Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 508: Cái loại thối tha gì ?




Dựa theo lối suy nghĩ bình thường, cho dù là Thánh An Na có nghĩ muốn diệt trừ Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự, cũng phải chờ đến lúc hợp lực đánh chết xong Mặc Lan Lý Sự rồi mới tính tiếp. Nhưng mà lúc này Thánh An Na lại cực kỳ khác thường để mặc cho Mặc Lan Lý Sự đánh chết Diệt Luân Lý Sự, tiếp theo thậm chí còn hợp lực với Mặc Lan Lý Sự, oanh sát Vân La Lý Sự nữa.

Bất luận nhìn thế nào đi nữa, hành vi của Thánh An Na cũng đều là không có lý trí. Dưới tình huống còn chưa có diệt trừ được đối thủ, trước đã diệt sát minh hữu của chính mình. Tuy rằng cái loại minh hữu như Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự vậy, cuối cùng khẳng định cũng sẽ phản bội lại nàng, nhưng mà nếu so sánh tính uy hiếp của hai người bọn họ cùng với Mặc Lan Lý Sự mà nói, thì khẳng định là Mặc Lan Lý Sự có tính uy hiếp lớn hơn rất nhiều.

- Thánh An Na, ngươi có phải là rất nóng vội hay không? Còn chưa có lấy đi tính mạng của ta, trước hết đã diệt sát minh hữu của ngươi rồi!

Bên trên hư không, Mặc Lan Lý Sự xoay người nhìn lại, tay trái cầm Luyện Hoa Thuẫn, tay phải cầm Luyện Hoa Quyền Trượng, hai món trang bị cực mạnh, trạng thái chiến đấu cực mạnh. Không có Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự nhúng tay vào, đối phó với Thánh An Na, nàng có sự tin tưởng tuyệt đối.

Thánh An Na cũng chỉ là nhàn nhạt cười:

- Như vậy không phải là tốt hơn đối với ngươi hay sao? Thông qua bọn họ, ta cũng nhìn ra được thực lực của ngươi! Ân, chẳng qua cũng chỉ có thực lực như vậy!

Đây chính là mục đích của Thánh An Na, diệt trừ đi hai gã minh hữu cường đại, cũng chỉ vì muốn nhìn xem một chút thực lực của Mặc Lan Lý Sự mà thôi?

- Ta hiểu rồi! Ngươi là nghĩ muốn Phó Thư Bảo cùng với ngươi liên thủ giết ta à? Một bên, đem một đối thủ như ta giết chết, một bên, ngươi lại cùng với người khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện móc nối quan hệ! Thánh An Na, ngươi phi thường khờ dại a! Cái loại người như là Thánh An Na vậy cũng sẽ không hợp tác với ngươi đâu! Hiện tại điều mà hắn hy vọng nhìn thấy nhất chính là một trong hai chúng ta có một người chết đi, như vậy hắn mới sẽ an toàn nhất! Sự giảo hoạt cùng với đê tiện của hắn, ngươi vĩnh viễn không thể tưởng tượng nổi đâu!

Ánh mắt của Mặc Lan Lý Sự hạ xuống mặt đất của cảng khẩu. Ở nơi đó, công tác chiến đấu đã càng ngày càng huyết tinh nóng bỏng hơn. Đám Chiến sĩ Thạch Tượng của nàng đã bị giết chết hơn phân nửa, mà tổn thương bên phía Phó Thư Bảo bên kia cũng chẳng có bao nhiêu.

Từ đầu đến cuối, tên gia hỏa kia không ngờ cũng chẳng thèm để ý đến chiến cuộc trên không trung, chỉ là muốn đánh chủ ý lên đám Chiến sĩ Thạch Tượng của nàng!

Cái gì gọi là lòng tin tuyệt đối? Đây chính là lòng tin tuyệt đối!

Đến thời điểm này Mặc Lan Lý Sự mới phát hiện ra, từ đầu đến cuối, nàng ta cũng đều không có khinh thị Phó Thư Bảo, nhưng mà vẫn như cũ đã xem thường năng lực của hắn. Chỉ xét sức chiến đấu một người mà nói, thì hắn thậm chí còn không thể đánh thắng nổi một người Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự, nhưng mà thậm chí Vân La Lý Sự cộng thêm cả Vân La Lý Sự nữa cũng không có cách nào ứng phó nổi với một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng, cuối cùng cũng bị hủy diệt dưới tay của hắn.

