↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Mãi cho đến lần đó, thanh lâu tổ chức một buổi biểu diễn "giao hợp" công khai.
Dưới mặt đất thiết kế một cái sân khấu hình tròn, hay nói cách khác chính là một căn phòng nhỏ hình tròn.
Bên trong căn phòng đó biểu diễn cảnh giao hợp của một nữ nhiều nam hoặc là một nam một nữ.
Bên ngoài phòng nhỏ có một căn phòng dùng để quan sát bên trong, tiện cho khách quan đến quan sát cảnh "nam nữ giao hợp".
Cũng có một căn phòng khác dành cho các cô nương đang được dạy dỗ học hỏi cách hầu hạ khách quan.
Cô đã từng ở trong tối quan sát quá trình giao hoan của người khác từ nhỏ đến lớn.
Nhưng có một lần, cô nhìn thấy một nam tử cường tráng trực tiếp đút dương vật thô dài của mình vào nơi sinh con đẻ cái của nữ tử rồi rót tinh.
"Nam nhân này có thiên phú dị bẩm, hơn nữa hoa huyệt lại ngắn nhỏ, rất dễ dàng tiến vào tử cung giao hợp." Ma ma dạy dỗ nghiêm túc nhìn các nàng nói.
"Cả đời này các ngươi chưa chắc gì gặp được một người nam nhân như thế, ta chỉ muốn các ngươi mở mang tầm mắt mà thôi. Nếu các ngươi may mắn gặp được, vậy có thể sử dụng chút thủ đoạn mà ta dạy dỗ, khiến hắn tước vũ khí đầu hàng sớm, đỡ phải đau khổ hơn một ít."
Cô cho rằng mình sẽ không bao giờ gặp được người đàn ông nào như thế, vậy nên lúc đó không bận tâm, chỉ nghe qua loa lấy lệ.
Nếu có thể gặp được, vậy thì nghe lời ma ma khiến hắn sớm tiết là xong.
Nhưng mà sau khi thật sự gặp được cô mới phát hiện, trong chuyện chăn gối, thể lực của phụ nữ không thể nào so được với đàn ông.
Dương vật thô to khảm trong hoa huyệt khiến hai chân đã sớm xụi lơ, vòng eo bủn rủn vô lực, nói gì đến chuyện sử dụng kỹ xảo khiến hắn tước vũ khí đầu hàng?
"Tuệ Tuệ thả lỏng chút." Người đàn ông bị hai cái miệng nhỏ của cô, nhất là cái miệng nhỏ đang bị hắn dùng quy đầu lớn lấp đầy hoàn toàn, phần đầu mẫn cảm nhất của đàn ông đang bị tử cung mềm mại và ấm áp bao lấy.
Như có hàng trăm hàng ngàn cái miệng nhỏ đồng thời mút mát, Thịnh Nghiêm Minh sướng tới nỗi da đầy tê dại. Hắn ưỡn hông đâm thọc theo bản năng, hận không thể cắm hư huyệt nhỏ dâm đãng bên dưới.
Ngón tay thô to xoa bóp hột le ẩn giấu bên trong u cốc, một bàn tay khác dùng sức bóp chặt eo nhỏ của cô gái.
Lúc này, Lan Tâm đã bị hắn chơi đến nỗi hai chân vô lực, eo lưng bủn rủn, miễn cưỡng lắm mới chống được hai tay lên chiếc bàn làm từ gỗ đặc.
Hai chân thon dài mở ra, cánh mông tròn trịa nâng lên, mặc cho người đàn ông dùng dương vật cường tráng và thô to xỏ xuyên qua đường đi chật hẹp. Quy đầu khủng bố cũng nặng nề va chạm như muốn tiến vào trong tử cung của cô.
"A... A Nghiêm nhẹ chút được không?" Lan Tâm ngửa cái cổ thon dài lên, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ vụn vỡ như cầu xin.
"Nhẹ chút sao có thể thoả mãn cái miệng nhỏ dâm đãng của Tuệ Tuệ, hửm?" Nói xong, hắn lại dùng sức đỉnh quy đầu, khiến toàn bộ dương vật đâm vào lút cán.
Con quái vật to lớn màu tím đen không ngừng thọc ra rút vào ở giữa hai chân trắng nõn, từng chút khám phá hang động xinh đẹp cho đến khi vào hết. Mỗi lần nó ra vào đều kéo theo một sợi chỉ bạc, nơi giao hợp va chạm văng ra bọt mép làm ướt đẫm rừng cây của hắn. Nước dâm chảy xuống từng giọt dọc theo bắp đùi của Lan Tâm, cuối cùng đọng lại trên chiếc thảm sang trọng bên dưới.
"Ưm... A Nghiêm đâm sâu quá, muốn hư... A a..."
Cơ thể cô nhịn không được run rẩy, Thịnh Nghiêm Minh trực tiếp ôm cô vào trong ngực, bàn tay to ôm trọn cơ thể mềm mại.
Hai thân thể nóng bỏng dán sát vào nhau, hạ thể dính chặt một chỗ.
Cơ thể cao lớn màu lúa mạch trực tiếp ôm cô gái nhỏ xinh, da thịt trắng như tuyết vào ngực thao làm, màu da đối lập càng tăng thêm hiệu ứng thị giác vô cùng dâm mĩ.
Vòng eo hữu lực không ngừng di chuyển công cụ dưới háng từng chút khai khẩn vùng đất màu mỡ giữa hai chân của cô gái. Hoa môi mềm mại lật ra bên ngoài, có thể nhìn thấy nơi hang động giữa hai chân, mỗi lần gậy thịt ra vào đều kéo theo một mảnh thịt non.
