Thiên Nguyệt Chi Mị

Quyển 1 - Chương 30




Sau màn đùa giỡn của Thiên Nguyệt Triệt, kế tiếp là phần các hoàng tử, công chúa hiếu lễ, có vẻ không thú vị.

Tất cả ánh mắt đều dừng lại ở trên người Thiên Nguyệt Triệt, ghen tỵ, hâm mộ, đồng thời còn mang theo thăm dò nhiều không đếm xuể.

Theo thứ tự đã sắp xếp, đầu tiên đưa lên lễ vật chính là nhi tử lớn nhất của Thiên Nguyệt Thần – Thiên Nguyệt Thiên Kỳ.

Thiên Nguyệt Thiên Kỳ là nhi tử của Hoàng quý phi Ngọc Linh • Tả Lạp, Tả Lạp gia tộc nắm trong tay Mộc linh châu, là đệ nhị đại quý tộc trong năm đại quý tộc, nằm ở Mạn La đế quốc, xếp sau Tư Đốn Phất Lai gia tộc.

Ngũ đại quý tộc thì có hai đại quý tộc ở vào Mạn La đế quốc, cho nên dựa theo phương diện khác mà nói sự phú cường cùng phồn vinh của Mạn La đế quốc ngay từ lúc bắt đầu đã được định trước trong lịch sử.

Thiên Nguyệt Thiên Kỳ năm nay mười tám tuổi, là một văn nhã nam tử phong độ nhanh nhẹn, hắn đưa lên một cái hộp dài tinh tế, mọi người nhịn không được suy đoán bên trong là thứ đồ quý giá gì.

Thiên Nguyệt Triệt mặc dù ngồi ở trong ngực Thiên Nguyệt Thần, nhưng mục mâu cũng nhịn không được mà đảo qua trên người các tần phi và nhi tử của Thiên Nguyệt Thần.

Hoàng quý phi Ngọc Linh • Tả Lạp là phi tử đầu tiên của Thiên Nguyệt Thần, bởi vì Thiên Nguyệt Thần không lập hậu, cho nên Ngọc Linh • Tả Lạp tự nhiên là đệ nhất nữ nhân của Mạn La đế quốc.

Nhìn nàng đoan trang mỹ lệ không có nửa phân căng thẳng, ngược lại vẻ mặt thản nhiên tự đắc uống trà Ngân Nhĩ, Thiên Nguyệt Triệt có thể khẳng định, lễ vật Thiên Nguyệt Thiên Kỳ đưa lên đích thị là thứ tốt.

Trà Ngân Nhĩ lạnh tính, bởi vậy cũng có thể thấy được Ngọc Linh • Tả Lạp là một nữ nhân tương đối tỉnh táo.

Lúc mọi người tò mò đợi chờ, Nặc Kiệt mở ra lễ vật Thiên Nguyệt Thiên Kỳ đưa lên, nhất thời đại điện đang an tĩnh náo loạn lên.

Trong cái hộp nhỏ không phải là Tuyế Liên quý báu hay nhân sâm, mà là bông lúa dân chúng bình thường vẫn trồng.

Thiên Nguyệt Thiên Kỳ không nhìn ánh mắt của mọi người, bóng dáng của hắn đứng trên đại điện rất có phong phạm vương giả: “Phụ hoàng, nước lấy dân làm gốc, dân lấy ăn đặt lên đầu, bông lúa kim hoàng sắc (vàng óng ánh) tượng trưng cho từng năm từng năm phồn vinh của Mạn La đế quốc, nhi thần kính cẩn dùng cái này tới chúc mừng phụ hoàng thọ bỉ nam sơn.”

Lời nói khéo léo, dẫn tới tiếng tán dương trên đại điện vang lên không ngừng, Thiên Nguyệt Thần gật đầu không nói gì, Thiên Nguyệt Triệt cũng không cách nào thấu hiểu được tâm tình của Thiên Nguyệt Thần giờ phút này.

Nhị hoàng tử Thiên Nguyệt Thiên Hâm năm nay mười bảy, là nhi tử đầu tiên của Trữ quý phi Ưu Cơ • Tư Đốn Phất Lai, người này nhìn qua cùng Thiên Nguyệt Thần có năm phần tương tự, chẳng qua là cặp mắt kia cực kỳ giống ngoại công của hắn Liệt Hi • Tư Đốn Phất Lai, trầm tĩnh mà rét lạnh, không hẹp dài cùng mị hoặc lòng người như Thiên Nguyệt Thần.

