Thiếu Nữ 9 Tuổi

Thiếu Nữ 9 Tuổi - Chương 24: Cảm giác




- Thái tử phi, người thực sự đã tới đó sao?!



- Ta chỉ nghĩ đó là nơi phù hợp thui- Nan Nan thở dài ỉu xìu



- Vậy..không phải...người đến để tìm hiểu về mấy chuyện đó đấy chứ?



- À, cũng không hẳn/ Ý định của mình kết thúc khi gặp được Nguyệt Thần, hức cô ấy quá đẹp/



- Thái tử phi, người cũng đâu cần miễn cưỡng phải thích ứng nhanh đến vậy đâu a



- Cô nói gì lạ vậy- Nan Nan ngước nhìn A Thi- Không phải người “lớn” đều phải thích ứng được với nó sao



- Thái..thái tử phi..cũng đâu hẳn là cứ phải thích ứng với điều đó mới là người lớn a- A Thi lúng túng



Vấn đề khá nhạy cảm khiến A Thi rất ngượng, y lấy cớ rồi rời khỏi phòng, Nan Nan mệt mỏi nằm bịch xuống giường



Mình cũng đâu muốn vậy chứ, nếu mình ly hôn với Phong Nghiêm rồi lấy Ngũ vương gia, mình chắc chắn phải làm cái chuyện đó, đậu xanh. Rồi sẽ cố gắng gây chuyện với người nào đó để bị hãm hại, rồi trở về....Á cứ thấy nó vô lí thế nào ý, nhưng trong phim xuyên không toàn vậy mà, chút hy vọng nhỏ cũng không được bỏ qua, còn hơn cam chịu ở lại cái nơi này



Yot-Nan Nan lấy hai tay vỗ má phấn chấn lại tinh thần- Buổi tiệc hoàng thất này chắc chắn Ngũ vương gia sẽ có mặt, mình nhất định phải làm y có thiện cảm với mình, rồi dần dần bù đắp tình cảm



Kế hoạch tán trai theo ngôn tình [ Do chưa từng tán trai nên lấy kinh nghiệm từ phim]



*Các kiểu gặp nhau của nam nữ chính:



- Kiểu 1: Oan gia ngõ hẹp [ Ghét trước yêu sau]



- Kiểu 2: Nữ nhân này thật thú zị [ Gây ấn tượng cá tính cho nam chủ ]



- Kiểu 3: Nghiện và ngại [ Yêu từ cái nhìn đầu tiên]



Do đang làm Thái tử phi, người đã có chồng, nên kiểu 1 và kiểu 3 lược bỏ. Dùng kiểu 2[ Gây ấn tượng nhờ cá tính hoặc trường hợp gặp nhau ]



- Thái tử phi người đang viết gì vậy?



- A Thi? Cô sao đi nhẹ vậy, a không có gì đâu, vẽ bậy thôi



- A, ra vậy. Phải rồi, việc người sai nô tỳ lần trước nô tỳ đã làm rồi, nhưng gần chỗ người nói không có thị vệ nào tên là Tiểu Kỳ cả



- Hả/ Chả lẽ người này dùng tên giả chăng/ Vậy cô giúp ta tìm ở mấy hậu viện khác xem, nếu không thấy nữa thì thôi vậy



- Dạ, nhưng Thái tử phi, người sao lại tìm người này vậy



- Không có gì đâu- Nan Nan cười gượng- Mấy chuyện vớ vẩn thôi mà



Nói xong Nan Nan cúi xuống viết tiếp, nhưng A Thi vẫn chưa đi



- Thái tử phi..có phải từ vụ ở Trùng Khánh cung người luôn né tránh nô tỳ?