Dù vậy người đàn ông vẫn không chịu buông tha cho cô gái, bàn tay to lớn liên tục xoa nắn hột le, kích thích điểm mẫn cảm của Lan Tâm.
Thịnh Nghiêm Minh có thể cảm nhận được huyệt thịt chặt chẽ đang co rút, không ngừng mang đến khoái cảm cho hắn.
"Ưm... tê quá... sướng..." Hắn đâm vào tử cung từng chút một, hơn nữa còn dùng quy đầu chuẩn xác chèn ép khối thịt mềm nho nhỏ bên trong tiểu huyệt.
Nước dâm giữa hai chân Lan Tâm tuôn ra như suối, dính đầy tiểu huyệt trắng nõn khiến nơi đó sáng lấp lánh ánh nước.
Bàn tay nhỏ nắm chặt cánh tay nổi đầy gân xanh của người đàn ông, hệt như cây hoa lăng tiêu*.
(*) Lăng tiêu: là một loại cây leo thường leo vào cây khác mà sống, hoa nở về mùa hạ và mùa thu, sắc hoa vàng thắm rất đẹp.
Hắn cầm lấy tay cô, cùng sờ lên bụng nhỏ bằng phẳng.
"Tuệ Tuệ xem, tiểu A Nghiêm đang ở chỗ này, em có cảm nhận được không?" Người đàn ông cười khẽ.
Huyệt nhỏ chặt chẽ thít lấy dương vật khiến hắn vừa đau lại vừa sướng, sướng tới nỗi gân xanh trên trán nổi lên, mồ hôi chảy ra làm tóc mái của hắn ướt nhẹp.
Thịnh Nghiêm Minh cúi đầu hôn lên gương mặt xinh đẹp, "Hức... đáng sợ quá." Lúc này Lan Tâm đã bị doạ đến mức dại ra.
Người đàn ông cắm quá sâu, tay cô còn bị hắn ấn lên bụng nhỏ, cảm nhận được dương vật bên trong đang nảy lên, "A Nghiêm, đừng sâu như vậy có được không? Tuệ Tuệ sợ quá, sắp bị chơi hư rồi hu hu."
"Sao có thể hư được?"
Người đàn ông khẽ cười thành tiếng, sau đó buông tay ra, xoay khuôn mặt nhỏ của Lan Tâm lại, trực tiếp nuốt tiếng rên rỉ cầu xin của cô vài bụng.
Lực độ dưới háng tăng lên, côn thịt cứng rắn cọ xát bên trong huyệt nhỏ non mềm khoảng mấy trắm lần, phía trên không ngừng hút lấy chất lỏng trong miệng cô gái.
Lan Tâm cảm thấy khó thở như thiếu oxi, bản năng cầu sinh và khoái cảm không ngừng dâng lên dưới hạ thể khiến cô chịu không nổi mà dùng tay nhỏ đẩy người đàn ông ra.
Thịnh Nghiêm Minh cũng không muốn làm cô khó xử, hắn buông tha cho đôi môi đỏ, nói: "Tuệ Tuệ, xin A Nghiêm bắn cho em đi, bắn tới tử cung, nhanh lên..."
"Hu hu, A Nghiêm bắn cho Tuệ Tuệ đi, bắn vào tử cung của Tuệ Tuệ... hức, nhanh quá..." Dưới tiếng khóc yêu kiều của cô gái nhỏ, tinh quan của người đàn ông thất thủ, một lượng lớn tinh dịch bắn thẳng vào tử cung của Lan Tâm. Tinh dịch nóng hổi kích thích Lan Tâm phun ra một dòng âm tinh, tất cả đều trực tiếp bắn lên màn hình máy tính.
"Tuệ Tuệ ngoan lắm." Vài phút sau, dương vật nửa mềm của người đàn ông không chịu rời đi, vẫn ở lại bên hang động, cảm thụ dư vị sau khi cao trào của cô gái.
Thịnh Nghiêm Minh cúi đầu hôn lên môi đỏ, thay cô vén mái tóc ướt nhẹp dính trên trán sang một bên, trên mặt nở một nụ cười vừa lòng.
"Dắt em đi tắm nhé?"
Rốt cuộc hắn cũng thương xót cho cô vừa mới phá thân không bao lâu, mà của hắn lại lớn hơn người thường khá nhiều.
Thịnh Nghiêm Minh cũng không định làm thêm lần nữa, muốn kết thúc đêm nay tại đây.
Dù sao thì "ngày tháng sau này" vẫn còn dài.
"Ừm." Lan Tâm lúc này hệt như cá ướp muối, không chút sức lực dựa vào ngực hắn, nhỏ giọng trả lời.
Có lẽ người ở thời đại này tương đối thích sạch sẽ, người đàn ông sau khi thoả mãn dục vọng tuy có chút lạnh lùng, nhưng vẫn ôm cô vào trong phòng tắm tắm rửa sạch sẽ. Đương nhiên trên đường đi vào phòng tắm, cô cũng khó tránh khỏi việc bị hắn sờ sờ cọ cọ.
Người đàn ông này quả nhiên rất giữ chữ tín, nói không làm nữa chính là không làm nữa.
Nhưng lúc này cơ thể Lan Tâm đã mềm như một bãi bùn, chuyện thân mật nhất cũng đã làm rồi, để ý chuyện này cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Thịnh Nghiêm Minh giúp cô tắm rửa, thậm chí còn kiểm tra xem hạ thể có bị thương hay không, sau đó mới đi vào phòng tắm tắm nước lạnh.