Thiên Kim Chúa Hề Ba Tuổi Rưỡi

Chương 86: Cậu quên đi ngoài!




Mà mấy thứ đó thật ra đều là thân phận bịa đặt cả nhà họ Vạn tùy tiện đóng khi chơi cùng Vạn Vạn Tuế vào bình thường, Ngô Hoàng có thể chơi cùng Vạn Tuế, nhưng anh chàng từ chối làm chuyện trẻ con như vậy, cho nên thân phận của anh là Vưu Giai bịa thay nói cho Vạn Vạn Tuế, chờ đến khi Ngô Hoàng biết mình thành Heo Spouse, muốn đổi thành cái khác, Vạn Vạn Tuế đã không còn tiếp nhận được thân phận nào khác của anh.

Cuộc thi so ba, Vạn Tuế lấy chiến tích 3 trận thắng 3 nhẹ nhàng KO thái tử nhí Lục Trăn.

Thái tử nhí Lục Trăn cắn môi cúi đầu, cậu biết mình thua rồi, phụ hoàng cậu đã từng dạy, thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh, thắng thì phải thắng cho đẹp, thua cũng phải thua cho khí phách, không thể chơi xấu mà đổi ý, nhưng mà…

Lòng thái tử nhí Lục Trăn ê ẩm, nếu chỉ là tự cậu thi đấu, cậu sẵn sàng thừa nhận mình thua, nhưng đây là cuộc thi của phụ hoàng cậu.

Thái tử nhí Lục Trăn nghẹn nửa ngày, khuôn mặt nhỏ đỏ hồng quật cường mà mở miệng: “Cho dù phụ thân ngươi có bên A, một chân là có thể đánh bại rất nhiều người, cả nhà đều không phải người, thì phụ hoàng trẫm trong lòng trẫm là người phụ thân tốt nhất, ai cũng kém ông ấy.”

Vạn Vạn Tuế nhìn Lục Trăn, suy nghĩ một lúc, nghiêm túc gật gật cái đầu nhỏ: “Cậu nói rất đúng.”

Thái tử nhí Lục Trăn có chút ngoài ý muốn, bởi vì nếu lần này cậu thắng cuộc thi, nhất định cậu sẽ chê cười Vạn Vạn Tuế, nhưng Vạn Vạn Tuế lại không chê cười cậu và phụ hoàng cậu.

“Ba của chúng ta đều là nhất.” Vạn Vạn Tuế vươn tay nhỏ, ngón cái hướng về trước, nhấn like cho ba của cô và của bạn Lục Lục Lục.

Thật ra Vạn Tuế không làm gì, lời cũng không phải lời rất cảm động, nhưng thái tử nhí Lục Trăn nhìn Vạn Tuế ưỡn bụng dựng ngón cái, không hiểu sao có hơi muốn khóc, cậu cũng vươn tay, muốn làm dấu tay giống với Vạn Vạn Tuế, nhưng tay cậu vừa mới vươn ra…

“Răng rắc.” Vạn Tuế lanh tay lẹ mắt bắt được cổ tay của Lục Lục Lục, dùng miệng làm âm thanh khóa còng, sau đó tuyên bố, “Ô Lạp Na Lạp Tiểu Cẩu Cẩu, cậu đã bị bắt.”

Thái tử nhí Lục Trăn bị trò cũ lừa:…

Vốn Vạn Vạn Tuế nên lập tức bắt Lục Trăn lại, nhưng cô còn phải lên nhà trẻ, cho nên chỉ có thể tạm thời thả cậu ra, nhưng cô đã hẹn với cậu rồi, đêm nay sẽ mang cậu đi, chờ đến cuối tuần sẽ cùng Tưởng Quyện tham gia lao động ôm.

“Ngươi muốn… ôm… Trẫm?” Thái tử nhí Lục Trăn bị sự nhiệt tình đột ngột của Vạn Vạn Tuế đánh trúng, coi nhẹ hai chữ “lao động”, còn đang rơi vào tưởng tượng nào đó –––– thì ra Vạn Vạn Tuế muốn bắt cậu như vậy, là vì mang cậu về ôm một cái.