- Hả- Nan Nan giật mình-/ Thôi xong sơ hở rồi/ Đâu..đâu có, cô đừng nghĩ nhiều





- Nô tỳ hiểu người vừa mất trí, xa lạ với mọi thứ và không hoàn toàn tin tưởng ai cả, tờ giấy đó mất, là lỗi của nô tỳ vì đã không trong chừng nó cẩn thận- A Thi buồn rầu cúi gằm mặt xuống- Nhưng mà xin người hãy yên tâm, nô tỳ vẫn sẽ luôn ở bên người



A Thi cúi đầu rồi ra ngoài, Nan Nan lặng thinh nhìn bóng dáng dần khuất của y, cô đã cố gắng không nghĩ đến vấn đề này nhưng hiện giờ vấn đề này khiến cô muốn thêm đau đầu



Tuy mọi chuyện đầy mâu thuẫn, nhưng A Thi theo Lăng Y 10 năm rồi, đâu thể nói phản hội là phản bội được, là mình nghĩ sai chăng. Aaaaa, bực thật -Nan Nan gục xuống gối vò đầu- Mình chưa từng được dạy của về mấy vấn đề này, đấu trí với mấy thằng trùm còn dễ hơn nhiều, nan giải quá



Nan Nan ngủ dậy thì đã gần tối, cô ngáp ngủ rồi ngồi dậy, một tỳ nữ đi vào hành lễ rồi dọn dẹp



- Cô là ai vậy



- Hồi Thái tử phi, nô tỳ là Vân Thường



- A Thi đâu rồi?



- A cô nương đến giờ dùng cơm, nô tỳ đến thay cô nương một lúc a




- À, ra vậy- Nan Nan không để ý nữa, trong lúc đợi bữa tối cô lấy điểm tâm trên bàn, bỗng dưng tay cô ngưng lại, cau mày. Cảm giác đáng ghét thật, hình như từ khi xuyên không vào cơ thể này mình bị nhạy cảm hơn thì phải, lúc nào cũng khiến mình phải nghĩ nhiều. Nan Nan lập tức nhảy xuống khỏi giường, nhanh chóng đi hài rồi chạy nhanh ra khỏi phòng, Vân Thường nhìn theo Nan Nan vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu



Chạy đến phòng của A Thi, lúc đấy y vừa bưng cơm lên bàn



- A Thii



- Thái tử phi?? - A Thi vội vàng đứng dậy hành lễ- Sao..sao người lại tới vậy



Nan Nan đến cầm lấy tay y, kéo đi



- Đi cùng ta, bữa tối, điểm tâm của ta hôm nay cho cô hết, không được ăn mấy thứ kia



- Thái..thái tử phi, như vậy không hợp quy củ đâu a



- Có ai biết đâu mà sợ, không sao cả



Sáng đến, mặt trời còn chưa lên, Nan Nan đã bị kéo dậy để sửa soạn, cô tắm rửa, trang điểm rồi bắt đầu thay y phục



- Thái tử phi, người nhớ hết rồi chứ ạ?



- Cô yên tâm, những gì cần nhớ ta đều nhớ hết rồi



Tết Đoan ngọ sẽ được cúng vào chính Ngọ, theo A Thi nói là khoảng đầu chiều, trước lúc đó sẽ đến Am Ninh tự để thắp hương cúng thần phật, tổ tiên, lúc đó xong rồi thì chắc chắn vẫn còn thời gian, mình phải nắm bắt cơ hội để tiếp cận Ngũ vương gia, theo thông tin mình biết thì Giang Lăng Y không hay tiếp xúc nhiều nên khả năng cao mấy vị hoàng tử này sẽ không nhận ra mình, chỉ cần Ngũ vương gia không nhận ra mình thì cơ hội gây thiện cảm càng cao. Yot, kế hoạch cua zai bắt đầu từ đây



Đến giờ khởi hành, tất cả người của hoàng tộc lên xe ngựa đến Am ninh tự. Lần lượt thứ tự từ cao đến thấp lên cúng bái, Thánh thượng, hoàng hậu rồi các phi tần, đến Nan Nan và Phong Triệu Nghiêm, hai người đi sát cạnh nhau, Lạc Tịnh Hy đi theo ngay sau, Nan Nan tuy nhớ tất cả các nghi thức mình đã học, nhưng vẫn cảm thấy áp lực tràn trề, tất cả những người ở đây đều tạo ra một áp lực khiến người ta muốn ngộp thở



- Phù- Nan Nan một hơi tu hết cốc nước- Sống rồiii..



