Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 601: Thiên cung chi mê




AdsĐứng trong Thần Tạo tháp chọc vào tầng mây nhìn ra thế giới bên ngoài, nước biển màu lam nhạt bao trùm chung quanh Thánh đảo cùng thành thị hải cảng bên dưới thu hết vào đáy mắt, một con đường đi dài hẹp, giống như một đám người đang hối hả trên những thửa ruộng bậc thang, chỉ có thể nhìn thấy được một cái bóng mơ hồ.

Đứng trên độ cao như vậy quan sát thế giới sẽ có được cảm giác cao cao tại thượng độc nhất vô nhị.

A Long chậm rãi đem ánh mắt đang nhìn ra thế giới bên ngoài thu hồi lại, chuyển về thân người trong sứ mạng của hắn, Luyện Thánh Y. Trước mặt Luyện Thánh Y tuyệt thế xinh đẹp, hắn lại có chút chần chờ cùng do dự.

- Không cần che dấu.

Luyện Thánh Y thản nhiên nói.

- Đại Thanh Thiên vương trong mắt ta chả khác gì con sâu cái kiến cả, nhẹ nhàng vỗ một cái là có thể đánh thành thịt nát. Nhưng mà, coi dù là con sâu cái kiến nhưng cũng có dục vọng, tham lam của nó, hắn không phải rất muốn Thiên Long Bí Luyện thuật sao? Ha ha... ngươi là ngươi theo lệnh của hắn mà được dâng lên, tranh thủ được niềm vui của ta, hi vọng từ đó đoạt được đồ mà hắn muốn, có lẽ, ta sẽ thỏa mãn ý nguyện của hắn.

A Long yên lặng không nói một lời mà nhìn Luyện Thánh Y. Kỳ thật, Luyện Thánh Y chỉ mới nói đúng một nửa, hắn xác thực là do Đại Thanh Thiên vương nhưng mà không phải là phụng mệnh Đại Thanh Thiên vương, hắn phụng mệnh chính là mệnh lệnh của Phó Thư Bảo. Phó Thư Bảo không lệnh cho hắn vì Thiên Long Bí Luyện thuật, thứ hắn muốn, kỳ thật chính là đợi sau khi Phó Thư Bảo tích lũy đủ số luyện nô chiến sĩ, sau đó dẫn Luyện Thánh Y rời khỏi Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội, tạo thành một cái trạng thái vô chủ, Phó Thư Bảo một lần hành động liền đánh bại Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội, cứu vớt toàn bộ Ngư Nhân tộc.

Kế hoạch chính là như vậy.

- Vật kia đích xác là Đại Thanh Thiên vương muốn, trước lúc gặp ngươi, ta cũng hiểu được không phải là không có biện pháp đoạt được, nhưng mà sau khi gặp được ngươi, ta đột nhiên lại không muốn nữa.

A Long ôn nhu nói, một bộ vừa thấy đã yêu.

Luyện Thánh Y mỉm cười.

- Ngươi chính là một mỹ nam tử đặc biệt nhất trong số người ta đã từng gặp qua, nhìn ngươi ta cảm nhận được một cỗ cảm giác rất kỳ lạ, ta lúc nào cũng cảm thấy trên người của ngươi thiếu đi cái gì đó, đó là cái gì đây này?

Nội tâm A Long run lên một cái, hắn biết rõ hắn thiếu cái gì, đó chính là linh hồn. Với tư cách là luyện nô, hắn tuy rằng có được thân thể gần như hoàn mỹ, huyết dịch, khí quan, cùng với các loại công năng hắn đều có, duy chỉ có một điều không đúng đó chính là linh hồn của hắn. Chẳng lẽ, Luyện Thánh Y đã nhìn ra được cái gì đó?

- Theo ta đi tới nơi này.

Luyện Thánh Y ngược lại chỉ nói ra đây là một loại cảm giác, trên thực tế, loại đồ vật hư hư thực thực như linh hồn mà nói, tồn tại hay không tồn tại, cho dù là năng lực cảm ứng như Thần cấp lực sĩ cũng không cách nào nhìn rõ được.

- Đi chỗ nào?

A Long âm thầm thở phào một hơi.

Luyện Thánh Y một ngón chỉ tới biển mây phía trước.

- Cái gì.... đi vào trong đó?

A Long lập tức sững sờ tại chỗ. Biển mây dĩ nhiên là xinh đẹp, nhưng mà người bình thường có khả năng đi vào đó ngắm cảnh hay sao?

