so với khi nãy tựa hồ cũng lớn hơn, hai đầu núʍ ѵú vù hồng đào đã săn cứng độ nhô cao cao, toàn thân trắng nõn cũng dần biến thành ửng hồng, lộ rõ vẻ phong tình nữ nhân..
Trong đầu ảo tưởng với Viên Thừa Chí đang giao hoan, sau đó thì Chu A Cửu đã không nhận rõ chân thực cùng hư huyễn, hai tay cũng thanh tĩnh lại gắt gao nắm lấy thanh giường, bất tri bất giác hai chân co lại quấn quanh lên eo lưng của nam nhân, thậm chí còn uốn éo người nghênh hợp động tác nam nhân, trong miệng phát sinh tiếng rên vui sướng vô cùng..

Lúc Chu A Cửu mở mắt ra, thì phát hiện sợi dây tơ lụa che trước mắt đã bị tuột ra ra, chính mình đang có một tư thế ngượng ngùng, cái mông tròn đang bị Tống Thanh Thư nâng lên trên cao, càng khó chịu chính là cái âm hộ nàng như là hẩy lên phô bày mời mọc đối phương, bộ nhận sinh dục của hai người dính chặt kết hợp với nhau gắn bó như là keo sơn..

Hơi động đậy hạ thể bên dưới, Chu A Cửu rõ ràng mà cảm nhận được hình dạng cây thịt của Tống Thanh Thư tiến vào bên trong thân thể mình to lớn biết chừng đạo, đường hang u cốc như căng ra phồng lên, cái loại cảm giác ngượng ngùng làm cho nàng theo bản năng muốn tránh thoát ra, nhưng bên tai lại truyền đến thanh âm của đối phương:
-Đừng nhúc nhích, tại hạ đang dùng Hoan Hỉ Thiện Pháp chân khí qua tư thế giao hợp để trị liệu nội thương của Cửu công chúa, đã hoàn thành đến gần xong rồi, đừng làm hỏng trở thành dã tràng xe cát, ánh mắt nhìn về Tống Thanh Thư đối diện, Chu A Cửu lại đỏ mặt lên, liền vội vàng nghiêng đầu khép hờ mắt lại.

………………………………………………………………………………………….

Theo động tác nam nhân đẩy côn ŧɦịŧ vào trong u cốc, Chu A Cửu lúc này cảm giác mình như bị hòa tan thành nước, thậm chí nàng có thể cảm giác được cây thịt đáng giận kia mỗi một vòng rút ra, rồi lập tức bị nhồi vào khi qui đầu đụng phải hoa tâm, thì kɦoáı ƈảʍ như nước thủy triều đánh úp, thân thể yêu kiều từng trận trận co rút, trong tiếng thở hào hển thô trọng, Chu A Cửu cũng đã triệt để bị lạc vào chính giữa nồng đậm tìиɦ ɖu͙ƈ.
Cây côn ŧɦịŧ kéo ra đưa vào như bị dầu thấm, nước lóng lánh, xuất nhập moi theo từ trong hoa tâm ra dịch nhờn màu trắng sữa, dây dưa dính đầy trên thảm lôиɠ ʍυ của hai người, Tồng Thanh Thư đút vào tốc độ càng nhanh, mỗi một cái nhấn vào, qui đầu đều đội lên vào chỗ sâu nhất của cổ miệng đáy huyệŧ..

…………………………………………………………………………………………….

Đột nhiên Chu A Cửu cảm giác được hạ thể chấn động, bên trong u cốc nóng bỏng, mãnh liệt kíƈɦ ŧɦíƈɦ tê dại, trong nhất thời nàng liền thấy mình giống như có cảm giác kỳ quái khiến muốn bay cao thượng thiên đi, sâu trong đáy huyệŧ của dâʍ ɖịƈɦ cuồng phun...

-Um…a…..á…..

Từng làn âm tinh phún ra làm cho nàng tê dại cực kỳ thoải mái, càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ sảng khoái làm cho Chu A Cửu không ngừng kêu rên, phảng phất muốn đem sự suиɠ sướиɠ cực khoái của mình tuyên cáo với thiên hạ, âm tinh không ngừng hướng bên ngoài cửa miệng u cốc trào ra, chất lỏng sền sệt thoa đầy côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư, nhiểu xuống tại trên cái giường, không bao lâu đã đem miếng vải giường làm ướt một mảng lớn hòa lẫn chút ít màu đỏ nhạt...
Côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư bị cơn cực khoái của nàng làm cho tột cùng hưng phấn, hoa tâm chăm chú mút vào ở trên qui đầu, giống như cái miệng nhỏi nhắn của nàng trong lúc này ngậm lấy qυყ đầυ liều mạng bú ʍúŧ lấy vậy, phương vị ƈôи ŧɦịŧ càng không ngừng kíƈɦ ŧɦíƈɦ toàn bộ u cốc nàng, tinh quan của hắn cũng vỡ đê tuôn ra

-Hự…

Tống Thanh Thư thật dài một tiếng rên, đem từng làn đại pháo dương tinh bắn vào trong cơ thể nàng, chân khí đình chỉ chuyển vận, hai người một hồi run rẩy, vô cùng suиɠ sướиɠ.

……………………………………………………………………………………………

Không biết qua bao lâu, Chu A Cửu đột nhiên cảm thấy trong cơ thể của mình dâng trào chân khí mạnh mẽ hơn trước nhiều, ngẩng đầu kinh dị hỏi:

-Tại sao nội lực của ta...

Tống Thanh Thư mỉm cười:
-Hoan Hỉ Thiện pháp đúng là đại đa số thời điểm từ trước tới nay lấy âm tinh bù làm chủ, chỉ là do nhân thế hghĩ đến nó tà ác như vậy, vừa rồi thương thế của Cửu công chúa quá nặng, vì cứu công chúa, tại hạ phải vận dụng một loại khác pháp môn song tu, song tu vốn là dòng chảy công hưởng của tu vi nội công, thường thường hai người tu vi tương đương mới có thể đạt được hiệu quả to lớn nhất, nhưng nội lực của Cửu công chúa trong lúc đó kém xa tại hạ quá, nên kết quả cuối cùng chính là nội lực của công chúa hấp thu chân khí của tại hạ, vậy tính ra, thì chính công chúa được dương khí thải bổ mới đúng….