Thế Thân - Bán Tiệt Bạch Thái

Chương 74: Thu hồi






Bài viết được đăng lên lại lần nữa gây sóng gió, trước các loại suy đoán, thuyết âm mưu các kiểu, trong nháy mắt bị vả mặt, làm người ta kinh ngạc nhất chính là cái người đã từng bị Dương Đồng chèn ép nói bóng nói gió, dựa vào người khác để nổi tiếng Mạnh Oánh lại là bạn gái của tổng tài Hứa thị, đây là kịch bản thần tiên gì vậy.

"Cmn, anh ta nói Mạnh Oánh là Mạnh Oánh mà chúng ta biết đó sao?"

"Nhấn vào tài khoản được tag thì đúng là cô ấy rồi, không sai."

"Đây là tuyên bố sao? Tôi thật sự không dám tin tưởng."

"Chỉ có tôi là chú ý đến đôi khuyên tai chín chục triệu hả? Chị gái Mạnh Oánh xinh đẹp ơi, cho em xin miếng cảm nhận khi đeo nó đi ạ?"

"Có thể bạn chưa biết, đôi khuyên này có thiết kế hình lá cây, nhưng sau khi làm ra được thành phẩm, có cảm giác như được bảo bọc, mà nhìn xa xa thì mỗi chiếc khuyên tai giống như một nửa trái tim vậy, huống hồ ngoài đôi khuyên tai còn có một sợi dây chuyền, là nguyên một bộ của nó đó."

"Con mẹ nó chứ không biết nói thế nào, không biết mặt vị Dương tiểu thư kia đã sưng chưa thế? Giả mù sa mưa giả mạo bạn gái người ta, có thời gian đăng bài, mà sau khi hot search đi lên, thì không có thời gian đính chính là sao hả?"

"Rốt cục cũng có người chú ý đến độ giả tạo của Dương tiểu thư đây rồi, ai đời lại đi cosplay bạn gái nhà người ta kia chứ."

"Chính chủ tự đích thân đứng ra vả mặt, ôi, chuẩn bị nhận văn kiện của luật sư đi nha."

"Ầy, mị chỉ muốn biết dáng dấp của vị Hứa tổng này ra sao, có xứng với Mạnh Oánh nhà chúng ta hay không thôi."

# Mạnh Oánh bạn trai là tổng tài đương nhiệm tập đoàn Hứa thị #

# Mạnh Oánh là người sở hữu Vĩnh hằng chi lá#

# Mạnh Oánh Hứa Điện Thông báo #

Cuối cùng sau khi hot search ngoi lên, đã có không ít fan hâm mộ đã phát hiện vấn đề.

"Lại nói, sao cứ đặt Mạnh Oánh ở phía trước thế? Mà không phải là vị Hứa tổng kia."

"Đúng, nhìn Mạnh Oánh dàn một hàng trên hot search có hơi khủng bố."

"@ Hứa thị tập đoàn Hứa Điện, Hứa tổng, xin hỏi hot search như vậy anh hài lòng chưa?"

Người này cũng chỉ là bình luận cho vui, không hi vọng sẽ được trả lời, nhưng không ngờ, vậy mà được trả lời.

Hứa thị tập đoàn Hứa Điện trả lời Nghiệp tụ vành môi: "Hài lòng."

Người dùng Nghiệp tụ vành môi ngây người, mấy giây sau: "A a a a a a a a a a a vậy mà trả lời, vậy mà trả lời tui kìa, trời ạ, chứ không phải Hứa tổng cao quý lạnh lùng hả? Sao lại tương tác với tui hay vậy?"

Sau đó Hứa Điện lại đăng thêm một bài đăng mới.

Hứa thị tập đoàn Hứa Điện V: Với lại nói rõ một chút, dây chuyền【 vĩnh hằng chi lá 】 , cũng đã đưa cho bạn gái tôi @ Mạnh Oánh.

"Vãi? Vãi! ! ! Dây chuyền, dây chuyền 【 vĩnh hằng chi lá 】 hồi ba năm trước được một người thần bí đoạt về từ Miến Điện, hóa ra là anh, hóa ra là anh."

"Người thần bí đó lại là anh, Hứa tổng."

"Tôi nhớ được lúc ấy giá tiền là 200 triệu."

"Mị ngất, Mạnh Oánh tỷ, cổ với lỗ tai chị ổn cả chứ?"