Chỉ thấy đầu ngón tay Luyện Thánh Y nhẹ nhàng vung lên, lan can bên ngoài đột nhiên xuất hiện một con đường trắng như tuyết, tựa như chỉ dùng ngọc thạch lót đường, tựa như do mây trắng khảm nạm thành, mang đến cảm giác vừa kiên cố vừa mềm mại.

Luyện chi lực sĩ có thể lăng không tụ tập nguyên tố năng lượng, lập tức ngưng luyện ra biển lửa, tường đất các loại, nhưng mà có thể lập tức ngưng luyện ra một con đường bằng mây như thế này, chuyện này cũng chỉ có Thần cấp như Luyện Thánh Y mới có thể làm được, hóa hủ hủ vi thần kỳ (biến thứ mục nát thành điều thần kỳ), lăng không miêu tả hết thảy, sáng tạo thế giới, đây chính là Thần cấp lực sĩ.

Luyện Thánh Y lôi kéo tay A Long, nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy lên con đường trải giữa hư không kia.

A Long hai chân đứng phía trên con đường mây, cảm giác được dưới chân một mảnh vừa lạnh buốt vừa mềm mại, lại nhìn cảnh trí biển mây bốn phía, lại nhìn Luyện Thánh Y tuyệt mỹ bên cạnh, hắn bật thốt lên.

- Liên túc mạn mạn vân gian, tâm cao thiên viễn nhãn tiền; thử sinh bất ứng hữu hối, triêu triêu mộ mộ tạc thiên.

Một câu bật thốt lên này chính là một thiên cổ thơ của Thanh Tú quốc, tài hoa của A Long cũng không phải là phi thường cường hãn gì.

- Đây là...

Luyện Thánh Y lộ ra thần sắc mừng rỡ.

A Long cười nói.

- Trong lòng có chút cảm xúc, thuận miệng làm ra, coi đây là lễ vật của ta đi.

- Thật không nghĩ ra ngươi còn có tài hoa như vậy.

Luyện Thánh Y động tình mà nói ra, thứ hắn không nghĩ ra còn nhiều lắm, thứ quan trọng nhất trong đó chính là Phó Thư Bảo.

A Long vô luận là xuất sắc tới cỡ nào, có nhiều tài hoa ra sao, hắn so ra đều kém một người, người kia chính là Phó Thư Bảo, người sáng tạo ra hắn, đây chính là chênh lệch!

Chủ đề đàm luận dần dần hướng về khía cạnh đáng buồn nôn. Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, hai cái bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy nhau, giống như tản bộ trong hoa viên, không mục đích mà dạo chơi trong biển mây. Luyện Thánh Y đi tới đâu, con đường mây dưới chân hắn lập tức trải rộng tới nơi đó.

Lam Điền cùng Thanh Giới cũng không có được kỳ ngộ như vậy, bọn hắn vẻn vẹn chỉ ở trong Thần Tạo tháp chờ đợi vài ngày liền mất đi hết thảy giá trị, bị "mời" ra khỏi Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội.

Đỉnh Thần Tạo tháp đã bị đám mây che phủ, thời điểm quay đầu lại rốt cuộc không nhìn thấy Thần Tạo chi tháp cùng Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội bên dưới, thứ có thể nhìn thấy đấy chỉ có từng đám mây trắng, một đám nối tiếp một đám, xắp sếp không có quy tắc đáng nói nào.

- A Long, ngươi biết rõ ra dẫn ngươi đi tới chỗ nào không?

Bước chậm trong mây, Luyện Thánh Y bỗng nhiên nói ra.

A Long lắc đầu.

- Không biết, nhưng chỉ cần ở bên cạnh ngươi, vô luận đi chỗ nào, ta đều nguyện ý, ta đều vui vẻ.

- Ngươi không sợ ta đột nhiên hủy con đường bằng mây dưới chân sao, mà ngươi sẽ rớt xuống, phân thân toái cốt sao?

- Nếu như ngươi muốn làm như vậy mà nói... ta không có nửa điểm oán hận nào, có thể chết trên tay ngươi, đây chính là may mắn nhất đời này của ta.

A Long, đọc đủ thứ thánh hiền chi thư, có lối suy nghĩ triết lý. Đọc đủ thứ thi thư, có ngâm thi tác đối. Đọc đủ thứ thư tình, lời nói sẽ lãng mạn theo. Nhân yêu như vậy, chính là cực phẩm nhân yêu! Theo những gì Luyện Thánh Y nói, không làm cho hắn cảm thấy chút sợ hãi nào mà ngược lại còn tạo ra không gian cực lớn cho hắn phát huy.

- Đi, ta mang ngươi về nhà.

Gót sen phiêu đãng, trong miệng Luyện Thánh Y bỗng nhiên toát ra một câu như vậy.