Này… còn ra thể thống gì chứ.

Khuôn mặt của thái tử nhỏ đỏ rực, nghiêng người đối diện với ngón tay.

“Là lao động ôm.” Vạn Vạn Tuế không biết Lục Trăn đỏ mặt vì cái gì, rất nghiêm túc mà sửa lỗi, “Là để sau này cậu không chém đầu người khác nữa.”

Thái tử nhí Lục Trăn vẫn không hiểu ra rằng ôm này không phải là được ôm một cái, nhưng cậu vẫn không phản kháng, ngoan ngoãn đồng ý.

Lý do có ba thứ, thứ nhất, cậu có điểm chột dạ, cậu chủ động khơi mào cuộc thi “so ba”, kết quả thua, cậu “chơi xấu” không nhận, Vạn Tuế cũng không so đo với cậu.

Thứ hai, cậu có chút sợ, sợ chống lại lệnh bắt giữ sẽ khiến Vạn Tuế tức lên, Vạn Tuế tức giận, vậy thì tất cả thành viên không có ai là người trong gia đình Vạn Tuế nhất định muốn tìm cậu tính sổ, nói không chừng còn giận chó đánh mèo lên người phụ hoàng mà cậu vẫn luôn không tìm ra được.

Thứ ba, cậu còn có chút tò mò, muốn biết ba Ultica, mẹ Sailor Down, chị gái Transforbig, anh trai Heo Spouse, còn có ông bà ngoại Cừu Nướng Cừu Nhúng của Vạn Tuế rốt cuộc trông như thế nào.

Thôi, ôm thì ôm. Thái tử nhỏ đã làm chuẩn bị hiến thân xong, trong lúc nhất thời có hơi ngượng ngùng, cũng không dám nhìn vào mắt Vạn Vạn Tuế nữa.

Vạn Tuế nhìn thấy Lục Lục Lục cuối cùng cũng đồng ý đi cùng cô trên con đường đúng đắn, vui vẻ gật đầu.



Hai bánh bao nhỏ còn chưa kịp nói nhiều, đã bị cô giáo Hoa Hoa tìm đến một tay xách về.

Trở về lớp Vạn Vạn Tuế đột nhiên nhớ tới một sự kiện, tay nhỏ móc ra một đống hạt châu từ trong túi.

Hạt châu của bạn nhỏ Lục Lục Lục, cô đã quên đưa cho cậu.

Vạn Vạn Tuế đang định đứng lên đi tìm thái tử nhí Lục Trăn, nhưng bỗng nhiên có một ý tưởng mới lóe lên trong đầu cô, cô bé lại ngồi xuống lại, cô quyết định không trả châu cho bạn Lục Lục Lục trước đã, cô phải chuẩn bị một sự bất ngờ cho bạn Lục Lục Lục.

Cô Hoa Hoa đứng ở phía trước đếm nắm, một nắm hai nắm… Đủ nắm rồi, cô vừa lòng gật đầu, mở sách truyện cổ tích ra, bắt đầu kể truyện cổ tích cho các bạn nhỏ.

Ngoài cửa sổ có một mặt trời nhỏ sáng lấp lánh từ từ mọc lên, à, không phải, một cái đầu trọc nhỏ sáng lấp lánh, còn nhỏ tuổi đã có kiểu tóc ngầu như vậy đương nhiên chỉ có Chưởng môn nhí của Thanh Hà quan, Thiên Linh Linh.

Muốn hỏi cô ta đang làm gì à.

Đương nhiên là tới xem tình hình kẻ địch.

Cô ta đã hẹn trước với Vạn Tuế cuối tuần sẽ đại chiến một phen, cô ta lập tức trở về quan hăng say luyện tập, luyện tập với các đệ tử của Thanh Hà quan như muốn phế hết nhưng vẫn cảm thấy không yên tâm, cho nên tự mình lặng lẽ lẻn vào nhà trẻ Đế Quốc, định xem xem đối thủ của mình đang chuẩn bị gì.