"Mát mặt quá."

"Ghen tỵ ghê, bạn trai Mạnh Oánh thật có tiền."

*

Một sợi dây chuyền, 200 triệu?

Lướt hết một vòng, trong đầu Mạnh Oánh chỉ đọng lại một con số, 200 triệu, cô còn đeo mấy giờ, cô chấn kinh đến mức không có thời gian suy nghĩ điều gì khác.

Hứa Khuynh: Chị thấy chín chục triệu một đôi bông tai đã rất đáng sợ rồi, không ngờ còn có thứ làm chị sợ hơn nữa, em nói đi, em đeo cái dây chuyền đó rồi sao? Có đẹp không?

Hứa Khuynh: Hứa Điện thực sự tiêu tiền vì em đó, chị đây bái phục.

Mạnh Oánh: Đeo một chút, nhưng ở Geneva bên này không an toàn nên em bảo anh ấy cầm đi cả rồi, em không giữ.

Hứa Khuynh: Nhưng hắn thực sự tặng cho em.

Mạnh Oánh: ...

Hứa Khuynh: Ha ha, được rồi, chị biết em chắc chắn là đã tìm được bản thân trong cán cân tình yêu này nên mới chấp nhận hắn đúng không?

Mạnh Oánh: Vâng, chỉ là không nghĩ tới công khai nhanh như vậy.

Hứa Khuynh: Hắn tiền trảm hậu tấu.

Mạnh Oánh: Ừm.

Sau đó, trên weibo, điện thoại, không phải bị đánh nổ, thì là bị các loại tin nhắn tích tích tích tích vang lên liên hồi, thám thính có, ân cần thăm hỏi cũng có, còn có các loại truyền thông, bạn bè người quen, toàn bộ vội vã không nhịn nổi nhắn tin chúc phúc, thăm dò tin tức, ngay cả mấy thương hiệu tạp chí đã từng không đếm xỉa gì tới Mạnh Oánh khi cô trở lại giới giải trí một năm trước, giờ cũng đều nhao nhao nhắn tin chúc phúc, đồng thời thể hiện thành ý nói đợi cô học tập trở về, hi vọng có thể mời cô chụp ảnh bìa.

Còn nói muốn hợp tác lâu dài với cô.

Ba nhãn hiệunổi tiếng trực tiếp tìm tới cửa, hi vọng cô có thể làm đại diện, sau đó còn có mấy chương trình giải trí cùng hai sự kiện cũng tung cành ô liu cho cô.

Lần đầu tiên Mạnh Oánh bị nhiều tài nguyên như thế nện vào.

Có chút choáng đầu.

Trong mơ mơ màng màng, cô nghĩ thầm, hiệu ứng của cái tên này tốt thế. Nhưng, mặc dù có rất nhiều tài nguyên tìm tới cửa, mà bên phía truyền hình điện ảnh lại chẳng có động tĩnh gì, bởi lẽ muốn tuyển chọn diễn viên phải dựa vào năng lực, chứ không dựa vào vật chất phù phiếm. Trong lúc suy nghĩ miên mang thì Lưu Cần gọi điện tới.

Mạnh Oánh nhận.

Bên kia không nói gì, mấy giây sau, Lưu Cần mới thở mạnh một hơi: "Ông trời của tôi, hai người xác định thật rồi hả? Mà Hứa tổng chẳng có chuẩn bị gì liền trực tiếp công khai, điện thoại của công ty sắp nổ tới nơi rồi, giờ trước cửa công ty đều là phóng viên."

Lưu Cần biết Hứa Điện đuổi tới Geneva, nhưng không biết diễn biến sau đó cũng như kết quả, càng không ngờ Mạnh Oánh sẽ lên hot search bằng cách này trong khi đang ở nước ngoài.

Mạnh Oánh: "Em cũng là bị ép công khai."

Lưu Cần: "..."

Được thôi.

Hai người hàn huyên một hồi, Lưu Cần liền muốn đi xử lý chiếc hot search mang tới hiệu ứng kia, Mạnh Oánh liền cúp điện thoại, nói thật hai người dây dưa đến bây giờ, Lưu Cần cũng không cảm thấy bất ngờ khi bọn họ quay lại, chỉ hi vọng Hứa Điện đối xử tốt với Mạnh Oánh một chút, nhưng khi nhìn thấy Hứa Điện dứt khoát tuyên bố không để ai được lợi này, cô cũng không có ý kiến gì.

