Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thời Đại Mới: Biến Động

Chương 32: Power armor




Chương 32: Power armor

Andrew được đưa tới trước một khoang trưng bày được phủ kín bằng tấm rèm xanh biển. Nhà nghiên cứu trạc tuổi bốn mươi đi cùng anh nhanh chóng mở rèm và ra hiệu cho anh đi vào.

Lúc vào, thứ đầu tiên đập vào mặt anh là ba người đang cặm cụi kiểm tra những thông số của một bộ giáp trưng bày ở chính diện. Nếu nhìn từ xa thì có thể thấy những tương đồng của nó với bộ giáp CA-01, nhưng nếu để ý một chút thì có thể thấy rõ ràng những khác biệt. Nếu nói CA-01 là bộ giáp dành bộ binh, thì bộ giáp trước mặt Andrew chính là xe bọc thép.

Khiến người cao tới 2 mét như anh phải ngước nhìn, bộ giáp cao tới 2,4 mét này đúng thật là một kỳ tích trong công nghệ hiện đại. Nó nhìn như một sản phẩm từ một cuốn truyện khoa học viễn tưởng vậy

"Xin giới thiệu, bộ giáp chiến đấu CA-P-01, được thiết kế cho những nhiệm vụ đặc biệt nguy hiểm, trang bị tất cả v·ũ k·hí cũng như các hệ thống hỗ trợ tối tân nhất, đảm bảo hỗ trợ cho những nhiệm vụ kế tiếp của cậu. Đáng tiếc là chi phí sản xuất ra thứ này quá cao để có thể trang bị được cho toàn bộ nhân viên chiến đấu."

"Không, không, thứ này khó có thể hoạt động tại đô thị thông thường được, nên không có gì quá đáng ngại đâu." Andrew trả lời, anh vẫn chưa dứt mắt khỏi bộ giáp to lớn này. "Mà đây là power armor đúng không? Thấy cái bộ phận đằng lưng có hệ thống tản nhiệt - đó là lò phản ứng đúng không?"

"Đúng rồi, đây là mẫu áo giáp chiến đấu chính thống được phát triển nhằm đối đầu với những đối thủ mới trong thời kỳ đặc thù này. Với những vật liệu phòng ngự cao cấp, motor hỗ trợ vận chuyển, cũng như đủ loại hệ thống hỗ trợ khác, thì thứ này nặng gần 200kg. Nếu không có năng lượng cung cấp cho các hệ thống khác, thì thứ này khác nào một cục tạ?"

"Bảo hộ CBRN?"



"Đương nhiên là đầy đủ, và có cả chức năng chống phóng xạ cùng điều kiện thời tiết cực đoan, miễn là cậu không dùng nó đi lặn dưới đáy biển hay nhảy vào dung nham thì sẽ không có vấn đề gì. Nhờ vào một pin nguyên tử phụ, thì bộ giáp chiến đấu này có thể hoạt động trong khoảng 10 tiếng đồng hồ nếu mà hệ thống năng lượng bị phá hủy. Còn trong trường hợp thông thường thì sẽ cần thay lò phản ứng trong khoảng 10 năm"

Nếu mà bộ giáp này ấn tượng như thế, thì khả năng cao là chúng ta chuẩn bị chào đón một loạt chiến lực mới đi. Andrew thầm nghĩ, rồi anh đánh mắt qua bên phải và nhìn thấy một khẩu súng lớn với băng đạn khá là khiêm tốn.

"Khoan đã, đây là v·ũ k·hí đi kèm của bộ giáp này? Sao băng đạn nhỏ thế, với kích thước này thì đã ngang pháo tự động rồi còn gì? Băng đạn bé như thế này thì chứa được bao nhiều viên?" Andrew quay sang phụ nữ đang nhập số liệu bên phải mình và hỏi

"Băng đạn nhỏ? Cái gì cơ, thế này sao mà nhỏ được? À khoan, cậu chưa thấy được thứ này là gì" khi mà bị hỏi bất chợt thì cô ta phản ứng với một vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng có vẻ là đã nhanh chóng lấy lại được phong độ "Với cái khẩu súng này thì băng đạn này là quá đầy đủ, nhất là khi nó không phải súng máy hạng nặng - đây là khẩu súng tiểu liên cho bộ áo giáp CA-P-01 này"

"Kích cỡ như thế này mà là súng tiểu liên?"

“Là súng tiểu liên được cải tiến, bởi v·ũ k·hí thông thường gần như không có tác dụng đối với những đối thủ mà bộ giáp này được thiết kế để xử lý. Cậu thử dùng đạn 7.62mm bắn vào đám quái vật kia chưa? Ít nhất đạn 20mm mới có thể xuyên thủng được đám da dày thịt béo đó.”

"Và có bao nhiêu viên đạn 20mm có thể chui vừa cái băng đạn đó?" Càng nghe anh càng thấy khó hiểu "Nếu mà dùng đạn cỡ đó thì ít nhất băng đạn phải to gấp ba chứ? Chẳng lẽ định bắn mười viên rồi hết sạch đạn?"



"Nghe tôi nói hết đã, hấp tấp làm gì. Tôi không bảo nó sử dụng đạn 20mm mà chỉ là nêu lên ví dụ thôi chứ, đây này, xem thử những viên đạn nó sử dụng đi" Nói rồi, cô ta lục trong chiếc hộp đặt dưới chân và đưa cho anh một băng đạn.

