Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 547: Đùa giỡn Long nữ




AdsVới thực lực của Long nữ, nếu như ở trạng thái Long hình, nàng so vớiThánh An Na còn mạnh hơn một bậc. Nếu như là hình thái Long nữ hiện tại, nàng ta cũng cường hãn tương đương với Thánh An Na vậy. Một đối thủ như vậy, kỳ thật cho dù Phó Thư Bảo và Hữu Nãi Ngư liên thủ, cũng tuyệt đối không có cơ hội chiến thắng.

Mặc dù trong tay hắn có Vương GiảChi Kiếm Phá Hư của Quốc vương Luyện Quốc, nhưng mà trong tay Long nữcũng có Long thương của nàng, về mặt vũ khí căn bản không chiếm được nửa điểm tiện nghi. Hơn nữa tu vi lực lượng của Hữu Nãi Ngư tuy rằng cũngkhông kém hắn bao nhiêu, nhưng mà nàng cũng không phải là một chiến sĩchuyên nghiệp, chỉ là lĩnh tụ tinh thần của Ngư Nhân Tộc mà thôi. Khảnăng chiến đấu của nàng căn bản không thể phát huy trọn vẹn thực của của nàng được, khi đó liền biến thành một người khiến cho người ta phảichiếu cố mà thôi.

Nhưng mà, đối diện với một đối thủ mà ngay cảhai người liên thủ cũng không thể chiến thắng nổi, Phó Thư Bảo lại tạithời điểm này bảo Hữu Nãi Ngư rời đi, không chỉ khiến cho Hữu Nãi Ngưkhông thể hiểu nổi, thậm chí ngay cả Long nữ cũng cảm thấy kinh ngạc.

- Còn đứng đó làm gì? Mau chạy xa một chút đi!

Phó Thư Bảo gầm rống nói.

- Phó đại ca, ngươi…

Hữu Nãi Ngư ủy khuất đến mức nước mắt giọt vắn giọt dài.

- Ngu ngốc! Mau cút đi! Không nên gây trở ngại cho lão tử chiến đấu!

Hữu Nãi Ngư vẫn không nhúc nhích, Long nữ lại cất tiếng trước:

- Ngươi muốn để cho nàng ta rời đi, sau đó ở lại một mình cùng ta chiếnđấu à? Đừng khờ dại nữa! Hai người các ngươi ai cũng đừng mong còn sốngrời khỏi nơi này!

Thanh âm vừa dứt, một lực trường lực lượng cựckỳ cường đại đột nhiên ở bên trong không gian lòng núi xuất hiện. Một cỗ sát ý mang theo khí tức lạnh lẽo như băng lan tràn ra mỗi một góc nhỏtrong không gian. Ngoại từ khu vực ngay bên trên bình chướng linh năngbên dưới ra, không một tấc nham thạch nào mà không chậm rãi kết băng.Luồng băng sương màu trắng giống như là một đám mây mù buổi sáng vậy,chậm rãi lan tràn ra xung quanh.

Phó Thư Bảo đột nhiên đem khỏa Long đản từ trong Luyện Chi Trữ Vật Giới lấy ra, cầm trên tay, lạnh lùng nói:

- Nếu như ngươi không để cho nàng rời đi, thì bảo bối của ngươi lập tức sẽ vỡ nát!

Luồng băng sươn vừa mới lan tràn đến dưới chân Hữu Nãi Ngư đột nhiên liền dừng lại.

Hữu Nãi Ngư nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo. Đến lúc này nàng mới hiểu được, Phó Thư Bảo vì cái gì lại làm như vậy, hóa ra hắn là muốn hy sinh chínhmình, đổi lấy sự sinh tồn cho nàng! Nàng không thể tưởng tượng nổi PhóThư Bảo một mình đối mặt với Long nữ sẽ có kết cuộc gì, nhưng có thểkhẳng định chính là, nếu như hiện tại từ biệt, nàng rất có thể vĩnh viễn không bao giờ gặp lại hắn nữa!

Là sinh ly tử biệt a!

-Ngươi là đồ ngốc! Ngươi con mẹ nó còn đứng ở đó làm gì nữa? Chẳng lẽngươi muốn cả hai chúng ta cùng chết một cách vô nghĩa ở nơi này à? Maucút đi! Ngươi phải tin tưởng ta, chúng ta sẽ còn gặp lại! Đi Kim NgưCung đợi ta đi!

- Phó đại ca…

Hữu Nãi Ngư kêu thảm một tiếng, sau đó quay đầu rời đi.