Cái gã tiểu nam nhân không đến hai mươi tuổi này, trên người của hắn có rất nhiều thứ làm cho người ta không thể nào nhìn thấu nổi, có rất nhiều những năng lực làm cho người ta không thể nào tưởng tượng nổi. Một người như vậy, bất luận là ngươi có cảnh giác hắn thế nào đi nữa, phòng bị hắn thế nào đi nữa, đến thời điểm mấu chốt, ngươi liền phát hiện, những sự phòng bị cùng với cảnh giác này, kỳ thật cũng đều là vô dụng cả, chứ cũng không phải là xem thường hắn.

Hối hận có vẻ cũng đã muộn rồi. Mặc Lan Lý Sự cũng hiểu thật rõ ràng, hiện tại cho dù nàng có giết chết Thánh An Na đi chăng nữa, cũng không có cách nào khiến cho Phó Thư Bảo đi vào khuôn khổ được. Bởi vì cái tên kia đang được một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng bảo hộ, mặt khác, mấy ngàn nhân mã của hắn đến giờ phút này vẫn còn ở bên trong lực lượng hộ tráo nhàn nhã khoanh tay xem kịch vui!

- Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chưa?

Thánh An Na thốt ra một câu, bình thản đứng đó, bộ dạng không một chút sát ý.

- Thánh An Na, ngươi phải biết rằng, cho dù ngươi có giết ta, ngươi cũng sẽ không được bất cứ ưu đãi gì cả! Hơn nữa… ngươi căn bản là không giết được ta! Ngươi đi chết đi!

Đem hết thảy những thất bại này đều đổ hết lên trên người của mỹ nhân tóc vàng trước mặt mình, Mặc Lan Lý Sự đột nhiên động, ra tay chính là tuyệt kỹ tất sát, Hỗn Nguyên Đại Địa Chi Chuy!

Trên hư không cự chuy hiện ra, Luyện Hoa Thuẫn cùng với Luyện Hoa Quyền Trượng cũng đồng thời đánh thẳng về phía trước. Ba đường cùng công kích, so sánh với lần ra tay vừa rồi còn uy mãnh bá đạo hơn rất nhiều!

Thứ khó đỡ nhất, cũng không phải là Hỗn Nguyên Đại Địa Chi Chuy, mà chính là Luyện Hoa Quyền Trượng cùng với Luyện Hoa Thuẫn. Hai thứ Luyện Lực Khí này cũng đều là do Luyện Hoa Nữ Thần lưu lại, ẩn chứa trong mình Thần lực của nàng. Một cái chủ công kích, một cái chủ phòng ngự, hình thành nên một sự phối hợp thiên y vô phùng. Cộng thêm một cái Hỗn Nguyên Đại Địa Chi Chuy, mang theo uy lực như sóng thần biển khơi, cho dù là Thánh An Na cũng rất có thể sẽ bị miễu sát!

Lực lượng uy vũ, khí thế hùng vĩ như thái sơn, còn có công kích phòng ngự phối hợp, đây chính là công kích tuyệt sát thiên y vô phùng!

Đối mặt với một tuyệt kỹ công kích hoa lệ mà bất cứ sinh mệnh nào cũng phải run sợ, thân là đối tượng bị công kích, phản ứng của Thánh An Na bình đạm một cách thần kỳ, thậm chí còn có thể nói là mỉm cười đối mặt nữa!

- Đông, Tây, Nam, Bắc! Thiên Võng Khôi Khôi! Thiên Vũ Tứ Sát Phù! Trấn, Khóa, Tróc, Diệt!

Tụng niệm lớn một câu, bàn tay trắng nõn đong đưa, phóng thích ra ngoài bốn tấm Lực Chi Phù Văn. Bốn tấm Lực Chi Phù Văn kia trong khoảnh khắc đã xuất hiện tại bốn phía xung quanh Mặc Lan Lý Sự.

Hư không chợt rung động một trận, bốn đầu Chiến sĩ Thạch Tượng uy vũ trang nghiêm đột nhiên trống rỗng xuất hiện, mỗi một đầu tiếp lấy một tấm Lực Chi Phù Văn, đánh mạnh ra phía trước một cái.

