Trước đây, nàng là giáo sư y khoa thuộc Bệnh viện Đại học y dược, giáo sư trẻ tuổi nhất trong viện, đã từng du học tại Mỹ, vô tình chết đuối, lại ngoài ý muốn xuyên không đến thân thể này, vận mệnh trêu đùa nàng, cho nàng thêm một cơ hội, một cuộc đời, tất nhiên nàng sẽ không lại chết như vậy nữa a. Không bao lâu sau, Lưu quản gia Đốc Quân Phủ mang theo gia đinh vội vàng đuổi tới, đoàn người mang theo đèn lồng, chiếu đến phía hậu viện đèn đuốc sáng trưng. Nàng đang ngồi trên đài giếng, sắp xếp lại mái tóc dài ướt dầm dề.
Lưu quản gia đến gần quan sát, mặt liền trắng bệch như ánh trăng, người chết thì không thể sống lại, nhưng trước mắt vị này rõ ràng chính là Thiếu phu nhân, sáng nay vừa rớt xuống giếng a! Tuy là hắn xuất thân từ binh nghiệp, càng không cần nói đến những điều người hầu đã từng trải qua, cũng không khỏi nổi một trận da gà. Thực mau, nàng liền nghe Lưu quản gia nói: “Mau đi thỉnh lão phu nhân đến xem.”
Nàng ngồi ở đài giếng, ngồi lâu như vậy cũng đem ký ức trước kia của thân thể này từ đầu nhớ lại một lần: Nguyên chủ tên Mộc Vãn, là con gái duy nhất của vợ cả Mộc gia, nhà giàu có tiếng ở địa phương, đứa trẻ bảo bối này được Mộc lão gia nuông chiều từ nhỏ đến lớn. Nguyên bản chuyện liên hôn cùng Đốc quân phủ không đến lượt nàng, do ngày đó lão Đốc quân cùng vị thiếu soái Lăng Thận Hành tới Mộc phủ nghị sự, nàng vô tình nhìn thấy, vừa gặp đã thương, lúc sau liền nháo nếu không phải Lăng Thận Hành thì sẽ không gả.