Thiên Kim Chúa Hề Ba Tuổi Rưỡi

Chương 59: Hóa ra là tiện đường!




“Vì sao lại không thể để Thâm Thâm tới hỏi cậu? Thâm Thâm rất thích cậu mà.” Vạn Vạn Tuế như tên thẳng nam chả hiểu phong tình, buồn bực ưỡn bụng nhỏ, tiếp nhận ánh mắt lên án của đại tiểu thư Hạ Vị Mãn.

“Cậu!” Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn tức giận, dậm dậm chân nhỏ, hừ một tiếng quay đầu liền đi, Vạn Vạn Tuế bước chân ngắn nhỏ đi theo nàng, Hạ Vị Mãn đại tiểu thư cảm giác được, cười trộm một chút, vừa muốn quay đầu lại nói với Vạn Vạn Tuế “Bổn tiểu thư biết ngay, cậu sẽ không để bổn tiểu thư đi.”, Nhưng vừa quay đầu lại, Vạn Vạn Tuế ôm bụng nhỏ quẹo sang hướng vuông góc tiêu chuẩn, đi về phía Phó Tinh Thần đang xem sách điện tử.

Hóa ra là tiện đường!

Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn tức điên, phồng má lên ngồi trở lại chỗ ngồi, dự định không bao giờ để ý tới Vạn Vạn Tuế nữa.

Ba túi sữa nhỏ bận việc non nửa ngày, kết quả không thu hoạch được gì, ba túi sữa nhỏ đau lòng mỗi đứa lấy một cái bình sữa, tang thương phiền muộn ngồi thổi bình.

Ngay vào lúc các bé đang cảm thấy tuyệt vọng, Điềm Điềm tới tìm Vạn Vạn Tuế: “Vạn Tuế……” Cô bé chớp đôi mắt chó nhỏ ướt dầm dề, sợ hãi hỏi, “Các cậu tìm cái kia để làm gì thế?”

“Muốn cứu một người bạn.” Vạn Vạn Tuế không nói cụ thể là Phát Phát.

“Oa!” Điềm Điềm sợ hãi thì sợ hãi, nhưng vẫn không quên cảm thán, “Cái kia còn có thể cứu người sao?”

“Ừm!” Vạn Vạn Tuế gật gật đầu nhỏ, tuy rằng Phát Phát chỉ làm một cái cây, nhưng ở trong lòng cô bé, Thâm Thâm là bạn của cậu ấy, Phát Phát là bạn của Thâm Thâm, vậy Phát Phát cũng là bạn của cô rồi, nếu là bạn bè, cây với người cũng không có gì khác nhau cả.

Điềm Điềm nghe thấy ma có thể cứu người, nội tâm dao động, do dự một lát, hạ quyết tâm: “Vạn Tuế, thật ra Điềm Điềm nghe anh trai tớ.” Điềm Điềm cảm thấy có chỗ không đúng, lại sửa đúng, “Anh trai trước của Điềm Điềm, bạn của anh Tô An từng nói ở trường của bọn họ có cái kia ám.”

Mặt Vạn Vạn Tuế không cảm xúc, nhưng ánh mắt sáng rực lên một lần, chân ngắn nhỏ bước lên phía trước một bước tỏ vẻ cô muốn biết nhiều hơn, bụng nhỏ gần đây càng ngày càng vươn ra liền thiếu chút nữa là dán cùng bụng nhỏ của Điềm Điềm.

Điềm Điềm nhìn thấy Vạn Vạn Tuế “nóng lòng” như thế, đè nén cảm xúc sợ hãi xuống, nuốt một ngụm nước miếng, tiếp theo nói: “Khi đó Điềm Điềm còn ở trong nhà của anh trai trước, bạn học của ảnh tới tìm anh Tô An chơi, nhưng anh Tô An không muốn chơi với anh ta, vừa lúc tơ ở phòng khách chơi đồ chơi, anh ấy nhìn thấy Điềm Điềm, liền hỏi Điềm Điềm muốn nghe chuyện xưa rất vui hay không.”