- Ha ha ha…

Long nữ cười to một trận:

- Không nghĩ đến, không ngờ ngươi còn có một chút ý chí vĩ đại đến nhưvậy, nguyện ý hy sinh chính mình, để đổi lấy sự sinh tồn cho đồng bạn.Chẳng qua, ta muốn nói cho ngươi biết, cho dù hiện tại nàng ta chạy đi,quay trở lại Kim Ngư Cung của Ngư Nhân Tộc, ta cũng đồng dạng sẽ giếtchết nàng ta! Thậm chí cho dù nàng ta có trốn ra thế giới bên ngoài đichăng nữa, ta cũng sẽ giết chết nàng!

- Con mẹ ngươi, ngươi chính là một ả điên!

- Ngươi nói cái gì?

- Con mẹ ngươi! Ngươi chính là một ả điên! Có nghe rõ hay chưa?

Sau khi Hữu Nãi Ngư rời đi, tâm tình của Phó Thư Bảo liền trở nên tốt đẹp,thoải mái hơn rất nhiều. Thời điểm hắn mắng chửi người, khí định thầnnhàn, bộ dáng khiến người khác phi thường phẫn hận.

Hắn tựa hồ nhớ lại thời điểm mình là một tên ác thiếu ở tại Hổ Thành, cũng quay trở lại bộ dáng khi nam phách nữ khi đó.

- Ngươi muốn chết!

Long thương nâng lên, cặp mày thanh tú của Long nữ nhất thời nhíu chặt. Tưthái như vậy, tự nhiên chính là hận không thể thôn phệ huyết nhục, rútgân lột da Phó Thư Bảo này nọ… Nhưng mà, chỉ cần nhìn thấy khỏa Long đản đang nằm trong tay của Phó Thư Bảo, nàng ta lại không dám làm như vậy.

- Ha ha ha… có giỏi thì ngươi liền đến giết ta đi! Ta chờ ngươi giết a!Ta nằm để cho ngươi giết a! Ta nhắm hai mắt lại để mặc cho ngươi giết a! Không dám à? Ngươi không dám con mẹ nó còn gào thét cái lông chim gìchứ? Lão tử hiện tại đang nắm sinh mệnh của bảo bối ngươi trong tay, chỉ cần một chút Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa thôi, nó liền có thể biến mất thành tro bụi trước mặt ngươi ngay! Ngươi tới đi! Nhìn xem động tác của ngươi nhanh hơn, hay là lão tử đốt trứng nhanh hơn đây?

Một mảnh Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa đột nhiên từ trong lòng bàn tay Phó ThưBảo bừng cháy lên. Quang mang sáng bóng như tuyết chậm rãi khuếch tánra, yêu dị đến cực điểm. Phó Thư Bảo tựa hồ phi thường hưởng thụ cáiloại cảm giác áp chế một cường giả cấp bậc như Long nữ vậy. Kỳ thật hắncũng không biết chính là, bộ dáng hiện của hắn như vậy, cùng với loạinhân vật bại hoại, đại ác nhân này nọ miêu tả trong các quyển sách hoàntoàn không khác nhau.

Loại người như hắn vậy, nếu như một chútkhông cẩn thận bị Long nữ xử lý, mà chuyện tình như vậy bị truyền lưu ra ngoài, thì nội dung của nó khẳng định là như thế này: Thật lâu thật lâu trước kia, có một tên ác nhân gan to làm bậy, không ngờ dám đến Longđàm trộm Long đản, kết quả bị Long nữ thiện lương giết chết. Thi thể của hắn bị ném vào trong hố phân, tùy tiện để cho ruồi bọ cùng với giòi bọđục khoét, thật sự là tội đáng muôn chết a. Những thiếu nữ vô tội bị hủy dưới tay hắn rốt cuộc cũng có thể cảm thấy an ủi chốn cữu tuyền, vĩnhviễn ngủ yên a…

Có lẽ sẽ còn có những dị khúc khác nữa, nhưng khẳng định cũng đều là mắng chửi hắn mà thôi.

Chẳng qua, chuyện xưa tóm lại cũng chỉ là chuyện xưa, cái chuyện xưa này cũng sẽ không có truyền lưu ra ngoài, thậm chí sẽ còn xuất hiện kết cuộchoàn toàn bất đồng nữa. Bởi vì trên cơ bản mặc dù hận không thể cắn xéPhó Thư Bảo thành từng mảnh, nhưng mà đối diện với Phó Thư Bảo kiêu ngạo đến cực điểm kia, Long nữ lại thủy chung cũng không dám ra tay, chỉ làdùng một loại ánh mắt giết người nhìn chằm chằm hắn, chờ đợi cơ hội.

