Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 398: Ý nghĩa của Kim nguyên tố




- Lão công của ta có thể thành công không?

Đứng bên ngoài lực lượng hộ tráo, vẻ mặt Hồ Nguyệt Thiền tràn đầy lo lắng.

- Mẹ, cha nhất định sẽ thành công, theo ta thấy, xác xuất thành công của hắn có ít nhất 5 thành.

Ở trong lòng hồ ly tinh, Đan Thư Thần Thú phát ra âm thanh hài đồng non nớt an ủi.

- Chỉ 5 thành thôi sao?

Lông mày Hồ Nguyệt Thiền nhíu lại, nói:

- Như vậy còn không phải là có xác xuất thất bại 5 thành hay sao?

Đan Thư Thần Thú nói:

- Đây đã là xác xuất cao nhất rồi, trên thực tế, xác xuất thất bại của cha còn lớn hơn một chút.

Đây là nói nhảm gì? Hồ Nguyệt Thiền trợn mắt nhìn Đan Thư Thần Thú, cũng không biết phải nói gì.

Tiểu Thanh vẫn bình thường, phụ trách duy trì bình chướng.

Bên trong lực lượng hộ tráo, công tác tu bổ của Phó Thư Bảo đang lặng lẽ tiến vào thời kỳ mấu chốt.

Ầm… Trong ý thức đột nhiên chấn động một chút, văn tự bay đầy trời, hình vẽ hiện lên trong đầu. Đây chính là cảm ứng nguyên tố mà lúc trước Phó Thư Bảo đã từng tu luyện qua, Luyện Thiên Thần Quyết. Những văn tự và đồ hình hiện ra hết sức rõ ràng, xem như công tác tu bổ của hắn đã thành công rồi.

- Chẳng lẽ chỉ có vậy? Đây là nội dung mà ta đã nắm rõ, một trong bốn đại ấn ký liên quan đến cảnh giới Hỗn Nguyên Cảnh mà Đan Thư Thần Thú nhắc đến đâu? Chẳng lẽ còn phải phá giải hay sao? Thế nhưng, làm thế nào để phá giải đây?

Tâm niệm xoay chuyển như điện, Phó Thư Bảo vẫn không đình chỉ công việc tu luyện. Mặc dù hắn không dùng mắt thường để nhìn, nhưng vẫn cảm giác được, khi Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa và Luyện Vĩnh Hằng Lực của hắn cùng tác dụng, hai khối Luyện Thiên Thần Quyển bắt đầu hợp lại với nhau, lúc trước còn lưu lại vết cắt, nhưng bây giờ thì không còn dấu vết gì nữa.

Lúc suy nghĩ này hiện lên trong đầu, tinh thần lạc ấn của Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong lưu lại trong đầu hắn đột nhiên hiện ra, một đoàn kim quang bao bọc lấy hắn, cả người hắn tản ra một cỗ khí tức thần bí hết sức thần thánh trang nghiêm.

Kim quang càng lúc càng mạnh, giống như một khối sắt bình thường ở trong lò lửa tôi luyện, cuối cùng biến thành hoàng kim, lấp lánh phát quang, giá trị liên thành. Khoảnh khắc kim quang biến mất, một khối ấn ký đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn. Chỉ thấy bên trên ấn ký là một chữ “Kim”. Bút pháp cứng cáp hữu lực, có loại thần vận như phi long tại thiên, ngay cả thư pháp gia kiệt xuất nhất cũng không thể nào viết được, thậm chí, Đan Thư Thần Thú tại phương diện này cũng không thể sánh bằng. Vừa nhìn thấy chữ “Kim” này, người khác liền có cảm giác như chữ “Kim” này từ khi vũ trụ sinh ra đã tồn tại, là do thượng thiện tạo nên, không phải là sức người.

Ấn ký chữ “Kim” này vừa xuất hiện, Thần Hoàn của Phó Thư Bảo đột nhiên sinh ra cảm ứng, nhanh chóng xoay tròn. Tất cả Luyện Vĩnh Hằng Lực giống như thủy triều tập trung về ấn ký, sau đó lại trở ngược về đan điền. Quá trình này rất nhanh, cũng rất đơn giản, nhưng Phó Thư Bảo cảm thấy Luyện Vĩnh Hằng Lực của hắn so với trước kia lại càng tinh thuần hơn.

Sau đó, tất cả đều trở lại tĩnh lặng.

Ấn ký chữ “Kim” biến mất trong đầu, Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa của Phó Thư Bảo lập tức dập tắt, Luyện Vĩnh Hằng Lực cũng đình chỉ rót vào và lưu chuyển.

- Bốp…

Luyện Thiên Thần Quyển vốn đã khép lại đột nhiên xuất ra một loạt tiếng vang, nổ tung, hóa thành mảnh vụn bột phấn màu đen, nhẹ nhàng rơi trên đất.

Phó Thư Bảo sững sờ nhìn tất cả phát sinh, không có bất kỳ hành động nào, phảng phất như Luyện Thiên Thần Quyển bị hủy diệt không hề liên quan gì đến hắn vậy.

- Ài! Thực sự thất bại! Cái miệng của Đan Thư Thần Thú ngươi đúng là quạ đen mà!

Cảm thấy lực tràng lực lượng của Phó Thư Bảo biến mất, cũng tận mắt chứng kiến Luyện Thiên Thần Quyển bị nổ tan tành, Hồ Nguyệt Thiền liền vội vàng chạy đến.

