Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 237: Luyện mũ (1-2)




Dựa theo hiểu biết của hắn về chu kỳ nảy mầm của loại lúa nước này,trước khi vận dụng Luyện Nguyên Tố Lực bồi dưỡng Phó Thư Bảo cảm thấyquá trình này cần tới hai ngày, nhưng hắn vạn lần không ngờ, chỉ dùngmột lần Luyện Nguyên Tố Lực tiến hành bồi dưỡng, tất cả các hạt giốngđều đã nảy mầm!

- Ha ha, như vậy xem ra ta hoàn toàn có thể dùngLuyện Nguyên Tố Lực đẩy cao quá trình sinh trưởng của hạt lúa, khiến cho đơm hoa kết trái, thu hoạch được nhiều hơn nữa... Càng thêm có ưu thếvề số lượng hạt giống!

Dưới sự kích động, Phó Thư Bảo đột nhiên nảy ra một ý tưởng kinh người!

Bây giờ khoảng cách tới mùa gieo trồng tiếp theo của Độc Lang tộc còn cóhơn một tháng, dựa theo kế hoạch của hắn, số lượng hạt giống hắn có thểbồi dưỡng ra tối đa chỉ có thể đáp ứng đủ cho một khoảnh ruộng thínghiệm, chính thức đưa vào gieo cấy còn chờ tới khi thu hoạch, có đầy đủ hạt giống mới có thể bắt đầu đưa vào gieo trồng. Nói như vậy, việc đềcao sản lượng gấp mười lần cũng chỉ có thể đợi tới năm sau mới thực hiện được.

Chẳng qua phát hiện ngoài ý muốn này đã chỉ ra cho hắn một điều, chỉ cần hắn chịu khó. Năm nay, trước khi hắn rời khỏi Độc Langtộc đến Hậu Thổ Thành vẫn có thể thực hiện được cái mục tiêu này!

Cũng không suy nghĩ nhiều, rất nhanh Phó Thư Bảo đã hồi phục lại tâm tình,một lần nữa vận dụng Luyện Nguyên Tố Lực tiến hành bồi dưỡng. Lúc này,sau khi chấm dứt, hắn lại phát hiện, cây mạ đã dài tới một ngón tay. Cứnhư vậy, hắn càng thêm khẳng định suy đoán trong đầu.

Những câymạ non xanh bắt đầu vươn lên chạm tới màng da dê trên đỉnh, tầm mắt củahắn vốn là nên chú ý tình huống của những cây mạ, nhưng thỉnh thoảngngẫu nhiên, ánh mắt của hắn lại thoáng chuyển qua tấm màn da dê dần dầnbị đẩy lên, trái tim hèn mọn, bỉ ổi không nhịn được đập thình thịch.

Nếu như kết hợp thứ này cùng với Ái Chi Giao của Độc Âm Nhi, sau đó tỉ mỉluyện chế một chút, như vậy chẳng phải là sẽ biến thành thứ kia hay sao?

Dường như thời điểm dự đại tiệc đã đến!

Phó Thư Bảo cười hắc hắc. Sau khi bồi dưỡng xong mạ non, Phó Thư Bảo liềnquay trở lại bên trong phòng thí nghiệm, tìm kiếm số lượng tài liệu dadê còn dư lại, đồng thời sai Đông Mai vào trong rừng tìm một ít nhựa cây đào trở về.

- Các ngươi ra ngoài trông chừng, không cho phép bất kỳ ai tiến vào phòng thí nghiệm. Nhất là hai vị chủ mẫu tương lai củacác ngươi, hiểu chưa?

Làm xong công tác chuẩn bị luyện chế, Phó Thư Bảo gọi mấy nữ bộc vào, nghiêm nghị nói.

- Thiếu gia, nhất định là ngài đang chuẩn bị luyện chế tuyệt kỹ bí truyền độc môn. Chẳng lẽ ngài định hạ dược Âm Nhi chủ mẫu và Ni Nhã chủ mẫuhay sao?

Đông Mai tự cho là thông minh hỏi một câu.

- Mẹ kiếp! Chẳng lẽ thiếu gia ta lại là loại người như vậy hay sao?

Không nhịn được mà cười khổ, Phó Thư Bảo liền vỗ một cái lên trên bờ mông của Đông Mai. "Ba" một tiếng giòn vang, cảm giác nhộn nhạo vô cùng tuyệtvời, biên độ rung động khiến cho người ta nhịn không được tâm tình rungđộng. Tính ra đã thật lâu không có "trừng phạt" qua bốn nữ bộc rồi, bàntay hắn không nặng không nhẹ vỗ lên trên bờ mông non mịn kia, cảm giácnày thực là khiến cho người ta hoài niệm. Bởi vậy, ánh mắt hắn khôngnhịn được lập tức quét tới bờ mông của ba người Xuân Lan, Thu Cúc và HạTrúc, sắc tâm nổi lên.