- Chậc chậc… Ánh mắt thật hung ác a! Chậc chậc…

Phó Thư Bảo nhẹ nhàng xoay xoay đầu mấy cái, ánh mắt tà ác nhìn chằm chằm Long nữ, cười nhạt nói:

- Xem ra ngươi vẫn là chưa hiểu rõ tình huống rồi! Ta nhất định phải dạydỗ ngươi một chút, bằng không, ngươi còn cho rằng ngươi vẫn đang nắm giữ thế cục a! Như vậy đi, lập tức quỳ xuống cho ta!

- Cái gì?

Ánh mắt lục sắc sâm u của Long nữ tựa hồ như muốn phun lửa mà ra.

Long trong truyền thuyết bản thân đều là tồn tại giống như Thần linh vậy. Từ xưa đến nay cũng chỉ có nàng nhận sự quỳ bái của người khác, hiện tạikhông ngờ lại có một tên gia hỏa bắt nàng phải quỳ xuống!

- Ngươi không nghe rõ hay sao? Lão tử bảo ngươi phải quỳ xuống! Ta đếm batiếng, nếu như không quỳ, lão tử liền đập vỡ Long đản của ngươi! Một,hai…

Phốc!

Long nữ cao quý, kiêu ngạo, đột nhiên hai đầu gối mềm ra, quy quy củ củ quỳ xuống đất.

- Ha ha ha…

Phó Thư Bảo nhất thời cười to lên, từ đầu đến cuối hoàn toàn là bộ dáng gian nhân đắc chí.

Trong lòng Long nữ đang nhỏ máu! Nàng hận, hận không thể ngay lập tức giếtchết Phó Thư Bảo. Nhưng mà, chỉ cần trong tay Phó Thư Bảo còn cầm lá bùa hộ mệnh Long đản kia, nàng liền không làm gì được hắn. Cặp đồng tử lụcsắc sâm u của nàng vẫn đang nhìn chằm chằm lên người của Phó Thư Bảo,chờ đợi một cơ hội.

Thân ảnh của Hữu Nãi Ngư đã biếnmất bên trong thông đạo khe hở nham thạch hẹp kia. Bằng vào tốc độ củanàng, giờ phút này chỉ mới nói mấy câu khẳng định không có khả năng điđược quá xa, Phó Thư Bảo vẫn còn phải kéo dài thời gian. Dừng lại mộtchút, hắn cười nhạt nói:

- Truyền thuyết những nơi Long ở cũngđều có bảo tàng. Hiện tại mới biết, ngươi chính là Thủ hộ giả của Linhmạch Huyền Thiết Sơn a! Như thế nào, thời gian trôi qua lâu như vậy rồi, ngươi cũng chưa từng đụng đến nó sao?

- Linh mạch Huyền ThiếtSơn chính là một Thần linh tự nhiên, có được năng lượng vô cùng tinhthuần. Long Tộc chúng ta trời sinh đã có Thần lực rồi, cho nên cái loạinăng lượng này ta cũng chẳng cần. Ta thủ hộ nó, chính là thực hiện sứmệnh của Long Tộc chúng ta mà thôi. Phàm là những Thần linh tự nhiên,chúng ta đều phải không chút nề hà mà thủ hộ nó!

Long nữ nhàn nhạt nói.

Thiên nhiên đã cấp cho Long Tộc Thần lực trời sinh, tri ân báo đáp, mỗi mộtđầu Long của Long Tộc đều có nghĩa vụ phải thủ hộ Thần linh của thiênnhiên. Cái này nhìn qua giống như một sự trao đổi, nhưng kỳ thật chínhlà sứ mệnh của Long Tộc. Thứ mà Long nữ thủ hộ, chính là Linh mạch Huyền Thiết Sơn, là một Thần linh thiên nhiên.

- Như vậy, ngươi ở HảiĐể Thâm Uyên vì cái gì lại phải truy sát chúng ta chứ? Chúng ta chỉ gõThế Giới Chi Chung mà thôi, căn bản là không gây trở ngại gì đến ngươicả!

Phó Thư Bảo lại đem đề tài chuyển sang chuyện tình ở Hải Để Thâm Uyên.

