Thiện Cơ

Chương 39




Triệu Dịch thấy A Chấp ở chỗ này, hắn luyến tiếc cho nên cũng không cùng Hoàng đế hồi kinh. Đương nhiên, chuyện Tô Hoàn Thanh chỉ cùng Triệu Tập rời đi mà không đưa A Chấp đi cùng khiến hắn thật sự mừng thầm. Bởi Triệu Dịch cảm thấy, như vậy A Chấp khả năng sẽ chặt đứt ý niệm trở thành nữ nhân của Triệu Tập.

Thời điểm hắn từ bên ngoài trở về, liền thấy A Chấp đi chân trần ngồi quỳ trên đất, dung mạo tuyệt mỹ lộ ra một loại dã tính. Triệu Dịch đã gặp qua nhiều nữ nhân nhưng chưa bao giờ gặp được nữ tử nào giống A Chấp, giơ tay nhấc chân đều có thể nhiếp hồn đoạt phách người ta.

Triệu Dịch theo bản năng tới gần A Chấp, sau đó vươn tay ra muốn đỡ nàng.

A Chấp cũng không lập tức nắm lấy tay Triệu Dịch mà chỉ nhìn hắn, nàng biết hiện tại người mà mình có thể lợi dụng, cũng chỉ có nam nhân trước mắt.

"Hoàng Thượng và Tô Hoàn Thanh đã cùng nhau rời khỏi, ngươi nên chết tâm đi." Thời điểm Triệu Dịch nói ra những lời này, tâm tình thật sự sung sướng.

Ngày thường A Chấp vốn chẳng hề đoái hoài tới Triệu Dịch, nhưng hiện tại lại bất đồng, tầm mắt nàng nhìn hắn thâm thúy vài phần, tựa hồ có thâm ý khác. Nhìn vào đôi mắt câu nhân của A Chấp, Triệu Dịch một lần nữa không dời mắt ra được.

"Ngươi có thể đưa ta lên làm Hoàng hậu hay không?" A Chấp nhìn Triệu Dịch, ánh mắt chứa đựng chờ đợi khát vọng, ngữ khí cũng hòa thuận ôn nhu trước đây chưa từng có. Một A Chấp như vậy khiến trái tim Triệu Dịch run rẩy. Giờ khắc này, cho dù A Chấp muốn ánh trăng trên trời, Triệu Dịch cũng sẽ giúp nàng hái xuống. Bất quá, hắn tuyệt đối sẽ không đưa A Chấp cho Triệu Tập, kể từ khi A Chấp muốn làm nữ nhân của Triệu Tập, hắn bắt đầu ghen ghét đố kị hoàng đệ.

A Chấp nhìn Triệu Dịch, tuy rằng trong mắt hắn vẫn tồn tại mê luyến như cũ, nhưng lại không lập tức hồi đáp mình, nàng không chắc Triệu Dịch có thể để mình lợi dụng hay không.

"Ta có thể trở thành nữ nhân của ngươi, chỉ cần ngươi lên làm Hoàng thượng, để ta trở thành Hoàng hậu, được chứ?" A Chấp nói lần nữa, nàng phải cổ động Triệu Dịch mưu phản, nàng không tin nam nhân như hắn lại không có dã tâm.

"Ngươi vì cái gì nhất định phải lên làm Hoàng hậu? Cho dù ngươi trở thành nữ nhân của Triệu Tập, hắn cũng sẽ không phong hậu cho ngươi." Triệu Dịch không hoàn toàn bị sắc đẹp mê hoặc đầu óc, tuy thiên hạ cùng mỹ nhân đối với hắn đều là cực đại dụ hoặc, bất quá, tiên hoàng hậu và Triệu Tập đều có ân nghĩa với mình.

Hắn là hoàng trưởng tử nhưng lại là thứ xuất, mẫu phi xuất thân hèn mọn, thời điểm sinh ra hắn liền khó sinh mà chết, chính là tiên hoàng hậu đem hắn ôm ở dưới gối mà nuôi nấng. Triệu Dịch và Triệu Tập cùng nhau lớn lên, cảm tình so với các huynh đệ khác cũng sâu đậm hơn, ngay cả phụ hoàng ân sủng, so với những huynh đệ còn lại cũng nhiều hơn một ít. Ngày đó phụ hoàng lập thái tử cũng từng suy xét qua hắn, chỉ là cuối cùng vẫn lập Triệu Tập do Hoàng hậu sinh ra lên làm thái tử. Nếu nói hắn không hề mong đợi phụ hoàng lập mình làm thái tử, không hề mong đợi trở thành Hoàng đế, thì đều là giả. Bất quá tiên hoàng hậu và Triệu Tập đối xử với hắn không tệ, cho nên vì báo đáp ân tình, hắn liền ngoan ngoãn làm một Vương gia, kiên trung phụ tá Triệu Tập.