“Điềm Điềm cho rằng anh trai kia sắp kể chuyện cổ tích công chúa cho Điềm Điềm liền nói muốn nghe, kết quả anh trai kia lại kể chuyện của cai kia cho Điềm Điềm, làm Điềm Điềm sợ tới mức mấy ngày liên tục buổi tối cũng không dám đi nguro một mình.” Lúc Điềm Điềm nói tới đây có chút đau lòng, “Điềm Điềm không biết vì sao anh trai kia lại muốn làm như thế, dường như anh ấy không thích Điềm Điềm.”

Vạn Vạn Tuế nhìn thấy bạn tốt đau lòng, lập tức vươn tay ngắn nhỏ ấn Điềm Điềm vào trong lồng ngực mình, vóc dáng cô bé không cao như Điềm Điềm nhưng Điềm Điềm cũng không ngại, “Chim lớn cuộn mình” vùi người vào trong khuỷu tay rắn chắc có lực của Vạn Vạn Tuế.

Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn vừa an ủi bản thân xong, vừa quay đầu lại nhìn thấy cảnh này, trái tim tự lành nay lại nứt ra rồi.

“Là anh trai kia hư, người xấu không thích Điềm Điềm, chứng minh Điềm Điềm rất tốt.” Vạn Vạn Tuế thẳng thắn khuyên bảo Điềm Điềm, “Cái này gọi là bụng bụng đắc thắng.”

Trước kia anh Ung Ân an ủi Vạn Tuế cũng đã từng nói mấy lời gần giống thế này, nguyên văn lời cậu nói là: Hắn ta là người xấu, cho nên không thích Vạn Vạn Tuế, là hắn ta có vấn đề, không phải Vạn Vạn Tuế có vấn đề.

Vạn Tuế nói thành bản này là căn cứ vào cải biên thăng cấp của Ngô Hoàng, bụng bụng cũng là do Ngô Hoàng dạy cô bé.

“Bụng bụng đắc thắng?” Điềm Điềm chưa từng nghe từ này, cũng không rõ nó có ý tứ gì, nhưng từ này đọc thật là đáng yêu, cô bé lập tức được dỗ vui vẻ, mình cũng tự đọc vài lần, “Bụng bụng đắc thắng, bụng bụng đắc thắng…… Oa, Điềm Điềm thích cái từ này.”

Vạn Vạn Tuế thấy tâm trạng của bạn thân đã tốt hơn, thở dài nhẹ nhõm một hơi.



Điềm Điềm đọc mấy lần bụng bụng đắc thắng, lại trở về vấn đề chính: “Anh trai kia nói với Điềm Điềm.”

Điềm Điềm lo lắng nếu dựa theo phiên bản của anh trai kia kể lại cho Vạn Vạn Tuế nghe, sẽ làm Vạn Tuế ngủ không yên giống cô bé, cho nên cô bé liền cải biên một chút, khiến câu chuyện trở nên không còn đáng sợ như vậy.

“Trong trường của anh Tô An có một chị gái rất xinh đẹp, có một ngày chị ấy nhảy từ trên lầu xuống, bắt đầu từ ngày đó, mỗi ngày 12 giờ đêm, chính là lúc mà cô bé lọ lem phải về nhà đấy, ở trong tòa nhà mà chị ấy nhảy xuống sẽ có một chị gái mặc bộ váy đỏ xinh đẹp hát……”

Lúc anh trai kia kể chuyện này, Điềm Điềm bị chi tiết này dọa sợ nhiều nhất, anh trai kia nói, chị gái váy đỏ hát một bài đồng dao cực kỳ đáng sợ, bài đồng dao kia Điềm Điềm chưa từng nghe, anh trai kia còn hát cho cô bé nghe một lần, ca từ không dễ hiểu lắm, nhưng Điềm Điềm có thể cảm giác được rất khủng bố.

Điềm Điềm không muốn dọa Vạn Vạn Tuế, cho nên cắt bỏ phần đồng dao, thay vào đó là bài hát gần đây cô bé thích nghe: “《 GG Bond 》.”

Vào lúc cô bé lọ lem về nhà, chị gái váy đỏ xinh đẹp hát 《 GG Bond 》.