Phó Thư Bảo vẫn chưa hồi thần, chuyện tình quỷ dị phát sinh trong nháy mắt, không ý thức được Hồ Nguyệt Thiền đã chạy đến, trong lòng thầm suy tư:

- Xem ra, thực chất ta đã sớm phá giải Luyện Thiên Thần Quyển, ấn ký tiến vào ý thức hải của ta ban đầu không hoàn toàn là tinh thần ấn ký của Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong, nó thực chất là ấn ký thần bí liên quan đến cảnh giới Hỗn Nguyên Cảnh, chẳng qua tu vi của ta thấp kém, không nghĩ ra được mà thôi. Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong quả thực để lại tinh thần lạc ấn, chẳng qua nhắc nhở ta một lần liền biến mất, ba ấn ký khác nhất định có liên quan đến nguyên tố lực lượng, chỉ là, nếu vậy thì phải có năm loại ấn ký mới đúng, tại sao chỉ có bốn đại Thần Quyển chứ?

Phó Thư Bảo ccamr thấy, ấn ký chữ “Kim” này nhất định có liên quan mật thiết đến kim nguyên tố, mặt khác, ấn ký của ba Thần Quyển còn lại nhất định cũng liên quan đến lực lượng nguyên tố, thế nhưng, nếu như vậy thì phải có năm đại Thần Quyển mới đúng, chẳng lẽ Đan Thư Thần Thú đã bỏ sót cái gì sao?

- Lão công, ngươi… Tại sao lại thất bại vậy?

Thanh âm của Hồ Nguyệt Thiền truyền đến.

Lúc này Phó Thư Bảo mới từ trong suy nghĩ hỗn loạn hồi thần lại, nhìn Hồ Nguyệt Thiền, cười nói:

- Hủy thì hủy, có gì phải đau lòng, mặc dù Luyện Thiên Thần Quyển đã bị hủy, nhưng ta đã có được nổi dung bên trong, thứ bị hủy chẳng qua chỉ là một cái xác không mà thôi.

- Thật là, hại ta lo lắng một phen, ngươi phát hiện cái gì rồi?

Phó Thư Bảo đem chuyện ấn ký chữ “Kim” kể ra, sau đó nói với Đan Thư Thần Thú:

- Đan Thư Thần Thú, theo ta phỏng đoán, Thần Quyển giống như Luyện Thiên Thần Quyển ở thời đại khởi nguyên, hẳn phải có năm quyển mới đúng, tại sao chỉ có bốn vậy?

Thanh âm Đan Thư Thần Thú truyền đến, nói:

- Cha, cái này ta cũng không rõ, mặc dù ta là Đan Thư Thần Thú, nhưng không phải chuyện gì cũng biết, đây là câu đố vạn năm không có lời giải, bốn bộ Thần Quyển mà ta biết quả thật không sai, bỏ sót một bộ cũng bình thường, mặt khác, cho dù cha biết tên cũng vô ích, những Thần Quyển đó đã sớm bị nhấn chìm trong dòng sông lịch sử rồi, còn tồn tại hay không cũng khó nói, cho dù tồn tại thì ngươi cũng khó mà tìm thấy được.

- Ngoại trừ Luyện Thiên Thần Quyển, ta còn có Nguyên Nhất chiến kỹ, nếu như có bốn bộ, ta đã có được một nửa, nếu như có năm bộ, ta cũng sắp được một nửa, cơ hội như vậy, làm sao có thể buông tay không đánh cuộc một phen?

Phó Thư Bảo nói.

- Cái gì? Cha đã có Nguyên Nhất chiến kỹ? Được rồi! Như vậy xem ra, từ bỏ không đánh cuộc là một lựa chọn không sáng suốt, ta sẽ nghiên cứu một chút, xem có phát hiện được manh mối gì không, ta cảm thấy, truyền thuyết sẽ tái diễn trên người cha rồi.

Đối với việc Phó Thư Bảo có Nguyên Nhất chiến kỹ, Đan Thư Thần Thú cảm thấy vô cùng giật mình, một người kiêm hai bộ Thần Quyển, quả thật hiếm có.

- Cái… cái gì mà truyền thuyết chứ?

Hồ Nguyệt Thiền tò mò hỏi.

- Đạp toái hư không, trở thành Thần, thọ cùng nhật nguyệt, có được lực lượng vô cùng vô tận.

Đan Thư Thần Thú giải thích.

Ánh mắt Hồ Nguyệt Thiền không khỏi chuyển đến người Phó Thư Bảo, sau đó, trong lòng cảm thấy rất phức tạp, thầm nghĩ:

- Nếu như Phó Thư Bảo trở thành Thần, vậy sẽ là tên thần lưu manh nhất, lúc đó, hắn có còn ở cùng với ta không?

- Ta vừa rồi có chút cảm ngộ, muốn tu luyện một phen, Nguyệt Thiền, ngươi thay ta hộ vệ một chút.

Phó Thư Bảo dường như có chút suy tư, nói.

Hồ Nguyệt Thiền gật đầu nói:

- Yên tâm đi, có ta đây.

Không lâu sau, Phó Thư Bảo rất nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện Không Minh. Lặng lẽ vận chuyển Luyện Thiên Thần Quyển, để Luyện Vĩnh Hằng Lực bắt đầu vận chuyển trong cơ thể. Thiên địa linh khí rải rác trong rừng rậm giống như một dòng suối tụ tập lại, bồi dưỡng cho tu vi lực lượng của hắn.

Rất nhanh, trên mặt đất xuất hiện mảnh kim nguyên tố, bọn chúng giống như kiến bò dưới chân, dưới mông Phó Thư Bảo, thế nhưng không đồng hóa thân thể hắn.