Nào biết được, hắn còn chưa tìm được cái cớ nào để áp dụng bước hành động tiếp theo, ba nữ bộc còn lại đã tự mình dâng tới cửa.

- Thiếu gia, nhất định là ngài đang luyện chế Kim Thương Bất Đảo phải không?

Phó Thư Bảo "..."

- Hai người các ngươi quá không đứng đắn rồi, sao thiếu gia có thể luyệnchế loại thuốc hạ đẳng này? Thiếu gia vốn đã là "bất đảo" rồi mà!

Hạ Trúc nịnh nọt.

Phó Thư Bảo lập tức đổ mồ hôi hột.

- Ba người các ngươi đều là đồ ngốc, tâm tư của thiếu gia đám gia hỏangực to mà không có não các ngươi sao có thể đoán được? Trong mắt ta,nhất định là thiếu gia muốn luyện chế một cây “giả thương”, vĩnh viễnbất đảo.

Thu Cúc nói.

Phó Thư Bảo mặt đen trầm xuống, triệt để không nói nên lời.

Ba ba ba!

Ba tiếng giòn vang truyền ra từ bên trong phòng thí nghiệm. Rất nhanh, bốn nữ bộc ôm lấy cặp mông trắng mịn từ trong phòng thí nghiệm chạy ra,phía trên bờ mông mềm mại đều có một cái dấu tay đỏ chói vô cùng bắtmắt. Chẳng qua, mặt mày bốn người đều ửng hồng, mắt đẹp tràn ngập xuântình, đáng yêu tới cực điểm, khêu gợi đến cực điểm.

Bốn nữ bộcnày cũng là rau tư gia của hắn, nếu như lần này luyện chế thành công,Phó Thư Bảo chắc chắn một điều, nhân sinh của hắn từ nay về sau sẽ mởsang một chương mới, từ nay về sau bước vào cung điện hạnh phúc rồi.

Nói trắng ra hắn đang muốn luyện chế một chiếc mũ (bao cao su) có thể bảo hộ cây củ cải trắng của hắn!

Các tài liệu cần có chỉ gồm ba loại, màng da dê, nhựa cây đào cùng một viên Dục Niệm Thạch. Ném ba thứ này vào bên trong Luyện Thiên Đỉnh, Phó ThưBảo lập tức phát động Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa, tỉ mỉ đốt cháy thân đỉnh.

Trong lần luyện chế này, hắn rót vào bên trong Dục Niệm Thạch dục niệm luyệnchế cùng với toàn bộ tin tức có liên hệ đến cái mũ con kia bao gồm hìnhdạng, độ lớn nhỏ... còn có viên bi cùng với yêu cầu chất lượng phải mỏng như cánh ve...

Bên trong phòng thí nghiệm sơn động này đang tiến hành một hành vi luyện chế chưa từng xuất hiện qua trên thế giới này.Nếu như món Lực Luyện Khí đó có thể ngang trời xuất thế, nhất định sẽkhiến cho nhân loại khiếp sợ một phen. Chẳng qua, nhân loại khiếp sợcũng không phải bởi vì thứ này có điểm gì thần bí mà bởi vì rõ ràng mộtvị thiên tài Luyện Lực Sĩ đang phí hết tâm tư đi làm cái sự tình khiếncho người ta nhịn không được muốn nguyền rủa này.

Thế giới bên ngoài sơn động vẫn là một ngày bình thường như bao ngày khác.

Đứng tại cửa phòng thí nghiệm sơn động nhìn về phía xa xa, bộ tộc Độc Langtộc đang đắm chìm bên trong một khoảng không im lặng. Xung quanh là rừng rậm nguyên sinh cùng với đầm lầy tràn ngập nguy hiểm, giống như là mộtvùng biển rộng màu xanh lá, theo từng cơn gió nổi lên là từng tầng từngtầng gợn sóng, bắt đầu lan ra phía xa. Nó khiến cho Độc Lang tộc cùngthế giới bên ngoài hoàn toàn ngăn cách.

- Một..! Hai..!Một..! Hai..!Một..! Hai..!

