Thiên Đế Vô Thượng

Chương 209: Yêu thú tập kích




Hắc Mộc lâm.

Lục Nam nghe được báo cáo liền gật gật đầu biểu thị đã hiểu.

Bây giờ bọn hắn quả thật là gặp khó khăn, Hắc Mộc lâm bên trong hắc mộc cứng cáp vô cùng bình thường công kích căn bản không có khả năng phá hoại này rừng cây.

Bọn hắn cũng không thể lựa chọn đi vòng được, mấy vạn dặm Hắc Mộc lâm muốn đi vòng qua phải không biết phải mất bao nhiêu thời gian.

“Chuyện này ta đã biết, hạ lệnh xuống bên dưới trước để mọi người nghỉ ngơi lấy lại sức, ba ngày nữa chúng ta sẽ công đánh Hắc Mộc lâm.”

Lục Nam nói.

“Vâng”

Vị kia võ tôn cường giả khom người sau đó lui ra, Lục Nam tại Tây Vực liên minh địa vị vô cùng phi phàm, bọn hắn tuy không biết đối phương có tính toán gì nhưng căn bản không cần đoán, cứ làm theo là được.

...

Ba ngày sau.

Lục Nam chi đội ngũ lúc này đã gươm giáo chỉnh tề chuẩn bị đi vào Hắc Mộc lâm, bọn hắn đi lại vô cùng thận trọng không ngừng có tinh thần lực cường giả phóng thích tinh thần lực xúc tua kiểm tra xung quanh, đề phòng yêu thú tập kích.

Chỉ là Hắc Mộc lâm bên trong có quá nhiều Hắc Mộc, những này Hắc Mộc mọc xen kẽ nhau, vô hình chung cản trở bọn hắn tinh thần lực kiêm tra.

Không những thế Hắc Mộc cây quá um tùm đám người đi lại vô cùng khó khăn, cuối cùng Lục Nam chỉ có thể hạ lệnh đem Hắc Mộc trước mặt toàn bộ chặt đứt tạo thành một con đường di chuyển.

Thứ nhất có thể để việc di chuyển dễ dàng hơn, thứ hai cũng có thể đề phòng yêu tộc công kích.

Mệnh lệnh vừa được ban hành, một vị võ tôn cường giả liền chỉ huy mười vị võ tông cường giả thi triển công kích đem tất cả hắc mộc trước mặt toàn bộ chặt đi, bọn hắn cũng không quên đem cao năm hắc mộc toàn bộ thu lấy.

Những này hắc mộc là chế tọa phi thuyền tài liệu, giá trị hiển nhiên không nhỏ, đây tất nhiên là một khoản to lớn tài phú.

...

Lục Nam đoàn người một mạch đi đến, ba ngày sau bọn hắn đã đi đến Hắc Mộc lâm trung đoạn khu vực, một đường này yêu tộc không hề xuất hiện chớ nói chi là công kích bọn hắn, nhưng không ai vì chuyện này mà lơ là cảnh giác, bọn hắn biết yêu tộc đây là đang chờ đợi, chờ đợi bọn hắn lơ là đến lúc đó mới phát động tiến công, một lần tiêu diệt bọn hắn.

Mười ngày sau, Lục Nam một đoàn người đã tiến đến phân nửa Hắc Mộc lâm, yêu tộc vẫn không có tấn công tựa như bốc hơi một dạng vậy.

“Mẹ vì sao yêu tộc không tấn công chúng ta chứ, cứ như bọn chúng không còn ở nơi này vậy”

“Ta cùng không biết nữa, có thể yêu tộc biết không đánh lại nên rút đi chặn đánh những cánh quân khác”

“Đúng, ta cũng nghĩ thế, dù sao Ngạo Thiên thành chủ thật sự quá mạnh, chỉ bằng khôi lỗi thú cũng đủ khiến bọn hắn khiêng kỵ không dám tấn công, bọn hắn rút đi cũng là bình thường”

“Đúng đúng, nếu là ta ta cũng sẽ làm như vậy”

...