Hiện giờ, giữa giang sơn mỹ nhân cùng ân nghĩa ngày trước, làm hắn khó có thể lựa chọn.

"Ngươi biết ta từ nhỏ bị người coi là Thiên Sát Cô Tinh mà chán ghét phỉ nhổ. Ta muốn đem hết thảy những kẻ từng khi dễ mình dẫm xuống dưới chân, xem ai còn dám xem nhẹ ta!" A Chấp biết, Triệu Dịch khẳng định đã điều tra qua thân thế của mình.

"Ta có thể hưu thê, để ngươi chân chính lên làm Vương phi, như vậy cũng không có kẻ nào dám xem nhẹ ngươi nữa, không nhất định phải trở thành Hoàng hậu mới có thể." Triệu Dịch lại lần nữa nhượng bộ.

"Vương phi không có mười thì cũng có tám, Hoàng hậu lại chỉ có một, ta phải trở thành duy nhất, bất luận là duy nhất trong lòng ngươi, hay là duy nhất ở trong thiên hạ này." A Chấp nắm lấy tay Triệu Dịch, nhờ lực của hắn để đứng lên.

Triệu Dịch cảm giác được bàn tay nhu mềm kia, hắn ý thức được A Chấp hạ mỹ nhân kế nhưng lại phát hiện, cho dù như vậy, hắn cũng nguyện ý nhảy vào.

"Ngươi ba lần bảy lượt cổ động ta mưu phản, đổi lại người bình thường, không biết đã chết bao nhiêu lần, lá gan của ngươi thật sự không phải lớn bình thường đâu." Triệu Dịch vừa cầm tay A Chấp vừa nói.

"Ta tin tưởng Hán Vương có thực lực như vậy, cũng có năng lực như vậy." A Chấp dùng ngữ khí khẳng định trả lời.

"Ngươi cùng ta hồi vương phủ, ta sẽ cho ngươi hết thảy thứ ngươi muốn." Triệu Dịch rốt cuộc vẫn là khuất tùng khát vọng quyền thế, cùng khát vọng sở hữu mỹ nhân.

A Chấp khẽ gật đầu.

Triệu Dịch thấy A Chấp khó có dịp thuận theo như vậy, liền mỉm cười hài lòng.

Triệu Tập trở lại hoàng cung, bởi vì đường đi mệt nhọc vô tình nhiễm phong hàn, lại lần nữa bệnh không dậy nổi.

Trên đường đi, Tô Hoàn Thanh vẫn uyển chuyển từ chối tâm ý của Triệu Tập. Vốn dĩ nàng hồi kinh chỉ là hy vọng về thăm thân nhân nhiều năm không gặp, sau đó sẽ lại lần nữa rời khỏi. Bất quá Triệu Tập sinh bệnh làm Tô Hoàn Thanh không thể không lưu lại hoàng cung, chiếu cố hắn.

Tô Hoàn Thanh đâu biết rằng, lần này Triệu Tập sinh bệnh rõ ràng là cố ý. Hắn biết bản thân không giữ được nàng ở lại cho nên cố ý để mình bị cảm lạnh, hắn biết chỉ cần mình sinh bệnh, A Hoàn mềm lòng như vậy, nhất định sẽ không rời đi.

Quốc sư Thiên Cơ Tử của Khâm Thiên Giám, sau khi Hoàng đế hồi cung, lập tức xin triệu kiến.

"Bệ hạ, đại sự không ổn, sát tụ phương Đông, sợ có dị động, e rằng sẽ nguy hiểm cho sao Tử Vi, cần phòng bị trước." Thiên Cơ Tử sầu lo, nói với Triệu Tập.

"Phương Đông là đất phong của đại hoàng huynh, ngươi nói chính là đại hoàng huynh sao?" Triệu Tập hỏi.

"Hiện tượng thiên văn như vậy, không thể không phòng." Hiện giờ đế tinh ảm đạm, sợ rằng sẽ di chuyển về phía Đông, mà cung Thanh Long* ở lân cận còn có tai tinh làm hại, e là sắp xảy ra loạn thế.

*Trong thiên văn, Thanh Long chỉ cung gồm 7 chòm sao phương đông trong Nhị thập bát tú

"Nếu đại hoàng huynh thực sự muốn đế vị, trẫm đưa hắn là được." Triệu Tập vốn không muốn trở thành Hoàng đế, mình cả ngày ốm đau bệnh tật, làm Hoàng đế thì có ý nghĩa gì đây?! Vì vậy, những lời của Thiên Cơ Tử, hắn cũng không đặt trong lòng.