- Về nhà?

Trong lòng A Long lập tức lâm vào một mảnh mê hoặc.

- Nhà của ngươi... không phải là Thần Tạo tháp sao?

- Đi theo ta, đi ngươi sẽ biết.

A Long mê hoặc theo sát Luyện Thánh Y đi thẳng về phía trước, hắn lưu tâm ghi nhớ hết thảy biến hóa bốn phía, rất nhanh liền phát hiện ra biển mây ở bốn phía dần dần trở nên nồng hậu hơn, màu sắc cũng bắt đầu trở nên ảm đạm đi. Lúc trước chính là mây lúc sáng sớm mới có, thời gian dần trôi qua dần dần trở thành mây chỉ có ngày mưa mới có, mây đen trầm trọng.

- Ầm ầm!

Ngay trong lúc lơ đãng, con đường mây dưới chân bỗng nhiên nhúc nhích một cái, một đạo thiểm diện hướng xuống dưới bổ xuống, cơ hồ là đầu vai Luyện Thánh Y cũng hạ xuống theo, nhưng mà hắn ngay cả một cái nhíu mày cũng không có một cái, vẫn điềm tĩnh như vậy, đáng yêu y hệt như một con chim nón ép vào người vậy.

Tiếng sấm càng ngày càng dày đặc, tia chớp phóng thích cũng ngày càng nhiều lên. Hiện tại, đã không còn cái cảm giác chầm chậm bước đi trong mây nữa mà là đi giữa thời tiết dông tố rồi, cảm giác sợ hãi xuyên qua trong mây đen.

Trong nội tâm nghi hoặc lấy, suy đoán lấy, cũng có một ít cảm giác sợ hãi lan tràn, nhưng mà A Long đều đem những cảm giác này ẩn dấu đi, đi theo Luyện Thánh Y hướng chỗ sâu trong mây đen đi tới.

Cứ đi tới, phía trước con đường mây mềm mại chợt xuất hiện một bức tường bằng mây đen, con đường mây mềm mại kéo dài tới chân của nó, biến mất. Luyện Thánh Y chậm rãi đi tới phía trước đoàn mây đen kia, một tay nhẹ nhàng thò ra vỗ một cái.

- Hoa lạp!

Một tiếng vang lên, đoàn mây đen to lớn như núi trước mặt kia đột nhiên vỡ ra, lộ ra một cái thông đạo trải ra giữa hư không.

Một cái thông đạo cực lớn kim quang xán lạn, không dưới một trăm Thạch Tượng chiến sĩ sừng sững hai bên, thân hình của bọn chúng tiêu chuẩn mà cân xứng, diện mạo của bọn chúng đều là tuấn tú thanh dật. Nhìn ra được, người luyện chế ra bọn hắn đặc biệt yêu thích mỹ nam tử, thế cho nên ngay cả loại Thạch Tượng chiến sĩ như thế này cũng muốn luyện thành bộ dáng mỹ nam tử.

Cùng Luyện Hoa nữ thần đồng dạng, Luyện Thánh Y tự nhiên có thể luyện chế ra được Thạch Tượng chiến sĩ. Dùng năng lực cùng thiên phú lực luyện kỹ thuật của hắn, Thạch Tượng chiến sĩ hắn luyện chế ra tuy rằng hình thái bên ngoài không có uy vũ như Thạch Tượng chiến sĩ Luyện Hoa nữ thần luyện chế ra, nhưng mà thực lực chỉ có hơn mà không kém.

Đây mới là hang ổ của Luyện Thánh Y, tại loại địa phương này mới có chế độ phòng thủ nghiêm ngặt như vậy. Chỉ là... những thứ này, Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị, Phó Thư Bảo lại không biết được.

Phía sau thông đạo kim quang xán lạn là bốn tòa cung điện cự đại vàng son lộng lẫy, bốn tòa cung điện xắp xếp trên một đường thẳng tắp, một tòa so với một tòa còn muốn cao hơn. Tòa cung điện phía trước nhất có một khối biển hiệu kim sắc lớn, trên đó có viết hai chữ "Thiên cung".

- Thiên cung?

A Long thì thào.

Luyện Thánh Y đi thẳng về phía trước, vừa đi vừa nói.

- Đúng vậy, đây chính là nhà của ta, Thiên cung là tên của nó, nhưng ta thích gọi nó là Thiên Không chi thành hơn. Bốn tòa cung điện, tòa đầu tiên là chánh điện, ba điện đằng sau phân biệt là Luyện Khí điện, Linh Tài điện, cùng An Dật điện, nơi ta nghỉ ngơi.