Trong đội ngũ bắt đầu có tiếng nghị luận lên, chúng tu sĩ cũng bắt đầu trở nên khinh xuất, không còn đề cao cảnh giác như trước nữa.

Đối với cái này, lúc đầu chúng võ tôn cường giả còn nghiêm lệnh không được phép nơi lỏng cảnh giác nhưng dần dà bọn hắn cũng không quản chuyện này nữa, chính bọn hắn cũng bắt đầu nới lỏng, cho là yêu tộc biết không thể đánh cho nên đã rút đi.

Lục Nam nhìn tất cả ở trong mắt nhưng hắn căn bản không quản đám người, cũng không ai biết hắn đây là đang tính toán cái gì nữa.

...

Nửa tháng sau bọn hắn đã đi đến Hắc Mộc lâm phần cuối chỉ cần đi thêm mười dặm nữa bọn hắn liền có thể đi qua Hắc Mộc lâm.

“Hắc Mộc lâm này cuối cùng cũng qua, đoạn đường này ta tâm thật mệt a”

“Haha, ta đã nói mà yêu tộc căn bản không dám tấn công chúng ta”

“Ta đoán chắc yêu tộc biết không đánh lại nên chạy rồi”

...

Chúng tu sĩ sắp đi ra Hắc Mộc lâm từng cái vui vẽ không thôi, thời gian này bọn hắn có thể nói là quá căng thẳng lúc nào cũng lo lắng có yêu thú tập kích bây giờ rốt cuộc đi ra ngoài bọn hắn không vui sao được chứ.

Nhưng khi đám người đang vui mừng hoan hô, đột nhiên

“Oanh”

Một tiếng nổ lớn vang lên khiến đám người không khỏi giật mình.

“Chuyện gì sảy ra”

Năm vị võ tôn cường giả vội vã dò hỏi, suốt quãng đường không có chuyện gì sảy ra, bọn hắn thật không ngờ đến lúc này lại sảy ra chuyện.

“Yêu thú, yêu thú tập kích, có yêu thú tập kích”

Chúng tu sĩ đột nhiên hô lớn.

Trong Hắc Mộc lâm vô số yêu thú từ trong tối lao ra tấn công về phía đám người, cầm đầu là Hắc Nguyên yêu tôn.

“Haha, nhân loại các ngươi hôm nay tuyệt đối phải chết ở chỗ này không một kẻ nào có thể sống sót”

Hắc Nguyên yêu tôn điên cuồng nói.

Lần này nhân loại tấn công quá bất ngờ, bọn hắn không kịp chuẩn bị dẫn đến vô số yêu thú bị giết chết, mối thù này hắn đương nhiên phải tính cho thật kỹ.

Chỉ là nhân tộc số lượng không ít hơn nữa còn toàn là cường giả bọn hắn bên này số lượng chưa thể quy tụ được đầy đủ bởi vậy không thể cùng nhân tộc cứng đối cứng, chỉ có thể lấy đánh lén phương thức tấn công.

Lần trước đánh lén Lục Nam chi đội ngũ, bọn hắn thất bại, cái này nguyên nhân lớn nhất chính là Lục Nam khôi lỗi thú quả thật quá cường đại, bọn hắn căn bản không thể chống lại.

Bởi vậy Hắc Nguyên yêu tôn quyết định trước trốn trong Hắc Mộc lâm chờ đợi xung quanh mấy vị yêu tôn đến đây hỗ trợ lúc đó đồng loạt tấn công tiêu diệt nhân tộc.

Vốn là bọn hắn lực lượng đã tập hợp đầy đủ tại bảy ngày trước nhưng Hắc Nguyên yêu tôn không lựa chọn ngay lập tức tấn công mà tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi, đợi đến nhân tộc triệt để buông lỏng cảnh giác bọn hắn mới một lần giết ra đánh cho nhân tộc không kịp trở tay.