Vạn Vạn Tuế sửa sang lại câu chuyện này một chút, khuôn mặt nhỏ hàng năm chỉ một vẻ mặt khó có khi xuất hiện một tia hoảng sợ: “Thật đáng sợ.”

Điềm Điềm dành cho Vạn Vạn Tuế một vẻ mặt “Đúng không?”, lại tiếp tục: “Anh trai kia nói, chị gái xinh đẹp kia nhảy từ trên lầu xuống là vì anh Tô An, cho nên rất có thể chị ấy sẽ đi theo anh Tô An về nhà, nhớ kỹ dáng vẻ của Điềm Điềm, tìm cơ hội ăn luôn Điềm Điềm.” Nói xong, Điềm Điềm lại bị dọa sợ, đôi mắt cũng đỏ lên.

“Đừng sợ.” Vạn Vạn Tuế giữ chặt tay nhỏ của Điềm Điềm, “Sau khi trở về, cậu nói ba mẹ cậu mua cho cậu một vại tỏi đen.”

“Tỏi đen?” Điềm Điềm chưa từng nghe về thứ này, “Để làm cái gì nha?”

“Tỏi đen.” Cực khó có khi Vạn Vạn Tuế lại lộ ra vẻ mặt hoảng sợ hai lần, lần này còn nghiêm trọng hơn cả lúc Điềm Điềm nói ma nữ áo đỏ hát bài GG Bond nữa, “Bạn của ba tớ đưa cho một vại, sau khi bọn tớ ăn đều phun ra.” Cô bé nghiêm túc cho Điềm Điềm ý kiến, “Nếu chị gái kia mà muốn ăn cậu, cậu cứ đút cho chị ta một tép tỏi đen trước, như vậy chị ấy liền sẽ nôn ra, sẽ không ăn cậu nữa.”

“Oa!” Điềm Điềm vừa học được thêm tri thức mới, “Thật là lợi hại, vậy Điềm Điềm trở về kêu ba mua cho Điềm Điềm!”

Vạn Vạn Tuế từ chỗ Điềm Điềm biết được, trường của anh trai trước của cô bé gọi là Cấp ba đế quốc.

Sau khi Vạn Vạn Tuế đem tin tức này trao đổi với hai đồng bọn nhỏ trong tiểu đội mời ma về nhà, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc xuất hiện vẻ mặt như đang suy tư gì đó:

“Tớ cảm giác Cấp ba đế quốc nghe rất quen tai.”

“Nhà trẻ của chúng ta không phải gọi là Nhà trẻ đế quốc sao?” Thâm Thâm giải thích nghi hoặc cho Vạn Vạn Tuế, “Cho nên Cấp ba đế quốc mới khiến cậu nghe rất quen tai.”

Đây là một đáp án rất có tính thuyết phục, Vạn Vạn Tuế chấp nhận nó.

“Như vậy chúng ta nên hành động lúc nào đây?” Bạn nhỏ Hugo hận không thể ngay lập tức bay đến Cấp ba đế quốc đi gặp ma nữ áo đỏ buổi tối không ngủ được hát bài GG Bond.

Vạn Vạn Tuế nhìn thời gian biểu trên chân cô bé, đêm nay vừa lúc cô bé có thời gian.

“Đêm nay tớ cũng có thể.” Làm linh vật của thực vật, thực tế thoạt nhìn Thâm Thâm trưởng thành hơn rất nhiều so với độ tuổi, ở nhà đã là cục cưng, cũng là tổ tông, không ai không thương được, cũng không ai dám hạn chế thời gian cậu đi ra ngoài chơi.

“Tớ cũng có thể.” Hugo là tiểu điện hạ ma cà rồng, các trưởng lão đều hy vọng cậu có thể ra ngoài chơi vào buổi tối nhiều hơn, đừng tối nào cũng ngủ, cho nên cậu cũng không thành vấn đề.



Không! Em không thể! Ceasar ở trong túi Hugo sụp đổ, dùng cánh ôm lấy mặt, năng lực hành động của ba con quỷ nhỏ này vì sao lại mạnh như vậy? Cậu còn trông cậy vào Hugo đêm nay không hành động trước, cậu sẽ chờ tới khi Hugo về nhà, trộm bò đi ra ngoài đấy!