Thánh An Na cũng không phải không có đem theo thủ hạ của mình, mà là đem theo Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ của Thiên Không Nữ Thần!

Bốn vị Thiên Không kỵ sĩ này, cũng không chỉ là Chiến sĩ Thạch Tượng do đích thân Thiên Không Nữ Thần luyện chế ra, hơn nữa còn có sinh mệnh Vực ngoại ở chỗ sâu bên trong vũ trụ sống ở bên trong thân thể mỗi người!

Ba, ba, ba, ba!

Vừa mới đánh ra một cái, bốn đạo cường quang đột nhiên từ trong tay của Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ mãnh liệt phun trào ra, trong khoảnh khắc liền đã hình thành một cái quang võng giao nhau kín kẽ. Mặc Lan Lý Sự căn bản không thể nào tránh khỏi việc đặt mình bên trong giao lộ của tấm quang võng kia.

Trong phút chốc, ba đường công kích của nàng hoàn toàn tản mát mất sạch. Luyện Hoa Thuẫn, Luyện Hoa Quyền Trượng cũng đồng thời bị cố định lại trong hư không, mất sạch hoàn toàn lực lượng lao tới. Cả người của Mặc Lan Lý Sự cũng không có cách nào nhúc nhích được, phảng phất như là một con bướm đã bị mắc vào trong một tấm lưới nhện khổng lồ vậy, hết thảy mọi giãy dụa cũng đều là phí công cả.

- Ngươi… không ngờ lại có được Thiên Vũ Tứ Sát Phù của Thiên Không Nữ Thần!

- Bằng không, ta như thế nào lại tự tin có thể lấy được tính mạng của ngươi như vậy? Không cần nghĩ rằng ngươi có được Luyện Hoa Thuẫn cùng với Luyện Hoa Quyền Trượng liền có thể hoành hành không cố kỵ gì. Với tu vi lực lượng của ngươi, căn bản là không thể nào phát huy ra được uy lực chân chính của chúng cả! Chẳng qua, có thể chết dưới Thiên Vũ Tứ Sát Phù, coi như là vinh hạnh của ngươi rồi! Như vậy, ngươi đi chết đi!

Hai tay Thánh An Na khẽ khép lại, đánh ra mấy cái.

Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ phảng phất như là nhận được chỉ thị, đồng thời bỏ ra Thiên Vũ Tứ Sát Phù trong tay mình.

Thiên Vũ Tứ Sát Phù, một Trấn, hai Khóa, ba Tróc, bốn Diệt!

Thi triển ra bốn tấm phù, sẽ tạo thành bốn loại tác dụng bất đồng nhau, nhưng mà hợp lại cùng một chỗ nhau, cũng là một loại kết cục tuyệt sát!

Ầm ầm ầm!

Quang mang lóe sáng khiến người ta chói mắt. Quang mang do nổ mạnh trong khoảnh khắc phát ra không ngờ lại còn sáng hơn cả quang mang do trụ năng lượng phát ra nữa. Sóng xung kích năng lượng giống như thủy triều không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng xung quanh. Những nơi mà nó lan đến, giống như có một tảng đá ngàn cân nghiền nát qua vậy!

Hội sở Luyện Lực sĩ của Đế quốc, Tứ Đại Lý Sự cũng không còn lại ai cả. Mặc Lan, Diệt Luân, Vân La cũng đã chết rồi, còn lại mỗi mình Tha Na Sâm, thì lại cũng đã thoát ly khỏi Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc, trở thành người tự do, không còn chút quan hệ.

Nhưng mà, tuy rằng mất đi Tứ Đại Lý Sự, nhưng mà Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc cũng vẫn còn tồn tại, sắc thái thần bí của nó vẫn như trước phi thường nồng đậm. Bởi vì mặc dù là Mặc Lan Lý Sự đứng đầu trong số Tứ Đại Lý Sự đi chăng nữa, nàng ta cũng chưa thể nào đến được Thánh Đảo. Muốn cởi bỏ sự bí ẩn của Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc, cũng chỉ có tự mình đi lên Thánh Đảo mới có thể.

