Thế Thân Tình Cũ Là Ảnh Hậu

Chương 53




Hôn lễ của hai người nhanh chóng được lan truyền trên khắp các diễn đàn, mặt báo. Tuy rằng gia cảnh hai người có phần chênh lệch nhưng ai cũng phải cảm thán một điều rằng hai người họ đúng là một đôi trai tài gái sắc.

Sau khi kết hôn được một tháng, thông tin An thiếu phu nhân đã mang thai xuất hiện trên khắp các mặt báo và trở thành chủ đề bàn tán cho tất cả mọi người.

Mà lúc này, người đang được mọi người bàn luận khắp nơi kia lại đang khỉ sở vì chứng ốm nghén, mà An tổng cao cao tại thượng lại đứng kề bên với vẻ mặt lo lắng.

"Em không sao chứ? Có muốn tới bệnh viện không?"

Thời Tranh lắc đầu, gương mặt lộ rõ sự uể oải. "Chỉ là ốm nghén thôi, không nghiêm trọng như những gì anh nghĩ đâu."

Tuy rằng An Minh Triết đã đồng ý không đưa Thời Tranh tới bệnh viện nhưng anh lại gọi bác sĩ riêng tới nhà khám sơ qua cho cô. Chỉ khi nghe chuẩn đoán của bác sĩ anh mới có thể yên tâm được một chút.

Kể từ sau khi kết hôn, An Minh Triết ngày nào cũng tan ca về sớm để ăn cơm cùng Thời Tranh. Mặc dù công việc ở công ty rất nhiều nhưng anh chưa từng ở lại quá năm giờ. Ngay cả những bữa tiệc xã giao, những chuyến công tác đi sang thành phố khác hoặc ra nước ngoài của anh nếu như không phải là quá cần thiết thì anh cũng bỏ qua. Điều này chính là thay đổi lớn nhất của An Minh Triết. Anh đã từ một cỗ máy chỉ biết làm việc và làm việc trở thành một người đàn ông của gia đình.

...***...

Mang thai được năm tháng, bụng của Thời Tranh đã lộ cực rõ giống như đã mang thai được bảy, tám tháng vậy. Đến ngày kiểm tra định kỳ, An Minh Triết đã dời toàn bộ lịch trình của kình sang một ngày khác để có thể tự mình đưa cô đi khám. Trong phòng chờ, Thời Tranh không ngừng trách cứ anh, tuy nhiên trên môi vẫn treo nụ cười hạnh phúc.

"Anh đúng là lắm chuyện, em đã nói là em tự đi một mình là được rồi, dù sao cũng chỉ là khám sức khỏe định kỳ thôi mà."

An Minh Triết không trả lời, anh chỉ xoa xoa chiếc bụng đã nhô cao của Thời Tranh, lầm bầm nói: "Anh phải đi để nhìn xem đứa nhóc này trông như thê nào chứ?"

Chờ thêm khoảng mười phút thì cũng đến lượt Thời Tranh vào khám. Sau khi nghe y tá gọi tên, Thời Tranh liền cùng An Minh Triết đi vào trong phòng khám. Tại đây bác sĩ đã khám sơ qua vấn đề sức khỏe của Thời Tranh sau đó siêu âm thai nhi trong bụng.

"Hiện tại sức khỏe của phu nhân và cái thai đều rất ổn định, nhưng mà vẫn nên chú ý điều chính chế độ dinh dưỡng, hơn nữa hiện tại cô ấy đang mang thai đôi, sau này sẽ càng vất vả, phải chăm sóc cô ấy thật tốt."

"Mang thai đôi sao?" An Minh Triết kích động hỏi lại. "Vậy bây giờ có thể biết giới tính của đứa trẻ không?"

Bác sĩ liếc nhìn An Minh Triết rồi gật đầu. Chuyện này cũng chẳng phải chuyện lạ lùng gì, dù sao cặp vợ chồng nào cũng muốn biết được con mình là nam hay là nữ.



"Không được nói, em muốn đợi đến khi sinh đứa bé ra."

An Minh Triết liếc nhìn Thời Tranh, khóe miệng hơi cong lên. Anh biết tỏng cô cũng rất muốn biết đứa trẻ trong bụng mình là nam hay nữ nhưng cô vẫn mạnh miệng ngăn cản anh, nhưng anh nào có để cho cô đạt được mục đích của mình liền dịu giọng nói: "Em không muốn biết thì để bác sĩ nói nhỏ cho anh viết cũng được."

Nói rồi, An Minh Triết ra hiệu cho bác sĩ, vị bác sĩ cũng rất phối hợp nói thầm với anh. Lúc này, Thời Tranh nằm trên giường khám đang bịt hai tai, nhắm chặt mắt đột nhiên ngồi dậy lườm An Minh Triết.

Trên đường trở về nhà, Thời Tranh chỉ nhìn ra cửa sổ, đến một ánh nhìn cũng không thèm để cho An Minh Triết lấy một cái. An Minh Triết nhìn cô rồi vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô nào ngờ vừa mới chạm vào thì bị cô hất ra.

"Em đang giận sao?" Anh dè dặt hỏi.

"Con mắt nào của anh thấy em đang giận? Em không hề giận, nghe rõ chưa." Thời Tranh nói xong lại quay mặt nhìn ra ngoài đường phố.

Biểu hiện này không phải là giận mới lạ.

An Minh Triết nhích sát vào Thời Tranh, bàn tay đưa ra vuốt ve vùng bụng tròn trịa của cô, nói: "Bảo bảo ngoan, mẹ con giận ba rồi, mau giúp ba dỗ mẹ con hết giận đi."

Dường như đứa trẻ trong bụng nghe thấy An Minh Triết nói, sau khi anh vừa dứt lời thì cả hai cảm giác được hai đứa trẻ đang cọ quậy như thể đang đáp lại An Minh Triết.

"Bà An à, có thể nể mặt bảo bảo mà tha thứ cho anh không?"

Thời Tranh không đáp lại nhưng thái độ đã dịu đi không ít. An Minh Triết thấy vậy liền nhân cơ hội ôm lấy cô. Tuy hiện tại bụng cô có hơi lớn một chút, thân hình thon gọn cũng bởi vì mang thai mà mập hơn so với trước kia một xíu nhưng điều này không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của Thời Tranh trong mắt anh.

An Minh Triết nhìn Thời Tranh, trong đầu vạch ra kế hoạch vỗ béo cô vợ của mình rồi âm thầm gật gù, vẻ mặt tự đắc.

"Anh bị làm sao vậy?" Thời Tranh quay sang vừa hay nhìn thấy biểu tình này của An Minh Triết, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành, hỏi.

"Không có gì, anh chỉ muốn nói cho em biết giới tính của hai đứa trẻ trong bụng em thôi. Cái thai trong bụng em là..." An Minh Triết ngừng lại một chút rồi nói. "Là long phượng thai."