Từng tràng thanh âm chỉnh tề, một đại đội chiến sĩ Độc Lang tộc cường trángchạy trên một con đường nhỏ dẫn vào sâu bên trong khu rừng. Bước tiếncủa bọn họ vô cùng nhịp nhàng, tiếng bước chân chấn động mặt đất bụi mù.

Nhánh đội ngũ này chính là Độc Âm Nhi y theo phân phó của Phó Thư Bảo, từtrong Độc Lang tộc lựa chọn ra các thợ săn trẻ tuổi. Mỗi người trong sốnày đều là một tay săn bắn giỏi. Chẳng qua Độc Lang quá lâu rồi khôngcòn chinh chiến. Ngoại trừ Thập Bát Lang Kỵ ra, những tộc nhân còn lạichưa từng trải qua chiến đấu thực sự. Cho nên Độc Âm Nhi muốn huấn luyện từ mức cơ bản nhất, muốn đào tạo, huấn luyện một trăm thợ săn Độc Langtộc này thành chiến sĩ thực thụ.

Đương nhiên trở thành một chiếnsĩ thực thụ, đó chỉ là mục tiêu ban đầu. Sau khi đạt tới một trình độnhất định, nàng còn có thể triệt để khai quật ra thiên phú chế độc, dụng độc cùng với truy tung, săn giết của Độc Lang tộc, biến bọn trở thànhmột đại đội ám sát khiến cho người ta nghe thấy phải giật mình.

Kỳ thật, khi nàng cùng Phó Thư Bảo bàn đến vấn đề này, hắn liền lập tứcđồng ý, thậm chí ngay cả tên gọi của đội ngũ này cũng đã sớm nghĩ đến,gọi là "Đại Đội Tác Chiến Đặc Chủng".

Trong lúc Phó Thư Bảo vẫncòn đang vùi đầu vào việc luyện chế bỉ ổi của hắn, Độc Âm Nhi mang theoĐại Đội Tác Chiến Đặc Chủng của nàng lên đường xuất phát. Đột nhiên nàng nhớ tới một việc, đã vài ngày qua nàng không thấy bóng dáng Phó thưBảo, tâm trạng của nàng có chút lo lắng. Vả lại nàng còn đang phụng mệnh của tộc trưởng Độc Hoạt, kiểm tra một chút việc bồi dưỡng giống lúanước có quan hệ tới việc ấm no của toàn tộc đã tiến hành đến đâu rồi.

Nội dung đã hiển thị - Bạn có thể xem

Mùa vụ sắp tới, toàn bộ tộc nhân Độc Lang tộc, người quan tâm tới việc nàynhất không thể nghi ngờ chính là Độc Hoạt. Phó Thư Bảo còn chưa báo cáotiến độ công việc, hắn đã nhờ các nông phu lão luyện trong Độc Lang tộcsửa sang lại một mảnh ruộng phì nhiêu nhất, chỉ đợi Phó Thư Bảo bồidưỡng đủ số lượng hạt giống lai tạo liền có thể tiến hành ươm giống rồi.

Độc Hoạt cũng không biết, bên phía Phó Thư Bảo đã có đột phá, bởi vậy biếnhóa mang đến vô cùng có khả năng chính là hắn không những cần sửa sanglại một mảnh ruộng, mà có thể là toàn bộ diện tích gieo trồng. Các chiến sĩ thuộc Đại Đội Tác Chiến Đặc Chủng rầm rầm chạy bộ đến khoảnh đấttrống đối diện phòng thí nghiệm, lúc này Độc Âm Nhi mới quay lưng, rốnglớn nói:

- Hôm nay huấn luyện chạy bộ dừng ở đây, chẳng qua cácngươi không được lười biếng, bây giờ lười biếng, tương lai trên chiếntrường có hối hận cũng không kịp. Cho nên, bây giờ ta bổ sung thêm hạngmục huấn luyện chiến đấu thứ nhất, 100 người các ngươi chia thành nămmươi cặp, hàng phía trước quay mặt về phía sau, đồng đội phía sau lưngchính là đối tượng chiến đấu cùng các ngươi!

- Tuân mệnh đội trưởng!

Chiến sĩ Đại Đội Tác Chiến Đặc Chủng Độc Lang tộc lập tức đồng thanh tuân mệnh.

Độc Âm Nhi thỏa mãn gật đầu, lúc này mới quay người đi về phía sơn động.