- Thái tử phi giữ hình tượng - A Thi lúng túng



- Ai nha không có ai để ý đâu, cô đừng lo




Hic mình tính sai thật rồi, Đại vương gia, Nhị vương gia rồi bài giờ mới đến Ngũ vương gia của mình đi ra đây, cứ thế này là đến trưa mất, đáng ghét mình không được tìm chỗ nào ngồi hay nghỉ cả, chỉ được đi dạo loanh quanh đây, hứ lũ nhà giàu



- Muội muội đã lâu không gặp



Nan Nan quay lưng lại, nhìn người thiếu nữ diễm lệ, ngông cuồng trước mặt, cô ta là Giang Lăng Dung, tỉ tỉ cùng mẹ khác chả của Lăng Y, theo như A Thi nói, quan hệ của hai người từ nhỏ tới lớn cũng không mấy tốt đẹp. Nan Nan là Thái tử phi, cô ta là Đại vương phi, thân phận của Nan Nan cao hơn nên cô không cần cúi chào, cô lặng im nhìn Lăng Dung không nói gì, y đến có hơi bất ngờ khiến cô hơi khó xử



- Muội muội tốt, sao nay trầm vậy, không phải ở trên cao lâu quá, quên vị tỷ tỷ này rồi chứ



Ặc, đúng kiểu phản diện rồi, thật tình, mình sẽ thoải mái hơn rất nhiều nếu ở đấy không có nhiều áp lực như thế



- Theo cung quy, cô phải gọi ta là Thái tử phi



- Ha- Lăng Dung cười đểu- Mấy tháng không gặp, sâu cũng hoá thành bướm rồi, chỉ tiếc, một con bướm gãy cánh



- Hả- Nan Nan chớp chớp mắt- Cô nuôi sâu bướm thì liên quan gì đến ta??



Lăng Dung bỗng dưng im bặt, Nan Nan không tiện hỏi ý nghĩa của câu nói với A Thi, nhưng cô không thể cứ để bản thân đứng đơ như vậy được, Nan Nan cười gượng nói với Lăng Dung



- A haha, cô chắc chắn cũng đẹp như con sâu bướm đó vậy/ Mình khen cô ta chắc không có vấn đề gì đâu a/



Lăng Dung mặt bỗng tối sầm, ánh mắt bắt đầu chuyển sang sắc lạnh nhìn Nan Nan. Ách, cô ta không ghét mình đến mức mình chỉ khen thôi cũng giận như vậy chứ



- Hahaha- Một nam nhân tay cầm quạt, tiến gần- Đại vương phi hôm nay gặp, đúng là danh bất hư truyền



- Tứ vương gia- Lăng Dung vội cúi chào- Thất lễ rồi



Người này ra là Tứ hoàng tử Đại Triều, Phong Triệu Vân



- Đại vương phi, ta có từng nghe Đại hoàng huynh kể về người, hôm nay mới có cơ hội gặp, chả trách huynh ấy lại thích tẩu đến vậy



- Đâu dám, Tứ vương gia quá khen rồi, không có gì thì ta đi trước đây




Lăng Dung rời đi, chữ nộ vẫn còn trên mặt, Phong Triệu Vân quay lại nhìn Nan Nan cười, nói



- Tam tẩu, tẩu phải cảm ơn ta nha, ta vừa cứu tẩu đó



- A- Nan Nan cười gượng- Tuy không rõ thế nào nhưng cũng cảm ơn đệ a



- Ta nghe nói hai nữ nhi Lăng gia tài mạo song toàn, không ai kém ai, hôm nay gặp người ta lại thấy có vẻ không đúng lắm



- Phải phải ta ngốc, ta ngốc - Nan Nan bực bội/ Hừ không phải do người cổ đại các người cứ thích chơi chữ, vòng vo tam quốc chứ/ Thì sao nào, ta dù sao cũng là Thái tử phi, cô ta ăn thịt được ta sao



- Ha ha đúng là vậy, nhưng ở đây nhiều người như vậy, bị mất mặt là không tốt lắm đâu nha



Ta đường đường là người xuyên không, những vì cái cơ thể này mà không khác gì đứa thiểu năng, hức. Nhìn biểu cảm của Nan Nan, Phong Triệu Vân thấy rất thú vị, định trêu tiếp nhưng chợt có người gọi