Cô ta cho rằng có thể nhìn thấy Vạn Tuế đang bùng cháy cảm xúc mạnh mẽ giống như cô ta, đánh mấy người luyện tập cùng bay đầy trời, nhưng lại nhìn thấy Vạn Tuế ngồi xổm trên đất nhặt châu.

Lúc đầu Thiên Linh Linh còn có chút thất vọng, nhưng rất nhanh cô đã nghĩ thông, nếu như là người bình thường, nhặt hạt châu chính là nhặt hạt châu, không có hàm nghĩa sâu xa gì khác, nhưng người này là Vạn Vạn Tuế, vậy không thể suy nghĩ đơn giản như vậy.

Vào lần trước cô đến lớp Vạn Tuế bắt cóc nó đã cảm nhận được, lớp học của Vạn Vạn Tuế không đơn giản lạ thường, mỗi đứa trẻ đều có chỗ hơn người khác nhau, hơi thở của Vạn Vạn Tuế là bình thường nhất ở trong đó.

Nhưng, cái này lại đúng lúc chỉ ra, Vạn Vạn Tuế là đứa đáng gờm nhất trong đám trẻ con đó.

Thử hỏi, một đứa con nít bình thường sao có thể như cá gặp nước đến như vậy khi ở giữa một đám trẻ đặc biệt, lại còn khiến những đứa bé vừa sinh đã mang theo hào quang thích nó, che chở nó như vậy?

Thiên Linh Linh phân tích tới phân tích đi, cảm thấy đáp án duy nhất chỉ có thể là Vạn Vạn Tuế hiện tại đang ở tầng thứ năm, còn cô chỉ ở tầng đầu tiên, cho nên cô không lén coi được thực lực thật sự của Vạn Tuế rốt cuộc là như thế nào.

Cho nên, Thiên Linh Linh nhìn Vạn Vạn Tuế nhặt châu cũng không lên tiếng, cứ lén lút đi theo đuôi con bé, muốn nhìn xem con bé này rốt cuộc muốn làm gì.

Khi Vạn Vạn Tuế nói chuyện với Lục Trăn trong nhà vệ sinh, Thiên Linh Linh đã nấp ở ngoài, đội nước rửa tay, ngụy trang mình thành bàn nhỏ phun nước rửa tay.

Tiếng hát của Lục Trăn, cô ta đã nghe thấy.

Nhưng Thiên Linh Linh hiểu nhầm, cô ta cho rằng thái tử nhí Lục Trăn đang luyện một loại tà công như ma âm thủng tai.

Vạn Vạn Tuế đi vào, tiếng hát của Lục Trăn lập tức dừng lại, Thiên Linh Linh đứng bên ngoài lộ ra biểu cảm tin phục, quả nhiên, cô đoán không sai, Vạn Vạn Tuế quả là thâm tàng bất lộ, chỉ xuất hiện đã khiến người đang say mê luyện tà công ngừng lại.

Tiếp đó cô ta dỏng lỗ tai nghe cuộc trò chuyện của Vạn Vạn Tuế và Lục Trăn.



Cô ta nghe thấy Vạn Vạn Tuế nói, người luyện tà công kia trên mông có mụn nhỏ, người luyện tà công còn có danh hiệu rất dài, gọi là Ô Lạp Na Lạp Tiểu Cẩu Cẩu.

Ô Lạp Na Lạp Tiểu Cẩu Cẩu muốn chém đứt đầu Vạn Vạn Tuế và cả nhà cô bé, kết quả dính mưu dương đông kích tây của Vạn Vạn Tuế, bị Vạn Vạn Tuế bắt được, Ô Lạp Na Lạp Tiểu Cẩu Cẩu không cam lòng, muốn phản kháng, nhưng bị Vạn Vạn Tuế đánh bại.

Trong đó, đoạn thân phận của thành viên gia đình nhà Vạn Vạn Tuế được cô bé phơi bày để lại cho Thiên Linh Linh một ấn tượng khắc sâu.

Trách không được Vạn Vạn Tuế ở tầng thứ năm, mình ở tầng thứ nhất, thì ra cả nhà Vạn Vạn Tuế đều rất khó lường.