Giải quyết xong Mặc Lan Lý Sự, mục đích của Thánh An Na đã đạt được một nửa, một nữa còn lại tự nhiên chính là giống như là Mặc Lan Lý Sự, nghĩ biện pháp muốn khống chế Phó Thư Bảo! Mặt khác, nàng cũng còn có thêm một mục đích khác nữa, đó chính là muốn từ trên người của Phó Thư Bảo lấy đi lạc ấn của Kim Chi Nguyên Tố.

Những tràng nổ mạnh trên thiên không đã chấm dứt, đã đến thời điểm hiện thân. Thánh An Na dùng tốc độ của âm thanh phóng thẳng xuống mặt đất cảng khẩu. Ở sau lưng nàng ta, Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ hình thành trận thế hình vuông, từ trên trời giáng xuống, phân biệt đã khống chế bốn phương hướng Đông Tây Nam Bắc. Sự cường đại của bọn chúng so với Diệt Luân, Vân La Lý Sự còn mạnh hơn ba phần, nhưng lại không thể dùng cấp bậc Lực sĩ của thế giới này mà phân chia được. Năng lực mà bọn họ nắm giữ, cũng không phải là những gì mà người thường có thể tưởng tượng được.

Bố cục của Thánh An Na có không thể nói là không chu toàn, sự phối hợp của Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ cũng không thể nói là không ăn ý, nhưng mà, thời điểm khi mà năm người đem mục tiêu chuyển dời lên trên người Phó Thư Bảo, bọn họ lại phát hiện ra, cái tên gia hỏa vốn dĩ còn đang ở trên chiến trường kia, giờ phút này đã biến mất không còn bóng dáng!

Cuộc chiến trên mặt đất cảng khẩu vẫn còn vô cùng khốc liệt, chẳng qua cũng chỉ có đám Chiến sĩ Thạch Tượng của Phó Thư Bảo cùng với đám Chiến sĩ Thạch Tượng của Luyện Hoa Nữ Thần còn lại không bao nhiêu mà thôi!

Ánh mắt chuyển sang nhìn về phía Thần Miếu trên vách núi đen, Thánh An Na đột nhiên nhìn thấy một cái thân ảnh hèn mọn lén lút, chợt lóe lên một cái liền biến mất bên trong lực lượng hộ tráo.

Cái thân ảnh hèn mọn lén lút, thậm chí có thể nói là vô cùng đáng khinh kia, chính là thân ảnh của Phó Thư Bảo!

- Hắn…

Thánh An Na sửng sốt suốt nửa ngày mới miễn cưỡng thốt ra được một câu:

- Như thế nào lại có thể bỏ lại một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng, một mình bỏ trốn như vậy?

Chuyện tình bỏ trốn khỏi chiến trường như vậy, là chuyện tình phi thường mất nhân cách. Một nam nhân có tâm huyết, một gã dũng sĩ… cho dù phải liều cả mạng của hắn, cũng sẽ không ở trên chiến trường mà chạy trốn như vậy. Huống chi lại còn dưới tình huống bỏ mặc lại bộ hạ của hắn như vậy. Nhưng mà chuyện tình như vậy phát sinh trên người của Phó Thư Bảo, thì nó lại là vô cùng bình thường.

Đầu tiên, một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng này cũng không phải là người chân chính, không có thân thể huyết nhục, cũng chỉ là thứ chế tạo ra dành để chiến đấu mà thôi, cho dù có đập nát chúng, hắn có thể sửa luyện lại, cho nên cũng sẽ không có khái niệm tử vong. Mặt khác, ta thích trốn đấy, quan hệ cái rắm gì đến ngươi?

Phốc!

Dáng người xinh đẹp ở giữa không trung họa xuất ra một đạo quỹ tích xinh đẹp. Từ lúc động thân cho tới lúc xuất hiện bên ngoài lực lượng hộ tráo, Thánh An Na cũng chỉ mất thời gian một cái nháy mắt mà thôi. Tốc độ của nàng so với tốc độ của Phó Thư Bảo còn nhanh hơn gấp ba lần.

Bên trong lực lượng hộ tráo, bên trong quảng trường của Thần Miếu Luyện Ngục Thần Tước, mấy ngàn người đang trừng mắt ngẩn người nhìn chằm chằm Thánh An Na. Vẻ mặt của mỗi người quả thật giống như là đang ở trong rạp hát xem diễn kịch, đột nhiên nữ diễn viên chính chợt cởi sạch quần áo trên người mình xuống vậy.