Long nữ lạnh lùng nói:

- Một khi gõ vang Thế Giới Chi Chung, tdch sẽ liền xuất hiện. Tới thờiđiểm đó, sẽ dẫn đến thiên địa dị biến. Linh mạch Huyền Thiết Sơn mà tathủ hộ cũng sẽ vì đó mà không còn tồn tại nữa! Ta đương nhiên là phảingăn cản các ngươi rồi. Đáng tiếc! Ta nhất thời sơ sẩy, đến chậm mộtbước!

- Thiên địa dị biến? Linh mạch Huyền Thiết Sơn sẽ vì đó mà không còn tồn tại nữa? Ngươi nói lời này là có ý tứ gì?

Trong lòng Phó Thư Bảo âm thầm giật mình.

- Đây là lời nói của một Trí giả Long Tộc chúng ta, là một lời tiên đoántruyền lại từ ngàn xưa. Cụ thể như thế nào ta cũng không rõ ràng lắm.Bởi vì trước giờ Thế Giới Chi Chung cũng chưa từng bị gõ vang lần nào,Tiếp Dẫn Chi Thuyền cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua lầnnào!

Lời tiên đoán từ ngàn xưa của Long Tộc, có bao nhiêu khảnăng đáng tin, Phó Thư Bảo quả thật cũng không biết. Những thứ chưa từng xuất hiện qua, làm sao có ai nói trước được cơ chứ?

- Được rồi!Tất cả những những gì ta biết đều nói cho ngươi cả rồi. Hiện tại maubuông long đản của ta xuống, chúng ta đường đường chính chính quyết đấu, ta sẽ để cho ngươi chết một cách có tôn nghiêm!

Long nữ lạnh lùng nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo.

Phó Thư Bảo cười ha hả, nói:

- Ta nói ngươi a, đầu óc của ngươi thiếu sợi dây thần kinh nào sao? Nếuta buông nó ra, ngươi sẽ lập tức giết chết ta! Ta con mẹ nó vì cái gìphải nghe theo lời ngươi, buông nó xuống chứ?

- Chẳng lẽ ngươi liền cứ như vậy cầm lấy Long đản của ta, ở trong này giằng co với ta cả đời hay sao?

Long nữ có chút khó hiểu nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo.

- Nếu như làm vậy có thể khiến ta sống lâu hơn một chút, ta đương nhiên sẽ làm như vậy rồi!

- Ngươi… đáng giận! Ngươi là một tên nhân loại đê tiện mà yếu đuối!

Long nữ tức giận đến mức hai vai run rẩy một trận.

- Ha ha ha… Ta đê tiện, ta thấp hèn, ta yếu đuối, ngươi muốn mắng chửicái gì cứ việc tiếp tục mắng chửi đi! Ta không ngại, sẵn sàng rửa tailắng nghe!

Đối mặt với một tên gia hỏa mà da mặt so với tườngthành còn dày hơn kia, lại là một tên gia hỏa không biết thẹn là gì,Long nữ cao ngạo mà chính trực căn bản là không có biện pháp nào cả.Nàng ta không ngừng mím chặt cặp môi, muốn mắng chửi, nhưng mà cả nửangày cũng không phụ ra được chữ nào.

Phải tìm loại từ ngữ nào mới có thể đả kích được hạng người như Phó Thư Bảo đây?

Hiển nhiên là không có!

- Hiện tại, đem quần áo trên người ngươi cởi xuống đi!

Sau khi im lặng một lúc, Phó Thư Bảo đột nhiên cất tiếng nói.

- Cái gì?

Long nữ khó hiểu nhìn Phó Thư Bảo.

- Cởi quần áo! Không hiểu ta nói gì sao?

Long nữ nói:

- Ta không có quần áo!

Phó Thư Bảo nói:

- Vậy ngươi đang mặc cái gì trên người? Cởi ra đi! Bằng không, ngươi tự hiểu!

Bằng không hắn liền sẽ đập nát Long đản, hoặc là dùng Băng Tuyết Nguyên TốChi Hỏa đốt nó thành tro bụi. Những lời nói có thể áp chế Long nữ nhưvậy, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ dùng hai lần với một người! Muốndùng, cũng là dùng những từ ngữ mới mà thôi.

- Trên người của ta chính là Long Lân Giáp, không thể cởi ra được, nhưng mà có thể thu vào bên trong làn da!

Long nữ vẫn là làm theo lời hắn nói. Nàng chậm rãi đứng thẳng lên, đem tầngLong lân tinh mịn trên người bắt đầu khởi động, trong chớp mắt liền biến mất bên trong làn da của nàng.

