Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 24: Quỷ ảnh mê thành thiên (8)




Không ngờ rằng dù con Huyết Thinày không may gặp trọng thương như thế nhưng vẫn như trước không ngã. Nó giơ một cánh tay lên, bắt được Vương Thán Chi.

Một giây này, tất cả mọi người ở đây đều như nhau nghĩ hai điều, thứnhất: trong đầu quái vật kia, dường như vốn là bột nhão; thứ hai: VươngThán Chi chỉ sợ sắp trực tiếp OVER rồi.

Phanh! Lại một tiếng súng vang.

Hành động và suy nghĩ của Phong Bất Giác nhanh như nhau, hơn nữa hắntương đối tỉnh táo, hiệu suất cao. Giờ phút này hắn đã xuất hiện cách 2m bên cạnh Huyết Thi, giơ súng hướng phía đầu của nó mà bắn. Bởi vìkhoảng cách rất gần, viên đạn xuyên thấu mà qua, bay xuyên qua đầu Huyết Thi. Một bãi chất lỏng không rõ nương theo viên đạn bay khỏi đầu lâuphun vãi ra.

Cuối cùng động tác của Huyết Thi cũng đình trệ, Vương Thán Chi tranh thủ thời gian thoát khỏi cánh tay Huyết Thi, từ trên vai nhảy ra.

Phong Bất Giác thì tới ngay phía trước Huyết Thi, dùng súng nhắm ngaychỗ mi tâm quái vật kia: "Rất thú vị, xem ra đánh lên cái ót của nókhông có tác dụng." Lời còn chưa dứt, hắn lại nã một phát súng, viên đạn từ trán Huyết Thi bắn vào, lúc này nó kêu cũng không có kêu được, triệt để mất đi phản ứng.

"Ân... Ta biết tên này có thói quen nhìn chằm chằm không tha cho một cái mục tiêu có khả năng gây tổn thương cao, cho nên rất dễ dàng dính phảithương tổn từ phía sau. Đầu mặc dù không thể nghi ngờ là nhược điểm củanó, nhưng hệ thống cố ý khiền chỗ hiểm trí mạng nhất thiết đặt ở phíatrước, cộng thêm với lực công kích và lượng máu cao..." Trong lúc PhongBất Giác nói chuyện, Huyết Thi đã ngã xuống. Kỳ thật với hắn mà nói,việc giết chết một quái vật cũng không quan trọng, việc biết rõ làm cách nào giết loại quái vật này một cách hữu hiệu nhất quan trọng hơn.

Long Ngạo Mân lúc này cuối cùng đã tới, hắn vẫn có thể đứng, vẫn có thểđi, bất quá sắc mặt nhìn qua thật không tốt. Người bên ngoài tuy khôngbiết giá trị sinh tồn cụ thể của hắn còn thừa lại bao nhiêu, nhưng trong lòng cũng đều biết rõ tình huống của hắn tương đối không ổn...

Giá trị sinh tồn Vương Thán Chi tổn thất nếu so với Long Ngạo Mân thìkhông đáng nhắc tới rồi. Đương nhiên, với giá trị sinh tồn của hắn, dùlà đang ở mức 90% mà bị cái Huyết Thi kia đánh trúng một cái thì chỉ sợcũng trực tiếp xong đời.

Giữa lúc mọi người cho rằng chiến xong tiểu BOSS là lúc có thể thở gấp,hắc ám lần nữa hàng lâm. Các loại âm thanh kinh khủng lại vang lên bêntai. Giá trị Kinh Hãi của mọi người đều một lần nữa tăng vọt. Bọn hắnkhông khỏi đều sinh ra một cái suy nghĩ trong đầu: nếu như sau khi hắcám trôi qua, con Huyết Thi trên mặt đất kia lại đứng lên, hơn nữa lạicàng thêm mạnh mẽ, thì bọn họ biết làm sao bây giờ?

Vài giây sau, hắc ám tiêu tán, cũng giống như lần thứ nhất, đến đi vộivàng. Phong Bất Giác đã một lần nữa giơ súng lên, cảnh giác nhắm ngayđầu Huyết Thi trên mặt đất, bất quá nó cũng không có phản ứng gì, xem ra đã chết hẳn rồi.

"Như thế xem ra... ba loại khả năng ta nói lúc trước, hẳn là cái thứ hai rồi." Phong Bất Giác nhìn năm sáu giây, thấy không có động tĩnh gì liền bỏ súng xuống: "Hắc ám này là một thứ gì đó tương tự với hiện tượng tựnhiên, mà hiệu quả chính là sau mỗi lần xuất hiện, tất cả quái vật "cònsống" đều sẽ mạnh hơn." Hắn liếc mắt nhìn Huyết Thi trên mặt đất: "Tanghĩ con Huyết Thi này đã được cường hóa qua một lần rồi... Không chỉnó, tại thời điểm hắc ám lần thứ nhất, chỉ sợ tất cả quái vật còn sốngtrong toà thành phố này đều đã được cường hóa rồi." (Edt: hệ thống vôsỉ)

Long Ngạo Mân, Cô Đơn và Tịch Mịch đã tới bên cạnh Phong Bất Giác. LongNgạo Mân cũng không nói thêm gì, tiện tay đem [Cờ lê Mario] đưa qua,Phong Bất Giác cũng tiện tay nhận lấy. Hai người đều có bộ dạng khôngcoi việc này là gì.

Phong Bất Giác tiếp tục nói: "Nếu chúng ta lúc này vẫn chưa giết chếtcon Huyết Thi, chỉ sợ nó sẽ trong bóng tối lần nữa biến dị."