- Tứ hoàng huynh




- A,ngũ đệ, ở đây, ở đây



What??!!! Ngũ vương gia?? Đizzz, nếu gặp nhau ở đây thì toàn bộ kế hoạch của mình đi tong hết. Thấy Nan Nan định rời đi, Phong Triệu Vân lập tức dùng quạt vòng qua Nan Nan ngăn lại, không kịp nữa, Ngũ vương gia đã đi tới rồi



- Ngũ đệ, người này là Thái tử phi, đệ còn nhớ chứ



- A, ra là tam tẩu, lâu rồi không gặp



- Phải rồi ta nói đệ này- Phong Triệu Vân bỗng lạnh sống lưng / Mình không tưởng tượng chứ, hình như tam tẩu đang có sát khí với mình thì phải/



Tất cả đã xong, mọi người đều lên xe để chuẩn bị về cung.Lúc về thì bàn biện đã bày hết xong, tất cả theo thứ tự đều đã ngồi vào chỗ của mình. Khi tất cả đã ngồi ổn định, Thánh thượng đứng dậy, nâng ly rượu



- Tất cả mọi người, hôm nay là tết, bây giờ tất cả ở đây đều là người nhà, không cần quá câu nệ tiểu tiết



Tất cả đứng dậy, nâng ly rượu lên



- Thánh thượng vạn tuế, Hoàng hậu thiên tuế



Đù, một câu nói đơn giản vậy thôi mà khí thế quá chừng, đâu chỉ ông ta, tất cả người ở đây ai cũng tạo uy áp ngột thở éo chịu được, mau mau kết thúc đi để ta còn về cái



- Khụ khụ



- Thái tử phi người sao vậy - A Thi đằng sau gọi nhỏ



- Không sao, chỉ là sặc rượu thôi/ Đáng ghét đây là lần đầu tiên mình uống rượu/



Cũng không sao cả, chỉ là ngồi xem cả múa, ăn uống các thứ thôi, thoải mái đi



Ca múa đã lên, một vài người trong lúc đó đứng dậy chúc rượu Thánh thượng, một vài người nói chuyện phiếm, một người phụ nữ xinh đẹp ngồi chỗ của phi tần nói với Thánh thượng



- Nhờ long ân của Thánh thượng, tết Đoan ngồi năm nay trông xa xỉ hơn những năm trước rất nhiều, điều này chứng tỏ Đại Triều ta đang ngày càng hưng thịnh, dân chúng an khang,đây quả là chuyện đáng mừng



- Thục dung tỉ tỉ nói đúng lắm- Một phi khác lại lên tiếng- Nhưng mà Hoàng hậu chúng ta cũng không phải cũng có công lao sao, bày biện trang trí đẹp đẽ hoa mỹ như vậy, có thể thấy vị mẫu nghi thiên hạ của chúng ta là một người tỉ mỉ, chu đáo như thế nào



- Ha ha các vị muội muội quá khen rồi - Hoàng hậu cười - Ta chỉ làm đúng chức trách của một hoàng hậu thôi



- Hoàng hậu nương nương người đâu phải khiêm tốn, việc hậu cung vất vả chừng nào, đâu phải ai cũng có thể làm tốt như người được, Thái tử phi của chúng ta chắc chắn vẫn luôn kính ngưỡng và noi gương người a



Cái méo gì vậy, mấy người phiếm thì cứ phiếm lôi người ta vào làm chi??



- A đúng vậy- Nan Nan cười nhẹ- Hoàng hậu nương nương mẫu nghi thiên hạ, thần thiếp vẫn luôn noi theo làm gương/ ** cầu mong mình đừng nói sai/



- Nghe nói Thái tử phi thông minh, lanh lợi không kém Đại vương phi- Một thiếu nữ ngồi hàng công chúa, hoàng tử lên tiếng- Sau này người cũng sẽ lên làm Hoàng hậu, thứ cho ta tò mò, ta rất muốn được chiêm ngưỡng thử tài năng của người một lần a



What đờ heo??