*

Lê thành.

Màn hình máy tính cho thấy rất nhiều tài khoản truyền thông đại V gửi tới tin tức.

"Dương tiểu thư, cô chắc chắn Hứa thị sẽ không gửi văn kiện luật sư sao?"

Một phút sau.

"Phi, Dương tiểu thư, cô nói chuyện không giữ lời, cô có chắc là cô quen biết Hứa tổng không thế? Chúng tôi đã nhận được văn kiện luật sư rồi đây này, hiện tại là gửi thư điện tử, sau đó liền có văn bản tới nhà đó, Dương tiểu thư cô nói đi, chúng tôi tin cô mà bất chấp đăng tin, cô trốn ở trước màn hình là có ý gì?"

"Tôi nói cho cô biết, cô nhất định phải bồi thường tổn thất cho chúng tôi."

"Chúng ta không thắng nổi tập đoàn Hứa thị đâu, Dương tiểu thư, cô cũng nhận được văn kiện của luật sư chứ?"

Trên một góc màn hình, một thư chưa đọc đang lẳng lặng nằm trong hộp thư.

Đến từ luật sư tập đoàn Hứa thị.

*

Trà chiều được đưa đến, có rất nhiều phần, bày ra kín cả bàn, mọi người đều tập trung lại ở chỗ cửa sổ sát đất của biệt thự, Hồ Nghiệp giơ cao một cốc trà sữa thay cho rượu chúc phúc Mạnh Oánh.

"Không ngờ là chúng ta phải thông qua Weibo mới biết được hai đứa đến với nhau, hôm nay em cũng không nói." Di Tuyết ôm cánh tay Mạnh Oánh, cô uống một ngụm nước trái cây, "Em quên mất."

"Này cũng quên được sao? Chúc mừng chúc mừng." Hồ Nghiệp nói.

Kiều Khởi cũng nói: "Vậy chúc các ngươi trăm năm hảo hợp nha."

Mạnh Oánh cười cười, giơ cái cốc: "Cám ơn, đi bước nào hay bước ấy."

Cô nghĩ như vậy.

Di Tuyết lại nói: "Cô rất muốn xem cái sợi dây 200 triệu lắm á."

Mạnh Oánh nói: "Em không giữ, ở chỗ của anh ấy."

"Em không giữ sao? Wow. . . . ." Di Tuyết không thể tin được, Mạnh Oánh cười nhạt một tiếng, uống nước trái cây cùng bánh bích quy.

Thưởng thức trà chiều.

Mạnh Oánh cầm điện thoại lên lướt.

Nhìn thấy Hứa Điện gửi tới thật nhiều tin nhắn.

Cô nhấn vào xem.

Hứa Điện: Đối phương đã thu hồi một tin nhắn.

Hứa Điện: Đối phương đã thu hồi một tin nhắn.

Hứa Điện: Đối phương đã thu hồi một tin nhắn.

Hứa Điện: Đối phương đã thu hồi một tin nhắn.

Hứa Điện: Đối phương đã thu hồi một tin nhắn.

*

Tại trụ sở ở Geneva, Hứa Điện miệng ngậm điếu thuốc, cúi người, hai tay khoác lên trên đầu gối, ngón tay cứ lướt không ngừng trên bàn phím điện thoại.

Em xem tin tức chưa?

【 thu hồi 】

Em giận hả?

【 thu hồi 】

Em đang làm gì vậy? Trà chiều có đủ không? Anh công khai quan hệ của chúng ta nha.

【 thu hồi 】

Quan hệ xã hội bên anh sẽ lo liệu, em không cần lo lắng.

【 thu hồi 】

À thì. . . . Mặc dù em là diễn viên, nhưng diễn viên cũng là con người, cần phải yêu đương, cần phải kết hôn.

【 thu hồi 】

Mạnh Oánh: ?

Mạnh Oánh: Anh thu hồi cái quỷ gì?

Đầu ngón tay Hứa Điện dừng lại, sau đó nhanh chóng soạn tin gửi qua.

Hứa Điện: Cơm tối muốn ăn cái gì?

"Phụt ——" đứng ở đối diện, cái gì nên thấy cũng đã thấy Yến Hành phun toàn bộ nước trà ra khỏi miệng, phun hết ra cả bàn, Hứa Điện nhấc mí mắt liếc hắn một cái.