Duy nhất chỉ có một người bất đồng với bọn họ. Hiện tại người này đã ngồi bên trên một cái ghế dựa, nằm dài bắt chéo chân, bên cạnh có một nữ chiến sĩ Hồ Tộc bưng một chén trà, sau lưng có một nữ chiến sĩ Hồ Tộc cẩn cẩn thận thận tiến hành bóp vai cho hắn. Người này, chính là tên gia hỏa đột nhiên chạy trốn, quay trở lại bên trong trận doanh của mình tiến hành hưởng thụ, Phó Thư Bảo!

Một màn như thế này, khiến cho trong lòng Thánh An Na cười khổ không thôi, thế nhưng lại chẳng có biện pháp nào cả. Đến mãi nửa ngày sau, nàng ta mới miễn cưỡng lộ ra một nụ cười trên mặt, lớn tiếng nói:

- Phó Thư Bảo, ngươi làm như vậy cũng là quá tuyệt tình rồi? Ta giúp ngươi diệt trừ Mặc Lan Lý Sự, chúng ta là minh hữu, ngươi như thế nào lại đối xử với ta như vậy?

- Này vị tỷ tỷ kia, ngươi là ai a?

Phó Thư Bảo biết nàng ta chính là Thánh An Na, nhưng mà tính ra cho đến bây giờ cũng chưa từng chính thức gặp mặt. Hơn nữa, nàng ta căn bản cũng không biết hắn đã biết được bí mật giữa nàng ta cùng với Băng Oánh, cùng với động cơ trong lòng nàng ta. Cho nên, một chút giả vờ ngốc này, Phó Thư Bảo vẫn là vui vẻ diễn một chút.

- Phó Thư Bảo, không cần phải giả bộ, ta chính là Thánh An Na, Thị giả của Thiên Không Nữ Thần!

Thánh An Na có chút phẫn nộ nói.

- Hừ! Còn tưởng cho rằng lão tử không biết ngươi chính là Hy sinh giả của Thiên Không Nữ Thần hay sao?

Trong lòng thầm mắng một câu, nhưng trên mặt Phó Thư Bảo thì lại nở nụ cười hì hì, nói:

- Ách! Hóa ra là Thánh An Na tỷ tỷ a! Ngươi muốn làm gì chứ?

- Ta muốn cùng ngươi gặp mặt, nói chuyện!

- Chúng ta đã gặp mặt rồi, cũng không phải là đang nói chuyện hay sao? Nói đi, ngươi có chuyện gì muốn nói?

- Đương nhiên là hợp tác! Thời điểm khi ngươi đi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền, ta muốn đi lên cùng với ngươi!

- Còn gì nữa?

- Ta muốn cấp cho ngươi một cái chỗ tốt, một chỗ tốt thật sự không thể tưởng tượng nổi! Chẳng qua, đó phải là sau khi gặp mặt mới được! Không bằng để cho ta tiến vào? Hoặc là ngươi đi ra cũng có thể!

Thánh An Na vẻ mặt tràn đầy chờ mong nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo.

Phó Thư Bảo cười ha ha, nói:

- Để hôm nào đi! Ta muốn nhìn xem thành ý của ngươi trước rồi mới quyết định! Ngày hôm nay, ta thật sự đã mệt chết rồi, không nghĩ đến nói chuyện này nọ! Ngươi về trước đi!

- Ngươi…

Thánh An Na cho tới bây giờ cũng chưa từng giao tiếp qua với loại người như Phó Thư Bảo này cả. Chỉ mới qua loa vài câu, đối phương liền mềm cứng cũng đều không ăn, nàng ta quả thật không biết làm sao mà đối phó.

- Quyết định vậy đi! Ngươi cũng trở về đi, tắm rửa nghỉ ngơi!

Lưu lại một câu nói chẳng chút lễ phép nào, Phó Thư Bảo xoay người đứng dậy, mang theo mọi người tiến vào Thần Miếu Luyện Ngục Thần Tước.

Cả quảng trường chớp mắt đã chẳng còn một mống!