Mỗi một tòa cung điện đều có công dụng khác nhau, Luyện Thánh Y là một người rất biết cách hưởng thụ, cũng là một người rất cẩn thận.

Tiến vào điện, cảnh tượng bên trong so với bên ngoài còn muốn tráng lệ hơn, còn muốn khiến người khác phải rung động hơn. Coi như là một khoảnh đất trong góc cũng đều là tác phẩm tinh mỹ, có giá trị nghệ thuật cực cao. Đừng nói là đồ vật bên trong Thiên cung, không có một thứ nào là đơn giản, không có một thứ nào là tầm thường. Các loại đồ vật bên trong đều là những vật sang quý, hội tụ lại trong cung điện nguy nga tạo thành một cỗ trùng kích thị giác có thể nghĩ.

Dọc theo đường đi, A Long phát hiện ra, bên trong Thiên cung cũng có Thạch Tượng chiến sĩ trấn thủ, số lượng của chúng tầm một trăm đầu, tính ra Luyện Thánh Y có được ít nhất là hai trăm đầu Thạch Tượng chiến sĩ rồi.

Luyện Thánh Y trực tiếp đem A Long mang tới tòa đại điện cuối cùng, An Dật điện.

Tiến vào An Dật điện, A Long không có nhìn thấy thứ trong tưởng tượng của hắn, một cái giường lớn cho hắn cùng Luyện Thánh Y "vật lộn" một hồi, cũng không có nhìn thấy một cái bàn nào, thứ hắn nhìn tháy đấy chỉ là một kiện lực luyện khí cự đại. Kiện lực luyện khí này hình lập phương, chiếm cứ một phần tư không gian trong An Dật điện, bên ngoài nó là một màu đen kim loại, vô số đường vân huyết sắc chi chít khảm nạm lên trên. Vô số đường dẫn, bên trên kết nối lại với nhau, đem hơn một ngàn cái bộ kiện kết nối lại một chỗ.

Cuối cùng, ở phía trên khối lập phương, A Long nhìn thấy một cái đồng hồ cát. Bên trong đồ hồ cát, một đám cát vàng đang chậm rãi hướng phía dưới chảy xuống.

"Chẳng lẽ... đây chính là thứ trong lời chủ nhân... Cát Thời Gian?"

Trong nội tâm A Long là một mảnh kinh hãi!

Cát Thời Gian bí mật, ngay tại trước mắt, nhưng mà Phó Thư Bảo đau khổ tìm kiếm lại không có cơ hội trông thấy.

Đúng lúc này, Luyện Thánh Y ở bên người hắn bỗng nhiên trở nên ảm đạm đi. Cảnh này giống như cảnh lực lượng phân thân của suy yếu đi, muốn biến mất trong hư không vậy.

Một cái thanh âm quái dị bỗng nhiên từ khối lập phương kia truyền ra.

- Ha ha ha... mỹ nhân, ngươi cho rằng người ban nãy bên cạnh ngươi là Luyện Thánh Y sao? Ha ha, ngươi sai rồi, lực luyện khí ngươi trông thấy mới chính là ta, người ở trong Thần Tạo tháp bất quá chỉ là lực lượng phân thân của ta thôi, ha ha ha...

Nội tâm A Long liền rơi vào trong hầm băng, tình báo trọng yếu như vậy hắn thực muốn đem nó chuyển tới tay Phó Thư Bảo, nhưng mà, hắn lại biết rõ bản thân có một loại cảm giác tự biết mình biết người khó nói nên lời. Tiến vào đây rồi, biết hết thảy bí mật, hẳn là không có cơ hội đi ra ngoài rồi.

- Những tên dung tục chi phấn kia chỉ là ta dùng lực lượng phân thân chơi đùa thôi, nhưng kẻ như ngươi ta lại muốn đích thân tới, ha ha ha...

Khối lực luyện khí hình lập phương kia lại toát ra một câu như vậy, khối lập phương kia bắt đầu chuyển động, một cái môn hộ hình răng cưa đột nhiên mở ra. Lập tức, từ bên trong đi ra một cái thân thể thuần túy năng lượng màu đen, hình thái mơ hồ mà dữ tợn.

Đây mới thực sự là Luyện Thánh Y.

"Chủ nhân, ta nhất định phải hoàn thành sứ mạng người giao cho ta, cho nên..."

Khóe miệng A Long nở một nụ cười khổ. Đem Luyện Thánh Y khiến người khác phải sợ hãi trước mặt tưởng tượng thành bộ dạng lượng phân thân tuyệt mỹ lúc trước, sau đó nhắm mắt lại, nghênh đón số mệnh...