Chờ đợi bảy ngày rốt cuộc bọn hắn chờ được đến ngày hôm nay, nhân tộc tu sĩ sắp ra khỏi Hắc Mộc lâm tất nhiên sẽ vô cùng vui vẻ độ cảnh giác cũng sẽ hạ xuống mức thấp nhất.

Quan trọng nhất là nơi này có rất nhiều vật cản cao niên hắc mộc, núi đá,..., ở đây vận dụng khôi lỗi thú vô cùng khó khăn bởi vậy Hắc nguyên yêu tôn mới lựa chọn nơi đây làm nơi tập kích.

Quả nhiên như hắn nghĩ đồng dạng nhân tộc tu sĩ sắp ra được Hắc Mộc lâm liền nhận định yêu tộc không tấn công từ đó hạ xuống bản thân cảnh giác, cho dù là Lục Nam cùng năm vị võ tôn cũng không ngoại lệ bởi vậy bọn hắn vừa tiến công liền chiếm được thượng phong.

Mà đối diện nhân tộc võ tôn thấy một màn này thì khinh hoảng quá đỗi bọn hắn vạn không nghĩ tới yêu tộc sẽ tại nơi này phát động tập kích, không những vậy yêu tôn số lượng còn tăng lên mấy đầu bây giờ đã có mười đầu yêu tôn tiến công.

“Giữ vững tinh thần chống lại yêu tộc, mấy vị tôn giả các người phân biệt thủ hộ trung quân cùng tiền quân.”

“Đại quân nhanh chóng tổ hợp trận pháp không được loạn trận hình, trận pháp sư nhanh chóng mở ra trận pháp chống lại yêu tộc”

“Cung tiễn thủ nhanh chóng tấn công, đưa người bị thương ra tuyến sau”

“Tạo thành đội hình hai lớp phòng ngự lấy trận pháp làm phòng ngự đầu tiên, các đội trưởng chỉ huy đội của mình hướng các phương hướng trọng yếu tấn công, tận khả năng tiêu diệt yêu tộc”

Lục Nam gặp nguy không hoảng, hắn liên tục hạ đạt mệnh lệnh tạo thành phòng ngự chống lại yêu tộc công kích.

Chúng tu sĩ nghe được Lục Nam chỉ đạo nhao nhao làm theo, bọn hắn tạo thành tiểu đội lấy võ tông tu sĩ làm tiểu đội trưởng bắt đầu một bên phòng ngự một bên tấn công yêu tộc.

Trận pháp sư cũng nhanh chóng mở ra trận pháp ngăn cản bước tiến của yêu tộc.

Chúng võ tôn cường giả cũng riêng phần mình điều khiển bên dưới tu sĩ tiến hành phòng ngự, dưới sự chỉ đạo của Lục Nam yêu tộc thế công bị chặn đứng, nhân tộc chúng tu sĩ bắt đầu phản công.

Nhân lúc này Lục Nam phóng xuất ba con khôi lỗi thú, dựa vào khôi lỗi thú không ngừng phát ra thần thông công kích đám yêu thú, khiến yêu thú một bên thương vong thảm trọng.

Nhìn thấy cảnh này Hắc Nguyên yêu tôn trong lòng không khỏi trầm xuống, hắn thật không ngờ Lục Nam quá lão luyện, gặp nguy không hoảng, không những thế còn có thể lãnh đạo nhân tộc tu sĩ chặn đứng hắn thế công, vận dụng khôi lỗ thú công kích khiến bọn hắn bị tổn thất không nhỏ.

“Ta xem các ngươi còn kiên trì được bao lâu”

Hắc Nguyên yêu tôn dữ tợn nói, hắn hạ lệnh một tiếng yêu thú công kích cường độ càng mạnh hơn, vô số yêu thú từ trong rừng lao ra, như thủy triều không ngừng công kích Lục Nam chi đội ngũ.