Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 293: Tác dụng của Huyền Băng Thảo




Bốn tù phạm có thân phận đặc thù nhìn Phó Thư Bảo, ánh mắt không giống nhau.

Trên giáo trường, ba trận quyết đấu, mỗi trận đều thắng. Mà đối thủ là Thập Tứ và Thập Thất đều là sát thủ chuyên nghiệp như vậy. Hình tượng Phó Thư Bảo trong lòng bọn họ đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Trước kia là loại người bụng đầy âm mưu quỷ kế, nhưng bây giờ vẫn là loại xấu xa bụng đầy âm mưu quỷ kế nhưng tựa nhưng hắn lại có thêm một chút gì đó. Đó là thực lực.

Ánh mắt phức tạp nhất chính là Ngả Mễ Đại Na. Phó Thư Bảo căn bản không phải là đối thủ của nàng, bị nàng đuổi khắp nơi. Nhưng bây giờ nàng đã biết, nếu như lại lập lại lần nữa thì người bị truy đuổi khắp nơi tuyệt đối sẽ là nàng chứ không phải là hắn.

Ánh mắt La Kiệt có địch ý rất rõ ràng, lại lộ rõ vẻ hâm mộ và ghen ghét.

Ánh mắt hai tỷ muội Thập Tứ và Thập Thất vẫn lạnh lùng như trước.

Từ từ đi đến phòng giam của hai tỷ muội này, đứng ở vị trí có thể nhìn thấy hai người, Phó Thư Bảo ngừng chân, cười nói:

- Các ngươi dùng ánh mắt như vậy nhìn ta là vì không phục phải không? Yên tâm đi. Chờ các ngươi dưỡng thương tốt rồi, ta lại cho các ngươi cơ hội, chúng ta lại quyết đấu lần nữa.

- Hừ! Chẳng qua ngươi chỉ dựa vào một bộ bảo giáp da rắn mà thôi, có thắng cũng không vẻ vang gì. Ngươi có gì ghê gớm đâu chứ?

Thập Thất khinh thường nói.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Lần sau ta sẽ cởi bộ nhuyễn giáp da rắn kia ra đấu với các ngươi.

Thần sắc của hai tỷ muội Thập Tứ và Thập Thất hơi biến đổi. Cởi bộ nhuyễn giáp da rắn kia ra, như vậy rõ ràng là cho bọn họ cơ hội giết hắn. Trong hồ lô của hắn cuối cùng bán thứ thuốc gì đây?

- Đúng rồi. Lưu Chuẩn đưa cho các ngươi đúng là thuốc tốt đấy. Mau dùng nó trị tốt thương thế trên người đi nhé.

Bỏ lại câu nói này, Phó Thư Bảo cũng không nói gì thêm, trực tiếp đi đến hầm băng.

Thuốc trị thương Lưu Chuẩn đem tới còn để bên cạnh song sắt, Phó Thư Bảo đi đến là nhìn thấy, biết hai tỷ muội Thập Thất và Thập Tứ không định sử dụng. Lời này của hắn sẽ khiến hai người này lấy thuốc trị thương của Lưu Chuẩn.

Vì giúp đỡ một thủ hạ tán gái, thế mà phải hứa chiến đấu không mặc nhuyễn giáp da rắn với hai tỷ muội sát thủ này, Phó Thư Bảo cười khổ không thôi. Ai bảo hắn là thủ lĩnh chứ?

Chẳng qua cũng không hoàn toàn là bởi lời hứa với Lưu Chuẩn. Nguyên nhân quan trọng hơn là nếu quyết đấu mà không lo về tính mạng thì làm sao có thể đề cao năng lực tác chiến sinh tử chứ? Mặt khác đợi tới khi hai tỷ muội sát thủ này khỏi thương thế hẳn, có thể quyết đấu lần nữa thì lực chiến đấu của hắn sợ rằng đã không phải như hiện giờ rồi!

Đi đến trong hầm băng, khí lạnh âm mười độ ập tới trong nháy mắt. Khí lạnh này giống như cả ngàn vạn mũi kim, đâm xoẹt một cái vào toàn bộ lỗ chân lông trên thân thể.

Không dám chậm trễ, Phó Thư Bảo vội vã đi đến trung ương của hầm băng, lấy Viêm Hỏa Linh Tham ra.

Viêm Hỏa Linh Tham vừa xuất hiện, nhiệt độ quanh thân thể lập tức tăng lên. Khối băng xung quanh cũng bị hòa tan nhanh chóng.

Không có Luyện Nguyên Tố Lực duy trì, nhiệt độ của của hầm băng thật ra cũng không tăng lên nhiều. Bị ngăn bởi một tầng cửa sắt dày, cũng không tiếp xúc với không khí bên ngoài, khối băng còn không có hiện tượng hòa tan. Hiện giờ Viêm Hỏa Linh Tham đã xuất hiện, nhiệt độ đột nhiên tăng lên, khiến cho băng tan rất nhanh.

Phó Thư Bảo vội vận dụng Luyện Nguyên Tố Lực, tiến hành duy trì hầm băng, khiến nhiệt độ của các khối băng hạ xuống thật thấp. Sau đó hắn mới cầm Huyền Băng Thảo mà Luyện Thiên Thử mang tới ra.

- Thứ này có thần kỳ như vậy thật hay không? Chẳng những có thể giảm đau đớn khi tôi luyện hóa hỏa tinh túy mà còn có thể khiến ta hấp thu nhanh hơn sao?