Làn da của Long nữ, như sương như tuyết, cảm giác mềm mại như là tuyết trắng cuối đôn vậy. Một cặp ngọcnữ phong to lớn mà căng tròn ngạo nhân đứng thẳng trên bộ ngực sữa củanàng, tư thế vô cùng kiêu ngạo, khí thế mạnh mẽ. Sự tồn tại của chúngnó, làm cho người ta sinh ra một loại xúc động muốn hung hăng bóp vỡ một trận.

Phần bụng của nàng bằng phẳng mà bóng loáng, tựa như làbôi lên một tầng mật ngọt trên đó vậy. Xuống dưới một chút nữa, chính là một bộ khí quan xinh đẹp đến mức khiến cho người ta hít thở khôngthông. Cặp chân thon dài hữu lực, điểm ấy thật ra cùng với rất nhiều nữtử nhân loại khác nhau, nhưng mà một cặp chân dài như vậy, lại khiến cho nó có thêm vài phần mỹ cảm lực lượng!

Tóm lại, Long nữ sau khigiải trừ Long lân, chính là một đóa hoa ác độc dã tính nan thuần, trànngập nguy hiểm! Một khi bị sắc đẹp của nàng mê hoặc, đó cũng chỉ có kếtcuộc chết thảm mà thôi.

Phó Thư Bảo lẳng lặng thưởng thức thânthể của Long nữ. Hắn cũng không có bị thân thể mềm mại xinh đẹp trướcmắt mê hoặc, bởi vì hắn biết rất rõ ràng, khi biến trở lại Long hình thì nàng sẽ có hình dáng gì. Mà chỉ cần tưởng tượng lại tình cảnh chạy trốn bên trong Hải Để Thâm Uyên, lưng hắn sẽ nhịn không được một mảnh lạnhlẽo. Cái loại cảm giác này, thời khắc nào cũng đều nhắc nhở hắn, ngườitrước mặt phi thường nguy hiểm!

- Ta đã làm theo ý tứ của ngươirồi! Nếu như ngươi tưởng tượng muốn xem ta như nữ tử nhân loại mà hưởngdụng thân thể của ta, cứ việc đến đây đi! Hình thái nhân thể của ta, cóđược đầy đủ công năng của nữ tử nhân loại bình thường. Chỉ cần buôngLong đản của ta ra, ta lấy tôn nghiêm của Long Tộc chúng ta mà thề, tatuyệt đối sẽ thỏa mãn ngươi!

Long nữ nhàn nhạt nói. Loại sự tìnhhiến thân này nọ, từ trong miệng của nàng nói ra, liền giống như là dâng tặng một cây củ cải hay là quả táo này nọ mà thôi.

Phó Thư Bảo cười khổ lắc lắc đầu:

- Ta chỉ là tò mò mà thôi! Hưởng dụng thân thể của ngươi, ta xem hay làmiễn đi. Ta còn nghĩ muốn giữ lại tiểu gia hỏa của ta để mà đi tiểu nữa!

Sắc mặt Long nữ lập tức liền trở nên tràn ngập sát ý.

Cho tới bây giờ còn chưa từng có người nào dám vũ nhục nàng như vậy, nhưnghiện tại gã thiếu niên nhân loại này lại năm lần bảy lượt vũ nhục nàng!

Tôn nghiêm của Long Tộc, đã bị xóa sạch không còn gì nữa!

Song phương cứ như vậy tiếp tục giằng co. Phó Thư Bảo sau khi cân nhắc mộtchút xem Hữu Nãi Ngư đã chạy trốn đến địa phương đủ xa hay chưa, độtnhiên liền dùng Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực của mình phong kín lối vàocủa thông đạo khe hở nham thạch kia. Dưới tác dụng của Luyện Chi Đại VôVũ Trụ lực của hắn, toàn bộ vách núi cũng không hề lưu lại bất cứ vếtnứt nào nữa, chứ đừng nói là một cái thông đạo khe hở nham thạch.

Long nữ lẳng lặng nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo, khóe miệng hiện lên một tia trào phúng:

- Vô dụng thôi, sau khi giải quyết xong ngươi, cho dù đuổi đến chân trờigóc biển, ta cũng sẽ giết chết thiếu nữ kia! Ngươi đã kéo dài đủ lâurồi, đến lúc quyết định rồi đó!

Tí tách!

Một tiếng vang nhỏ chợt phát ra, một giọt năng lượng từ trên thạch bích màu đen phía Đông rốt cuộc rơi xuống.

Phó Thư Bảo đột nhiên đem quả Long đản cầm trong tay mình ném cật lực về phía vách núi phía Tây!