Yến Hành che miệng nín cười, rút khăn nhanh chóng lau bàn, nói: "Hứa tổng, hội nghị buổi tối có cần hủy bỏ không? Khục. . ."

Cố nhịn đi, không thể cười.

"Hủy bỏ."

Yến Hành: "Được, anh cứ từ từ nhắn tin, tôi không quấy rầy."

Nói xong cầm lấy văn kiện trên bàn, lấy tốc độ nhanh nhất có thể chạy đi.

Phốc ha ha ha.

Soạn tin lâu như vậy mà không có cái nào gửi đi được, có thể sợ tới mức nào kia chứ?

Quả thực.

*

Mạnh Oánh trả lời Hứa Điện.

Mạnh Oánh: Đều được.

Hứa Điện: Vậy đi ăn món Tây, năm giờ rưỡi anh đón.

Mạnh Oánh: Anh vừa mới thu hồi cái gì, hỏi ăn cơm tối thôi mà cần nhắn nhiều lần như vậy sao?

Hứa Điện: Không có thu hồi gì cả.

Mạnh Oánh: Em thấy được. . .

Hứa Điện: Anh phải đi làm việc, còn có một cuộc họp.

Mạnh Oánh: ? ? Đột nhiên phải bận rộn?

Hứa Điện: Ừ.

Mạnh Oánh: ...

Hả? ? ?

Quên đi, đêm nay lúc ăn cơm rồi nói sau.

Buổi chiều học khá nhẹ nhàng, Mạnh Oánh cũng nhận được lịch trình quảng bá của « song bào thai » còn có « tinh tế », cũng có nghĩa cô chỉ có thể ở Geneva tối đa thêm ba ngày, thứ bảy liền phải chạy về Lê thành, đây là lần đầu tiên cô được xuất hiện trên màn ảnh rộng, bốn giờ hơn Hồ Nghiệp cho tan lớp.

Mạnh Oánh tính toán thời gian, về chung cư đổi một bộ váy, tóc cuốn lọn sóng, mới vừa làm xong, liền nhận được tin nhắn của Triệu Kiều.

Triệu Kiều: Hôm nay dì với chú đi chơi, buổi tối con muốn ăn cái gì? Chú dì đưa con đi ăn.

Mạnh Oánh: Không cần đâu dì, con có hẹn với Hứa Điện đi ăn rồi ạ.

Triệu Kiều: A, hẹn hò à? Tốt, vậy chú dì cũng không làm kỳ đà cản mũi nữa, nếu nó bắt nạt con, cứ nói với dì, dì đánh chết nó.

Mạnh Oánh: Dạ, không có đâu mà.

Vừa gửi xong, liền nghe được tiếng còi dưới lầu, điện thoại cô cũng vang lên, cô nhận, vội vàng nói câu xuống liền, rồi đi giày cao gót, đẩy cửa ra, cộc cộc đi xuống bậc thang.

Hoàng hôn buông xuống, Hứa Điện dựa vào cửa xe, hai tay cắm ở trong túi, vẻ mặt lười biếng, nhìn cô đến, anh đứng thẳng người, đưa tay, đón cô.

Mạnh Oánh đặt bàn tay nhỏ xinh vào lòng bàn tay của anh, Hứa Điện dùng sức, ôm cô xoay một vòng, đặt người dựa vào thân xe.

Gió chiều thoang thoảng.

Hứa Điện cúi đầu.

Mạnh Oánh: "Hả?"

"Lấy kính mắt của anh xuống."

Mạnh Oánh đưa tay, gỡ kính mắt của anh, đầu ngón tay vừa buông ra, Hứa Điện liền hôn xuống, Mạnh Oánh đành phải nắm chặt kính mắt, lẫn túi xách.

Cô nâng cằm lên, hơi trốn tránh.

Lại bị anh cuốn lấy.

Gò má cô đều đỏ.

Hôn xong.

Mạnh Oánh dụi đầu vào cổ anh, Hứa Điện ôm cô, cười khẽ một tiếng.

Điện thoại trong túi quần vang lên, anh hững hờ cầm lên, ấn mở xem xét.

Weibo hot search

# mau nhìn! Mạnh Oánh không hề theo dõi "Bạn trai" Hứa Điện #

# Hứa Điện tự biên tự diễn một tuồng kịch #

# badboy anh không cần diễn, goodboy anh phải vào vai —— Hứa Điện #