"Vậy độ khó kịch bản chẳng phải là quá khoa trương hay sao. Hắc ám nàylại xuất hiện vài lần, vậy không phải thành quái thú chạy toàn thành phố a?" Vương Thán Chi nói.

"Đây là biến hướng thúc giục chúng ta mau chóng qua cửa. Bởi vì tòathành thị này rất lớn nên mật độ quái vật trong kịch bản này cũng khôngtính là dày đặc, ít nhất không giống trong mấy phim Zombie khắp nơi đềucó... Cho nên hệ thống dùng loại biện pháp này để cho người chơi khôngcách nào nhàn nhã tìm đồ trong thành phố." Phong Bất Giác nói: " Nếu như không nắm chắc thời gian, đừng nói tới nhiệm vụ chính tuyến, mấy tiếngđồng hồ sau chúng ta tùy tiện gặp một con quái vật, con nào cũng mạnh cỡ BOSS thì xác định là cả đoàn toàn diệt."

"Vậy còn chờ gì... phải tiết kiệm thời gian..." Lời Long Ngạo Mân cònchưa dứt, Phong Bất Giác liền lắc đầu: "Sự tình nặng nhẹ ta biết rõ, kếhoạch của chúng ta sẽ không thay đổi." Hắn quay đầu lại nhìn hướng cụccảnh sát: "Hiện tại quái vật nơi này đã bị giết chết, thường thì sau khi loại chiến đấu này cấp bậc qua đi nhất định sẽ có ban thưởng. Hay làtrước tiên chúng ta tìm kiếm trang bị trong cục cảnh sát, tận lực khiếncho mọi người đều có vũ khí. Mặt khác, phải để Long ca hồi lại một ítgiá trị sinh tồn."

Phong Bất Giác nói xong liền một đường đi tới trước bức tường bị phákia, hắn vừa từ bên trong bọc hành lý lấy ra một cái đèn pin đã hư mất,vừa nói: "Ta có một cái kỹ năng có thể làm cho mấy món đồ chơi nhỏ trụctrặc này hoạt động bình thường khoảng ba phút, bất quá cần 100 điểm giátrị thể năng. Vừa nãy bởi vì gấp trở về trợ chiến, ta không có thời gian tiến thêm một bước tìm tòi, với lại cũng không nên tùy ý tiêu hao giátrị thể năng trước chiến đấu, cho nên mới không dùng kỹ năng này.

Cân nhắc đến việc ở bên trong nguồn sáng có hạn, đèn pin lại chỉ có một, ta đề nghị vẫn do ta một mình vào. Nếu như có tìm được cái thiết bịchiếu sáng đáng tin hơn thì ta sẽ lập tức đi ra tìm mọi người, sau đócùng nhau đi vào tìm kiếm."

Hắn quay đầu lại nói: "Đương nhiên, nếu có người có ý nghĩ muốn đi cùngvới ta thì cũng được, bất quá chỉ có thể đi theo ta, ánh mắt cũng chỉ có thể theo khu vực ta chiếu sáng mà di động."

"Không cần, chúng ta ở chỗ này chờ là được rồi, chẳng lẽ còn sợ ngươinuốt riêng trang bị sao?" Long Ngạo Mân hào sảng cười lấy, liền trựctiếp ngồi xếp bằng ngồi trên mặt đất, "Vừa lúc ta có thể nghỉ thêm mộtlát, khôi phục chút giá trị thể năng."

Tiểu ca Cô Đơn lúc này đã không phát biểu bất cứ ý kiến gì rồi, lúctrước hai lần đó hai người hắn và Tịch Mịch ở bên trong hình thức sinhtồn đoàn đội, người chơi cấp cao căn bản sẽ không bảo hộ hoặc cố kỵ bọnhắn, càng đừng đề cập đến việc chia trang bị cho bọn họ. Mà bây giờ vị"Phong đại ca" này cố ý tới cục cảnh sát này để tìm trang bị cho đoànđội, bọn hắn há sẽ có dị nghị.

Phong Bất Giác dùng ánh mắt cùng bốn người thoáng trao đổi thoáng mộtphát, lập tức gật đầu, lần nữa tiến nhập vào trong lỗ hổng trên váchtường tường kia. Bất quá lúc này, trên tay hắn có thêm cái đèn pin. Saukhi hướng phía trước đi vài bước, hắn liền sử dụng [Sửa chữa bảo hànhqua loa]. Ngay lúc giá trị thể năng giảm đi 100, ở trên đèn pin hiện lên một vài mảnh vỡ số liệu 2D trông như con số ma trận. Tiếp đến, đèn pinliền nhanh chóng cải biến, đã trở thành hoàn hảo không hư hao gì.

[Tên: Đèn pin

Loại: Công cụ

Phẩm chất: Bình thường

Công năng: Chiếu sáng

Có thể mang ra khỏi kịch bản hay không: Có

Ghi chú: cần hai cục pin con thỏ mới có thể làm việc. ]

Dù cái món này có thể mang ra khỏi kịch bản nhưng lại không hữu dụnglắm, bởi vì một khi kỹ năng Phong Bất Giác hết hiệu quả, phẩm chất củanó liền sẽ biến thành rách nát, sau đó sẽ không phát sáng được. Đây cũng không phải là vật phẩm nội dung cốt truyện, cũng không thể biến thànhbính đồ bài.

Dưới tình huống trên tay có nguồn sáng, việc tìm kiếm của Phong Bất Giác trở nên vô cùng có hiệu suất, hắn rất nhanh đã tìm được một thứ vô cùng mấu chốt...