Nhìn Huyền Băng Thảo trắng như tuyết, Phó Thư Bảo cũng không tin lắm.

Đếm kỹ một chút, một gốc Huyền Băng Thảo này có bốn lá, thân dài bảy tấc và một đám rễ. Hắn chia toàn bộ cây Huyền Băng Thảo thành sáu phần, cuối cùng nuốt một lá Huyền Băng Thảo vào bụng.

Mảnh Huyền Băng Thảo vừa xuống bụng, một dòng chảy lạnh lẽo liền lập tức chuyển tới khắp tứ chi bách hải của hắn. Ngay cả nhiệt độ do Viêm Hỏa Linh Tham tạo thành cũng không triệt tiêu nổi cảm giác rét lạnh khiến hắn run rẩy kia!

- Thứ này... Quả nhiên quỷ dị. Chẳng qua với tính chất băng hàn của nó, vừa hay có thể tiêu trừ tính chất viêm nhiệt của Viêm Hỏa Linh Tham, xem ra có thể giảm đau đớn. Chỉ không biết là có tăng lượng thấp thu được không.

Thầm nghĩ như vậy, động tác của Phó Thư Bảo cũng không chậm rãi chút nào. Ngay lúc đang lạnh run rẩy, hai luồng Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa liền xuất hiện trên bàn tay hắn.

Trải qua lần luyện hóa hấp thu hỏa tinh túy lần trước, màu đỏ của Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa trở lên lờ mờ, giờ khắc này vẫn có hiện tượng đó. Chẳng qua Phó Thư Bảo toàn tâm toàn ý luyện hóa hấp thu hỏa tinh túy, cũng không bận tâm tới biến hóa của nó. Hắn giống như một kẻ đói khát đã lâu, gặp một bàn đầy đồ ăn ngon, làm sao có thể không ăn to uống lớn được chứ?

Mà chuyện phi thường huyền diệu liền xảy ra. Lần trước hấp thu và luyện hóa, một tia hỏa tinh túy lộ ra xong, không khí quanh người hắn liền lập tức trở nên nóng bừng khó chịu. Mà khi hỏa tinh túy tiến vào cơ thể, máu hắn cũng có cảm giác như bị thiêu cháy, càng khó chịu nổi hơn. Nhưng lần này dùng lá của Huyền Băng Thảo rồi, cảm giác này cũng biến mất, thay vào đó là cảm giác ấm áp như ánh nắng tháng ba vậy.

Tháng ba, băng tuyết tan rã, cây cối nảy mầm. Ánh nắng lúc đó là lúc ấm áp nhất, chiếu lên người cũng khiến người có cảm giác thoải mái, uể oải.

Thời gian âm thầm trôi nhanh. Không biết đã qua bao lâu, hai mắt Phó Thư Bảo mở ra, cảm thụ tinh thế. Năng lượng Luyện Nguyên Tố Lực trong thứ vũ trụ mênh mông, dường như có cám giác ăn no căng bụng vậy. Mặt khác huyết mạch toàn thân hắn thoải mái, cơ thể tràn ngập sức sống, xương cốt mạnh mẽ, toàn thân giống như biến đổi thành một người mới vậy.

Nhìn lại một tia hỏa tinh túy trong Viêm Hỏa Linh Tham, Phó Thư Bảo lập tức kinh ngạc ngẩn ra tại chỗ. Lần luyện hóa và hấp thu này, thể tích của nó đã giảm đi một nửa!

- Thế này... lần này không ngờ ta lại hấp thu được nhiều như vậy sao?

Cả nửa ngày Phó Thư Bảo cũng chưa bình tĩnh lại được. Trong lòng hắn cũng hiểu rõ, Luyện Thiên Thử quả nhiên biết một số chi tiết nghiên cứu của Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong, nếu không cũng sẽ không biết Huyền Băng Thảo có thể phát huy tác dụng lớn như vậy.

Cứ tiếp tục thế này, sáu phần Huyền Băng Thảo có thể trợ giúp hắn hấp thu ba tia hỏa tinh túy. Nếu Luyện Thiên Thử tìm thêm được một gốc nữa thì hắn có thể hấp thu toàn bộ hỏa tinh túy bên trong Viêm Hỏa Linh Tham.

Nửa giờ sau Phó Thư Bảo mới bình tĩnh trở lại được, khởi động Luyện Nguyên Tố Lực, phát ra từ thứ vũ trụ, truyền tới nắm quyền trên tay phải, sau đó lập tức đánh về phía một khối băng.

Xèo xèo! Một quyền ở trong không trung, vận hành đã sinh ra hơi nước rất rõ ràng bên trong không gian băng giá này. Bởi vậy cả cánh tay hắn giống như một cánh tay thép vừa được rèn trong lò vậy!

Ầm! Một quyền vang vọng. Vụ nổ vang không xảy ả như hắn nghĩ. Khối băng và cả mấy khối gần nó trong nháy mắt bị đánh nát bấy, sau đó hóa khí!

Một quyền lần này đã mạnh hơn hẳn một quyền trước kia rồi.

Đứng lặng ra nhìn một quyền của mình, Phó Thư Bảo lại ngẩn ra một hồi nữa mới bình tĩnh trở lại, cười nói:

- Chẳng lẽ ta đã đánh giá thấp bản thân rồi. Đưa nội dung mới vào trong Thiết Sa Quyền, chuyện này thật ra ta có thể đợi hấp thu hoàn toàn hỏa tinh túy rồi đi làm cũng được.