Đổ chúng ra thì thay vì những viên đạn thông thường, cái Andrew thấy được là một đám "phi tiêu" sắt vừa dài vừa mỏng. Không có vỏ đạn, không có chỗ chất thuốc nổ - không có bất kỳ dấu vết nào của một viên đạn thông thường. "Đạn SABOT? Khoan, đây là" là suy nghĩ đầu tiên của anh, nhưng hình dáng này không thích hợp.

"Chuyển sang súng điện từ rồi? anh nhận ra hình dạng của viên đạn này thích hợp với loại hình v·ũ k·hí nào. "Thu nhỏ được hệ thống trên các tàu tuần dương rồi?"

“Ừ, đã hoàn thành thu nhỏ nó từ nửa năm trước, chỉ là hệ thống cung cấp điện năng không quá thực tế. Nhưng hiện tại với bộ giáp CA-P-01 thì cuối cũng đã có đầy đủ năng lượng để đưa v·ũ k·hí này tiến vào sản xuất." Cô ta cũng bắt đầu nói lan man" Súng điện từ mặc dù tốn năng lượng một chút nhưng mà hiệu quả chiến đấu vẫn rất cao - vượt xa v·ũ k·hí băn tỉa cùng cấp."

Cô ta nói không sai, với tốc độ của súng điện từ, thì nó sẽ có được sức công phá khổng lồ so với các v·ũ k·hí cùng loại. Thêm vào tốc độ ít nhất gấp bảy lần âm thanh thì né tránh sẽ trở nên cực kỳ khó khăn nữa.

"Thêm vào việc đạn của chúng là những cái "phi tiêu" SABOT, nên chúng ta có thể loại bỏ được yêu cầu của võ đạn. Vừa tăng số viên đạn trong một băng đạn vừa loại bỏ những dấu vết có thể truy lùng được "

"Và cũng sẽ có những v·ũ k·hí cùng thể loại thế này?"



"Đương nhiên, chẳng lẽ cậu nghĩ chúng tôi chỉ có thể tạo ra một khẩu súng - súng điện từ sẽ trở thành một serie v·ũ k·hí cao cấp. Ít nhất là trước khi bọn tôi tìm được cách thu nhỏ pin năng lượng."

"Hừm" Andrew vừa suy nghĩ vừa ngắm nhìn hai người táy máy bộ áo giáp chiến đấu hiện đại này. Có khá là nhiều chỗ mà anh đoán là nơi cắm các thiết bị mới vào - hệ thống module trang bị thực sự rất thuật tiện cho việc thích ứng với từng loại nhiệm vụ.

Nói thật, theo kiến thức chuyên nghiệp Andrew thì những trang thiết bị này, thêm vào những chiến thuật đặc thù khá là đầy đủ để ứng phó với tình hình trong vòng 1-2 năm tiếp theo. Nhưng nếu mà số lượng hiện tượng siêu tự nhiên ngày càng tăng, thì đến cả những trang thiết bị này cũng không thể đủ được. Hy vọng không phải chuyển sang đi tuần trên xe tăng tự động hoặc sử dụng hàng loạt máy bay không người lái

"Ê, cậu có muốn mặc thử không?" nhà nghiên cứu đã giới thiệu cho anh bộ giáp đã trở lại, mang theo một cái vòng tay nhỏ "Chúng tôi cần thêm dữ liệu cho những điều chỉnh cuối - bộ giáp này không chỉ có những chức năng mà cậu nhìn thấy trước mặt đâu."

"Hử, còn có những chức năng chưa điều chỉnh hoàn tất?" Andrew nhíu mày "Là do nó cần điều chỉnh phù hợp cá nhân hay là những phần mềm chưa hoàn thiện lập trình đấy? Nếu mà chưa hoàn thiện thì cho tôi xin kiếu, ai biết nó có trực tiếp tự hủy không"

"Cậu cứ đùa, không phải là như vậy, là có một số thứ vẫn cần điều chỉnh để phù hợp với từng người mặc. Cậu cứ mặc thử để chúng tôi kiểm tra xem xét những tính năng đó như thế nào. Dù sao thì bọn tôi không đủ khỏe mạnh để mặc chúng - thứ này có yêu cầu còn cao hơn CA-01." Ông ta vừa cười vừa trả lời

"Được rồi, vậy có yêu cầu gì để mặc nó không?"

"Đeo cái vòng tay này lại, nó tương tự như chìa khóa - không có thì cũng sẽ k·hông k·ích hoạt được bộ giáp" vừa nói, ông ta vừa giơ chiếc vòng tay nhỏ ra.

"Okay, vậy tôi mặc thử đây, đừng có giở trò mèo nào đấy." Andrew vừa nói vừa treo vào trong bộ giáp chiến đâu cao ráo. Nói mới nhớ, không biết anh có thể mặc vừa không chứ, dù gì thì nó cao hơn anh gần nửa mét. Nếu người cao như Andrew không mặc vừa bộ giáp chiến đấu này thì sẽ có rất ít người có thể mặc vừa chúng - cũng có nghĩa là đám thiết bị đắt tiền này sẽ vô dụng.

Nhưng trước khi Andrew kịp nêu lên vấn đề, thì khoang trước của bộ giáp cũng đã đóng xuống, và anh được tận mắt chứng kiếm một màn kỳ diệu.