Theo Đuổi Luật Sư Triệu Lam Nhã

Chương 36: (H)




Hai ngón tay trong hoa nguy*t khẽ động, cơ thể Lam Nhã co rút lại, lưng uốn cong tạo thành vòng cung.

Chỉ mới hai ngón tay mà hoa nguy*t đã không ngừng co rút, hút chặt, *** **** tiết ra không ngừng.

Ga nệm bên dưới đã ướt thành vũng lớn, hai ngón tay tách thành chữ v để mở rộng, bên trên vẫn không quên an ủi.

Cảm thấy dạo đầu đã đủ, anh giải phóng cho phân thân từ lâu đã căng trướng, bị giới hạn bên trong quần.

Quy đầu đặt trước cửa hoa nguy*t chạm chạm thấm ướt d*m dịch. Nơi nhạy cảm có sự tác động liền phản ứng dữ dội, theo bản năng quấn chặt lấy hông rắn chắc, càng dễ cho việc ra vào.

Trần Vũ mỗi lần như vậy đều rất kiên nhẫn, luôn để cô chuẩn bị tâm lí sẵn sàng.

-Bám chặt vào người anh, nếu đau quá thì cắn lên vai anh.

Hai cánh tay Lam Nhã bám chặt vào cổ của anh, cô thừa biết mỗi lần anh ra vào đều rất dữ dội, không giữ chặt có thể bị bay về phía trước luôn không chừng.

Anh hôn lên môi như báo trước cho cô, nhích hông tiến sau vào trong. Hạ thân đột nhiên căng trướng, phần bụng phẳng hơi nhô lên theo hình dạng côn th*t cắm vào.

Động thêm một chút đẩy nốt phần còn lại sâu vào bên trong. Lam Nhã "ưm" một tiếng trong cổ họng, hai bàn tay khảm chặt trên lưng anh.

-Ngoan, thả lỏng một chút anh mới động được.

Lam Nhã hoàn toàn mất hết lí trí, chỉ biết nghe theo lời của người phía trên, dần dần thả lỏng cơ thể.

Anh động nhẹ nhàng từng chút một để bên trong quen dần với kích cỡ của mình, sau đó từ từ nhanh dần lên.

Đến nửa đêm, căn phòng chỉ còn lại tiếng rên kiều mị của người phụ nữ, tiếng thở dốc của người đàn ông và âm thanh va chạm giữa hai nơi giao hợp.

Lam Nhã đã mệt mỏi không còn chút sức nào, Trần Vũ vẫn nhiệt tình ra vào, chuyển thành không biết bao nhiêu tư thế, dày vò cô suốt đêm.

Cơ thể Lam Nhã đã thành nằm ngang trên giường, cổ ngửa ra sau hết cơ, tóc rơi tự do trong không trung, cả cơ thể lắc lư theo nhịp ra vào bên dưới.

Trần Vũ quyết tâm đêm nay không buông tha cho Lam Nhã, đã cao trào đến tận ba lần vẫn không định dừng lại, quyết tâm hôm nay cùng cô tạo em bé.

Anh đặt cơ thể cô nằm sấp, lấy gối kê cao dưới bụng từ đằng sau mạnh vào tiến vào.

Trận hoan ái kết thúc là lúc trời đã tờ mờ sáng, anh để nguyên côn th*t bên trong u động ẩm ướt, ôm cô vào trong lòng chìm vào giấc ngủ.

Lam Nhã thức dậy đã là nửa trưa, khẽ nhích người thì bên dưới vẫn còn hơi trướng, càng ngày lại càng to phồng lên.

Cô tức giận đập vào vai anh, Trần Vũ mắt nhắm mắt mở siết chặt lấy cơ thể vợ mình toan ngủ tiếp.

-Anh có dậy đi không hả? Anh ở bên trong cả đêm không thấy khó chịu sao?

-Em vẫn còn sức đánh anh? Vậy chúng ta vận động buổi sáng một chút đi.

Lam Nhã tức giận đá văng tên xấu kia xuống giường, lật chăn đi vào nhà tắm. Chưa kịp bước đi thì đã ngã thụp xuống đất, hai chân hoàn toàn không có chút lực nào, đã vậy còn không ngừng run rẩy.

Trần Vũ nhìn thấy vợ chật vật ngược lại cười vui vẻ, đem khuôn mặt đẹp trai lưu manh kia áp sát vào mặt cô.

Nhìn dáng điệu của Lam Nhã với mùi hương ái muội nồng đậm trong căn phòng này cũng đủ biết hôm qua đã kịch liệt như thế nào.

Lam Nhã không thể chịu được cái mùi hương này, liếc nhìn người đàn ông đang bám dính lên mình từ phía sau của gương.

-Không dọn dẹp căn phòng này sạch sẽ thì anh cứ ở một mình đi.

-Chiều lòng bà xã!