Thế Giới Mafia: Tình Yêu Giữa Lửa Địa Ngục

Chương 85: Tình Cảnh Siêu Thị




Những ngày cuối đông, thời tiết dù lạnh nhưng ánh chiều tà vẫn mang lại một chút ấm áp. Cả hai người ngồi trong xe, Huyền Giới lái xe, Nhàn Hy ngồi kế bên, tận hưởng từng khoảnh khắc yên bình. Khi nhìn ra cửa sổ, những tia nắng vàng rực rỡ dần chuyển sang màu cam ấm áp, ánh lên trên mặt đất một vẻ đẹp dịu dàng.

Vì còn sớm, Nhàn Hy kiến nghị Huyền Giới đưa cô đi siêu thị để mua đồ về nấu bữa tối. "Chú có thể đưa cháu đi siêu thị được không? Cháu muốn mua một ít đồ về nấu bữa tối" cô đề nghị.

Huyền Giới gật đầu đồng ý, đổi vị trí trên bản đồ đến siêu thị gần nhất. "Được thôi" hắn nói, mắt vẫn chăm chú vào con đường trước mặt. Chỉ một lúc sau, họ đã đền trước cửa siêu thị, ánh đèn neon sáng rực báo hiệu nơi đây đang mở cửa đón khách.

Khi đến siêu thị, Nhàn Hy đi phía trước, Huyền Giới đi theo sau giúp cô cầm đồ. Cô dừng lại ở từng kệ hàng, chọn lựa kỹ càng những nguyên liệu tươi ngon. Tuy nhiên, từ lúc đi vào đến giờ, cô nhận thấy mọi người cứ nhìn nhìn về phía cô và Huyền Giới.

Họ tò mò không những về chiều cao, vẻ bề ngoài, mà đặc biệt là gương mặt lúc nào cũng lạnh lùng, cảnh giác của Huyền Giới. Nhàn Hy cảm thấy ánh mắt của họ không chỉ chứa đựng sự tò mò, mà còn có phần e dè, ngưỡng mộ. Cô không thể làm lơ ánh mắt của mọi người được nữa, quyết định nhìn theo hướng họ đang nhìn.

Bọn họ đang nhìn về phía Huyền Giới. Nhàn Hy quay lưng lại, ngước lên nhìn Huyền Giới với đôi mắt đầy ngạc nhiên. Huyền Giới vẫn bình thản, dường như không để ý đến sự chú ý của mọi người xung quanh. "Có chuyện gì sao?" hắn hỏi, giọng nói trầm ấm vang lên.

Nhàn Hy cười nhẹ, trêu chọc. "Chú đừng cau mày như thế có được không? Bọn họ lại tưởng cháu ăn hiếp chú đấy!"

Huyền Giới nhìn cô, khẽ cười. "Tôi không cau mày, chỉ là tập trung thôi" hắn đáp, ánh mắt dịu dàng.

Nhàn Hy bật cười, cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Họ tiếp tục mua sắm, với Huyền Giới luôn bên cạnh giúp cô cầm đồ.

Bất chấp ánh mắt tò mò của những người xung quanh.

Sau khi mua sắm xong, cô và Huyền Giới đi đến quầy tính tiền. Lúc Nhàn Hy đi vào xếp hàng chờ đến lượt thì bị một cô gái từ sau đi đến đầy Nhàn Hy rồi chen hàng lên trước. Nhàn Hy bị cú đẩy không kịp phản ứng nên ngã lùi ra sau, cũng may Huyền Giới nhanh tay đỡ kịp cô.

"Em không sao chứ?" Huyền Giới hỏi, giọng lo lắng.

"Không sao!" Nhàn Hy trả lời, dù trong mắt cô vẫn còn chút hoảng hốt.



Khi Huyền Giới đưa tay đỡ Nhàn Hy đứng vững, hắn kéo cô ra phía sau lưng mình, tạo thành một rào cản bảo vệ.

Ánh mắt hắn chuyển sang sắc bén, gương mặt trở nên lạnh lùng như băng giá. Hắn hít một hơi sâu và hét lớn, giọng nói vang vọng khắp không gian của siêu thị.

"Này!

Âm thanh của hắn khiến cho cả hàng dài người xếp hàng và những khách hàng đứng gần đó giật mình quay về phía nguồn phát ra. Cả không gian chợt lắng lại, mọi ánh mắt đều đồ dồn vào Huyền Giới và Nhàn Hy.

Cô gái chen hàng vừa nãy quay lại, vẻ mặt có chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng trở lại vẻ thách thức. "Có chuyện gì mà phải hét lớn như thế hả? Điếc hết cả tai."

Huyền Giới không kìm nổi sự tức giận, ánh mắt hắn càng trở nên sắc lạnh hơn. Hẳn chỉ tay về phía Nhàn Hy, giọng nói đầy sự kiên quyết. "Cô vừa đụng trúng người của tôi! Mau xin lỗi cô ấy ngay!"

Cô gái không tỏ vẻ hối lỗi mà ngược lại, đôi môi mím lại thành một đường thẳng. "Làm quá vậy, chẳng có gì to tát cả. Chỉ là một va chạm nhỏ thôi mà."

Nhàn Hy đứng lặng im sau lưng Huyền Giới, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Những người xung quanh đều chú ý vào cuộc đối thoại này, nhiều ánh mắt tràn đầy sự tò mò và bối rối. Cô vội kéo tay Huyền Giới, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng kiên quyết, "Không sao!"

Huyền Giới nhìn sang Nhàn Hy, ánh mắt mềm hơn nhưng vẫn đầy lo lắng. "Nhưng..."

"Thật sự không sao đâu" Nhàn Hy khẳng định, cố gắng làm dịu tình hình. "Chúng ta không vội, nhường cô ta đi!"

Huyền Giới thở dài, ánh mắt không còn sắc bén như trước. Hắn quay lại nhìn cô gái một lần nữa, rồi rút lại sự tức giận của mình. "Thôi được rồi! Nghe em"

Cô gái lầm bầm điều gì đó rồi quay đi, bỏ lại sự căng thẳng và ánh mắt tò mò của đám đông. Khi không khí đã trở lại bình thường, Nhàn Hy và Huyền Giới tiếp tục việc xếp hàng. Dù không khí đã dịu xuống, nhưng những người xung quanh vẫn không ngừng theo dõi họ với sự tò mò không dứt.

Khi đã hoàn tất thanh toán và ra khỏi siêu thị, cả hai bước vào không gian ngoài trời, nơi ánh sáng chiều tà vẫn bao phủ khắp nơi. Huyền Giới mở cửa xe cho Nhàn Hy và sau đó vào ghế lái. Cả hai cùng trở về nhà Nhàn Hy trong một không khí yên bình, dù cho ngày hôm đó đã diễn ra không ít tình huống căng thẳng.