Chưởng môn nhí Thiên Linh Linh thỉnh thoảng cũng xem phim hoạt hình cùng các đệ tử của mình, nhưng cô ta không ngờ tới, những bộ phim hoạt hình khiến các đệ tử của mình xem đến muốn ngừng cũng không được thế mà lại tạo vai chính từ họ hàng của người nhà Vạn Tuế.

Chưởng môn nhí Thiên Linh Linh không khỏi thấy may mắn vì hôm nay mình tới đây một chuyến.

Tin tức quý giá như vậy, nếu bỏ lỡ, cô ta nhất định sẽ hối hận.

Chưởng môn nhí Thiên Linh Linh cẩn thận đã tự mình đưa Vạn Vạn Tuế từ tầng thứ năm lên tầng khí quyển, cô cũng không dám xem thường Vạn Vạn Tuế nữa, vốn dĩ cô cho rằng người Vạn Vạn Tuế sẽ mang tới đấu với mình sẽ không quá lợi hại, một mình mình là có thể đối phó được với Vạn Vạn Tuế và một đám ô hợp nó mang đến, nhưng hiện giờ xem ra, là cô quá khinh địch.

Chưởng môn nhí Thiên Linh Linh âm thần quyết định trở về sẽ liên lạc với các ông bà lớn, để họ cuối tuần đến trợ trận.

Cô sẽ không để các ông các bà mình bắt nạt một mình Vạn Vạn Tuế, nhưng cô cũng không phải là loại mãng phu đâm tường nam mà vẫn không biết quay đầu, không thể đã biết mà Vạn Vạn Tuế có thể mang cao nhân đến, mà vẫn không chuẩn bị gì cả.

Đến lúc đó sẽ để các ông bà của cô và người Vạn Tuế mang đến đánh nhau, tự cô sẽ đánh với Vạn Vạn Tuế, dù sao cũng sẽ không bắt nạt Vạn Vạn Tuế.

Cuối cùng Thiên Linh Linh cũng nhận được một tin tức.

Sau khi Vạn Vạn Tuế chế ngự Ô Lạp Na Lạp Tiểu Cẩu Cẩu, thế mà không làm gì hắn, còn nói muốn đem hắn về ôm.

Ôm sao?

Chưởng môn nhí Thiên Linh Linh và thái tử nhí Lục Trăn đều tự động coi nhẹ hai chữ “lao động” đằng trước.

Tuy chưởng môn nhí Thiên Linh có kiến thức rộng là thế nhưng cũng chưa bao giờ thấy qua thủ đoạn dùng ôm để chèn ép kẻ địch, cô ta nhịn không được nghĩ, nếu cuối tuần cô ta không đánh lại Vạn Vạn Tuế, có phải cũng sẽ bị Vạn Vạn Tuế mang về ôm hay không.

Chưởng môn nhí Thiên Linh Linh không sợ trời không sợ đất chỉ hơi tưởng tượng hình ảnh kia một chút, cái đầu trọc nhỏ đã từ từ đỏ lên.

Không được, bản chưởng môn nhất định không thể thua! Thiên Linh Linh dựng cái đầu nhỏ đỏ bừng, nắm tay thề.

Cô không nên để Vạn Vạn Tuế ôm!

Trên đây, chính là toàn bộ tin tức chưởng môn nhí Thiên Linh Linh nghe lén được ở bên ngoài nhà vệ sinh, bởi vì sợ Vạn Vạn Tuế còn có bí mật khác mà mình không biết, chưởng môn nhí Thiên Linh Linh không lập tức rời đi, mà tiếp tục ẩn náu ở nhà trẻ.

Sau khi thái tử nhỏ Lục Trăn trở về lớp học, cứ cảm thấy mình đã quên đi chuyện gì rất quan trọng, trong khi cô Diệp Tử kể đến đoạn ngôi làng của động vật bị sạt lở, đám động vật con trôi dạt khắp nơi, nhóm bánh bao nhỏ đều lộ ra biểu cảm lo lắng cho động vật con, chỉ có thái tử nhí Lục Trăn bỗng nhớ lại, chuyện quan trọng cậu quên mất là cái gì ––––

Cậu quên đi ngoài!