Hay là kêu Hugo, để nhóc nhìn thấy cậu ở trong túi quần áo không ra được, mất mặt xấu hổ, hay là cùng ba con quỷ nhỏ này đi bắt ma, bị hù chết?

Ceasar dùng đôi cánh nhòn nhọn xào nồi xào đậu rất nhiều lần, cuối cùng lựa chọn cái sau.

Cậu thà chết cũng muốn mang theo hình tượng đi tìm chết!

Cậu chính là Đại điện hạ ma cà rồng vừa mạnh mẽ lại vừa đáng sợ, hu hu hu

Thời gian quyết định xong, còn có một vấn đề, buổi tối hôm nay tới đón Vạn Vạn Tuế chính là anh trai của cô bé Ngô Hoàng, nếu để anh ấy cùng các bé cùng đi tìm ma, Vạn Vạn Tuế lo lắng người anh trai thiếu chút nữa đã bị cuộc phẫu thuật lớn đáng sợ mang đi chịu đựng không nổi sẽ đi theo chị gái váy đỏ hát bài GG Bond.

Cuối cùng vẫn là Hugo dùng di động Batman đặt riêng của cậu liên hệ với quản gia trong nhà cậu, để quản gia vào nhóm phụ huynh trường, nhắn tin với ba của Vạn Tuế, nói với ông buổi tối muốn mời Vạn Tuế và Thâm Thâm đến nhà bọn họ làm khách, Thâm Thâm cũng kêu cháu trai ngoại lớn của cậu nhắn tin với ba của Vạn Tuế làm chứng cứ giả, đạt được sự đồng ý của ba Vạn, để ba Vạn liên hệ với Ngô Hoàng tối nay không cần tới đón Vạn Tuế.

Đây là lần đầu tiên Vạn Tuế nói dối gia trưởng, cô bé có chút khẩn trương, khuôn mặt nhỏ căng chặt, càng thêm có khí thế của đại ca, tay ngắn nhỏ lại đặt ở trên bụng nhỏ:

“Tớ muốn đi WC.”

Đương nhiên Vạn Vạn Tuế, người luôn nghiêm khắc tuân thủ quy tắc những việc nhi đồng ba tuổi rưỡi không thể làm, sẽ không mình và Hugo còn có Thâm Thâm, ba bạn nhỏ ba tuổi rưỡi tự mình đi đến Cấp ba đế quốc, cho nên Hugo cùng Thâm Thâm mỗi người mang theo quản gia và cháu trai ngoại lớn, để bọn họ đảm đương chức vụ người bảo hộ của tiểu đội mời ma về nhà.

Tới lúc tan học, Vạn Vạn Tuế cùng Thâm Thâm còn có Hugo cùng nhau đi ra cổng nhà trẻ, lúc nãy ba Vạn cũng đã gọi điện với cô Hoa xong rồi, cho nên cô Hoa cũng không ngăn cô bé rời đi theo quản gia của Hugo.

Lúc quản gia nhìn thấy Vạn Vạn Tuế, ấn tượng đầu tiên chính là: Bạn nhỏ này phì nhiêu ghê.

Cái mũi nhếch lên ngửi khẽ, ôi chà, hương vị cũng thực kỳ lạ.

Thế nhưng là vị cay.

Quản gia khen ngợi nhìn thoáng qua Hugo, không hổ là tiểu điện hạ ma cà rồng của bọn họ, lần đầu tiên mang con mồi về mà chất lượng đã cao thế rồi.

Sau đó ông ta lại nhìn Thâm Thâm, ờm, không có phì nhiều như bạn nhỏ Vạn Vạn Tuế tiểu.

Cũng nhếch mũi ngửi ngửi, mày nhăn càng chặt.

Máu của bạn nhỏ này rất thơm ngọt, nhưng có cảm giác như ăn đồ chay ấy.

Quản gia có chút nghi hoặc, chẳng qua cũng không nghĩ nhiều, tiểu điện hạ nhà ông lần đầu tiên săn thú, liền chọn được hai mục tiêu, ông cảm thấy rất kiêu ngạo.

Là ngọt hay cay, là mặn là hay chay đều có thể.