Thiên Nguyệt Thiên Hâm đưa lên chính là mô hình quân hạm (tàu chiến), lời của hắn nói không có động tâm như Thiên Nguyệt Thiên Kỳ, nhưng cái người này cũng là dị thường được lòng Thiên Nguyệt Triệt.

Tứ công chúa Thiên Nguyệt Thiên Nhị năm nay mười lăm, là một công chúa tương đối khả ái, nhưng nói không nhiều lắm, có thể do hoàn cảnh trưởng thành của nàng, mẫu phi của nàng – Lộ phi là công chúa một nước nhỏ, làm vật hy sinh cho hôn lễ của hai nước, công chúa một nước nhỏ muốn ở hoàng cung của Mạn La đế quốc sinh tồn, không phải là chuyện dễ dàng, nhưng Lộ phi làm được, cho nên lại là một nữ nhân không đơn giản.

Ngũ hoàng tử Thiên Nguyệt Thiên Ngọc năm nay mười ba, nhìn qua phi thường nho nhã, là hài tử rất bình thản, mẫu phi là một chiêu nghi, một nữ nhân rất ôn nhu.

Lục hoàng tử Thiên Nguyệt Triệt năm nay năm tuổi, là nhi tử của Cẩm phi Da La • Tư Đặc Lặc, Tư Đặc Lặc gia tộc mặc dù không có lớn mạnh như Tả Lạp, Tư Đốn Phất Lai gia tộc, nhưng không thể bỏ qua tồn tại của nó, bởi vì mẫu thân của Cẩm phi Da La • Tư Đặc Lặc là thân muội muội của đương kim hoàng thượng của Sắc Vi đế quốc.

Tư Đặc Lặc gia tộc ở Mạn La đế quốc cũng rất có tiếng, cho nên điều này cũng là lí do vì sao Trữ quý phi lại muốn hại Thiên Nguyệt Triệt.

Cẩm phi Da La • Tư Đặc Lặc không hổ là đệ nhất mỹ nữ của Mạn La đế quốc, ngũ quan xinh xắn, làn da nhẵn nhụi băng thanh ngọc khiết, cho dù có một nhi tử năm tuổi, nhưng vẫn quyến rũ mà thướt tha như thiếu nữ, sợ là bất kỳ một nam nhân nào cũng đều khó có thể kháng cự nàng.

Bởi vì là mẫu phi của mình, Thiên Nguyệt Triệt nhịn không được nhìn mấy lần, lúc này mới phát hiện Da La • Tư Đặc Lặc đã nhìn hắn. Đó là một mẫu thân khát vọng một đứa con trai, ánh mắt nhớ nhung như vậy, ánh mắt từ ái như vậy.

Đối với mẫu thân của thân thể này, Thiên Nguyệt Triệt cảm thấy có một chút tò mò, tại sao ở nơi này năm năm Tư Đặc Lặc gia tộc không hề tới nhìn hắn đến một cái.

Trên đại điện ánh mắt mọi người tựa hồ đều tập trung vào Thiên Nguyệt Triệt, đầu óc luôn luôn linh hoạt cũng không khỏi có chút sửng sốt, lúc này mới nhớ tới, nguyên lai là đến phiên hắn hiếu lễ.

Nếu như hắn không có tới nơi này, như vậy những người đó tự nhiên sẽ không nói cái gì, dù sao hắn chỉ ở Kim Long điện của Thiên Nguyệt Thần, nhưng là hôm nay hắn đã tới nơi này.

Huống chi những người đó đã sớm đợi không được, nói cái gì đó, năm năm qua đế vương sủng ái lục hoàng tử, sợ là hậu cung đã sớm sôi sục.

Trong đó kìm nén không được nhất đương nhiên là người đã từng hại qua hắn, Trữ quý phi – Ưu Cơ • Tư Đốn Phất Lai.

“Đại lễ của lục hoàng tử không lấy ra để cho mọi người biết một chút sao?” Nữ nhân này tính tình vọng động, nhất định là tại hậu cung tranh thủ tình cảm sẽ bại dưới tay Hoàng quý phi – Ngọc Linh • Tả Lạp.