Nàng lại không biết rằng, không bao lâu sau khi nàng quay người đi về phíabên này, động tác chiến đấu của các chiến sĩ Độc Lang tộc đều chậm lại,tuy rằng ngoài miệng vẫn hô lớn vô cùng hung ác, nhưng ánh mắt lại đồngloạt hướng về phía cửa sơn động. Trong mắt chiến sĩ trẻ tuổi Độc Langtộc, bốn vị nữ bộc của thiếu gia giống như là bốn thiên tiên từ trêntrời bay xuống, mỗi người không chỉ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, mấuchốt chính là cách ăn mặc của các nàng!

Hoét! Hoét!

- Nghe nói đây được gọi là bi-ki-ni, ta nghe trộm nữ hài tử Độc Lang tộc chúng ta từng nói qua, đây chính là phát minh của thiếu gia Phó Thư Bảo!

- Cái gì mà thiếu gia, đây là cô gia tương lai, chúng ta là con cháu lớnlên từ trong Thánh tộc, sao có thể xưng hô khách khí như vậy? Chúng taphải gọi là thiếu chủ hoặc là cô gia?

- Đúng, đúng! Mặc dù vịthiếu chủ này là do Thánh tộc trưởng của chúng ta nhặt từ bên ngoài về,nhưng hắn đối với Độc Lang tộc chúng ta vô cùng tốt. Hơn nữa còn chuyênmôn cải tiến hạt giống cho chúng ta nữa.

- Xuỵt... Tộc Trưởng nói trong tộc không được bàn luận việc này, nếu như bị Thánh tộc trưởngnghe được, bị lột da vẫn còn là nhẹ đấy, ở chỗ này, chúng ta phải nóiThiếu Chủ chính là thân nhi tử của Thánh tộc trưởng biết chưa? Nhớ kỹvào!

- Tốt nhất vẫn là không nên bàn luận mấy chuyện này! Hắchắc, ta cảm thấy nếu đời ta có được bốn nữ bộc như vậy, cho dù chết cũng mãn nguyện rồi..

- Cẩn thận, nói nhỏ một chút, đội trưởng đang quay đầu lại quan sát chúng ta kìa, muốn buổi tối không có cơm ăn sao?

- Đợi cho đến khi nàng vào sơn động, chúng ta vừa đánh vừa lui qua bênkia. Xa như vậy, thật nhiều địa phương xinh đẹp ta còn chưa thấy rõ! Á.. Ôi! Tiểu tử, ngươi dám đấm ta?

- ....

Chiến sĩ Độc Âm Nhi lựa chọn đều là những người trẻ tuổi, lớn nhất cũng không quá hai mươi, nhỏ nhất mới chỉ mười bảy mười tám, đang là độ tuổi tràn ngập sức sốngcùng nhiệt huyết, tuy nhiên, đây cũng là độ tuổi tràn ngập mộng mơ.Trước mặt bốn vị mỹ nhân tuyệt sắc Đông Mai, trên thân thể mềm mại cũngchỉ có một bộ bikini, nếu như bọn hắn không có phản ứng như vậy mới làchuyện bất bình thường.

Hoàn toàn bất đồng với các chiến sĩ phíasau lưng, Độc Âm Nhi vừa thấy bốn đại nữ bộc thanh tú động lòng ngườiđứng ở cửa, khuôn mặt lập tức khoác lên một tầng sương lạnh. Bên ngườiphu quân tương lai nhà mình lúc nào cũng có bốn nữ bộc như vậy kè kè,không ăn dấm chua mới là lạ.

- Cũng may mà trên người tên kia cóđộc tố quỷ dị như vậy, không thể đụng vào nữ nhân. Bằng không e rằng hắn đã sớm ở bên ngoài... rồi. Hừ!

Vừa nghĩ như vậy, tựa hồ Độc Âm Nhi đã tìm được một chút an ủi.

Nhìn bốn nữ bộc khiêm tốn hữu lễ, tâm tình Độc Âm Nhi cũng chuyển biến tốt đẹp hơn vài phần.

- Chủ nhân các ngươi có ở bên trong không?

- Có ạ!

Xuân Lan tâm tư linh mẫn nhất, lập tức hướng vào bên trong sơn động hô lớn.

- Thiếu gia, chủ mẫu tới thăm ngài!

Phó Thư Bảo nhắn nhủ bất luận kẻ nào cũng không được bước vào bên trong sơn động. Nhưng điểm mấu chốt chính là Độc Âm Nhi cũng được liệt kê vào bên trong danh sách "bất luận kẻ nào" đấy. Chỉ với thân phận chủ mẫu tươnglai của nàng, bốn nữ bộc đã không dám đắc tội rồi. Cho nên nàng lập tứclớn tiếng nhắc nhở, muốn thiếu gia tự mình xử lý tình huống đặc thù này!