Hiện tại Thánh An Na phải đối mặt với hai cái lựa chọn. Thứ nhất chính là hành động giống như là Mặc Lan Lý Sự lúc trước vậy, chính là dùng võ lực mà phá hủy lực lượng hộ tráo, cái còn lại chính là rời khỏi nơi này.

Nếu như nàng ta mạnh mẽ xông vào mà nói, đó không thể nghi ngờ gì chính là hoàn toàn trở mặt với Phó Thư Bảo. Mặc dù nàng ta có năng lực đánh chết được Mặc Lan Lý Sự, nhưng mà đây cũng là dưới tình huống một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng của Mặc Lan Lý Sự bị Phó Thư Bảo tạm thời chế trụ. Nếu như hiện tại nàng ta muốn động thủ với Phó Thư Bảo, thì còn cần phải đối mặt với cả ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng của Phó Thư Bảo nữa!

Đám Chiến sĩ Thạch Tượng của Phó Thư Bảo khẳng định là trước khi nàng ta có thể phá vỡ được lực lượng hộ tráo sẽ chấm dứt xong cuộc chiến trên cảng khẩu, quay trở lại Thần Miếu. Nàng ta căn bản không thể nào dưới tình huống bị uy hiếp như vậy mà hoàn thành được mục đích bắt giữ Phó Thư Bảo.

Bất luận như thế này, chuyện tình dùng vũ lực xâm nhập là không thể làm được. Nhưng mà cứ như vậy mà rời đi mà nói, Thánh An Na lại phi thường không cam lòng.

Tại thời điểm nàng còn đang phân vân chưa quyết, thì một nữ nhân xinh đẹp đã chậm rãi từ trong Thần Miếu đi ra, đi đến vị trí nghỉ ngơi lúc trước của Phó Thư Bảo, nhìn về phía Thánh An Na, nói:

- Thánh An Na phải không? Lão công ta bảo ta ra nói với ngươi một câu. Vì để cho ngươi không làm ra chuyện tình hồ đồ gì đó, đi đường vòng vô ích, hắn cấp cho ngươi một con đường tắt có thể thành công!

- Đường tắt có thể thành công?

Thánh An Na trợn tròn cặp mắt lên. Loại sự tình này, từ trong miệng của Phó Thư Bảo nói ra, như thế nào liền trở thành tràn ngập mùi vị cổ quái có vấn đề như thế?

Độc Âm Nhi tiếp tục nói:

- Hắn nói, hợp tác là cũng có thể! Nhưng mà hắn có tám điều chú ý, ba cái nguyên tắc, một điều kiện quan trọng…

Thánh An Na nói:

- Là cái gì?

Độc Âm Nhi bắt đầu dài dòng diễn thuyết một hồi. Cuối cùng nàng nói:

- Cuối cùng, chính là điều kiện quan trọng nhất! Lão công của ta nói, muốn hợp tác, trước tiên ngươi phải cấp cho hắn ưu đãi, mà phải là chỗ tốt thực chất, có hiểu không?

Những điều nói trước đây, toàn bộ cũng đều là lời rắm thối cả, điều kiện cuối cùng mới là mục đích chính. Nhưng mà nếu như vừa mới mở miệng ra đã đòi ưu đãi, như vậy có phải hơi quá đáng hay không? Cho nên, để cho đỡ ngại miệng đòi yêu đãi, thì những chuyện ngoài lề, những chuyện ba phải dài dòng này nọ, toàn bộ cũng đều quăng ra hết, càng dài càng tốt.

Không biết vì cái gì, Thánh An Na thế nhưng lại phi thường phối hợp, vô cùng ăn ý, không ngừng gật đầu.

- Nếu hiểu rồi thì hãy trở về đi, một phen đem ưu đãi cấp sang đây, sau đó mới tiếp tục nói đến chuyện hợp tác!

Nói xong những lời này, Độc Âm Nhi lay động cặp mông tròn của mình, thập phần ngênh ngang quay trở vào bên trong Thần Miếu.

Thánh An Na cả nửa ngày sau cũng chưa thể lấy lại tinh thần.

Con mẹ nó! Muốn chỗ tốt, ngươi nói thẳng ra thì sẽ chết sao?

Cái loại thối tha gì đây?