Đông Mai vừa dứt lời, thanh âm của Phó Thư Bảo lập tức vọng ra từ bên trong.

- Âm Nhi hả, ngươi sang bên cạnh sơn động mà xem, chỗ đó ta đã bồi dưỡngra giống mạ lai tạo rồi. Đúng rồi, ngươi giúp ta làm một chiếc chậu gỗlớn hơn, sau này ta còn cần dùng tới.

Chỉ nghe thấy thanh âm không thấy người, Độc Âm Nhi kỳ quái hỏi:

- Bảo ca, ngươi làm gì bên trong đấy? Thần thần bí bí như vậy, không ra ngoài nói chuyện được sao?

- Lúc này ta đang làm thí nghiệm tới điểm mấu chốt, quan hệ đến tương lai của Độc Lang tộc, rất quan trọng, không có cách nào thoát thân, ngươicũng không nên vào đây, quấy rầy đến thí nghiệm của ta, ngươi cứ đitrước đi, sau khi xong việc ta sẽ tới tìm ngươi!

- Ồ! Vậy ngươi nhanh lên nhé...

Độc Âm Nhi có chút buồn bực, lầm bầm một câu sau đó xoay người rời khỏiphòng thí nghiệm, hướng về phía sơn động ruộng thí nghiệm nằm ở bên cạnh đi đến.

Nghe được tiếng bước chân của Độc Âm Nhi dần dời xa, Phó Thư Bảo ở bên trong sơn động thở phào một hơi. Đúng lúc này, LuyệnThiên Đỉnh đột nhiên truyền đến một hồi rung động rất nhỏ.

- Ha ha, thành công rồi?

Trong lòng Phó Thư Bảo tràn ngập kích động, cuống quýt đi đến kiểm tra.

Toàn thân Luyện Thiên Đỉnh đen xì như mực, thấu phát ra linh khí và linhnăng khó nói nên lời, đồ vật được Luyện Thiên Đỉnh luyện chế ra, bảnthân liền có linh tính cường đại, nếu như dùng để chế tạo Lực Luyện Khí, như vậy không thể nghi ngờ sẽ có được sức chiến đấu và năng lực phòngngự cường đại. Cho nên, cùng một loại tài liệu, cùng một loại Lực LuyệnKhí, do hai loại Luyện Đỉnh khác nhau luyện chế ra, tính năng và uy lựccủa Lực Luyện Khí do Luyện Thiên Đỉnh luyện chế ra vượt qua Luyện Đỉnhbình thường vô số lần, là vật phẩm tốt nhất.

Như vậy, “mũ” do đỉnh đặc biệt luyện chế ra, có phải nó cũng sẽ có được công năng cùng linh tính phi phàm hay không?

Đây chính là sự mình mà Phó Thư Bảo bức thiết muốn biết nhất.

Dưới đáy Luyện Thiên Đỉnh, một chiếc mũ màu ngà sữa lẳng lặng nằm yên. Nóchính là mảnh da dê lúc trước đặt vào, đương nhiên còn có cả nhựa đàocùng với cả Dục Niệm Thạch nữa, nhìn qua có vẻ mềm mại, mỏng manh. PhóThư Bảo còn chưa chạm tay vào thì một cảm giác tràn ngập linh tính cùngnăng lượng kỳ dị liền đập vào mặt hắn, vô cùng thần kỳ.

- Ha ha! Dấu hiệu như thế, không thể nghi ngờ, ta đã thành công rồi.

Sửng sốt suốt nửa ngày, Phó Thư Bảo mới có thể miễn cưỡng bình phục lại tâmtình đang vô cùng kích động. Vừa rồi, hắn đã có tính toán từ trước mớibảo Độc Âm Nhi đến sơn động bên cạnh chờ. Bây giờ, đã đến lúc cầm theo“chiếc mũ” này tìm nàng thanh toán nợ nần rồi.

Trước đây khi còn ở Hoàng Kim Thành tại kinh đô, hắn bị Độc Âm Nhi dùng Ái Chi Giao hunghăng đùa bỡn một hồi. Thù này không báo, như vậy hắn còn là nam nhân hay sao?

Âm thầm cười gian, đúng lúc hắn thò tay muốn cầm lấy chiếcmũ ở đáy Luyện thiên Đỉnh, bên ngoài sơn động đột nhiên truyền tới thanh âm của Xuân Lan.

- Thiếu gia, chủ mẫu Chi Ni Nhã đến rồi!

Đây là thanh âm cảnh báo, Phó Thư Bảo đột nhiên rụt tay về.